古诗词

披云亭

陈尧叟

秦关百二山河固,陕服城闉控此中。qín guān bǎi èr shān hé gù,shǎn fú chéng yīn kòng cǐ zhōng。
别构栋梁成爽垲,俯观竹树立青葱。bié gòu dòng liáng chéng shuǎng kǎi,fǔ guān zhú shù lì qīng cōng。
虚檐豁敞迎朝日,曲槛萦回带晚风。xū yán huō chǎng yíng cháo rì,qū kǎn yíng huí dài wǎn fēng。
登眺自欣襟带地,万方辙迹坦然同。dēng tiào zì xīn jīn dài dì,wàn fāng zhé jì tǎn rán tóng。
陈尧叟

陈尧叟

宋阆州阆中人,字唐夫。陈省华长子。太宗端拱二年进士。累官广南西路转运使,刻《集验方》于石,植树凿井。为交州国信使,却赠遗,免扰民。建言折变收市苧布,公私交济。充度支判官。真宗咸平四年,拜右谏议大夫、同知枢密院事,诏同三司使议省烦冗文帐二十一万余道,减河北冗官七十五员。景德中知枢密院事兼群牧制置使,多立条约,著《监牧议》。大中祥符五年充枢密使。九年,以疾优拜右仆射、知河阳。卒谥文忠。有《请盟录》。 陈尧叟的作品>>

猜您喜欢

送崇教大师南归

陈尧叟

能名净行达理闱,振锡携瓶出翠微。néng míng jìng xíng dá lǐ wéi,zhèn xī xié píng chū cuì wēi。
恩重冕旒曾召对,情高云鹤却同归。ēn zhòng miǎn liú céng zhào duì,qíng gāo yún hè què tóng guī。
会思莲社寰中结,杯泛潮风海上飞。huì sī lián shè huán zhōng jié,bēi fàn cháo fēng hǎi shàng fēi。
不是清时未陈力,便堪随去扫岩扉。bù shì qīng shí wèi chén lì,biàn kān suí qù sǎo yán fēi。

题义门胡氏华林书院

陈尧叟

旌阙书亭焕水乡,四时烟景似沧浪。jīng quē shū tíng huàn shuǐ xiāng,sì shí yān jǐng shì cāng làng。
玉浆寒色连莎砌,金障秋阴覆草堂。yù jiāng hán sè lián shā qì,jīn zhàng qiū yīn fù cǎo táng。
田里从来应逊畔,儿孙游戏亦成行。tián lǐ cóng lái yīng xùn pàn,ér sūn yóu xì yì chéng xíng。
吾君孝理风天下,谁识讴歌缀乐章。wú jūn xiào lǐ fēng tiān xià,shuí shí ōu gē zhuì lè zhāng。

果实

陈尧叟

甜于糖蜜软于酥,阆苑山头拥万株。tián yú táng mì ruǎn yú sū,láng yuàn shān tóu yōng wàn zhū。
叶底深藏红玳瑁,枝边低缀碧珊瑚。yè dǐ shēn cáng hóng dài mào,zhī biān dī zhuì bì shān hú。

妙智洞

陈尧叟

追忆经行三十年,漫山桃李竞争妍。zhuī yì jīng xíng sān shí nián,màn shān táo lǐ jìng zhēng yán。
于今棠棣花成萼,我已童颜射酒船。yú jīn táng dì huā chéng è,wǒ yǐ tóng yán shè jiǔ chuán。

诗一首

陈尧叟

一榻琴书双门寺,片心泉石两林山。yī tà qín shū shuāng mén sì,piàn xīn quán shí liǎng lín shān。
江楼把酒云供望,秋院支筇鹤对闲。jiāng lóu bǎ jiǔ yún gōng wàng,qiū yuàn zhī qióng hè duì xián。

赓上赐病归韵

陈尧叟

寅会丁昌运,吁谟愧琐才。yín huì dīng chāng yùn,xū mó kuì suǒ cái。
微功酬帝造,迈级处公台。wēi gōng chóu dì zào,mài jí chù gōng tái。
辞位囊封上,逾涯宠数来。cí wèi náng fēng shàng,yú yá chǒng shù lái。
维藩分圣寄,涕泗远丹台。wéi fān fēn shèng jì,tì sì yuǎn dān tái。
旌仰宸章降,隆弥睿眷回。jīng yǎng chén zhāng jiàng,lóng mí ruì juàn huí。
载赓诚寡和,望阙几徘徊。zài gēng chéng guǎ hé,wàng quē jǐ pái huái。

洞霄宫

陈尧叟

回合烟光叠翠屏,东南山水此为灵。huí hé yān guāng dié cuì píng,dōng nán shān shuǐ cǐ wèi líng。
莺花春学蓬瀛境,楼阁夜干牛斗星。yīng huā chūn xué péng yíng jìng,lóu gé yè gàn niú dòu xīng。
古桧森罗烧药灶,彩云飘洒聚仙亭。gǔ guì sēn luó shāo yào zào,cǎi yún piāo sǎ jù xiān tíng。
辽天俯近归期鹤,澥谷旁连骇巨溟。liáo tiān fǔ jìn guī qī hè,xiè gǔ páng lián hài jù míng。
紫陌红尘无一点,绿毛仙骨有千龄。zǐ mò hóng chén wú yī diǎn,lǜ máo xiān gǔ yǒu qiān líng。
当时听法谈玄者,环佩锵锵拱上清。dāng shí tīng fǎ tán xuán zhě,huán pèi qiāng qiāng gǒng shàng qīng。

送张无梦归天台

陈尧叟

山人之所隐,临海赤城闲。shān rén zhī suǒ yǐn,lín hǎi chì chéng xián。
天台峰峨峨,剡水声潺潺。tiān tái fēng é é,shàn shuǐ shēng chán chán。
绝顶一室非尘寰,忘形终日同云闲。jué dǐng yī shì fēi chén huán,wàng xíng zhōng rì tóng yún xián。
仙軿每戾止,人迹绝跻攀。xiān píng měi lì zhǐ,rén jì jué jī pān。
沆瀣挹朝味,冰雪留童颜。hàng xiè yì cháo wèi,bīng xuě liú tóng yán。
手持百首还元诗,诗成自谓人不知。shǒu chí bǎi shǒu hái yuán shī,shī chéng zì wèi rén bù zhī。
世人得之蹈,希夷自此游,朝市皆争识形仪。shì rén dé zhī dǎo,xī yí zì cǐ yóu,cháo shì jiē zhēng shí xíng yí。
承祯以道遇明主,子训卖药归会稽。chéng zhēn yǐ dào yù míng zhǔ,zi xùn mài yào guī huì jī。
张君今能尽继之。zhāng jūn jīn néng jǐn jì zhī。
冥冥孤鸿东南飞,邈然不负烟霞期。míng míng gū hóng dōng nán fēi,miǎo rán bù fù yān xiá qī。