古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

送紫霄女道士四明谢君二首

陆游

道骨仙风凛不群,清秋采药到江村。dào gǔ xiān fēng lǐn bù qún,qīng qiū cǎi yào dào jiāng cūn。
自言家住云南北,知是遗尘几世孙。zì yán jiā zhù yún nán běi,zhī shì yí chén jǐ shì sūn。

山园草木四绝句紫薇

陆游

钟鼓楼前宫样花,谁令流落到天涯。zhōng gǔ lóu qián gōng yàng huā,shuí lìng liú luò dào tiān yá。
少年妄想今除尽,但爱清樽浸晚霞。shǎo nián wàng xiǎng jīn chú jǐn,dàn ài qīng zūn jìn wǎn xiá。

山园草木四绝句紫薇

陆游

开时闲淡敛时愁,兰菊应容预胜流。kāi shí xián dàn liǎn shí chóu,lán jú yīng róng yù shèng liú。
剩欲持杯相领略,一庭风露不禁秋。shèng yù chí bēi xiāng lǐng lüè,yī tíng fēng lù bù jìn qiū。

山园草木四绝句紫薇

陆游

满庭黄叶舞西风,天地方收肃杀功。mǎn tíng huáng yè wǔ xī fēng,tiān dì fāng shōu sù shā gōng。
何事独蒙青女力,墙头催放数苞红。hé shì dú méng qīng nǚ lì,qiáng tóu cuī fàng shù bāo hóng。

山园草木四绝句紫薇

陆游

十年诗酒客刀州,每为名花秉烛游。shí nián shī jiǔ kè dāo zhōu,měi wèi míng huā bǐng zhú yóu。
老作渔翁犹喜事,数枝红蓼醉清秋。lǎo zuò yú wēng yóu xǐ shì,shù zhī hóng liǎo zuì qīng qiū。

夜中起读书戏作二首

陆游

灭虏区区计本疏,水边乔木拥茅庐。miè lǔ qū qū jì běn shū,shuǐ biān qiáo mù yōng máo lú。
九原定发韩公笑,至老依然一束书。jiǔ yuán dìng fā hán gōng xiào,zhì lǎo yī rán yī shù shū。

初冬杂题六首

陆游

勋业文章意已阑,暮年不足是看山。xūn yè wén zhāng yì yǐ lán,mù nián bù zú shì kàn shān。
江南寺寺楼堪倚,安得身如杜牧闲。jiāng nán sì sì lóu kān yǐ,ān dé shēn rú dù mù xián。

初冬杂题六首

陆游

暮嫌风雨作新寒,一树青枫已半丹。mù xián fēng yǔ zuò xīn hán,yī shù qīng fēng yǐ bàn dān。
身在范宽图画里,小楼西角剩凭阑。shēn zài fàn kuān tú huà lǐ,xiǎo lóu xī jiǎo shèng píng lán。

初冬杂题六首

陆游

风横云低雨脚斜,一枝柔橹暮咿哑。fēng héng yún dī yǔ jiǎo xié,yī zhī róu lǔ mù yī yǎ。
昏昏醉卧知何处,推起船篷忽到家。hūn hūn zuì wò zhī hé chù,tuī qǐ chuán péng hū dào jiā。

初冬杂题六首

陆游

五斗安能解醉酲,瞢腾睡眼怯窗明。wǔ dòu ān néng jiě zuì chéng,méng téng shuì yǎn qiè chuāng míng。
策勋赖有春芽在,卧听山童转硙声。cè xūn lài yǒu chūn yá zài,wò tīng shān tóng zhuǎn wéi shēng。

初冬杂题六首

陆游

荒郊寒雨晚凄凄,四壁穿颓旋补泥。huāng jiāo hán yǔ wǎn qī qī,sì bì chuān tuí xuán bǔ ní。
物我元须各安稳,自苫牛屋织鸡栖。wù wǒ yuán xū gè ān wěn,zì shān niú wū zhī jī qī。

初冬杂题六首

陆游

风雨声豪入梦中,不知身世寄孤蓬。fēng yǔ shēng háo rù mèng zhōng,bù zhī shēn shì jì gū péng。
狐裘毡帽如龙马,天汉西南小益东。hú qiú zhān mào rú lóng mǎ,tiān hàn xī nán xiǎo yì dōng。

题海首座侠客像

陆游

赵魏胡尘千丈黄,遗民膏血饱豺狼。zhào wèi hú chén qiān zhàng huáng,yí mín gāo xuè bǎo chái láng。
功名不遣斯人了,无奈和戎白面郎。gōng míng bù qiǎn sī rén le,wú nài hé róng bái miàn láng。

送绰侄住庵吴兴山中二首

陆游

一杯淡粥不烹蔬,自占云根结草庐。yī bēi dàn zhōu bù pēng shū,zì zhàn yún gēn jié cǎo lú。
非佛非心犹坐断,定知不看夹山书。fēi fú fēi xīn yóu zuò duàn,dìng zhī bù kàn jiā shān shū。

送绰侄住庵吴兴山中二首

陆游

湖海相从十日留,颇哀老子鬓惊秋。hú hǎi xiāng cóng shí rì liú,pǒ āi lǎo zi bìn jīng qiū。
目光犹射车牛背,不用殷勤举话头。mù guāng yóu shè chē niú bèi,bù yòng yīn qín jǔ huà tóu。