古诗词

送子龙赴吉州掾

陆游

我老汝远行,知汝非得已。wǒ lǎo rǔ yuǎn xíng,zhī rǔ fēi dé yǐ。
驾言当送汝,挥涕不能止。jià yán dāng sòng rǔ,huī tì bù néng zhǐ。
人谁乐离别,坐贫至于此。rén shuí lè lí bié,zuò pín zhì yú cǐ。
汝行犯胥涛,次第过彭蠡。rǔ xíng fàn xū tāo,cì dì guò péng lí。
波横吞舟鱼,林啸独脚鬼。bō héng tūn zhōu yú,lín xiào dú jiǎo guǐ。
野饭何店炊,孤棹何岸舣。yě fàn hé diàn chuī,gū zhào hé àn yǐ。
判司比唐时,犹幸免笞棰。pàn sī bǐ táng shí,yóu xìng miǎn chī chuí。
庭参亦何辱,负职乃可耻。tíng cān yì hé rǔ,fù zhí nǎi kě chǐ。
汝为吉州吏,但饮吉州水。rǔ wèi jí zhōu lì,dàn yǐn jí zhōu shuǐ。
一钱亦分明,谁能肆谗毁。yī qián yì fēn míng,shuí néng sì chán huǐ。
聚俸嫁阿惜,择士教元礼。jù fèng jià ā xī,zé shì jiào yuán lǐ。
我食可自营,勿用念甘旨。wǒ shí kě zì yíng,wù yòng niàn gān zhǐ。
衣穿听露肘,履破从见指。yī chuān tīng lù zhǒu,lǚ pò cóng jiàn zhǐ。
出门虽被嘲,归舍却睡美。chū mén suī bèi cháo,guī shě què shuì měi。
益公名位重,凛若乔岳峙。yì gōng míng wèi zhòng,lǐn ruò qiáo yuè zhì。
汝以通家故,或许望燕几。rǔ yǐ tōng jiā gù,huò xǔ wàng yàn jǐ。
得见已足荣,切勿有所启。dé jiàn yǐ zú róng,qiè wù yǒu suǒ qǐ。
又若杨诚斋,清介世莫比。yòu ruò yáng chéng zhāi,qīng jiè shì mò bǐ。
一闻俗人言,三日归洗耳。yī wén sú rén yán,sān rì guī xǐ ěr。
汝但问起居,馀事勿挂齿。rǔ dàn wèn qǐ jū,yú shì wù guà chǐ。
希周有世好,敬叔乃乡里。xī zhōu yǒu shì hǎo,jìng shū nǎi xiāng lǐ。
岂惟能文辞,实亦坚操履。qǐ wéi néng wén cí,shí yì jiān cāo lǚ。
相从勉讲学,事业在积累。xiāng cóng miǎn jiǎng xué,shì yè zài jī lèi。
仁义本何常,蹈之则君子。rén yì běn hé cháng,dǎo zhī zé jūn zi。
汝去三年归,我傥未即死。rǔ qù sān nián guī,wǒ tǎng wèi jí sǐ。
江中有鲤鱼,频寄书一纸。jiāng zhōng yǒu lǐ yú,pín jì shū yī zhǐ。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

池亭夏昼二首

陆游

造物宁非念老生,池亭幽事悉施行。zào wù níng fēi niàn lǎo shēng,chí tíng yōu shì xī shī xíng。
群鱼聚散忽无迹,孤蝶去来如有情。qún yú jù sàn hū wú jì,gū dié qù lái rú yǒu qíng。
小硙落茶纷雪片,寒泉得火作松声。xiǎo wéi luò chá fēn xuě piàn,hán quán dé huǒ zuò sōng shēng。
曲肱假寐翛然寤,不为敲门梦不成。qū gōng jiǎ mèi xiāo rán wù,bù wèi qiāo mén mèng bù chéng。

池亭夏昼二首

陆游

茅舍芦藩枕小滩,萧森那复畏炎官。máo shě lú fān zhěn xiǎo tān,xiāo sēn nà fù wèi yán guān。
醉床酒解香初过,懒架书横梦未残。zuì chuáng jiǔ jiě xiāng chū guò,lǎn jià shū héng mèng wèi cán。
馋爱流匙菰米滑,渴便满杓粟浆酸。chán ài liú shi gū mǐ huá,kě biàn mǎn biāo sù jiāng suān。
儿孙幸有团栾乐,未觉浮生一笑难。ér sūn xìng yǒu tuán luán lè,wèi jué fú shēng yī xiào nán。

羁怀

陆游

羁怀不复耐悲欢,清镜朝朝雪鬓繁。jī huái bù fù nài bēi huān,qīng jìng cháo cháo xuě bìn fán。
谢傅畏逢亲友别,庞公思遗子孙安。xiè fù wèi féng qīn yǒu bié,páng gōng sī yí zi sūn ān。
残骸累岁归民伍,半俸今春上县官。cán hái lèi suì guī mín wǔ,bàn fèng jīn chūn shàng xiàn guān。
闭户惟须学坚坐,不知更败几蒲团。bì hù wéi xū xué jiān zuò,bù zhī gèng bài jǐ pú tuán。

得雨沾足遂有丰年意欣然口占

陆游

人事销沉渺莽中,此身元合付天公。rén shì xiāo chén miǎo mǎng zhōng,cǐ shēn yuán hé fù tiān gōng。
儒生可逐惟求忘,社酒常辞不怕聋。rú shēng kě zhú wéi qiú wàng,shè jiǔ cháng cí bù pà lóng。
郁郁稻苗欣出穗,汪汪陂水告成功。yù yù dào miáo xīn chū suì,wāng wāng bēi shuǐ gào chéng gōng。
老民莫道浑无用,能为明时祝岁丰。lǎo mín mò dào hún wú yòng,néng wèi míng shí zhù suì fēng。

浴罢闲步门外而归

陆游

两扇荆扉数掩篱,幽人浴罢得娱嬉。liǎng shàn jīng fēi shù yǎn lí,yōu rén yù bà dé yú xī。
南临大泽风来远,东限连山月出迟。nán lín dà zé fēng lái yuǎn,dōng xiàn lián shān yuè chū chí。
沙上无泥藤屦健,水边弄影葛巾攲。shā shàng wú ní téng jù jiàn,shuǐ biān nòng yǐng gé jīn qī。
径归却就东窗卧,要及蝉声未歇时。jìng guī què jiù dōng chuāng wò,yào jí chán shēng wèi xiē shí。

初晴

陆游

暑雨初收体为轻,远山尽出眼偏明。shǔ yǔ chū shōu tǐ wèi qīng,yuǎn shān jǐn chū yǎn piān míng。
诗凭写兴忘工拙,酒取浇愁任浊清。shī píng xiě xīng wàng gōng zhuō,jiǔ qǔ jiāo chóu rèn zhuó qīng。
绿树有阴休倦步,澄溪无滓濯尘缨。lǜ shù yǒu yīn xiū juàn bù,chéng xī wú zǐ zhuó chén yīng。
老人本少凋年感,不奈江城暮角声。lǎo rén běn shǎo diāo nián gǎn,bù nài jiāng chéng mù jiǎo shēng。

今岁六月望后一日立秋故比常年凉意差早

陆游

九衢车马困炎曦,正是山中散发时。jiǔ qú chē mǎ kùn yán xī,zhèng shì shān zhōng sàn fā shí。
秋近梧桐已摇落,阴生蟋蟀最先知。qiū jìn wú tóng yǐ yáo luò,yīn shēng xī shuài zuì xiān zhī。
稻陂水白宁忧旱,灶突烟青幸续炊。dào bēi shuǐ bái níng yōu hàn,zào tū yān qīng xìng xù chuī。
谁谓吾庐太岑寂,茶瓜亦有野人期。shuí wèi wú lú tài cén jì,chá guā yì yǒu yě rén qī。

即事四首

陆游

身向人间阅事多,杜门聊得养天和。shēn xiàng rén jiān yuè shì duō,dù mén liáo dé yǎng tiān hé。
盛衰莫问萧京兆,壮老空悲马伏波。shèng shuāi mò wèn xiāo jīng zhào,zhuàng lǎo kōng bēi mǎ fú bō。
日暮城楼传戍角,风生岭路下樵歌。rì mù chéng lóu chuán shù jiǎo,fēng shēng lǐng lù xià qiáo gē。
君知此段神通否,竖拂能降百万魔。jūn zhī cǐ duàn shén tōng fǒu,shù fú néng jiàng bǎi wàn mó。

即事四首

陆游

唐虞千载仰巍巍,太息儒生每背驰。táng yú qiān zài yǎng wēi wēi,tài xī rú shēng měi bèi chí。
经未尽亡君更考,古无不死我何悲。jīng wèi jǐn wáng jūn gèng kǎo,gǔ wú bù sǐ wǒ hé bēi。
钓耕本是求贤地,宵旰今逢愿治时。diào gēng běn shì qiú xián dì,xiāo gàn jīn féng yuàn zhì shí。
寄谢公卿各努力,为吾君筑太平基。jì xiè gōng qīng gè nǔ lì,wèi wú jūn zhù tài píng jī。

即事四首

陆游

我爱湖山清绝地,抱琴携鹤住茆堂。wǒ ài hú shān qīng jué dì,bào qín xié hè zhù máo táng。
药苗自采盘蔬美,菰米新舂钵饭香。yào miáo zì cǎi pán shū měi,gū mǐ xīn chōng bō fàn xiāng。
南浦风烟无限好,北轩雷雨不胜凉。nán pǔ fēng yān wú xiàn hǎo,běi xuān léi yǔ bù shèng liáng。
旧交散落无消息,借问黄尘有底忙。jiù jiāo sàn luò wú xiāo xī,jiè wèn huáng chén yǒu dǐ máng。

即事四首

陆游

放翁老去未忘情,镜里森然白发生。fàng wēng lǎo qù wèi wàng qíng,jìng lǐ sēn rán bái fā shēng。
一片常愁见花落,三声最怕听猿鸣。yī piàn cháng chóu jiàn huā luò,sān shēng zuì pà tīng yuán míng。
年年双只路傍堠,夜夜短长城上更。nián nián shuāng zhǐ lù bàng hòu,yè yè duǎn zhǎng chéng shàng gèng。
晚悟一条差似可,孤舟渔火看潮平。wǎn wù yī tiáo chà shì kě,gū zhōu yú huǒ kàn cháo píng。

野性

陆游

野性从来与世疏,俗尘自不到吾庐。yě xìng cóng lái yǔ shì shū,sú chén zì bù dào wú lú。
醉中往往得新句,梦里时时见异书。zuì zhōng wǎng wǎng dé xīn jù,mèng lǐ shí shí jiàn yì shū。
稚子那偷服药酒,家僮尚护放生鱼。zhì zi nà tōu fú yào jiǔ,jiā tóng shàng hù fàng shēng yú。
今朝更有欣然处,引得清泉灌晚蔬。jīn cháo gèng yǒu xīn rán chù,yǐn dé qīng quán guàn wǎn shū。

暑中自遣

陆游

名山处处得幽寻,破砚时时出苦吟。míng shān chù chù dé yōu xún,pò yàn shí shí chū kǔ yín。
上药和平无近效,古诗简淡有遗音。shàng yào hé píng wú jìn xiào,gǔ shī jiǎn dàn yǒu yí yīn。
苏门隐去闻孤啸,栗里归来弄素琴。sū mén yǐn qù wén gū xiào,lì lǐ guī lái nòng sù qín。
尚恐俗尘除未尽,每思雪夜宿东林。shàng kǒng sú chén chú wèi jǐn,měi sī xuě yè sù dōng lín。

夜坐小饮

陆游

零落槐花已满沟,江湖又见一番秋。líng luò huái huā yǐ mǎn gōu,jiāng hú yòu jiàn yī fān qiū。
冰轮有辙凌空上,银汉无声接地流。bīng lún yǒu zhé líng kōng shàng,yín hàn wú shēng jiē dì liú。
丹荔甘寒劳远致,玉醅醇冽喜新篘。dān lì gān hán láo yuǎn zhì,yù pēi chún liè xǐ xīn chōu。
移床坐对西南电,好雨心知不待求。yí chuáng zuò duì xī nán diàn,hǎo yǔ xīn zhī bù dài qiú。

闲思

陆游

毕世为农不复疑,还东六见岁阴移。bì shì wèi nóng bù fù yí,hái dōng liù jiàn suì yīn yí。
闭门旋了和诗债,卖药不偿沽酒资。bì mén xuán le hé shī zhài,mài yào bù cháng gū jiǔ zī。
意倦投床效龟息,齿疏嚼饭类牛呞。yì juàn tóu chuáng xiào guī xī,chǐ shū jué fàn lèi niú shī。
兀然过日君无怪,一念功名恐过悲。wù rán guò rì jūn wú guài,yī niàn gōng míng kǒng guò bēi。