古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

排闷六首

陆游

曾携一剑远从戎,秦赵关河顾盼中。céng xié yī jiàn yuǎn cóng róng,qín zhào guān hé gù pàn zhōng。
老去功名无复梦,凌烟分付黑头公。lǎo qù gōng míng wú fù mèng,líng yān fēn fù hēi tóu gōng。

排闷六首

陆游

四十从军渭水边,功名无命气犹全。sì shí cóng jūn wèi shuǐ biān,gōng míng wú mìng qì yóu quán。
白头烂醉东吴市,自拔长刀割彘肩。bái tóu làn zuì dōng wú shì,zì bá zhǎng dāo gē zhì jiān。

排闷六首

陆游

西塞山前吹笛声,曲终已过雒阳城。xī sāi shān qián chuī dí shēng,qū zhōng yǐ guò luò yáng chéng。
君能洗尽世间念,何处楼台无月明。jūn néng xǐ jǐn shì jiān niàn,hé chù lóu tái wú yuè míng。

排闷六首

陆游

万里风中寄断蓬,古来虚死几英雄。wàn lǐ fēng zhōng jì duàn péng,gǔ lái xū sǐ jǐ yīng xióng。
拔山力与回天势,不满先生一笑中。bá shān lì yǔ huí tiān shì,bù mǎn xiān shēng yī xiào zhōng。

排闷六首

陆游

风霜九月冷飕飗,湖海飘然一布裘。fēng shuāng jiǔ yuè lěng sōu liú,hú hǎi piāo rán yī bù qiú。
亲见伏羲初画卦,转头三十万春秋。qīn jiàn fú xī chū huà guà,zhuǎn tóu sān shí wàn chūn qiū。

买油

陆游

习气年来扫未平,梦回犹喜读书声。xí qì nián lái sǎo wèi píng,mèng huí yóu xǐ dú shū shēng。
冬裘不赎浑闲事,且为吾儿续短檠。dōng qiú bù shú hún xián shì,qiě wèi wú ér xù duǎn qíng。

系舟二首

陆游

系舟江浦待潮平,叹息无人共月明。xì zhōu jiāng pǔ dài cháo píng,tàn xī wú rén gòng yuè míng。
历尽世间多少事,飘然依旧老书生。lì jǐn shì jiān duō shǎo shì,piāo rán yī jiù lǎo shū shēng。

系舟二首

陆游

地旷月明铺素练,霜寒河浅拂轻绡。dì kuàng yuè míng pù sù liàn,shuāng hán hé qiǎn fú qīng xiāo。
手扶万里天坛杖,夜过前村禹会桥。shǒu fú wàn lǐ tiān tán zhàng,yè guò qián cūn yǔ huì qiáo。

十月下旬暄甚戏作小诗

陆游

老怯霜风尽日眠,素屏纸帐拥蛮毡。lǎo qiè shuāng fēng jǐn rì mián,sù píng zhǐ zhàng yōng mán zhān。
为君小试回春手,便似暄妍二月天。wèi jūn xiǎo shì huí chūn shǒu,biàn shì xuān yán èr yuè tiān。

连日风雨寒甚夜忽大风明旦遂晴

陆游

万里浮云一扫空,碧天无际日曈昽。wàn lǐ fú yún yī sǎo kōng,bì tiān wú jì rì tóng lóng。
欢声四起春风里,恰似祥符景德中。huān shēng sì qǐ chūn fēng lǐ,qià shì xiáng fú jǐng dé zhōng。

寄题王俊卿看山堂二首

陆游

广文风度绝清真,一代论交不数人。guǎng wén fēng dù jué qīng zhēn,yī dài lùn jiāo bù shù rén。
车马到门常谢病,北山虽远却相亲。chē mǎ dào mén cháng xiè bìng,běi shān suī yuǎn què xiāng qīn。

寄题王俊卿看山堂二首

陆游

闭户终年懒出游,北山山色可消愁。bì hù zhōng nián lǎn chū yóu,běi shān shān sè kě xiāo chóu。
何时一扫胡尘尽,更约同吟太华秋。hé shí yī sǎo hú chén jǐn,gèng yuē tóng yín tài huá qiū。

晚兴

陆游

一声天边断雁哀,数蕊篱外蚤梅开。yī shēng tiān biān duàn yàn āi,shù ruǐ lí wài zǎo méi kāi。
幽人耐冷倚门久,送月堕湖归去来。yōu rén nài lěng yǐ mén jiǔ,sòng yuè duò hú guī qù lái。

赠粉鼻

陆游

连夕狸奴磔鼠频,怒髯噀血护残囷。lián xī lí nú zhé shǔ pín,nù rán xùn xuè hù cán qūn。
问渠何似朱门里,日饱鱼飧睡锦茵。wèn qú hé shì zhū mén lǐ,rì bǎo yú sūn shuì jǐn yīn。

与儿辈论李杜韩柳文章偶成

陆游

吏部仪曹体不同,拾遗供奉各家风。lì bù yí cáo tǐ bù tóng,shí yí gōng fèng gè jiā fēng。
未言看到无同处,看得同时已有功。wèi yán kàn dào wú tóng chù,kàn dé tóng shí yǐ yǒu gōng。