古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

曾仲躬见过适遇予出留小诗而去次韵二首

陆游

地僻元无俗客来,蓬门只欲为君开。dì pì yuán wú sú kè lái,péng mén zhǐ yù wèi jūn kāi。
山横翠黛供诗本,麦卷黄云足酒材。shān héng cuì dài gōng shī běn,mài juǎn huáng yún zú jiǔ cái。

曾仲躬见过适遇予出留小诗而去次韵二首

陆游

数树山花草舍东,想公系马落残红。shù shù shān huā cǎo shě dōng,xiǎng gōng xì mǎ luò cán hóng。
那知老子耶溪上,正泛朝南暮北风。nà zhī lǎo zi yé xī shàng,zhèng fàn cháo nán mù běi fēng。

雨中自项里夜至新塘舍舟步归二首

陆游

桦炬如椽点不明,还家潦水与阶平。huà jù rú chuán diǎn bù míng,hái jiā lǎo shuǐ yǔ jiē píng。
一杯浊酒颓然睡,恍似金牛夜下程。yī bēi zhuó jiǔ tuí rán shuì,huǎng shì jīn niú yè xià chéng。

雨中自项里夜至新塘舍舟步归二首

陆游

天如漆黑泥没踝,老健犹能踸踔归。tiān rú qī hēi ní méi huái,lǎo jiàn yóu néng chěn chuō guī。
袅袅炉香支枕看,终年只合掩柴扉。niǎo niǎo lú xiāng zhī zhěn kàn,zhōng nián zhǐ hé yǎn chái fēi。

新酿熟小饮二首

陆游

玉船潋潋酌鹅黄,菊欲残时抵死香。yù chuán liàn liàn zhuó é huáng,jú yù cán shí dǐ sǐ xiāng。
似与幽人为醉地,清笳声里一天霜。shì yǔ yōu rén wèi zuì dì,qīng jiā shēng lǐ yī tiān shuāng。

新酿熟小饮二首

陆游

篱菊犹堪采落英,一尊玉瀣酿初成。lí jú yóu kān cǎi luò yīng,yī zūn yù xiè niàng chū chéng。
今宵要向中庭饮,不展华茵展月明。jīn xiāo yào xiàng zhōng tíng yǐn,bù zhǎn huá yīn zhǎn yuè míng。

杂兴三首

陆游

鳗井初生一缕云,鲍郎山下雨昏昏。mán jǐng chū shēng yī lǚ yún,bào láng shān xià yǔ hūn hūn。
橹声呕轧秋空晓,水际人家尚闭门。lǔ shēng ǒu yà qiū kōng xiǎo,shuǐ jì rén jiā shàng bì mén。

杂兴三首

陆游

孤梦初回揭短篷,桥边晓日已曈昽。gū mèng chū huí jiē duǎn péng,qiáo biān xiǎo rì yǐ tóng lóng。
太平气象君知否,尽在丰年笑语中。tài píng qì xiàng jūn zhī fǒu,jǐn zài fēng nián xiào yǔ zhōng。

杂兴三首

陆游

古寺高楼暮倚阑,野云不散白漫漫。gǔ sì gāo lóu mù yǐ lán,yě yún bù sàn bái màn màn。
好山遮尽君无恨,且作沧溟万里看。hǎo shān zhē jǐn jūn wú hèn,qiě zuò cāng míng wàn lǐ kàn。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中

陆游

浪中鞺鞳雨声寒,孤梦初回烛半残。làng zhōng tāng tà yǔ shēng hán,gū mèng chū huí zhú bàn cán。
甲子一周胡未灭,关山还带泪痕看。jiǎ zi yī zhōu hú wèi miè,guān shān hái dài lèi hén kàn。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中

陆游

雨打孤篷酒渐消,昏灯与我共无聊。yǔ dǎ gū péng jiǔ jiàn xiāo,hūn dēng yǔ wǒ gòng wú liáo。
功名本是无凭事,不及寒江日两潮。gōng míng běn shì wú píng shì,bù jí hán jiāng rì liǎng cháo。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中

陆游

梦笔亭边拥鼻吟,壮图蹭蹬老侵寻。mèng bǐ tíng biān yōng bí yín,zhuàng tú cèng dēng lǎo qīn xún。
不眠数尽鸡三唱,自笑当年起舞心。bù mián shù jǐn jī sān chàng,zì xiào dāng nián qǐ wǔ xīn。

南窗擘黄柑独酌有感

陆游

放翁潦倒鬓成丝,也把花前酒一卮。fàng wēng lǎo dào bìn chéng sī,yě bǎ huā qián jiǔ yī zhī。
何限人间堪恨事,黄柑丹荔不同时。hé xiàn rén jiān kān hèn shì,huáng gān dān lì bù tóng shí。

久雨骤晴山园桃李烂漫独海棠未甚开戏作

陆游

雨霁风和日渐长,小园尊酒答年光。yǔ jì fēng hé rì jiàn zhǎng,xiǎo yuán zūn jiǔ dá nián guāng。
直令桃李能言语,何似多情睡海棠。zhí lìng táo lǐ néng yán yǔ,hé shì duō qíng shuì hǎi táng。

饮张功父园戏题扇上

陆游

寒食清明数日中,西园春事又匆匆。hán shí qīng míng shù rì zhōng,xī yuán chūn shì yòu cōng cōng。
梅花自避新桃李,不为高楼一笛风。méi huā zì bì xīn táo lǐ,bù wèi gāo lóu yī dí fēng。