古诗词

过琴溪

杜伟

州府谪宦居,邑城摄官涖。zhōu fǔ zhé huàn jū,yì chéng shè guān lì。
悠悠泾川适,佳期此相迟。yōu yōu jīng chuān shì,jiā qī cǐ xiāng chí。
灵溪知几曲,曲曲各殊致。líng xī zhī jǐ qū,qū qū gè shū zhì。
仙岭多巉颜,前峰特超类。xiān lǐng duō chán yán,qián fēng tè chāo lèi。
穹崇势旁倒,山客下无地。qióng chóng shì páng dào,shān kè xià wú dì。
洞穴盘龙蛇,空岩隐魑魅。dòng xué pán lóng shé,kōng yán yǐn chī mèi。
蘋开秋水绿,竹动寒山翠。píng kāi qiū shuǐ lǜ,zhú dòng hán shān cuì。
远嶂数瀑悬,疏林一猿坠。yuǎn zhàng shù pù xuán,shū lín yī yuán zhuì。
依然弹素弦,流我望乡泪。yī rán dàn sù xián,liú wǒ wàng xiāng lèi。
席上红泉飞,樽前白云至。xí shàng hóng quán fēi,zūn qián bái yún zhì。
中山是隐居,缅想故心醉。zhōng shān shì yǐn jū,miǎn xiǎng gù xīn zuì。
忽睹邢武辞,聆其金石备。hū dǔ xíng wǔ cí,líng qí jīn shí bèi。
神交十载得,良愿三人遂。shén jiāo shí zài dé,liáng yuàn sān rén suì。

杜伟

京兆(今陕西西安)人。玄宗开元二十二年(734)冬自殿中侍御史出为宣州司户。次年陪刺史班景倩游琴溪,作诗1首。事迹据《泾川金石记》。《全唐诗》收其诗,仅存2句。嘉庆《泾县志》卷三二存完篇,《全唐诗续拾》据之收入。 杜伟的作品>>

猜您喜欢