古诗词

书感

陆游

头颅已可知,牙齿今复落。tóu lú yǐ kě zhī,yá chǐ jīn fù luò。
十步或再休,啜粥不及勺。shí bù huò zài xiū,chuài zhōu bù jí sháo。
身依一蒲团,壁挂两芒屩。shēn yī yī pú tuán,bì guà liǎng máng juē。
对客辄坐睡,有问莫能酢。duì kè zhé zuò shuì,yǒu wèn mò néng cù。
念昔少壮时,心慕宦游乐。niàn xī shǎo zhuàng shí,xīn mù huàn yóu lè。
初登平津馆,晚入征西幕。chū dēng píng jīn guǎn,wǎn rù zhēng xī mù。
雨暗骆谷烽,霜清散关柝。yǔ àn luò gǔ fēng,shuāng qīng sàn guān tuò。
登高望中原,气已吞雍雒。dēng gāo wàng zhōng yuán,qì yǐ tūn yōng luò。
宁知事大谬,憔悴理征橐。níng zhī shì dà miù,qiáo cuì lǐ zhēng tuó。
单车去梁益,健席下沔鄂。dān chē qù liáng yì,jiàn xí xià miǎn è。
还朝见故人,大马黄金络。hái cháo jiàn gù rén,dà mǎ huáng jīn luò。
后来固多士,鹓鹭照台阁。hòu lái gù duō shì,yuān lù zhào tái gé。
婆娑郎吏间,只自取嘲噱。pó suō láng lì jiān,zhǐ zì qǔ cháo jué。
历思从来事,无铁可打错。lì sī cóng lái shì,wú tiě kě dǎ cuò。
幸得还故园,快若解束缚。xìng dé hái gù yuán,kuài ruò jiě shù fù。
闾里通有无,情厚不为薄。lǘ lǐ tōng yǒu wú,qíng hòu bù wèi báo。
泥行事春耕,日曝毕秋穫。ní xíng shì chūn gēng,rì pù bì qiū huò。
隔墙唤邻翁,浊酒聊共酌。gé qiáng huàn lín wēng,zhuó jiǔ liáo gòng zhuó。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽事绝句六首

陆游

昨夕风掀屋,今朝雨坏墙。zuó xī fēng xiān wū,jīn cháo yǔ huài qiáng。
虽知炊米尽,不废野歌长。suī zhī chuī mǐ jǐn,bù fèi yě gē zhǎng。

幽事绝句六首

陆游

烟畦朝斸药,雪涧夜淘丹。yān qí cháo zhǔ yào,xuě jiàn yè táo dān。
仄径何曾崄,单袍不觉寒。zè jìng hé céng xiǎn,dān páo bù jué hán。

幽事绝句六首

陆游

新传服气诀,旧喜步虚吟。xīn chuán fú qì jué,jiù xǐ bù xū yín。
儿女不难弃,云山何处深。ér nǚ bù nán qì,yún shān hé chù shēn。

幽事绝句六首

陆游

客生闻吠犬,草茂有鸣蛙。kè shēng wén fèi quǎn,cǎo mào yǒu míng wā。
日昳方炊饭,秋深始采茶。rì dié fāng chuī fàn,qiū shēn shǐ cǎi chá。

春雨四首

陆游

片片红梅落,纤纤绿草生。piàn piàn hóng méi luò,xiān xiān lǜ cǎo shēng。
无端夜来雨,又碍出门行。wú duān yè lái yǔ,yòu ài chū mén xíng。

春雨四首

陆游

春阴易成雨,客病不禁寒。chūn yīn yì chéng yǔ,kè bìng bù jìn hán。
又与梅花别,无因一倚栏。yòu yǔ méi huā bié,wú yīn yī yǐ lán。

春雨四首

陆游

胸怀阮步兵,诗句谢宣城。xiōng huái ruǎn bù bīng,shī jù xiè xuān chéng。
今夕俱参透,焚香听雨声。jīn xī jù cān tòu,fén xiāng tīng yǔ shēng。

春雨四首

陆游

疏点空阶雨,长明古殿灯。shū diǎn kōng jiē yǔ,zhǎng míng gǔ diàn dēng。
庐山岑寂夜,我是定中僧。lú shān cén jì yè,wǒ shì dìng zhōng sēng。

季夏杂兴四首

陆游

蚁斗知将雨,虫鸣觉近秋。yǐ dòu zhī jiāng yǔ,chóng míng jué jìn qiū。
衰翁非爱酒,无计奈孤愁。shuāi wēng fēi ài jiǔ,wú jì nài gū chóu。

季夏杂兴四首

陆游

巉巉瘦驴岭,莽莽老牛陂。chán chán shòu lǘ lǐng,mǎng mǎng lǎo niú bēi。
四海均羁旅,何人感此诗。sì hǎi jūn jī lǚ,hé rén gǎn cǐ shī。

季夏杂兴四首

陆游

熟睡一炊顷,清谈数刻间。shú shuì yī chuī qǐng,qīng tán shù kè jiān。
未言能近道,要得暂身闲。wèi yán néng jìn dào,yào dé zàn shēn xián。

季夏杂兴四首

陆游

疏泉浇药垄,枕石听松风。shū quán jiāo yào lǒng,zhěn shí tīng sōng fēng。
此乐惭专享,无因与客同。cǐ lè cán zhuān xiǎng,wú yīn yǔ kè tóng。

夏夜暑毒不少解起坐庭中二首

陆游

窗间有萤过,枕上见星流。chuāng jiān yǒu yíng guò,zhěn shàng jiàn xīng liú。
欲睡不堪热,长歌起饭牛。yù shuì bù kān rè,zhǎng gē qǐ fàn niú。

夏夜暑毒不少解起坐庭中二首

陆游

风从高树下,虫抱短莎鸣。fēng cóng gāo shù xià,chóng bào duǎn shā míng。
小据胡床坐,还扶拄杖行。xiǎo jù hú chuáng zuò,hái fú zhǔ zhàng xíng。

日用四首

陆游

旧好疏毛颖,新知得曲生。jiù hǎo shū máo yǐng,xīn zhī dé qū shēng。
幽居无一事,枕臂听松声。yōu jū wú yī shì,zhěn bì tīng sōng shēng。