古诗词

漫浪阁辞

晁补之

沛高皇之受嬴兮,刘别子曰楚元。pèi gāo huáng zhī shòu yíng xī,liú bié zi yuē chǔ yuán。
羌好诗而说义兮,敬设醴于穆生。qiāng hǎo shī ér shuō yì xī,jìng shè lǐ yú mù shēng。
戊始怠而穆去兮,申白笑而钳市。wù shǐ dài ér mù qù xī,shēn bái xiào ér qián shì。
富传孙而失国兮,派辟彊之支子。fù chuán sūn ér shī guó xī,pài pì jiàng zhī zhī zi。
爰清净而少欲兮,以身悟乎霍光。yuán qīng jìng ér shǎo yù xī,yǐ shēn wù hū huò guāng。
蹇孙向之洽闻兮,至耆老而弥良。jiǎn sūn xiàng zhī qià wén xī,zhì qí lǎo ér mí liáng。
曰众贤和于朝兮,万物和于野。yuē zhòng xián hé yú cháo xī,wàn wù hé yú yě。
粤百世而能调兮,民胥来而凤下。yuè bǎi shì ér néng diào xī,mín xū lái ér fèng xià。
惟刘有后于楚兮,千岁发夫道原。wéi liú yǒu hòu yú chǔ xī,qiān suì fā fū dào yuán。
流其芳以益远兮,伟壮舆之不愆。liú qí fāng yǐ yì yuǎn xī,wěi zhuàng yú zhī bù qiān。
原惟博而好直兮,向异世而复起。yuán wéi bó ér hǎo zhí xī,xiàng yì shì ér fù qǐ。
舆惟进而未已兮,载向学亦不坠。yú wéi jìn ér wèi yǐ xī,zài xiàng xué yì bù zhuì。
彼元结之信修兮,羌何为此漫浪也。bǐ yuán jié zhī xìn xiū xī,qiāng hé wèi cǐ màn làng yě。
将履中而晦外兮,其德固天之放也。jiāng lǚ zhōng ér huì wài xī,qí dé gù tiān zhī fàng yě。
惟漫浪之为言兮,匪正则之嘉名。wéi màn làng zhī wèi yán xī,fěi zhèng zé zhī jiā míng。
岂其惩屈之死忠兮,欲猗移以保生。qǐ qí chéng qū zhī sǐ zhōng xī,yù yī yí yǐ bǎo shēng。
结当易之一爻兮,幽人履而正吉。jié dāng yì zhī yī yáo xī,yōu rén lǚ ér zhèng jí。
舆方壮而恶画兮,弃尔辅欲谁赖。yú fāng zhuàng ér è huà xī,qì ěr fǔ yù shuí lài。
吾语子漫浪之可兮,遗物往其庶几。wú yǔ zi màn làng zhī kě xī,yí wù wǎng qí shù jǐ。
苟畏人而群于人兮,拭唾面其犹殆。gǒu wèi rén ér qún yú rén xī,shì tuò miàn qí yóu dài。
朝骋望乎紫霄兮,夕归次乎左蠡。cháo chěng wàng hū zǐ xiāo xī,xī guī cì hū zuǒ lí。
五老兮在上,星子兮在下。wǔ lǎo xī zài shàng,xīng zi xī zài xià。
垂瀑介于高丘兮,洞深林而北靡。chuí pù jiè yú gāo qiū xī,dòng shēn lín ér běi mí。
飞梁亘于三峡兮,倏异景而殊世。fēi liáng gèn yú sān xiá xī,shū yì jǐng ér shū shì。
青松屋兮桂宇,辛夷房兮梅户。qīng sōng wū xī guì yǔ,xīn yí fáng xī méi hù。
兰糗兮菊粻,荪体荐兮肴若芳。lán qiǔ xī jú zhāng,sūn tǐ jiàn xī yáo ruò fāng。
云驷兮霓辀,岁将晏兮谁与游。yún sì xī ní zhōu,suì jiāng yàn xī shuí yǔ yóu。
烟为衣兮水为佩,君谁须兮林之际。yān wèi yī xī shuǐ wèi pèi,jūn shuí xū xī lín zhī jì。
吾以漫为旌兮,建彼太虚之上也。wú yǐ màn wèi jīng xī,jiàn bǐ tài xū zhī shàng yě。
吾以浪为乘兮,周彼八荒之外也。wú yǐ làng wèi chéng xī,zhōu bǐ bā huāng zhī wài yě。
羾万里而不逢人兮,御谒我以宜止。gòng wàn lǐ ér bù féng rén xī,yù yè wǒ yǐ yí zhǐ。
晻轰轰而旷汹汹兮,羌何以辩乎明晦。àn hōng hōng ér kuàng xiōng xiōng xī,qiāng hé yǐ biàn hū míng huì。
弥高出于千仞兮,群凤过而北南。mí gāo chū yú qiān rèn xī,qún fèng guò ér běi nán。
弥幽径于雷室兮,列缺惊而后先。mí yōu jìng yú léi shì xī,liè quē jīng ér hòu xiān。
求佺侨而不得兮,咸勃窣其在下。qiú quán qiáo ér bù dé xī,xián bó sū qí zài xià。
乃山泽之臞兮,夫何足以跂而望我。nǎi shān zé zhī qú xī,fū hé zú yǐ qí ér wàng wǒ。
茫吾不知其所如兮,黔嬴告我以何舍。máng wú bù zhī qí suǒ rú xī,qián yíng gào wǒ yǐ hé shě。
出无阴兮入无阳,旋丹崖兮匝大荒。chū wú yīn xī rù wú yáng,xuán dān yá xī zā dà huāng。
忽临睨夫故居兮,群梯危之蜂户。hū lín nì fū gù jū xī,qún tī wēi zhī fēng hù。
伛白叟之扶童兮,迎谓我以良苦。yǔ bái sǒu zhī fú tóng xī,yíng wèi wǒ yǐ liáng kǔ。
返吾稼兮复吾樵,山■■兮江滔滔。fǎn wú jià xī fù wú qiáo,shān xī jiāng tāo tāo。
舆先人之善俗兮,虽百世犹未改。yú xiān rén zhī shàn sú xī,suī bǎi shì yóu wèi gǎi。
彼鲁衰而龂龂兮,吾老稚以知耻。bǐ lǔ shuāi ér yín yín xī,wú lǎo zhì yǐ zhī chǐ。
匪礼失而求野兮,民固化于不恌。fěi lǐ shī ér qiú yě xī,mín gù huà yú bù tiāo。
舆克家而好常兮,庸谨行以毋慠。yú kè jiā ér hǎo cháng xī,yōng jǐn xíng yǐ wú ào。
怀向原之遗直兮,念尔祖而履薄。huái xiàng yuán zhī yí zhí xī,niàn ěr zǔ ér lǚ báo。
陈洪范之九畴兮,叙三统与七略。chén hóng fàn zhī jiǔ chóu xī,xù sān tǒng yǔ qī lüè。
以为博而弗考兮,蹇无用而束阁。yǐ wèi bó ér fú kǎo xī,jiǎn wú yòng ér shù gé。
纷舆世之多贤兮,匪曲全而好修。fēn yú shì zhī duō xián xī,fěi qū quán ér hǎo xiū。
惟仁宅与义路兮,羌可居而必由。wéi rén zhái yǔ yì lù xī,qiāng kě jū ér bì yóu。
结信贤而自晦兮,忘其同物以迷世。jié xìn xián ér zì huì xī,wàng qí tóng wù yǐ mí shì。
凫与波而上下兮,夫固非驹之所喜。fú yǔ bō ér shàng xià xī,fū gù fēi jū zhī suǒ xǐ。
乱曰:接舆诡而悟圣兮,匪沮溺亦楚狂。luàn yuē jiē yú guǐ ér wù shèng xī,fěi jǔ nì yì chǔ kuáng。
圣与言而莫顾兮,人以为知乎大方。shèng yǔ yán ér mò gù xī,rén yǐ wèi zhī hū dà fāng。
既不足用吾中兮,吾将从回宪之所臧。jì bù zú yòng wú zhōng xī,wú jiāng cóng huí xiàn zhī suǒ zāng。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

青玉案·感旧

晁补之

十年不向都门道。shí nián bù xiàng dōu mén dào。
信匹马、羞重到。xìn pǐ mǎ xiū zhòng dào。
玉府骖鸾犹年少。yù fǔ cān luán yóu nián shǎo。
宫花头上,御炉烟底,常日朝回早。gōng huā tóu shàng,yù lú yān dǐ,cháng rì cháo huí zǎo。
霞觞翻手群仙笑。xiá shāng fān shǒu qún xiān xiào。
恨尘士人间易春老。hèn chén shì rén jiān yì chūn lǎo。
白发愁占彤庭杳。bái fā chóu zhàn tóng tíng yǎo。
红墙天阻,碧濠烟锁,细雨迷芳草。hóng qiáng tiān zǔ,bì háo yān suǒ,xì yǔ mí fāng cǎo。

水龙吟·始去齐,路逢次膺叔感别叙旧

晁补之

去年暑雨钩盘,夜阑睡起同征辔。qù nián shǔ yǔ gōu pán,yè lán shuì qǐ tóng zhēng pèi。
今年芳草,齐河古岸,扁舟同舣。jīn nián fāng cǎo,qí hé gǔ àn,biǎn zhōu tóng yǐ。
萍梗孤踪,梦魂浮世。píng gěng gū zōng,mèng hún fú shì。
别离常是。bié lí cháng shì。
念当时绿鬓,狂歌痛饮,今憔悴、东风里。niàn dāng shí lǜ bìn,kuáng gē tòng yǐn,jīn qiáo cuì dōng fēng lǐ。
此去济南为说。cǐ qù jì nán wèi shuō。
道愁肠、不醒犹醉。dào chóu cháng bù xǐng yóu zuì。
多情北渚,两行烟柳,一湖春水。duō qíng běi zhǔ,liǎng xíng yān liǔ,yī hú chūn shuǐ。
还唱新声,后人重到,应悲桃李。hái chàng xīn shēng,hòu rén zhòng dào,yīng bēi táo lǐ。
待归时,揽取庭前皓月,也应堪寄。dài guī shí,lǎn qǔ tíng qián hào yuè,yě yīng kān jì。

南歌子·谯园作

晁补之

霜细犹欺柳,风柔已弄梅。shuāng xì yóu qī liǔ,fēng róu yǐ nòng méi。
东园捶鼓赏新醅。dōng yuán chuí gǔ shǎng xīn pēi。
唤取舞周歌沈、探春回。huàn qǔ wǔ zhōu gē shěn tàn chūn huí。
妙舞堪千盏,长歌可百杯。miào wǔ kān qiān zhǎn,zhǎng gē kě bǎi bēi。
笑人将恨上春台。xiào rén jiāng hèn shàng chūn tái。
劝我十分一举、两眉开。quàn wǒ shí fēn yī jǔ liǎng méi kāi。

一斛珠·用韵和李季良泊山口

晁补之

高鸿远骛。gāo hóng yuǎn wù。
溪山一带人烟簇。xī shān yī dài rén yān cù。
知君船近渔矶宿。zhī jūn chuán jìn yú jī sù。
轻素横溪,天淡挂寒玉。qīng sù héng xī,tiān dàn guà hán yù。
谁家红袖阑干曲。shuí jiā hóng xiù lán gàn qū。
南陵风软波平绿。nán líng fēng ruǎn bō píng lǜ。
幽吟无伴芳尊独。yōu yín wú bàn fāng zūn dú。
清瘦休文,一夜伤单縠。qīng shòu xiū wén,yī yè shāng dān hú。

万年欢·次韵和季良

晁补之

忆昔论心,尽青云少年,燕赵豪俊。yì xī lùn xīn,jǐn qīng yún shǎo nián,yàn zhào háo jùn。
二十南游,曾上会稽千仞。èr shí nán yóu,céng shàng huì jī qiān rèn。
捐袂江中往岁,有骚人、兰荪遗韵。juān mèi jiāng zhōng wǎng suì,yǒu sāo rén lán sūn yí yùn。
嗟管鲍、当日贫交,半成翻手难信。jiē guǎn bào dāng rì pín jiāo,bàn chéng fān shǒu nán xìn。
君如未遇元礼,肯抽身盛时,寻我幽隐。jūn rú wèi yù yuán lǐ,kěn chōu shēn shèng shí,xún wǒ yōu yǐn。
此事谈何容易,骥才方骋。cǐ shì tán hé róng yì,jì cái fāng chěng。
彩舫红妆围定,笑西风、黄花斑鬓。cǎi fǎng hóng zhuāng wéi dìng,xiào xī fēng huáng huā bān bìn。
君欲问、投老生涯,醉乡歧路偏近。jūn yù wèn tóu lǎo shēng yá,zuì xiāng qí lù piān jìn。

临江仙·信州作

晁补之

谪宦江城无屋买,残僧野寺相依。zhé huàn jiāng chéng wú wū mǎi,cán sēng yě sì xiāng yī。
松间药臼竹间衣。sōng jiān yào jiù zhú jiān yī。
水穷行到处,云起坐看时。shuǐ qióng xíng dào chù,yún qǐ zuò kàn shí。
一个幽禽缘底事,苦来醉耳边啼。yī gè yōu qín yuán dǐ shì,kǔ lái zuì ěr biān tí。
月斜西院愈声悲。yuè xié xī yuàn yù shēng bēi。
青山无限好,犹道不如归。qīng shān wú xiàn hǎo,yóu dào bù rú guī。

虞美人·羊山饯杜侍郎郡君十二姑及外弟天逵

晁补之

原桑飞尽霜空杳。yuán sāng fēi jǐn shuāng kōng yǎo。
霜夜愁难晓。shuāng yè chóu nán xiǎo。
油灯野店怯黄昏。yóu dēng yě diàn qiè huáng hūn。
穷途不减酒杯深。qióng tú bù jiǎn jiǔ bēi shēn。
故人心。gù rén xīn。
羊山古道行人少。yáng shān gǔ dào xíng rén shǎo。
也送行人老。yě sòng xíng rén lǎo。
一般别语重千金。yī bān bié yǔ zhòng qiān jīn。
明年过我小园林。míng nián guò wǒ xiǎo yuán lín。
话如今。huà rú jīn。

安公子·和次膺叔

晁补之

少日狂游好。shǎo rì kuáng yóu hǎo。
阆苑花间同低帽。láng yuàn huā jiān tóng dī mào。
不恨千金轻散尽,恨花残莺老。bù hèn qiān jīn qīng sàn jǐn,hèn huā cán yīng lǎo。
命小辔、翩翩随处金尊倒。mìng xiǎo pèi piān piān suí chù jīn zūn dào。
从市人、拍手拦街笑。cóng shì rén pāi shǒu lán jiē xiào。
镇琼楼归卧,丽日三竿未觉。zhèn qióng lóu guī wò,lì rì sān gān wèi jué。
迷路桃源了。mí lù táo yuán le。
乱山沈水何由到。luàn shān shěn shuǐ hé yóu dào。
拨断朱弦成底事,痛知音人悄。bō duàn zhū xián chéng dǐ shì,tòng zhī yīn rén qiāo。
似近日、曾教青鸟传佳耗。shì jìn rì céng jiào qīng niǎo chuán jiā hào。
学凤箫、拟入烟萝道。xué fèng xiāo nǐ rù yān luó dào。
问刘郎何计,解使红颜却少。wèn liú láng hé jì,jiě shǐ hóng yán què shǎo。

多丽·韩师朴相公会上观佳妓轻盈弹琵琶

晁补之

新秋近,晋公别馆开筵。xīn qiū jìn,jìn gōng bié guǎn kāi yán。
喜清时、衔杯乐圣,未饶绿野堂边。xǐ qīng shí xián bēi lè shèng,wèi ráo lǜ yě táng biān。
绣屏深、丽人乍出,坐中雷雨起鹍弦。xiù píng shēn lì rén zhà chū,zuò zhōng léi yǔ qǐ kūn xián。
花暖间关,冰凝幽咽,宝钗摇动坠金钿。huā nuǎn jiān guān,bīng níng yōu yàn,bǎo chāi yáo dòng zhuì jīn diàn。
未弹了、昭君遗怨,四坐已凄然。wèi dàn le zhāo jūn yí yuàn,sì zuò yǐ qī rán。
西风里、香街驻马,嬉笑微传。xī fēng lǐ xiāng jiē zhù mǎ,xī xiào wēi chuán。
算从来、司空惯,断肠初对云鬟。suàn cóng lái sī kōng guàn,duàn cháng chū duì yún huán。
夜将阑、井梧下叶,砌蛩收响悄林蝉。yè jiāng lán jǐng wú xià yè,qì qióng shōu xiǎng qiāo lín chán。
赖得多愁,浔阳司马,当时不在绮筵前。lài dé duō chóu,xún yáng sī mǎ,dāng shí bù zài qǐ yán qián。
竞叹赏、檀槽倚困,沉醉到觥船。jìng tàn shǎng tán cáo yǐ kùn,chén zuì dào gōng chuán。
芳春调、红英翠萼,重变新妍。fāng chūn diào hóng yīng cuì è,zhòng biàn xīn yán。

水龙吟·寄留守无愧文

晁补之

满湖高柳摇风,坐看骤雨来湖面。mǎn hú gāo liǔ yáo fēng,zuò kàn zhòu yǔ lái hú miàn。
跳珠溅玉,圆荷翻倒,轻鸥惊散。tiào zhū jiàn yù,yuán hé fān dào,qīng ōu jīng sàn。
堂上凉生,槛前暑退,罗裾凌乱。táng shàng liáng shēng,kǎn qián shǔ tuì,luó jū líng luàn。
想东山谢守,纶巾羽扇,高歌下、青天半。xiǎng dōng shān xiè shǒu,lún jīn yǔ shàn,gāo gē xià qīng tiān bàn。
应记狂吟司马,去年时、黄花高宴。yīng jì kuáng yín sī mǎ,qù nián shí huáng huā gāo yàn。
竹枝苦怨,琵琶多泪,新年鬓换。zhú zhī kǔ yuàn,pí pá duō lèi,xīn nián bìn huàn。
常恐归时,眼中物是,日边人远。cháng kǒng guī shí,yǎn zhōng wù shì,rì biān rén yuǎn。
望隋河一带,伤心雾霭,遣离魂断。wàng suí hé yī dài,shāng xīn wù ǎi,qiǎn lí hún duàn。

惜奴娇

晁补之

歌阕琼筵,暗失金貂侣。gē què qióng yán,àn shī jīn diāo lǚ。
说衷肠、丁宁嘱付。shuō zhōng cháng dīng níng zhǔ fù。
棹举帆开,黯行色、秋将暮。zhào jǔ fān kāi,àn xíng sè qiū jiāng mù。
欲去。yù qù。
待却回、高城已暮。dài què huí gāo chéng yǐ mù。
渔火烟村,但触目伤离绪。yú huǒ yān cūn,dàn chù mù shāng lí xù。
此情向、阿谁分诉。cǐ qíng xiàng ā shuí fēn sù。
那里思量,争知我,思量苦。nà lǐ sī liàng,zhēng zhī wǒ,sī liàng kǔ。
最苦。zuì kǔ。
睡不著、西风夜雨。shuì bù zhù xī fēng yè yǔ。

满庭芳

晁补之

乡物牵情,家山回首,浩然归兴难收。xiāng wù qiān qíng,jiā shān huí shǒu,hào rán guī xīng nán shōu。
报恩心事,投老拼悠悠。bào ēn xīn shì,tóu lǎo pīn yōu yōu。
却笑当年牛下,轻自许、激烈寒讴。què xiào dāng nián niú xià,qīng zì xǔ jī liè hán ōu。
成何事,夷犹桂楫,兰芷咏芳洲。chéng hé shì,yí yóu guì jí,lán zhǐ yǒng fāng zhōu。
人生,萍梗迹,谁非乐土,何处吾州。rén shēng,píng gěng jì,shuí fēi lè tǔ,hé chù wú zhōu。
算不须,临歧惝恍迟留。suàn bù xū,lín qí chǎng huǎng chí liú。
要看香炉瀑布,丹枫乱、江色凝秋。yào kàn xiāng lú pù bù,dān fēng luàn jiāng sè níng qiū。
真堪与,潇湘暮雨,图上画扁舟。zhēn kān yǔ,xiāo xiāng mù yǔ,tú shàng huà biǎn zhōu。

定风波

晁补之

跨鹤扬州一梦回。kuà hè yáng zhōu yī mèng huí。
东风拂面上平台。dōng fēng fú miàn shàng píng tái。
阆苑花前狂覆酒。láng yuàn huā qián kuáng fù jiǔ。
拍手。pāi shǒu。
东风骑凤却教来。dōng fēng qí fèng què jiào lái。
谪好伯阳丹井畔。zhé hǎo bó yáng dān jǐng pàn。
官满。guān mǎn。
平台还见片帆开。píng tái hái jiàn piàn fān kāi。
上界虽然官府好。shàng jiè suī rán guān fǔ hǎo。
总道。zǒng dào。
散仙无事好追陪。sàn xiān wú shì hǎo zhuī péi。

鹧鸪天

晁补之

欲上南湖彩舫嬉。yù shàng nán hú cǎi fǎng xī。
还思北渚与岚漪。hái sī běi zhǔ yǔ lán yī。
圆荷盖水垂杨暗,鸂鶒鸳鸯总下时。yuán hé gài shuǐ chuí yáng àn,xī chì yuān yāng zǒng xià shí。
持此意,遣谁知。chí cǐ yì,qiǎn shuí zhī。
清波还照鬓间丝。qīng bō hái zhào bìn jiān sī。
西楼重唱池塘好,应有红妆敛翠眉。xī lóu zhòng chàng chí táng hǎo,yīng yǒu hóng zhuāng liǎn cuì méi。

清平乐

晁补之

炎天畏景。yán tiān wèi jǐng。
午漏那堪永。wǔ lòu nà kān yǒng。
何苦相仍愁簿领。hé kǔ xiāng réng chóu bù lǐng。
短壑清溪牵兴。duǎn hè qīng xī qiān xīng。
瑶台月下曾逢。yáo tái yuè xià céng féng。
何由却睹冰容。hé yóu què dǔ bīng róng。
一笑为驱烦暑,故人元是清风。yī xiào wèi qū fán shǔ,gù rén yuán shì qīng fēng。