古诗词

一半儿

白朴

云鬟雾鬓胜堆鸦,浅露金莲簌绛纱,不比等闲墙外花。yún huán wù bìn shèng duī yā,qiǎn lù jīn lián sù jiàng shā,bù bǐ děng xián qiáng wài huā。
骂你个俏冤家,一半儿难当一半儿耍。mà nǐ gè qiào yuān jiā,yī bàn ér nán dāng yī bàn ér shuǎ。
白朴

白朴

白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。 白朴的作品>>

猜您喜欢

天净沙·夏

白朴

云收雨过波添,楼高水冷瓜甜,绿树阴垂画檐。yún shōu yǔ guò bō tiān,lóu gāo shuǐ lěng guā tián,lǜ shù yīn chuí huà yán。
纱厨藤簟,玉人罗扇轻缣。shā chú téng diàn,yù rén luó shàn qīng jiān。

越调·天净沙·秋

白朴

孤村落日残霞,轻烟老树寒鸦,一点飞鸿影下。gū cūn luò rì cán xiá,qīng yān lǎo shù hán yā,yī diǎn fēi hóng yǐng xià。
青山绿水,白草红叶黄花。qīng shān lǜ shuǐ,bái cǎo hóng yè huáng huā。

天净沙·越调·冬

白朴

一声画角谯门,半庭新月黄昏,雪里山前水滨。yī shēng huà jiǎo qiáo mén,bàn tíng xīn yuè huáng hūn,xuě lǐ shān qián shuǐ bīn。
竹篱茅舍,淡烟衰草孤村。zhú lí máo shě,dàn yān shuāi cǎo gū cūn。

越调·天净沙·春

白朴

春山暖日和风,阑干楼阁帘栊,杨柳秋千院中。chūn shān nuǎn rì hé fēng,lán gàn lóu gé lián lóng,yáng liǔ qiū qiān yuàn zhōng。
啼莺舞燕,小桥流水飞红。tí yīng wǔ yàn,xiǎo qiáo liú shuǐ fēi hóng。

仙吕·寄生草·饮

白朴

长醉后方何碍,不醒时有甚思?糟醃两个功名字,醅渰千古兴亡事,曲埋万丈虹霓志。zhǎng zuì hòu fāng hé ài,bù xǐng shí yǒu shén sī?zāo yān liǎng gè gōng míng zì,pēi yǎn qiān gǔ xīng wáng shì,qū mái wàn zhàng hóng ní zhì。
不达时皆笑屈原非,但知音尽说陶潜是。bù dá shí jiē xiào qū yuán fēi,dàn zhī yīn jǐn shuō táo qián shì。

中吕·阳春曲·知几

白朴

知荣知辱牢缄口,谁是谁非暗点头。zhī róng zhī rǔ láo jiān kǒu,shuí shì shuí fēi àn diǎn tóu。
诗书丛里且淹留。shī shū cóng lǐ qiě yān liú。
闲袖手,贫煞也风流。xián xiù shǒu,pín shā yě fēng liú。
不因酒困因诗困,常被吟魂恼醉魂。bù yīn jiǔ kùn yīn shī kùn,cháng bèi yín hún nǎo zuì hún。
四时风月一闲身。sì shí fēng yuè yī xián shēn。
无用人,诗酒乐天真。wú yòng rén,shī jiǔ lè tiān zhēn。

咏雪大石调【青杏子】

白朴

空外六花番,被大风洒落千山。kōng wài liù huā fān,bèi dà fēng sǎ luò qiān shān。
穷冬节物偏宜晚,冻凝沼沚,寒侵帐幕,冷湿阑干。qióng dōng jié wù piān yí wǎn,dòng níng zhǎo zhǐ,hán qīn zhàng mù,lěng shī lán gàn。

咏雪大石调【青杏子】

白朴

貂裘客,嘉庆卷帘看。diāo qiú kè,jiā qìng juǎn lián kàn。
好景画图收不尽,好题诗句咏尤难,疑在玉壶间。hǎo jǐng huà tú shōu bù jǐn,hǎo tí shī jù yǒng yóu nán,yí zài yù hú jiān。

咏雪大石调【青杏子】

白朴

富贵人家应须惯,红炉暖不畏严寒。fù guì rén jiā yīng xū guàn,hóng lú nuǎn bù wèi yán hán。
开宴邀宾列翠鬟,拚酡颜,畅饮休辞惮。kāi yàn yāo bīn liè cuì huán,pàn tuó yán,chàng yǐn xiū cí dàn。

咏雪大石调【青杏子】

白朴

劝酒佳人擎金盏,当歌者款撒香檀。quàn jiǔ jiā rén qíng jīn zhǎn,dāng gē zhě kuǎn sā xiāng tán。
歌罢喧喧笑语繁,夜将阑,画烛银光灿。gē bà xuān xuān xiào yǔ fán,yè jiāng lán,huà zhú yín guāng càn。

咏雪大石调【青杏子】

白朴

似觉筵间香风散,香风散非麝非兰。shì jué yán jiān xiāng fēng sàn,xiāng fēng sàn fēi shè fēi lán。
醉眼朦腾问小蛮,多管是南轩蜡梅绽。zuì yǎn méng téng wèn xiǎo mán,duō guǎn shì nán xuān là méi zhàn。

中吕·阳春曲·题情

白朴

轻拈斑管书心事,细折银笺写恨词。qīng niān bān guǎn shū xīn shì,xì zhé yín jiān xiě hèn cí。
可怜不惯害相思,则被你个肯字儿,迤逗我许多时。kě lián bù guàn hài xiāng sī,zé bèi nǐ gè kěn zì ér,yí dòu wǒ xǔ duō shí。
鬓云懒理松金凤,胭粉慵施减玉容。bìn yún lǎn lǐ sōng jīn fèng,yān fěn yōng shī jiǎn yù róng。
伤情经岁绣帏空,心绪冗,闷倚翠屏。shāng qíng jīng suì xiù wéi kōng,xīn xù rǒng,mèn yǐ cuì píng。
慵拈粉线闲金缕,懒酌琼浆冷玉壶。yōng niān fěn xiàn xián jīn lǚ,lǎn zhuó qióng jiāng lěng yù hú。
才郎一去信音疏,长叹吁,香脸泪如珠。cái láng yī qù xìn yīn shū,zhǎng tàn xū,xiāng liǎn lèi rú zhū。
从来好事天生俭,自古瓜儿苦后甜。cóng lái hǎo shì tiān shēng jiǎn,zì gǔ guā ér kǔ hòu tián。
奶娘催逼紧抱钳,甚是严,越间阻越情忺。nǎi niáng cuī bī jǐn bào qián,shén shì yán,yuè jiān zǔ yuè qíng xiān。
笑将红袖遮银烛,不放才郎夜看书。xiào jiāng hóng xiù zhē yín zhú,bù fàng cái láng yè kàn shū。
相偎相抱取欢娱,止不过迭应举,及第待何如。xiāng wēi xiāng bào qǔ huān yú,zhǐ bù guò dié yīng jǔ,jí dì dài hé rú。
百忙里铰甚鞋儿样,寂寞罗帏冷篆香。bǎi máng lǐ jiǎo shén xié ér yàng,jì mò luó wéi lěng zhuàn xiāng。
向前搂定可憎娘,止不过赶嫁妆,误了又何妨。xiàng qián lǒu dìng kě zēng niáng,zhǐ bù guò gǎn jià zhuāng,wù le yòu hé fáng。

【幺篇】其二

白朴

宋玉悲秋愁闷,江淹梦笔寂寞。sòng yù bēi qiū chóu mèn,jiāng yān mèng bǐ jì mò。
人间岂无成与破,想别离情绪,世界里只有俺一个。rén jiān qǐ wú chéng yǔ pò,xiǎng bié lí qíng xù,shì jiè lǐ zhǐ yǒu ǎn yī gè。

【幺篇】其二

白朴

为忆小卿,牵肠割肚。wèi yì xiǎo qīng,qiān cháng gē dù。
凄惶悄然无底末,受尽平生苦。qī huáng qiāo rán wú dǐ mò,shòu jǐn píng shēng kǔ。
天涯海角,身心无个归着。tiān yá hǎi jiǎo,shēn xīn wú gè guī zhe。
恨冯魁,趋恩夺爱,狗行狼心,全然不怕天折挫。hèn féng kuí,qū ēn duó ài,gǒu xíng láng xīn,quán rán bù pà tiān zhé cuò。
到如今刬地吃耽阁,禁不过,更那堪晚来暮云深锁。dào rú jīn chǎn dì chī dān gé,jìn bù guò,gèng nà kān wǎn lái mù yún shēn suǒ。

【幺篇】其二

白朴

故人杳杳,长江风送,听胡笳沥沥声韵聒。gù rén yǎo yǎo,zhǎng jiāng fēng sòng,tīng hú jiā lì lì shēng yùn guā。
一轮皓月朗,几处鸣榔,时复唱和渔歌。yī lún hào yuè lǎng,jǐ chù míng láng,shí fù chàng hé yú gē。
转无那,沙汀蓼岸,一点渔灯相照,寂寞古渡停画舸。zhuǎn wú nà,shā tīng liǎo àn,yī diǎn yú dēng xiāng zhào,jì mò gǔ dù tíng huà gě。
双生无语泪珠落,呼仆隶指泼水手,在意扶柁。shuāng shēng wú yǔ lèi zhū luò,hū pū lì zhǐ pō shuǐ shǒu,zài yì fú duò。
1331234567»