古诗词

送子龙赴吉州掾

陆游

我老汝远行,知汝非得已。wǒ lǎo rǔ yuǎn xíng,zhī rǔ fēi dé yǐ。
驾言当送汝,挥涕不能止。jià yán dāng sòng rǔ,huī tì bù néng zhǐ。
人谁乐离别,坐贫至于此。rén shuí lè lí bié,zuò pín zhì yú cǐ。
汝行犯胥涛,次第过彭蠡。rǔ xíng fàn xū tāo,cì dì guò péng lí。
波横吞舟鱼,林啸独脚鬼。bō héng tūn zhōu yú,lín xiào dú jiǎo guǐ。
野饭何店炊,孤棹何岸舣。yě fàn hé diàn chuī,gū zhào hé àn yǐ。
判司比唐时,犹幸免笞棰。pàn sī bǐ táng shí,yóu xìng miǎn chī chuí。
庭参亦何辱,负职乃可耻。tíng cān yì hé rǔ,fù zhí nǎi kě chǐ。
汝为吉州吏,但饮吉州水。rǔ wèi jí zhōu lì,dàn yǐn jí zhōu shuǐ。
一钱亦分明,谁能肆谗毁。yī qián yì fēn míng,shuí néng sì chán huǐ。
聚俸嫁阿惜,择士教元礼。jù fèng jià ā xī,zé shì jiào yuán lǐ。
我食可自营,勿用念甘旨。wǒ shí kě zì yíng,wù yòng niàn gān zhǐ。
衣穿听露肘,履破从见指。yī chuān tīng lù zhǒu,lǚ pò cóng jiàn zhǐ。
出门虽被嘲,归舍却睡美。chū mén suī bèi cháo,guī shě què shuì měi。
益公名位重,凛若乔岳峙。yì gōng míng wèi zhòng,lǐn ruò qiáo yuè zhì。
汝以通家故,或许望燕几。rǔ yǐ tōng jiā gù,huò xǔ wàng yàn jǐ。
得见已足荣,切勿有所启。dé jiàn yǐ zú róng,qiè wù yǒu suǒ qǐ。
又若杨诚斋,清介世莫比。yòu ruò yáng chéng zhāi,qīng jiè shì mò bǐ。
一闻俗人言,三日归洗耳。yī wén sú rén yán,sān rì guī xǐ ěr。
汝但问起居,馀事勿挂齿。rǔ dàn wèn qǐ jū,yú shì wù guà chǐ。
希周有世好,敬叔乃乡里。xī zhōu yǒu shì hǎo,jìng shū nǎi xiāng lǐ。
岂惟能文辞,实亦坚操履。qǐ wéi néng wén cí,shí yì jiān cāo lǚ。
相从勉讲学,事业在积累。xiāng cóng miǎn jiǎng xué,shì yè zài jī lèi。
仁义本何常,蹈之则君子。rén yì běn hé cháng,dǎo zhī zé jūn zi。
汝去三年归,我傥未即死。rǔ qù sān nián guī,wǒ tǎng wèi jí sǐ。
江中有鲤鱼,频寄书一纸。jiāng zhōng yǒu lǐ yú,pín jì shū yī zhǐ。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋夜斋中二首

陆游

残年冉冉返丘园,败屋萧萧长子孙。cán nián rǎn rǎn fǎn qiū yuán,bài wū xiāo xiāo zhǎng zi sūn。
久悔文辞妨大学,偶因忧患得玄门。jiǔ huǐ wén cí fáng dà xué,ǒu yīn yōu huàn dé xuán mén。
扶持后死知天幸,容养无能荷国恩。fú chí hòu sǐ zhī tiān xìng,róng yǎng wú néng hé guó ēn。
急雨打窗秋又晚,旋挑野菜助盘飧。jí yǔ dǎ chuāng qiū yòu wǎn,xuán tiāo yě cài zhù pán sūn。

识愧

陆游

几年羸疾卧家山,牧竖樵夫日往还。jǐ nián léi jí wò jiā shān,mù shù qiáo fū rì wǎng hái。
至论本求编简上,忠言乃在里闾间。zhì lùn běn qiú biān jiǎn shàng,zhōng yán nǎi zài lǐ lǘ jiān。
私忧骄虏心常折,念报明时涕每潸。sī yōu jiāo lǔ xīn cháng zhé,niàn bào míng shí tì měi shān。
寸禄不沾能及此,细听只益厚吾颜。cùn lù bù zhān néng jí cǐ,xì tīng zhǐ yì hòu wú yán。

秋雨

陆游

暮秋木叶已微丹,小雨萧萧又作寒。mù qiū mù yè yǐ wēi dān,xiǎo yǔ xiāo xiāo yòu zuò hán。
目送断云归谷口,身随新雁寄江干。mù sòng duàn yún guī gǔ kǒu,shēn suí xīn yàn jì jiāng gàn。
浊醪易负寻常债,退士难叨本分官。zhuó láo yì fù xún cháng zhài,tuì shì nán dāo běn fēn guān。
谢尽浮名更无事,灯前儿女话团栾。xiè jǐn fú míng gèng wú shì,dēng qián ér nǚ huà tuán luán。

游近山僧庵

陆游

卧看香穗叹吾衰,起著芒鞋信所之。wò kàn xiāng suì tàn wú shuāi,qǐ zhù máng xié xìn suǒ zhī。
十里溪山最佳处,一年寒暖适中时。shí lǐ xī shān zuì jiā chù,yī nián hán nuǎn shì zhōng shí。
眼明竹院如曾到,心许沙鸥卜后期。yǎn míng zhú yuàn rú céng dào,xīn xǔ shā ōu bo hòu qī。
不是诗人托高兴,日长真付一枰棋。bù shì shī rén tuō gāo xīng,rì zhǎng zhēn fù yī píng qí。

读老子有感

陆游

左史倚相读皇坟,学者尚得窥全浑。zuǒ shǐ yǐ xiāng dú huáng fén,xué zhě shàng dé kuī quán hún。
孰为武成二三策,宁取道德五千言。shú wèi wǔ chéng èr sān cè,níng qǔ dào dé wǔ qiān yán。
巢居结绳事益远,浇淳散朴忍复论。cháo jū jié shéng shì yì yuǎn,jiāo chún sàn pǔ rěn fù lùn。
安得深山老不死,坐待古俗还羲轩。ān dé shēn shān lǎo bù sǐ,zuò dài gǔ sú hái xī xuān。

书喜

陆游

莫谓家贫厌旧醅,一尊聊对桂花开。mò wèi jiā pín yàn jiù pēi,yī zūn liáo duì guì huā kāi。
天菑已过无蝗孽,海舶初通有药材。tiān zāi yǐ guò wú huáng niè,hǎi bó chū tōng yǒu yào cái。
剩借凉风吹醉颊,况逢急雨洗浮埃。shèng jiè liáng fēng chuī zuì jiá,kuàng féng jí yǔ xǐ fú āi。
入秋腰脚增强健,山麓从今日日来。rù qiū yāo jiǎo zēng qiáng jiàn,shān lù cóng jīn rì rì lái。

秋日徙倚门外久之

陆游

舍前烟水似潇湘,白首归来爱故乡。shě qián yān shuǐ shì xiāo xiāng,bái shǒu guī lái ài gù xiāng。
五亩山园郁桑柘,数椽茅屋映菰蒋。wǔ mǔ shān yuán yù sāng zhè,shù chuán máo wū yìng gū jiǎng。
翻翻小伞船归郭,渺渺长歌月满塘。fān fān xiǎo sǎn chuán guī guō,miǎo miǎo zhǎng gē yuè mǎn táng。
却掩柴荆了无事,篆盘重点已残香。què yǎn chái jīng le wú shì,zhuàn pán zhòng diǎn yǐ cán xiāng。

晚秋出门戏作二首

陆游

病叟徜徉古泽边,横林摇落暮秋天。bìng sǒu cháng yáng gǔ zé biān,héng lín yáo luò mù qiū tiān。
鸣鸠雨后却呼妇,飞雀霜前先著绵。míng jiū yǔ hòu què hū fù,fēi què shuāng qián xiān zhù mián。
抱被每投僧榻宿,卷书时当酒家钱。bào bèi měi tóu sēng tà sù,juǎn shū shí dāng jiǔ jiā qián。
秋风想像芝房熟,北望商山一怅然。qiū fēng xiǎng xiàng zhī fáng shú,běi wàng shāng shān yī chàng rán。

晚秋出门戏作二首

陆游

闲愁那到野人边,万事元知合付天。xián chóu nà dào yě rén biān,wàn shì yuán zhī hé fù tiān。
尽醉仅能三龠酒,新寒未办一铢绵。jǐn zuì jǐn néng sān yuè jiǔ,xīn hán wèi bàn yī zhū mián。
邻僧每欲分斋钵,庙史犹来索社钱。lín sēng měi yù fēn zhāi bō,miào shǐ yóu lái suǒ shè qián。
无地置锥真细事,不妨胸次日超然。wú dì zhì zhuī zhēn xì shì,bù fáng xiōng cì rì chāo rán。

夜与子遹说蜀道因作长句示之

陆游

忆自梁州入剑门,关山无处不消魂。yì zì liáng zhōu rù jiàn mén,guān shān wú chù bù xiāo hún。
亚松托宿逢秋雨,小柏经行听晓猿。yà sōng tuō sù féng qiū yǔ,xiǎo bǎi jīng xíng tīng xiǎo yuán。
当日只知悲客路,归来终亦老江村。dāng rì zhǐ zhī bēi kè lù,guī lái zhōng yì lǎo jiāng cūn。
吾儿生晚那知此,聊对青灯与细论。wú ér shēng wǎn nà zhī cǐ,liáo duì qīng dēng yǔ xì lùn。

山村独酌

陆游

腰剑如今不换牛,固应万事一时休。yāo jiàn rú jīn bù huàn niú,gù yīng wàn shì yī shí xiū。
孤舟惯作潇湘梦,骏马宁思鄠杜游。gū zhōu guàn zuò xiāo xiāng mèng,jùn mǎ níng sī hù dù yóu。
毁誉要须千载定,功名已向隔生求。huǐ yù yào xū qiān zài dìng,gōng míng yǐ xiàng gé shēng qiú。
石帆山下秋风晚,买酒看云自献酬。shí fān shān xià qiū fēng wǎn,mǎi jiǔ kàn yún zì xiàn chóu。

小园独酌

陆游

横林摇落弄微丹,深院萧条作小寒。héng lín yáo luò nòng wēi dān,shēn yuàn xiāo tiáo zuò xiǎo hán。
秋气已高殊可喜,老怀多感自无欢。qiū qì yǐ gāo shū kě xǐ,lǎo huái duō gǎn zì wú huān。
鹿初离母斑犹浅,橘乍经霜味尚酸。lù chū lí mǔ bān yóu qiǎn,jú zhà jīng shuāng wèi shàng suān。
小酌一卮幽兴足,岂须落佩与颓冠。xiǎo zhuó yī zhī yōu xīng zú,qǐ xū luò pèi yǔ tuí guān。

雨晴

陆游

小雨初增气惨凄,新晴差解病沉迷。xiǎo yǔ chū zēng qì cǎn qī,xīn qíng chà jiě bìng chén mí。
虚廊静院听松籁,细草甘泉养鹿麛。xū láng jìng yuàn tīng sōng lài,xì cǎo gān quán yǎng lù mí。
寒霭细分山远近,野歌相应路高低。hán ǎi xì fēn shān yuǎn jìn,yě gē xiāng yīng lù gāo dī。
孰知倦客萧然意,水品茶经手自携。shú zhī juàn kè xiāo rán yì,shuǐ pǐn chá jīng shǒu zì xié。

独坐

陆游

博山香雾散馡馡,袖手何妨静掩扉。bó shān xiāng wù sàn fēi fēi,xiù shǒu hé fáng jìng yǎn fēi。
六十年前故人尽,八千里外寄书稀。liù shí nián qián gù rén jǐn,bā qiān lǐ wài jì shū xī。
昨朝送客桐江去,今日逢僧剡县归。zuó cháo sòng kè tóng jiāng qù,jīn rì féng sēng shàn xiàn guī。
欲作小诗还复懒,海鸥与我两忘机。yù zuò xiǎo shī hái fù lǎn,hǎi ōu yǔ wǒ liǎng wàng jī。

书感

陆游

衰颜非复昔年朱,几过黄公旧酒垆。shuāi yán fēi fù xī nián zhū,jǐ guò huáng gōng jiù jiǔ lú。
成败只堪三太息,是非终付一胡卢。chéng bài zhǐ kān sān tài xī,shì fēi zhōng fù yī hú lú。
连天烟草迷归梦,动地风波历畏途。lián tiān yān cǎo mí guī mèng,dòng dì fēng bō lì wèi tú。
辛苦一生成底事,躬耕犹得补东隅。xīn kǔ yī shēng chéng dǐ shì,gōng gēng yóu dé bǔ dōng yú。