古诗词

九奋启愤

薛季宣

启愤兮申冤,诉衷情兮陈矢言。qǐ fèn xī shēn yuān,sù zhōng qíng xī chén shǐ yán。
叫苍天之无辜兮,指心以为正。jiào cāng tiān zhī wú gū xī,zhǐ xīn yǐ wèi zhèng。
将求信于旬始兮,或咎繇之我听。jiāng qiú xìn yú xún shǐ xī,huò jiù yáo zhī wǒ tīng。
神羊不世有以触邪兮,其谁宜为政。shén yáng bù shì yǒu yǐ chù xié xī,qí shuí yí wèi zhèng。
亲莫亲于手足兮,而为之诟病。qīn mò qīn yú shǒu zú xī,ér wèi zhī gòu bìng。
重莫重于君臣兮,而谗言以兴。zhòng mò zhòng yú jūn chén xī,ér chán yán yǐ xīng。
余服兰而佩芷兮,扈江蓠与蕙茝。yú fú lán ér pèi zhǐ xī,hù jiāng lí yǔ huì chǎi。
纫留夷而纬楬车兮,以为束带。rèn liú yí ér wěi jié chē xī,yǐ wèi shù dài。
青云冠兮远游履,心旷漭兮横四海。qīng yún guān xī yuǎn yóu lǚ,xīn kuàng mǎng xī héng sì hǎi。
日月昭其清明兮,孰兴云雾。rì yuè zhāo qí qīng míng xī,shú xīng yún wù。
余既有此高洁兮,羌谓余为卑污。yú jì yǒu cǐ gāo jié xī,qiāng wèi yú wèi bēi wū。
凤皇翔于九霄兮,燕雀与程其度。fèng huáng xiáng yú jiǔ xiāo xī,yàn què yǔ chéng qí dù。
苍蝇矢之乱白墨兮,人夫何为乎不悟。cāng yíng shǐ zhī luàn bái mò xī,rén fū hé wèi hū bù wù。
于穆灵修之高厚兮,天与地其作配。yú mù líng xiū zhī gāo hòu xī,tiān yǔ dì qí zuò pèi。
三辰焕其服章兮,揭招摇而为盖。sān chén huàn qí fú zhāng xī,jiē zhāo yáo ér wèi gài。
拂白螭之纯素兮,列苍龙于左辅。fú bái chī zhī chún sù xī,liè cāng lóng yú zuǒ fǔ。
朱鸟荧煌而先后兮,神龟昌扬而御侮。zhū niǎo yíng huáng ér xiān hòu xī,shén guī chāng yáng ér yù wǔ。
东南海而西界羌兮,商于崇其北户。dōng nán hǎi ér xī jiè qiāng xī,shāng yú chóng qí běi hù。
愉昭明而震起兮,谌发挥于天下。yú zhāo míng ér zhèn qǐ xī,chén fā huī yú tiān xià。
余日望其遵此途兮,放意咸池。yú rì wàng qí zūn cǐ tú xī,fàng yì xián chí。
乘王虬兮俱奋飞,开阊门兮造东父,逍遥游兮太微。chéng wáng qiú xī jù fèn fēi,kāi chāng mén xī zào dōng fù,xiāo yáo yóu xī tài wēi。
何鸱鸮兮名凤皇,驾金车兮翱翔。hé chī xiāo xī míng fèng huáng,jià jīn chē xī áo xiáng。
之桑间兮溱洧之侧,乐盘游兮三旬不息。zhī sāng jiān xī qín wěi zhī cè,lè pán yóu xī sān xún bù xī。
余心隐忧兮,惟灵修之故也。yú xīn yǐn yōu xī,wéi líng xiū zhī gù yě。
靓修饰而娟娟兮,而以为恶也。jìng xiū shì ér juān juān xī,ér yǐ wèi è yě。
余静好而弗余亲兮,蹲踏蛾眉之妒也。yú jìng hǎo ér fú yú qīn xī,dūn tà é méi zhī dù yě。
足顿地而不我知冤兮,仰天而不吾讣也。zú dùn dì ér bù wǒ zhī yuān xī,yǎng tiān ér bù wú fù yě。
省吾私而内不止疚兮,此固天之数也。shěng wú sī ér nèi bù zhǐ jiù xī,cǐ gù tiān zhī shù yě。
悲幽幽兮楚宫深,望漠漠兮楚云阴。bēi yōu yōu xī chǔ gōng shēn,wàng mò mò xī chǔ yún yīn。
指天极兮清高,聊适我兮遐心。zhǐ tiān jí xī qīng gāo,liáo shì wǒ xī xiá xīn。
吸正阳与沆瀣兮,于夕阴与清旦。xī zhèng yáng yǔ hàng xiè xī,yú xī yīn yǔ qīng dàn。
骑朝霞而御白蜺兮,以游以衍。qí cháo xiá ér yù bái ní xī,yǐ yóu yǐ yǎn。
和六气而与居兮,不知我之为物。hé liù qì ér yǔ jū xī,bù zhī wǒ zhī wèi wù。
升天入地兮,倏来往忽。shēng tiān rù dì xī,shū lái wǎng hū。
灵修可告语而献之兮,将我从而我咈。líng xiū kě gào yǔ ér xiàn zhī xī,jiāng wǒ cóng ér wǒ fú。
重曰:皇苍愉和,物无它兮。zhòng yuē huáng cāng yú hé,wù wú tā xī。
阴霭飞腾,俨惟瑕兮。yīn ǎi fēi téng,yǎn wéi xiá xī。
云收风静,恬静嘉兮。yún shōu fēng jìng,tián jìng jiā xī。
悠悠我心,可如何兮。yōu yōu wǒ xīn,kě rú hé xī。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

魏勃

薛季宣

异姓侯王约重陈,谁知兴复自陪臣。yì xìng hóu wáng yuē zhòng chén,shuí zhī xīng fù zì péi chén。
滕公刚笑轻齐尉,大勇直须庸妄人。téng gōng gāng xiào qīng qí wèi,dà yǒng zhí xū yōng wàng rén。

魏勃

薛季宣

怒激三军岂足言,汉庭股战始能贤。nù jī sān jūn qǐ zú yán,hàn tíng gǔ zhàn shǐ néng xián。
齐卿不及公侯贵,擎跽偷生雄雉前。qí qīng bù jí gōng hóu guì,qíng jì tōu shēng xióng zhì qián。

书温公集后

薛季宣

不用须藏用即行,未分丘壑与朝廷。bù yòng xū cáng yòng jí xíng,wèi fēn qiū hè yǔ cháo tíng。
声名怪得生来盛,非但潜心醉六经。shēng míng guài dé shēng lái shèng,fēi dàn qián xīn zuì liù jīng。

读舒王日录

薛季宣

立志嘐嘐必致君,四方观听一时新。lì zhì xiāo xiāo bì zhì jūn,sì fāng guān tīng yī shí xīn。
周家道备骊戎变,流俗元来不误人。zhōu jiā dào bèi lí róng biàn,liú sú yuán lái bù wù rén。

雨中鹤唳

薛季宣

十万虚屯野次兵,不逢苻诏寿阳城。shí wàn xū tún yě cì bīng,bù féng fú zhào shòu yáng chéng。
愁云惨淡雨来急,鸣鹤一声天未晴。chóu yún cǎn dàn yǔ lái jí,míng hè yī shēng tiān wèi qíng。

啄木

薛季宣

蝎谮区区切考求,饥肠一饱又何尤。xiē zèn qū qū qiè kǎo qiú,jī cháng yī bǎo yòu hé yóu。
要能去蠹无遗种,寥落空林死便休。yào néng qù dù wú yí zhǒng,liáo luò kōng lín sǐ biàn xiū。

薛季宣

绵蛮巧语庆青春,金线低垂柳色新。mián mán qiǎo yǔ qìng qīng chūn,jīn xiàn dī chuí liǔ sè xīn。
定自知时厌流荡,归来空谷混泥尘。dìng zì zhī shí yàn liú dàng,guī lái kōng gǔ hùn ní chén。

读鬼诗拟作二首

薛季宣

坐对悲风啸晚山,征鸿不记几回还。zuò duì bēi fēng xiào wǎn shān,zhēng hóng bù jì jǐ huí hái。
青铜蚀破菱花面,慵掠乌云绾髻鬟。qīng tóng shí pò líng huā miàn,yōng lüè wū yún wǎn jì huán。

读鬼诗拟作二首

薛季宣

至乐纷华苦未真,至游无朕亦无身。zhì lè fēn huá kǔ wèi zhēn,zhì yóu wú zhèn yì wú shēn。
细看浮世多尘坌,如我得归能几人。xì kàn fú shì duō chén bèn,rú wǒ dé guī néng jǐ rén。

李斯

薛季宣

猎尽山东六暴强,修明律令起秦皇。liè jǐn shān dōng liù bào qiáng,xiū míng lǜ lìng qǐ qín huáng。
还思税驾知无地,逐兔应当尔许忙。hái sī shuì jià zhī wú dì,zhú tù yīng dāng ěr xǔ máng。

李斯

薛季宣

诗书灰烬便秦文,便得秦王却误身。shī shū huī jìn biàn qín wén,biàn dé qín wáng què wù shēn。
斯具五刑秦再世,六经还有表章人。sī jù wǔ xíng qín zài shì,liù jīng hái yǒu biǎo zhāng rén。

李斯

薛季宣

刚从孙卿学帝王,为羞贫贱速危亡。gāng cóng sūn qīng xué dì wáng,wèi xiū pín jiàn sù wēi wáng。
威严无复人居上,自处应惭厕鼠方。wēi yán wú fù rén jū shàng,zì chù yīng cán cè shǔ fāng。

燕太子

薛季宣

意气宁知错感人,姬丹秘计谩危亲。yì qì níng zhī cuò gǎn rén,jī dān mì jì mán wēi qīn。
亡燕拜送于期首,政使荆卿趣帝秦。wáng yàn bài sòng yú qī shǒu,zhèng shǐ jīng qīng qù dì qín。

雨后忆龙翔寺

薛季宣

二峰高峙夹禅扃,长落潮音逐磬声。èr fēng gāo zhì jiā chán jiōng,zhǎng luò cháo yīn zhú qìng shēng。
老僧睡起绝无事,不管波涛四面生。lǎo sēng shuì qǐ jué wú shì,bù guǎn bō tāo sì miàn shēng。

雨后忆龙翔寺

薛季宣

窣堵东西岌两峰,王宫今日梵王宫。sū dǔ dōng xī jí liǎng fēng,wáng gōng jīn rì fàn wáng gōng。
潮船八面来勍敌,都入禅师燕坐中。cháo chuán bā miàn lái qíng dí,dōu rù chán shī yàn zuò zhōng。