古诗词

华清词

顾云

祥云皓鹤盘碧空,乔松稍稍韵微风。xiáng yún hào hè pán bì kōng,qiáo sōng shāo shāo yùn wēi fēng。
绛节影来,朱幡响丁东。jiàng jié yǐng lái,zhū fān xiǎng dīng dōng。
相公清斋朝蕊宫,太上符箓龙蛇踪。xiāng gōng qīng zhāi cháo ruǐ gōng,tài shàng fú lù lóng shé zōng。
散花天女侍香童,隔烟遥望见云水。sàn huā tiān nǚ shì xiāng tóng,gé yān yáo wàng jiàn yún shuǐ。
弹璈吹凤清珑珑,丹砂黄金世可度。dàn áo chuī fèng qīng lóng lóng,dān shā huáng jīn shì kě dù。
愿启一言告仙翁,道门弟子山中客。yuàn qǐ yī yán gào xiān wēng,dào mén dì zi shān zhōng kè。
长向山中礼空碧,九色真龙上汉时,愿把霓幢引烟策。zhǎng xiàng shān zhōng lǐ kōng bì,jiǔ sè zhēn lóng shàng hàn shí,yuàn bǎ ní chuáng yǐn yān cè。

顾云

唐贵池人,字垂象,一字士龙。与杜荀鹤、殷文圭友善,同肄业九华山,有文名。懿宗咸通十五年登进士第,为高骈淮南节度从事。毕师铎之乱后,退居霅川,杜门著书。昭宗大顺中,预修宣、懿、僖三朝实录。书成,加虞部员外郎。乾宁初卒。有《凤策联华编稿》、《昭亭杂笔》。 顾云的作品>>

猜您喜欢

咏柳二首其一

顾云

带露含烟处处垂,绽黄摇绿嫩参差。dài lù hán yān chù chù chuí,zhàn huáng yáo lǜ nèn cān chà。
长堤未见风飘絮,广陌初怜日映丝。zhǎng dī wèi jiàn fēng piāo xù,guǎng mò chū lián rì yìng sī。
斜傍画筵偷舞态,低临妆阁学愁眉。xié bàng huà yán tōu wǔ tài,dī lín zhuāng gé xué chóu méi。
离亭不放到春暮,折尽拂檐千万枝。lí tíng bù fàng dào chūn mù,zhé jǐn fú yán qiān wàn zhī。

咏柳二首其二

顾云

闲花野草总争新,眉皱丝乾独不匀。xián huā yě cǎo zǒng zhēng xīn,méi zhòu sī qián dú bù yún。
乞取东风残气力,莫教虚度一年春。qǐ qǔ dōng fēng cán qì lì,mò jiào xū dù yī nián chūn。

天威行

顾云

蛮岭高,蛮海阔,去舸回艘投此歇。mán lǐng gāo,mán hǎi kuò,qù gě huí sōu tóu cǐ xiē。
一夜舟人得梦间,草草相呼一时发。yī yè zhōu rén dé mèng jiān,cǎo cǎo xiāng hū yī shí fā。
飓风忽起云颠狂,波涛摆掣鱼龙僵。jù fēng hū qǐ yún diān kuáng,bō tāo bǎi chè yú lóng jiāng。
海神怕急上岸走,山燕股慄入石藏。hǎi shén pà jí shàng àn zǒu,shān yàn gǔ lì rù shí cáng。
金蛇飞状霍闪过,白日倒挂银绳长。jīn shé fēi zhuàng huò shǎn guò,bái rì dào guà yín shéng zhǎng。
轰轰砢砢雷车转,霹雳一声天地战。hōng hōng kē kē léi chē zhuǎn,pī lì yī shēng tiān dì zhàn。
风定云开始望看,万里青山分两片。fēng dìng yún kāi shǐ wàng kàn,wàn lǐ qīng shān fēn liǎng piàn。
车遥遥,马阗阗,平如砥,直如弦。chē yáo yáo,mǎ tián tián,píng rú dǐ,zhí rú xián。
云南八国万部落,皆知此路来朝天。yún nán bā guó wàn bù luò,jiē zhī cǐ lù lái cháo tiān。
耿恭拜出井底水,广利刺开山上泉。gěng gōng bài chū jǐng dǐ shuǐ,guǎng lì cì kāi shān shàng quán。
若论终古济物意,二将之功皆小焉。ruò lùn zhōng gǔ jì wù yì,èr jiāng zhī gōng jiē xiǎo yān。

筑城篇

顾云

三十六里西川地,围绕城郭峨天横。sān shí liù lǐ xī chuān dì,wéi rào chéng guō é tiān héng。
一家人率一口甓,版筑才兴城已成。yī jiā rén lǜ yī kǒu pì,bǎn zhù cái xīng chéng yǐ chéng。
役夫登登无倦色,馔饱觞酣方暂息。yì fū dēng dēng wú juàn sè,zhuàn bǎo shāng hān fāng zàn xī。
不假神龟出指踪,尽凭心匠为筹画。bù jiǎ shén guī chū zhǐ zōng,jǐn píng xīn jiàng wèi chóu huà。
画阁团团真铁瓮,堵阔巉岩齐石壁。huà gé tuán tuán zhēn tiě wèng,dǔ kuò chán yán qí shí bì。
风吹四面旌旗动,火焰相烧满天赤。fēng chuī sì miàn jīng qí dòng,huǒ yàn xiāng shāo mǎn tiān chì。
散花楼晚挂残虹,濯锦秋江澄倒碧。sàn huā lóu wǎn guà cán hóng,zhuó jǐn qiū jiāng chéng dào bì。
西川父老贺子孙,从兹始是中华人。xī chuān fù lǎo hè zi sūn,cóng zī shǐ shì zhōng huá rén。

苏君厅观韩干马障歌

顾云

杜甫歌诗吟不足,可怜曹霸丹青曲。dù fǔ gē shī yín bù zú,kě lián cáo bà dān qīng qū。
直言弟子韩干马,画马无骨但有肉。zhí yán dì zi hán gàn mǎ,huà mǎ wú gǔ dàn yǒu ròu。
今日披图见笔迹,始知甫也真凡目。jīn rì pī tú jiàn bǐ jì,shǐ zhī fǔ yě zhēn fán mù。
秦王学士居武功,六印名家声价雄。qín wáng xué shì jū wǔ gōng,liù yìn míng jiā shēng jià xióng。
乃孙屈迹宁百里,好奇学古有祖风。nǎi sūn qū jì níng bǎi lǐ,hǎo qí xué gǔ yǒu zǔ fēng。
竹厅斜日弈棋散,延我直入书斋中。zhú tīng xié rì yì qí sàn,yán wǒ zhí rù shū zhāi zhōng。
屹然六幅古屏上,歘见胡人牵入天厩之神龙。yì rán liù fú gǔ píng shàng,chuā jiàn hú rén qiān rù tiān jiù zhī shén lóng。
麟鬐凤臆真相似,秋竹惨惨披两耳。lín qí fèng yì zhēn xiāng shì,qiū zhú cǎn cǎn pī liǎng ěr。
轻匀杏蕊糁皮毛,细撚银丝插騣尾。qīng yún xìng ruǐ sǎn pí máo,xì niǎn yín sī chā zōng wěi。
思量动步应千里,谁见初离渥洼水。sī liàng dòng bù yīng qiān lǐ,shuí jiàn chū lí wò wā shuǐ。
眼前只欠燕雪飞,蹄下如闻朔风起。yǎn qián zhǐ qiàn yàn xuě fēi,tí xià rú wén shuò fēng qǐ。
朱崖谪掾从亡殁,更有何人鉴奇物。zhū yá zhé yuàn cóng wáng mò,gèng yǒu hé rén jiàn qí wù。
当时若遇燕昭王,肯把千金买枯骨。dāng shí ruò yù yàn zhāo wáng,kěn bǎ qiān jīn mǎi kū gǔ。

苔歌

顾云

槛前溪夺秋空色,百丈潭心数砂砾。kǎn qián xī duó qiū kōng sè,bǎi zhàng tán xīn shù shā lì。
松筠条条长碧苔,苔色碧于溪水碧。sōng yún tiáo tiáo zhǎng bì tái,tái sè bì yú xī shuǐ bì。
波回梳开孔雀尾,根细贴著盘陀石。bō huí shū kāi kǒng què wěi,gēn xì tiē zhù pán tuó shí。
拨浪轻拈出少时,一髻浓烟三四尺。bō làng qīng niān chū shǎo shí,yī jì nóng yān sān sì chǐ。
山光日华乱相射,静缕兰鬐匀襞积。shān guāng rì huá luàn xiāng shè,jìng lǚ lán qí yún bì jī。
试把临流抖擞看,琉璃珠子泪双滴。shì bǎ lín liú dǒu sǒu kàn,liú lí zhū zi lèi shuāng dī。
如看玉女洗头处,解破云鬟收未得。rú kàn yù nǚ xǐ tóu chù,jiě pò yún huán shōu wèi dé。
即是仙宫欲制六铢衣,染丝未倩鲛人织。jí shì xiān gōng yù zhì liù zhū yī,rǎn sī wèi qiàn jiāo rén zhī。
采之不敢盈筐箧,苦怕龙神河伯惜。cǎi zhī bù gǎn yíng kuāng qiè,kǔ pà lóng shén hé bó xī。
琼苏玉盐烂漫煮,咽入丹田续灵液。qióng sū yù yán làn màn zhǔ,yàn rù dān tián xù líng yè。
会待功成插翅飞,蓬莱顶上寻仙客。huì dài gōng chéng chā chì fēi,péng lái dǐng shàng xún xiān kè。

池阳醉歌赠匡庐处士姚岩杰

顾云

九华太守行春罢,高绛红筵压花榭。jiǔ huá tài shǒu xíng chūn bà,gāo jiàng hóng yán yā huā xiè。
四面繁英拂槛开,帖雪团霞坠枝亚。sì miàn fán yīng fú kǎn kāi,tiē xuě tuán xiá zhuì zhī yà。
空中焰若烧蓝天,万里滑静无纤烟。kōng zhōng yàn ruò shāo lán tiān,wàn lǐ huá jìng wú xiān yān。
弦索紧快管声脆,急曲碎拍声相连。xián suǒ jǐn kuài guǎn shēng cuì,jí qū suì pāi shēng xiāng lián。
主人怜才多倾兴,许客酣歌露真性。zhǔ rén lián cái duō qīng xīng,xǔ kè hān gē lù zhēn xìng。
春酎香浓枝盏黏,一醉有时三日病。chūn zhòu xiāng nóng zhī zhǎn nián,yī zuì yǒu shí sān rì bìng。
鼋潭鳞粉解不去,鸦岭蕊花浇不醒。yuán tán lín fěn jiě bù qù,yā lǐng ruǐ huā jiāo bù xǐng。
肺枯似著炉鞲煽,脑热如遭锤凿钉。fèi kū shì zhù lú gōu shān,nǎo rè rú zāo chuí záo dīng。
蒙溪先生梁公孙,忽然示我十轴文。méng xī xiān shēng liáng gōng sūn,hū rán shì wǒ shí zhóu wén。
展开一卷读一首,四顾特地无涯垠。zhǎn kāi yī juǎn dú yī shǒu,sì gù tè dì wú yá yín。
又开一轴读一帙,酒病豁若风驱云。yòu kāi yī zhóu dú yī zhì,jiǔ bìng huō ruò fēng qū yún。
文锋斡破造化窟,心刃掘出兴亡根。wén fēng wò pò zào huà kū,xīn rèn jué chū xīng wáng gēn。
经疾史恙万片恨,墨炙笔针如有神。jīng jí shǐ yàng wàn piàn hèn,mò zhì bǐ zhēn rú yǒu shén。
呵叱潘陆鄙琐屑,提挈扬孟归孔门。hē chì pān lù bǐ suǒ xiè,tí qiè yáng mèng guī kǒng mén。
时时说及开元理,家风飒飒吹人耳。shí shí shuō jí kāi yuán lǐ,jiā fēng sà sà chuī rén ěr。
吴兢纂出升平源,十事分明铺在纸。wú jīng zuǎn chū shēng píng yuán,shí shì fēn míng pù zài zhǐ。
裔孙才业今如此,谁人为奏明天子。yì sūn cái yè jīn rú cǐ,shuí rén wèi zòu míng tiān zi。
銮驾何当猎左冯,神鹰一掷望千里。luán jià hé dāng liè zuǒ féng,shén yīng yī zhì wàng qiān lǐ。
戏操狂翰涴蛮笺,傍人莫笑我率然。xì cāo kuáng hàn wò mán jiān,bàng rén mò xiào wǒ lǜ rán。