古诗词

漫浪阁辞

晁补之

沛高皇之受嬴兮,刘别子曰楚元。pèi gāo huáng zhī shòu yíng xī,liú bié zi yuē chǔ yuán。
羌好诗而说义兮,敬设醴于穆生。qiāng hǎo shī ér shuō yì xī,jìng shè lǐ yú mù shēng。
戊始怠而穆去兮,申白笑而钳市。wù shǐ dài ér mù qù xī,shēn bái xiào ér qián shì。
富传孙而失国兮,派辟彊之支子。fù chuán sūn ér shī guó xī,pài pì jiàng zhī zhī zi。
爰清净而少欲兮,以身悟乎霍光。yuán qīng jìng ér shǎo yù xī,yǐ shēn wù hū huò guāng。
蹇孙向之洽闻兮,至耆老而弥良。jiǎn sūn xiàng zhī qià wén xī,zhì qí lǎo ér mí liáng。
曰众贤和于朝兮,万物和于野。yuē zhòng xián hé yú cháo xī,wàn wù hé yú yě。
粤百世而能调兮,民胥来而凤下。yuè bǎi shì ér néng diào xī,mín xū lái ér fèng xià。
惟刘有后于楚兮,千岁发夫道原。wéi liú yǒu hòu yú chǔ xī,qiān suì fā fū dào yuán。
流其芳以益远兮,伟壮舆之不愆。liú qí fāng yǐ yì yuǎn xī,wěi zhuàng yú zhī bù qiān。
原惟博而好直兮,向异世而复起。yuán wéi bó ér hǎo zhí xī,xiàng yì shì ér fù qǐ。
舆惟进而未已兮,载向学亦不坠。yú wéi jìn ér wèi yǐ xī,zài xiàng xué yì bù zhuì。
彼元结之信修兮,羌何为此漫浪也。bǐ yuán jié zhī xìn xiū xī,qiāng hé wèi cǐ màn làng yě。
将履中而晦外兮,其德固天之放也。jiāng lǚ zhōng ér huì wài xī,qí dé gù tiān zhī fàng yě。
惟漫浪之为言兮,匪正则之嘉名。wéi màn làng zhī wèi yán xī,fěi zhèng zé zhī jiā míng。
岂其惩屈之死忠兮,欲猗移以保生。qǐ qí chéng qū zhī sǐ zhōng xī,yù yī yí yǐ bǎo shēng。
结当易之一爻兮,幽人履而正吉。jié dāng yì zhī yī yáo xī,yōu rén lǚ ér zhèng jí。
舆方壮而恶画兮,弃尔辅欲谁赖。yú fāng zhuàng ér è huà xī,qì ěr fǔ yù shuí lài。
吾语子漫浪之可兮,遗物往其庶几。wú yǔ zi màn làng zhī kě xī,yí wù wǎng qí shù jǐ。
苟畏人而群于人兮,拭唾面其犹殆。gǒu wèi rén ér qún yú rén xī,shì tuò miàn qí yóu dài。
朝骋望乎紫霄兮,夕归次乎左蠡。cháo chěng wàng hū zǐ xiāo xī,xī guī cì hū zuǒ lí。
五老兮在上,星子兮在下。wǔ lǎo xī zài shàng,xīng zi xī zài xià。
垂瀑介于高丘兮,洞深林而北靡。chuí pù jiè yú gāo qiū xī,dòng shēn lín ér běi mí。
飞梁亘于三峡兮,倏异景而殊世。fēi liáng gèn yú sān xiá xī,shū yì jǐng ér shū shì。
青松屋兮桂宇,辛夷房兮梅户。qīng sōng wū xī guì yǔ,xīn yí fáng xī méi hù。
兰糗兮菊粻,荪体荐兮肴若芳。lán qiǔ xī jú zhāng,sūn tǐ jiàn xī yáo ruò fāng。
云驷兮霓辀,岁将晏兮谁与游。yún sì xī ní zhōu,suì jiāng yàn xī shuí yǔ yóu。
烟为衣兮水为佩,君谁须兮林之际。yān wèi yī xī shuǐ wèi pèi,jūn shuí xū xī lín zhī jì。
吾以漫为旌兮,建彼太虚之上也。wú yǐ màn wèi jīng xī,jiàn bǐ tài xū zhī shàng yě。
吾以浪为乘兮,周彼八荒之外也。wú yǐ làng wèi chéng xī,zhōu bǐ bā huāng zhī wài yě。
羾万里而不逢人兮,御谒我以宜止。gòng wàn lǐ ér bù féng rén xī,yù yè wǒ yǐ yí zhǐ。
晻轰轰而旷汹汹兮,羌何以辩乎明晦。àn hōng hōng ér kuàng xiōng xiōng xī,qiāng hé yǐ biàn hū míng huì。
弥高出于千仞兮,群凤过而北南。mí gāo chū yú qiān rèn xī,qún fèng guò ér běi nán。
弥幽径于雷室兮,列缺惊而后先。mí yōu jìng yú léi shì xī,liè quē jīng ér hòu xiān。
求佺侨而不得兮,咸勃窣其在下。qiú quán qiáo ér bù dé xī,xián bó sū qí zài xià。
乃山泽之臞兮,夫何足以跂而望我。nǎi shān zé zhī qú xī,fū hé zú yǐ qí ér wàng wǒ。
茫吾不知其所如兮,黔嬴告我以何舍。máng wú bù zhī qí suǒ rú xī,qián yíng gào wǒ yǐ hé shě。
出无阴兮入无阳,旋丹崖兮匝大荒。chū wú yīn xī rù wú yáng,xuán dān yá xī zā dà huāng。
忽临睨夫故居兮,群梯危之蜂户。hū lín nì fū gù jū xī,qún tī wēi zhī fēng hù。
伛白叟之扶童兮,迎谓我以良苦。yǔ bái sǒu zhī fú tóng xī,yíng wèi wǒ yǐ liáng kǔ。
返吾稼兮复吾樵,山■■兮江滔滔。fǎn wú jià xī fù wú qiáo,shān xī jiāng tāo tāo。
舆先人之善俗兮,虽百世犹未改。yú xiān rén zhī shàn sú xī,suī bǎi shì yóu wèi gǎi。
彼鲁衰而龂龂兮,吾老稚以知耻。bǐ lǔ shuāi ér yín yín xī,wú lǎo zhì yǐ zhī chǐ。
匪礼失而求野兮,民固化于不恌。fěi lǐ shī ér qiú yě xī,mín gù huà yú bù tiāo。
舆克家而好常兮,庸谨行以毋慠。yú kè jiā ér hǎo cháng xī,yōng jǐn xíng yǐ wú ào。
怀向原之遗直兮,念尔祖而履薄。huái xiàng yuán zhī yí zhí xī,niàn ěr zǔ ér lǚ báo。
陈洪范之九畴兮,叙三统与七略。chén hóng fàn zhī jiǔ chóu xī,xù sān tǒng yǔ qī lüè。
以为博而弗考兮,蹇无用而束阁。yǐ wèi bó ér fú kǎo xī,jiǎn wú yòng ér shù gé。
纷舆世之多贤兮,匪曲全而好修。fēn yú shì zhī duō xián xī,fěi qū quán ér hǎo xiū。
惟仁宅与义路兮,羌可居而必由。wéi rén zhái yǔ yì lù xī,qiāng kě jū ér bì yóu。
结信贤而自晦兮,忘其同物以迷世。jié xìn xián ér zì huì xī,wàng qí tóng wù yǐ mí shì。
凫与波而上下兮,夫固非驹之所喜。fú yǔ bō ér shàng xià xī,fū gù fēi jū zhī suǒ xǐ。
乱曰:接舆诡而悟圣兮,匪沮溺亦楚狂。luàn yuē jiē yú guǐ ér wù shèng xī,fěi jǔ nì yì chǔ kuáng。
圣与言而莫顾兮,人以为知乎大方。shèng yǔ yán ér mò gù xī,rén yǐ wèi zhī hū dà fāng。
既不足用吾中兮,吾将从回宪之所臧。jì bù zú yòng wú zhōng xī,wú jiāng cóng huí xiàn zhī suǒ zāng。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

水龙吟·次韵林圣予惜春

晁补之

问春何苦匆匆,带风伴雨如驰骤。wèn chūn hé kǔ cōng cōng,dài fēng bàn yǔ rú chí zhòu。
幽葩细萼,小园低槛,壅培未就。yōu pā xì è,xiǎo yuán dī kǎn,yōng péi wèi jiù。
吹尽繁红,占春长久,不如垂柳。chuī jǐn fán hóng,zhàn chūn zhǎng jiǔ,bù rú chuí liǔ。
算春长不老,人愁春老,愁只是、人间有。suàn chūn zhǎng bù lǎo,rén chóu chūn lǎo,chóu zhǐ shì rén jiān yǒu。
春恨十常八九,忍轻孤、芳醪经口。chūn hèn shí cháng bā jiǔ,rěn qīng gū fāng láo jīng kǒu。
那知自是、桃花结子,不因春瘦。nà zhī zì shì táo huā jié zi,bù yīn chūn shòu。
世上功名,老来风味,春归时候。shì shàng gōng míng,lǎo lái fēng wèi,chūn guī shí hòu。
最多情犹有,尊前青眼,相逢依旧。zuì duō qíng yóu yǒu,zūn qián qīng yǎn,xiāng féng yī jiù。

忆少年·别历下

晁补之

无穷官柳,无情画舸,无根行客。wú qióng guān liǔ,wú qíng huà gě,wú gēn xíng kè。
南山尚相送,只高城人隔。nán shān shàng xiāng sòng,zhǐ gāo chéng rén gé。
罨画园林溪绀碧,算重来、尽成陈迹。yǎn huà yuán lín xī gàn bì,suàn zhòng lái jǐn chéng chén jì。
刘郎鬓如此,况桃花颜色。liú láng bìn rú cǐ,kuàng táo huā yán sè。

洞仙歌·泗州中秋作

晁补之

青烟幂处,碧海飞金镜。qīng yān mì chù,bì hǎi fēi jīn jìng。
永夜闲阶卧桂影。yǒng yè xián jiē wò guì yǐng。
露凉时,零乱多少寒螀,神京远,惟有蓝桥路近。lù liáng shí,líng luàn duō shǎo hán jiāng,shén jīng yuǎn,wéi yǒu lán qiáo lù jìn。
水晶帘不下,云母屏开,冷浸佳人淡脂粉。shuǐ jīng lián bù xià,yún mǔ píng kāi,lěng jìn jiā rén dàn zhī fěn。
待都将许多明,付与金尊,投晓共流霞倾尽。dài dōu jiāng xǔ duō míng,fù yǔ jīn zūn,tóu xiǎo gòng liú xiá qīng jǐn。
更携取胡床上南楼,看玉做人间,素秋千顷。gèng xié qǔ hú chuáng shàng nán lóu,kàn yù zuò rén jiān,sù qiū qiān qǐng。

摸鱼儿·东皋寓居

晁补之

买陂塘、旋栽杨柳,依稀淮岸江浦。mǎi bēi táng xuán zāi yáng liǔ,yī xī huái àn jiāng pǔ。
东皋嘉雨新痕涨,沙觜鹭来鸥聚。dōng gāo jiā yǔ xīn hén zhǎng,shā zī lù lái ōu jù。
堪爱处,最好是、一川夜月光流渚。kān ài chù,zuì hǎo shì yī chuān yè yuè guāng liú zhǔ。
无人独舞。wú rén dú wǔ。
任翠幄张天,柔茵藉地,酒尽未能去。rèn cuì wò zhāng tiān,róu yīn jí dì,jiǔ jǐn wèi néng qù。
青绫被,莫忆金闺故步。qīng líng bèi,mò yì jīn guī gù bù。
儒冠曾把身误。rú guān céng bǎ shēn wù。
弓刀千骑成何事,荒了邵平瓜圃。gōng dāo qiān qí chéng hé shì,huāng le shào píng guā pǔ。
君试觑,满青镜、星星鬓影今如许。jūn shì qù,mǎn qīng jìng xīng xīng bìn yǐng jīn rú xǔ。
功名浪语。gōng míng làng yǔ。
便似得班超,封侯万里,归计恐迟暮。biàn shì dé bān chāo,fēng hóu wàn lǐ,guī jì kǒng chí mù。

望海潮

晁补之

人间花老,天涯春去,扬州别是风光。rén jiān huā lǎo,tiān yá chūn qù,yáng zhōu bié shì fēng guāng。
红药万株,佳名千种,天然浩态狂香。hóng yào wàn zhū,jiā míng qiān zhǒng,tiān rán hào tài kuáng xiāng。
尊贵御衣黄。zūn guì yù yī huáng。
未便教西洛,独占花王。wèi biàn jiào xī luò,dú zhàn huā wáng。
困倚东风,汉宫谁敢斗新妆。kùn yǐ dōng fēng,hàn gōng shuí gǎn dòu xīn zhuāng。
年年高会维阳。nián nián gāo huì wéi yáng。
看家夸绝艳,人诧奇芳。kàn jiā kuā jué yàn,rén chà qí fāng。
结蕊当屏,联葩就幄,红遮绿绕华堂。jié ruǐ dāng píng,lián pā jiù wò,hóng zhē lǜ rào huá táng。
花百映交相。huā bǎi yìng jiāo xiāng。
更秉菅观洧,幽意难忘。gèng bǐng jiān guān wěi,yōu yì nán wàng。
罢酒风亭,梦魂惊恐在仙乡。bà jiǔ fēng tíng,mèng hún jīng kǒng zài xiān xiāng。

盐角儿·亳社观梅

晁补之

开时似雪,谢时似雪,花中奇绝。kāi shí shì xuě,xiè shí shì xuě,huā zhōng qí jué。
香非在蕊,香非在萼,骨中香彻。xiāng fēi zài ruǐ,xiāng fēi zài è,gǔ zhōng xiāng chè。
占溪风,留溪月,堪羞损、山桃如血。zhàn xī fēng,liú xī yuè,kān xiū sǔn shān táo rú xuè。
直饶更、疏疏淡淡,终有一般情别。zhí ráo gèng shū shū dàn dàn,zhōng yǒu yī bān qíng bié。

临江仙·绿暗汀州三月暮

晁补之

绿暗汀洲三月暮,落花风静帆收。lǜ àn tīng zhōu sān yuè mù,luò huā fēng jìng fān shōu。
垂杨低映木兰舟。chuí yáng dī yìng mù lán zhōu。
半篙春水滑,一段夕阳愁。bàn gāo chūn shuǐ huá,yī duàn xī yáng chóu。
灞水桥东回首处,美人新上帘钩。bà shuǐ qiáo dōng huí shǒu chù,měi rén xīn shàng lián gōu。
青鸾无计入红楼。qīng luán wú jì rù hóng lóu。
行云归楚峡,飞梦到扬州。xíng yún guī chǔ xiá,fēi mèng dào yáng zhōu。

豆叶黄

晁补之

蒹葭苍,豆叶黄。jiān jiā cāng,dòu yè huáng。
南村不见冈,北村十顷彊。nán cūn bù jiàn gāng,běi cūn shí qǐng jiàng。
东家车满箱,西家未上场。dōng jiā chē mǎn xiāng,xī jiā wèi shàng chǎng。
豆叶黄,野离离。dòu yè huáng,yě lí lí。
鼠窟之,兔入畦。shǔ kū zhī,tù rù qí。
豕母从豚儿,豕啼豚咿咿,衔角复衔萁。shǐ mǔ cóng tún ér,shǐ tí tún yī yī,xián jiǎo fù xián qí。
豆叶黄,谷又熟。dòu yè huáng,gǔ yòu shú。
翁媪衰,餔糜粥。wēng ǎo shuāi,bù mí zhōu。
豆叶黄,叶黄不独豆。dòu yè huáng,yè huáng bù dú dòu。
白黍堪作酒,瓠大枣红皱。bái shǔ kān zuò jiǔ,hù dà zǎo hóng zhòu。
豆叶黄,穰穰何膴膴。dòu yè huáng,ráng ráng hé hū hū。
腰镰独健妇,大男往何许。yāo lián dú jiàn fù,dà nán wǎng hé xǔ。
官家教弓刀,要汝杀贼去。guān jiā jiào gōng dāo,yào rǔ shā zéi qù。

水龙吟·别吴兴至松江作

晁补之

水晶宫绕千家,卞山倒影双溪里。shuǐ jīng gōng rào qiān jiā,biàn shān dào yǐng shuāng xī lǐ。
白蘋洲渚,诗成春晚,当年此地。bái píng zhōu zhǔ,shī chéng chūn wǎn,dāng nián cǐ dì。
行遍瑶台,弄英携手,月婵娟际。xíng biàn yáo tái,nòng yīng xié shǒu,yuè chán juān jì。
算多情小杜,风流未睹,空肠断、枝间子。suàn duō qíng xiǎo dù,fēng liú wèi dǔ,kōng cháng duàn zhī jiān zi。
一似君恩赐与,贺家湖、千峰凝翠。yī shì jūn ēn cì yǔ,hè jiā hú qiān fēng níng cuì。
黄粱未熟,红旌已远,南柯旧事。huáng liáng wèi shú,hóng jīng yǐ yuǎn,nán kē jiù shì。
常恐重来,夜阑相对,也疑非是。cháng kǒng zhòng lái,yè lán xiāng duì,yě yí fēi shì。
向松陵回首,平芜尽处,在青山外。xiàng sōng líng huí shǒu,píng wú jǐn chù,zài qīng shān wài。

洞仙歌

晁补之

当时我醉,美人颜色,如花堪悦。dāng shí wǒ zuì,měi rén yán sè,rú huā kān yuè。
今日美人去,恨天涯离别。jīn rì měi rén qù,hèn tiān yá lí bié。
青楼朱箔,婵娟蟾桂,三五初圆,伤二八、还又缺。qīng lóu zhū bó,chán juān chán guì,sān wǔ chū yuán,shāng èr bā hái yòu quē。
空伫立,一望不见心绝。kōng zhù lì,yī wàng bù jiàn xīn jué。
心绝。xīn jué。
顿成凄凉,千里音尘,一梦欢娱,推枕惊巫山远,洒泪对湘江阔。dùn chéng qī liáng,qiān lǐ yīn chén,yī mèng huān yú,tuī zhěn jīng wū shān yuǎn,sǎ lèi duì xiāng jiāng kuò。
美人不见,愁人看花,心乱含愁,奏绿绮、弦清切。měi rén bù jiàn,chóu rén kàn huā,xīn luàn hán chóu,zòu lǜ qǐ xián qīng qiè。
何处有知音,此恨难说。hé chù yǒu zhī yīn,cǐ hèn nán shuō。
怨歌未阕。yuàn gē wèi què。
恐暮雨收、行云歇。kǒng mù yǔ shōu xíng yún xiē。
窗梅发。chuāng méi fā。
乍似睹、芳容冰洁。zhà shì dǔ fāng róng bīng jié。

夜合花

晁补之

百紫千红,占春多少,共推绝世花王。bǎi zǐ qiān hóng,zhàn chūn duō shǎo,gòng tuī jué shì huā wáng。
西都万户,擅名不为姚黄。xī dōu wàn hù,shàn míng bù wèi yáo huáng。
漫肠断巫阳。màn cháng duàn wū yáng。
对沉香亭北新妆。duì chén xiāng tíng běi xīn zhuāng。
记清平调,词成进了,一梦仙乡。jì qīng píng diào,cí chéng jìn le,yī mèng xiān xiāng。
天葩秀出无双。tiān pā xiù chū wú shuāng。
倚朝晖,半如酣醉成狂。yǐ cháo huī,bàn rú hān zuì chéng kuáng。
无言自省,檀心一点偷芳。wú yán zì shěng,tán xīn yī diǎn tōu fāng。
念往事情伤。niàn wǎng shì qíng shāng。
又新艳曾说滁阳。yòu xīn yàn céng shuō chú yáng。
纵归来晚,君王殿后,别是风光。zòng guī lái wǎn,jūn wáng diàn hòu,bié shì fēng guāng。

满庭芳·赴信日舟中别次膺十二钗

晁补之

鸥起苹中,鱼惊荷底,画船天上来时。ōu qǐ píng zhōng,yú jīng hé dǐ,huà chuán tiān shàng lái shí。
翠湾红渚,宛似武陵迷。cuì wān hóng zhǔ,wǎn shì wǔ líng mí。
更晚青山更好,孤云带、远雨丝垂。gèng wǎn qīng shān gèng hǎo,gū yún dài yuǎn yǔ sī chuí。
清歌里,金尊未掩,谁使动分携。qīng gē lǐ,jīn zūn wèi yǎn,shuí shǐ dòng fēn xié。
竹林、高晋阮,阿咸潇散,犹愧风期。zhú lín gāo jìn ruǎn,ā xián xiāo sàn,yóu kuì fēng qī。
便弃官终隐,钓叟苔矶。biàn qì guān zhōng yǐn,diào sǒu tái jī。
纵是冥鸿云外,应念我、垂翼低飞。zòng shì míng hóng yún wài,yīng niàn wǒ chuí yì dī fēi。
新词好,他年认取,天际片帆归。xīn cí hǎo,tā nián rèn qǔ,tiān jì piàn fān guī。

紫玉箫

晁补之

罗绮围中,笙歌丛里,眼狂初认轻盈。luó qǐ wéi zhōng,shēng gē cóng lǐ,yǎn kuáng chū rèn qīng yíng。
无花解比,似一钩新月,云际初生。wú huā jiě bǐ,shì yī gōu xīn yuè,yún jì chū shēng。
算不虚得,郎占与、第一佳名。suàn bù xū dé,láng zhàn yǔ dì yī jiā míng。
轻归去,那知有人,别后牵情。qīng guī qù,nà zhī yǒu rén,bié hòu qiān qíng。
襄王自是春梦,休谩说东墙,事更难凭。xiāng wáng zì shì chūn mèng,xiū mán shuō dōng qiáng,shì gèng nán píng。
谁教慕宋,要题诗、曾倚宝柱低声。shuí jiào mù sòng,yào tí shī céng yǐ bǎo zhù dī shēng。
似瑶台晓,空暗想、众里飞琼。shì yáo tái xiǎo,kōng àn xiǎng zhòng lǐ fēi qióng。
馀香冷,犹在小窗,一到魂惊。yú xiāng lěng,yóu zài xiǎo chuāng,yī dào hún jīng。

八声甘州·其一扬州次韵和东坡钱塘作

晁补之

谓东坡、未老赋归来,天未遣公归。wèi dōng pō wèi lǎo fù guī lái,tiān wèi qiǎn gōng guī。
向西湖两处秋波一种,飞霭澄辉。xiàng xī hú liǎng chù qiū bō yī zhǒng,fēi ǎi chéng huī。
又拥竹西歌吹,僧老木兰非。yòu yōng zhú xī gē chuī,sēng lǎo mù lán fēi。
一笑千秋事,浮世危机。yī xiào qiān qiū shì,fú shì wēi jī。
应倚平山栏槛,是醉翁饮处,江雨霏霏。yīng yǐ píng shān lán kǎn,shì zuì wēng yǐn chù,jiāng yǔ fēi fēi。
送孤鸿相接,今古眼中稀。sòng gū hóng xiāng jiē,jīn gǔ yǎn zhōng xī。
念平生、相从江海,任飘蓬、不遣此心违。niàn píng shēng xiāng cóng jiāng hǎi,rèn piāo péng bù qiǎn cǐ xīn wéi。
登临事,更何须惜,吹帽淋衣。dēng lín shì,gèng hé xū xī,chuī mào lín yī。

八声甘州·其二历下立春

晁补之

谓东风、定是海东来,海上最春先。wèi dōng fēng dìng shì hǎi dōng lái,hǎi shàng zuì chūn xiān。
乍微阳破腊,梅心已省,柳意都还。zhà wēi yáng pò là,méi xīn yǐ shěng,liǔ yì dōu hái。
雪后南山耸翠,平野欲生烟。xuě hòu nán shān sǒng cuì,píng yě yù shēng yān。
记得相逢日,如上林边。jì dé xiāng féng rì,rú shàng lín biān。
莫叹春光易老,算今年春老,还有明年。mò tàn chūn guāng yì lǎo,suàn jīn nián chūn lǎo,hái yǒu míng nián。
叹人生难得,常好是朱颜。tàn rén shēng nán dé,cháng hǎo shì zhū yán。
有随轩、金钗十二,为醉娇、一曲踏珠筵。yǒu suí xuān jīn chāi shí èr,wèi zuì jiāo yī qū tà zhū yán。
功名事,算何如此,花下尊前。gōng míng shì,suàn hé rú cǐ,huā xià zūn qián。
7051234567»