古诗词

陈彦博擢第后归拜先墓作此送之

李流谦

霜风著林不停吹,天涯有客衣征衣。shuāng fēng zhù lín bù tíng chuī,tiān yá yǒu kè yī zhēng yī。
问客今归有何得,一株老桂和根移。wèn kè jīn guī yǒu hé dé,yī zhū lǎo guì hé gēn yí。
读书作文四十载,浪走不啻萍在池。dú shū zuò wén sì shí zài,làng zǒu bù chì píng zài chí。
束书随身乃封户,睥睨一甑蒙蛛丝。shù shū suí shēn nǎi fēng hù,pì nì yī zèng méng zhū sī。
倾囊千金劝少贬,掉头一笑吾宁饥。qīng náng qiān jīn quàn shǎo biǎn,diào tóu yī xiào wú níng jī。
学如木水有源本,朝贩夕售颜忸怩。xué rú mù shuǐ yǒu yuán běn,cháo fàn xī shòu yán niǔ ní。
市倡青红炫廛陌,窈窕深闭无由窥。shì chàng qīng hóng xuàn chán mò,yǎo tiǎo shēn bì wú yóu kuī。
清诗学自禀绳律,如嚼冰雪寒肝脾。qīng shī xué zì bǐng shéng lǜ,rú jué bīng xuě hán gān pí。
平生交游半豪俊,如此人物见者稀。píng shēng jiāo yóu bàn háo jùn,rú cǐ rén wù jiàn zhě xī。
每拈佳句对客诵,谓是古作非今为。měi niān jiā jù duì kè sòng,wèi shì gǔ zuò fēi jīn wèi。
吾先君子坛级尊,子来谈笑容攀跻。wú xiān jūn zi tán jí zūn,zi lái tán xiào róng pān jī。
我从弱岁同砚几,如今揽镜斑鬓髭。wǒ cóng ruò suì tóng yàn jǐ,rú jīn lǎn jìng bān bìn zī。
笑渠常遭俗眼白,短力不得相扶持。xiào qú cháng zāo sú yǎn bái,duǎn lì bù dé xiāng fú chí。
前日提笔试外省,我亦薄宦初来归。qián rì tí bǐ shì wài shěng,wǒ yì báo huàn chū lái guī。
口占程文问中否,强弩破叶剑截泥。kǒu zhàn chéng wén wèn zhōng fǒu,qiáng nǔ pò yè jiàn jié ní。
十月十日夜漏尽,小奚惊梦来打扉。shí yuè shí rì yè lòu jǐn,xiǎo xī jīng mèng lái dǎ fēi。
云有吉报可速起,倒穿衣裳喘而驰。yún yǒu jí bào kě sù qǐ,dào chuān yī shang chuǎn ér chí。
贺者已满坐无处,拍手怪我来何迟。hè zhě yǐ mǎn zuò wú chù,pāi shǒu guài wǒ lái hé chí。
淋漓一纸见名字,仓卒未省来其谁。lín lí yī zhǐ jiàn míng zì,cāng zú wèi shěng lái qí shuí。
喜欢不记语杂乱,但说老眼天不眵。xǐ huān bù jì yǔ zá luàn,dàn shuō lǎo yǎn tiān bù chī。
明朝再拜酌酒贺,屋角一丈飞虹蜺。míng cháo zài bài zhuó jiǔ hè,wū jiǎo yī zhàng fēi hóng ní。
书生一第蜕骨耳,排风轶电方自兹。shū shēng yī dì tuì gǔ ěr,pái fēng yì diàn fāng zì zī。
阿兄地下唤不应,门户藉子扶寒衰。ā xiōng dì xià huàn bù yīng,mén hù jí zi fú hán shuāi。
乡闾朋旧夸地产,洗眼昼绣增叹嘻。xiāng lǘ péng jiù kuā dì chǎn,xǐ yǎn zhòu xiù zēng tàn xī。
孤童疋马颜色异,关吏偷语惊且疑。gū tóng pǐ mǎ yán sè yì,guān lì tōu yǔ jīng qiě yí。
到家羊肥酒亦熟,山头松槚生光辉。dào jiā yáng féi jiǔ yì shú,shān tóu sōng jiǎ shēng guāng huī。
坟前百拜谢教育,持身愿报父母慈。fén qián bǎi bài xiè jiào yù,chí shēn yuàn bào fù mǔ cí。
盘谷亭前白雪枝,春意稍稍回芳蕤。pán gǔ tíng qián bái xuě zhī,chūn yì shāo shāo huí fāng ruí。
尊前不可无此客,花虽不言意惨悽。zūn qián bù kě wú cǐ kè,huā suī bù yán yì cǎn qī。
迟君急旋共一醉,青衫入手无闲时。chí jūn jí xuán gòng yī zuì,qīng shān rù shǒu wú xián shí。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

先公三池祠室学官相传占为公署同年李南才毅然欲复其旧贻以四绝句

李流谦

一念爱亲无彼此,向来情义笃年家。yī niàn ài qīn wú bǐ cǐ,xiàng lái qíng yì dǔ nián jiā。
稍伸九地幽幽恨,此事期君可咄嗟。shāo shēn jiǔ dì yōu yōu hèn,cǐ shì qī jūn kě duō jiē。

次韵嘲落梅代梅答二绝

李流谦

不是春愁减素肌,从来鹤骨可能肥。bù shì chūn chóu jiǎn sù jī,cóng lái hè gǔ kě néng féi。
便将梦里一般看,恐是幽人作蝶飞。biàn jiāng mèng lǐ yī bān kàn,kǒng shì yōu rén zuò dié fēi。

次韵嘲落梅代梅答二绝

李流谦

吹开吹落本无心,万物自秋还自春。chuī kāi chuī luò běn wú xīn,wàn wù zì qiū hái zì chūn。
若把秾花校枯寂,本无诸妄亦无真。ruò bǎ nóng huā xiào kū jì,běn wú zhū wàng yì wú zhēn。

彦博归自剑阳其家梅已半落作诗见示因次其韵

李流谦

为问春从何处归,晚村烟雨细丝丝。wèi wèn chūn cóng hé chù guī,wǎn cūn yān yǔ xì sī sī。
从来漏泄冤庭柳,点检分明是此枝。cóng lái lòu xiè yuān tíng liǔ,diǎn jiǎn fēn míng shì cǐ zhī。

彦博归自剑阳其家梅已半落作诗见示因次其韵

李流谦

溪水泠泠欲雪天,风鬟雾鬓不胜寒。xī shuǐ líng líng yù xuě tiān,fēng huán wù bìn bù shèng hán。
定同子美鄜州月,应恨闺中只独看。dìng tóng zi měi fū zhōu yuè,yīng hèn guī zhōng zhǐ dú kàn。

彦博归自剑阳其家梅已半落作诗见示因次其韵

李流谦

爱惜浓香恐过时,刘郎何事苦归迟。ài xī nóng xiāng kǒng guò shí,liú láng hé shì kǔ guī chí。
只应昨夜幽窗梦,飞到君边未可知。zhǐ yīng zuó yè yōu chuāng mèng,fēi dào jūn biān wèi kě zhī。

梅花

李流谦

昨夜临溪一树开,人言应与雁俱回。zuó yè lín xī yī shù kāi,rén yán yīng yǔ yàn jù huí。
霜葩只在寒梢上,却是春风自去来。shuāng pā zhǐ zài hán shāo shàng,què shì chūn fēng zì qù lái。

梅花

李流谦

殷勤蝶障与蜂遮,一点幽香不许赊。yīn qín dié zhàng yǔ fēng zhē,yī diǎn yōu xiāng bù xǔ shē。
岁岁相逢只如此,问花羞我我羞花。suì suì xiāng féng zhǐ rú cǐ,wèn huā xiū wǒ wǒ xiū huā。

梅花

李流谦

照影月斜寒濑浅,吹香风细夜帘疏。zhào yǐng yuè xié hán lài qiǎn,chuī xiāng fēng xì yè lián shū。
萼绿华来谁得见,借君云佩与霞裾。è lǜ huá lái shuí dé jiàn,jiè jūn yún pèi yǔ xiá jū。

梅花

李流谦

似嫌洁白太清寒,故著微红略破颜。shì xián jié bái tài qīng hán,gù zhù wēi hóng lüè pò yán。
俯仰聊同闲草木,不妨游戏住人间。fǔ yǎng liáo tóng xián cǎo mù,bù fáng yóu xì zhù rén jiān。

梅花

李流谦

道人一味著幽禅,谁遣天花到眼边。dào rén yī wèi zhù yōu chán,shuí qiǎn tiān huā dào yǎn biān。
乱插铜瓶看尽日,向人终是好因缘。luàn chā tóng píng kàn jǐn rì,xiàng rén zhōng shì hǎo yīn yuán。

有以状元红牡丹见遗戏作一绝

李流谦

含笑嫣然灿晓霞,龙头一种绝诸家。hán xiào yān rán càn xiǎo xiá,lóng tóu yī zhǒng jué zhū jiā。
东风有意怜枯蘖,乞与佳名不乞花。dōng fēng yǒu yì lián kū niè,qǐ yǔ jiā míng bù qǐ huā。

海棠

李流谦

十二仙人玉琢栏,带晴带雨总宜看。shí èr xiān rén yù zuó lán,dài qíng dài yǔ zǒng yí kàn。
东君不许寻常见,可忍狂风满地残。dōng jūn bù xǔ xún cháng jiàn,kě rěn kuáng fēng mǎn dì cán。

二月十七日同子友过宇文氏庄观海棠二绝

李流谦

渐老花羞人不羞,枉因风雨结春愁。jiàn lǎo huā xiū rén bù xiū,wǎng yīn fēng yǔ jié chūn chóu。
意行忽欲江东去,锦帐三分半未收。yì xíng hū yù jiāng dōng qù,jǐn zhàng sān fēn bàn wèi shōu。

二月十七日同子友过宇文氏庄观海棠二绝

李流谦

长桥纳纳袅东风,倒射斜阳千丈红。zhǎng qiáo nà nà niǎo dōng fēng,dào shè xié yáng qiān zhàng hóng。
晚色自佳人不见,青山翠雾碧波中。wǎn sè zì jiā rén bù jiàn,qīng shān cuì wù bì bō zhōng。