古诗词

书感

陆游

头颅已可知,牙齿今复落。tóu lú yǐ kě zhī,yá chǐ jīn fù luò。
十步或再休,啜粥不及勺。shí bù huò zài xiū,chuài zhōu bù jí sháo。
身依一蒲团,壁挂两芒屩。shēn yī yī pú tuán,bì guà liǎng máng juē。
对客辄坐睡,有问莫能酢。duì kè zhé zuò shuì,yǒu wèn mò néng cù。
念昔少壮时,心慕宦游乐。niàn xī shǎo zhuàng shí,xīn mù huàn yóu lè。
初登平津馆,晚入征西幕。chū dēng píng jīn guǎn,wǎn rù zhēng xī mù。
雨暗骆谷烽,霜清散关柝。yǔ àn luò gǔ fēng,shuāng qīng sàn guān tuò。
登高望中原,气已吞雍雒。dēng gāo wàng zhōng yuán,qì yǐ tūn yōng luò。
宁知事大谬,憔悴理征橐。níng zhī shì dà miù,qiáo cuì lǐ zhēng tuó。
单车去梁益,健席下沔鄂。dān chē qù liáng yì,jiàn xí xià miǎn è。
还朝见故人,大马黄金络。hái cháo jiàn gù rén,dà mǎ huáng jīn luò。
后来固多士,鹓鹭照台阁。hòu lái gù duō shì,yuān lù zhào tái gé。
婆娑郎吏间,只自取嘲噱。pó suō láng lì jiān,zhǐ zì qǔ cháo jué。
历思从来事,无铁可打错。lì sī cóng lái shì,wú tiě kě dǎ cuò。
幸得还故园,快若解束缚。xìng dé hái gù yuán,kuài ruò jiě shù fù。
闾里通有无,情厚不为薄。lǘ lǐ tōng yǒu wú,qíng hòu bù wèi báo。
泥行事春耕,日曝毕秋穫。ní xíng shì chūn gēng,rì pù bì qiū huò。
隔墙唤邻翁,浊酒聊共酌。gé qiáng huàn lín wēng,zhuó jiǔ liáo gòng zhuó。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

纵笔五首

陆游

惰游不能耕,心愧新舂白。duò yóu bù néng gēng,xīn kuì xīn chōng bái。
啸傲茅三间,主人终胜客。xiào ào máo sān jiān,zhǔ rén zhōng shèng kè。

纵笔五首

陆游

朝士腰下黄,山僧鼻端白。cháo shì yāo xià huáng,shān sēng bí duān bái。
放翁俱笑汝,饱饭作闲客。fàng wēng jù xiào rǔ,bǎo fàn zuò xián kè。

纵笔五首

陆游

温温地炉红,皎皎纸窗白。wēn wēn dì lú hóng,jiǎo jiǎo zhǐ chuāng bái。
忽闻啄木声,疑是敲门客。hū wén zhuó mù shēng,yí shì qiāo mén kè。

纵笔五首

陆游

雪晴蓼甲红,雨足韭头白。xuě qíng liǎo jiǎ hóng,yǔ zú jiǔ tóu bái。
虽无万钱具,野饭可留客。suī wú wàn qián jù,yě fàn kě liú kè。

纵笔五首

陆游

小儿勿大勤,使汝发早白。xiǎo ér wù dà qín,shǐ rǔ fā zǎo bái。
长为南亩民,殊胜东閤客。zhǎng wèi nán mǔ mín,shū shèng dōng gé kè。

夜归

陆游

疏钟渡水来,素月依林上。shū zhōng dù shuǐ lái,sù yuè yī lín shàng。
烟火认茅庐,故倚船篷望。yān huǒ rèn máo lú,gù yǐ chuán péng wàng。

四月十三夜四更起读书

陆游

七十未捐书,正恐死乃息。qī shí wèi juān shū,zhèng kǒng sǐ nǎi xī。
起挑窗下灯,度此风雨夕。qǐ tiāo chuāng xià dēng,dù cǐ fēng yǔ xī。

雨止行至门外戏作

陆游

檐雨收残滴,溪云弄晚晴。yán yǔ shōu cán dī,xī yún nòng wǎn qíng。
出门还浩叹,几屐了吾生。chū mén hái hào tàn,jǐ jī le wú shēng。

南窗

陆游

身轻婚嫁毕,耳静市朝疏。shēn qīng hūn jià bì,ěr jìng shì cháo shū。
褫带脱乌帻,一窗宽有馀。chǐ dài tuō wū zé,yī chuāng kuān yǒu yú。

舍东四咏疏篱

陆游

数掩围柴荆,王维画不成。shù yǎn wéi chái jīng,wáng wéi huà bù chéng。
尤怜月中影,特地起诗情。yóu lián yuè zhōng yǐng,tè dì qǐ shī qíng。

舍东四咏疏篱

陆游

松棚寻丈地,客至共开颜。sōng péng xún zhàng dì,kè zhì gòng kāi yán。
堪笑杜陵老,坐思千万间。kān xiào dù líng lǎo,zuò sī qiān wàn jiān。

舍东四咏疏篱

陆游

寒溜初通后,新荷未长时。hán liū chū tōng hòu,xīn hé wèi zhǎng shí。
谁持大圜镜,为我照须眉。shuí chí dà huán jìng,wèi wǒ zhào xū méi。

舍东四咏疏篱

陆游

环绕无十步,捷行财半之。huán rào wú shí bù,jié xíng cái bàn zhī。
安西九千里,自有著鞭时。ān xī jiǔ qiān lǐ,zì yǒu zhù biān shí。

幽事绝句六首

陆游

死生归有命,荣悴出无心。sǐ shēng guī yǒu mìng,róng cuì chū wú xīn。
苔井闲磨剑,松窗自斫琴。tái jǐng xián mó jiàn,sōng chuāng zì zhuó qín。

幽事绝句六首

陆游

矮纸来吴下,长毫出宛陵。ǎi zhǐ lái wú xià,zhǎng háo chū wǎn líng。
自书霜夜句,持寄剡中僧。zì shū shuāng yè jù,chí jì shàn zhōng sēng。