古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋晓倚阑

陆游

云罅纤纤玉一钩,小庭风露更清柔。yún xià xiān xiān yù yī gōu,xiǎo tíng fēng lù gèng qīng róu。
老来朋旧凋零尽,独倚阑干特地愁。lǎo lái péng jiù diāo líng jǐn,dú yǐ lán gàn tè dì chóu。

秋日出游戏作二首

陆游

箬帽蓑衣自道宜,不论晴雨著无时。ruò mào suō yī zì dào yí,bù lùn qíng yǔ zhù wú shí。
半醒半醉人争看,是圣是凡谁得知。bàn xǐng bàn zuì rén zhēng kàn,shì shèng shì fán shuí dé zhī。

秋日出游戏作二首

陆游

薄云韬日未成雨,野水啮沙争赴溪。báo yún tāo rì wèi chéng yǔ,yě shuǐ niè shā zhēng fù xī。
书册懒看聊作伴,酒壶不饮亦常携。shū cè lǎn kàn liáo zuò bàn,jiǔ hú bù yǐn yì cháng xié。

雨中夕食戏作三首

陆游

高秋滴阶雨作泥,黄昏争林雀欲栖。gāo qiū dī jiē yǔ zuò ní,huáng hūn zhēng lín què yù qī。
临窗一饭颇简快,半升脱粟浇黄齑。lín chuāng yī fàn pǒ jiǎn kuài,bàn shēng tuō sù jiāo huáng jī。

雨中夕食戏作三首

陆游

粗饭寒菹到手空,属餍也与八珍同。cū fàn hán jū dào shǒu kōng,shǔ yàn yě yǔ bā zhēn tóng。
家人见惯浑闲事,笑杀新来两髻童。jiā rén jiàn guàn hún xián shì,xiào shā xīn lái liǎng jì tóng。

雨中夕食戏作三首

陆游

粳粒微红愧食珍,蕨芽初白喜尝新。jīng lì wēi hóng kuì shí zhēn,jué yá chū bái xǐ cháng xīn。
摩挲便腹无忧责,我是人间得计人。mó sā biàn fù wú yōu zé,wǒ shì rén jiān dé jì rén。

雨夕焚香

陆游

芭蕉叶上雨催凉,蟋蟀声中夜渐长。bā jiāo yè shàng yǔ cuī liáng,xī shuài shēng zhōng yè jiàn zhǎng。
翻十二经真太漫,与君共此一炉香。fān shí èr jīng zhēn tài màn,yǔ jūn gòng cǐ yī lú xiāng。

赠老鸡二首

陆游

峨峨赤帻先群辈,喔喔长鸣盖四郊。é é chì zé xiān qún bèi,ō ō zhǎng míng gài sì jiāo。
意气虽雄无处用,风霜从我老衡茅。yì qì suī xióng wú chù yòng,fēng shuāng cóng wǒ lǎo héng máo。

赠老鸡二首

陆游

场中啄粟树头栖,三唱明星出尚低。chǎng zhōng zhuó sù shù tóu qī,sān chàng míng xīng chū shàng dī。
关路元无孟尝客,吴儿莫议会稽鸡。guān lù yuán wú mèng cháng kè,wú ér mò yì huì jī jī。

枕上闻急雨二首

陆游

枕上雨声如许奇,残荷丛竹共催诗。zhěn shàng yǔ shēng rú xǔ qí,cán hé cóng zhú gòng cuī shī。
唤回二十三年梦,灯火云安驿里时。huàn huí èr shí sān nián mèng,dēng huǒ yún ān yì lǐ shí。

枕上闻急雨二首

陆游

酒病羁愁一洗空,长歌高枕雨声中。jiǔ bìng jī chóu yī xǐ kōng,zhǎng gē gāo zhěn yǔ shēng zhōng。
传闻溪港深三尺,明日扁舟处处通。chuán wén xī gǎng shēn sān chǐ,míng rì biǎn zhōu chù chù tōng。

出游二首

陆游

采药今朝偶出游,溪边小立唤渔舟。cǎi yào jīn cháo ǒu chū yóu,xī biān xiǎo lì huàn yú zhōu。
未须著句悲摇落,嫩日和风不似秋。wèi xū zhù jù bēi yáo luò,nèn rì hé fēng bù shì qiū。

出游二首

陆游

朝行蹑屩穿幽谷,暮返褰裳涉乱流。cháo xíng niè juē chuān yōu gǔ,mù fǎn qiān shang shè luàn liú。
提起短筇成一笑,每烦上座为分忧。tí qǐ duǎn qióng chéng yī xiào,měi fán shàng zuò wèi fēn yōu。

读杜诗偶成

陆游

一念宁容事物侵,天魔元自是知音。yī niàn níng róng shì wù qīn,tiān mó yuán zì shì zhī yīn。
拾遗大欠修行力,小吏相轻尚动心。shí yí dà qiàn xiū xíng lì,xiǎo lì xiāng qīng shàng dòng xīn。

排闷六首

陆游

丈夫结发志功名,大事真当以死争。zhàng fū jié fā zhì gōng míng,dà shì zhēn dāng yǐ sǐ zhēng。
我昔驻车筹笔驿,孔明千载尚如生。wǒ xī zhù chē chóu bǐ yì,kǒng míng qiān zài shàng rú shēng。