古诗词

九奋启愤

薛季宣

启愤兮申冤,诉衷情兮陈矢言。qǐ fèn xī shēn yuān,sù zhōng qíng xī chén shǐ yán。
叫苍天之无辜兮,指心以为正。jiào cāng tiān zhī wú gū xī,zhǐ xīn yǐ wèi zhèng。
将求信于旬始兮,或咎繇之我听。jiāng qiú xìn yú xún shǐ xī,huò jiù yáo zhī wǒ tīng。
神羊不世有以触邪兮,其谁宜为政。shén yáng bù shì yǒu yǐ chù xié xī,qí shuí yí wèi zhèng。
亲莫亲于手足兮,而为之诟病。qīn mò qīn yú shǒu zú xī,ér wèi zhī gòu bìng。
重莫重于君臣兮,而谗言以兴。zhòng mò zhòng yú jūn chén xī,ér chán yán yǐ xīng。
余服兰而佩芷兮,扈江蓠与蕙茝。yú fú lán ér pèi zhǐ xī,hù jiāng lí yǔ huì chǎi。
纫留夷而纬楬车兮,以为束带。rèn liú yí ér wěi jié chē xī,yǐ wèi shù dài。
青云冠兮远游履,心旷漭兮横四海。qīng yún guān xī yuǎn yóu lǚ,xīn kuàng mǎng xī héng sì hǎi。
日月昭其清明兮,孰兴云雾。rì yuè zhāo qí qīng míng xī,shú xīng yún wù。
余既有此高洁兮,羌谓余为卑污。yú jì yǒu cǐ gāo jié xī,qiāng wèi yú wèi bēi wū。
凤皇翔于九霄兮,燕雀与程其度。fèng huáng xiáng yú jiǔ xiāo xī,yàn què yǔ chéng qí dù。
苍蝇矢之乱白墨兮,人夫何为乎不悟。cāng yíng shǐ zhī luàn bái mò xī,rén fū hé wèi hū bù wù。
于穆灵修之高厚兮,天与地其作配。yú mù líng xiū zhī gāo hòu xī,tiān yǔ dì qí zuò pèi。
三辰焕其服章兮,揭招摇而为盖。sān chén huàn qí fú zhāng xī,jiē zhāo yáo ér wèi gài。
拂白螭之纯素兮,列苍龙于左辅。fú bái chī zhī chún sù xī,liè cāng lóng yú zuǒ fǔ。
朱鸟荧煌而先后兮,神龟昌扬而御侮。zhū niǎo yíng huáng ér xiān hòu xī,shén guī chāng yáng ér yù wǔ。
东南海而西界羌兮,商于崇其北户。dōng nán hǎi ér xī jiè qiāng xī,shāng yú chóng qí běi hù。
愉昭明而震起兮,谌发挥于天下。yú zhāo míng ér zhèn qǐ xī,chén fā huī yú tiān xià。
余日望其遵此途兮,放意咸池。yú rì wàng qí zūn cǐ tú xī,fàng yì xián chí。
乘王虬兮俱奋飞,开阊门兮造东父,逍遥游兮太微。chéng wáng qiú xī jù fèn fēi,kāi chāng mén xī zào dōng fù,xiāo yáo yóu xī tài wēi。
何鸱鸮兮名凤皇,驾金车兮翱翔。hé chī xiāo xī míng fèng huáng,jià jīn chē xī áo xiáng。
之桑间兮溱洧之侧,乐盘游兮三旬不息。zhī sāng jiān xī qín wěi zhī cè,lè pán yóu xī sān xún bù xī。
余心隐忧兮,惟灵修之故也。yú xīn yǐn yōu xī,wéi líng xiū zhī gù yě。
靓修饰而娟娟兮,而以为恶也。jìng xiū shì ér juān juān xī,ér yǐ wèi è yě。
余静好而弗余亲兮,蹲踏蛾眉之妒也。yú jìng hǎo ér fú yú qīn xī,dūn tà é méi zhī dù yě。
足顿地而不我知冤兮,仰天而不吾讣也。zú dùn dì ér bù wǒ zhī yuān xī,yǎng tiān ér bù wú fù yě。
省吾私而内不止疚兮,此固天之数也。shěng wú sī ér nèi bù zhǐ jiù xī,cǐ gù tiān zhī shù yě。
悲幽幽兮楚宫深,望漠漠兮楚云阴。bēi yōu yōu xī chǔ gōng shēn,wàng mò mò xī chǔ yún yīn。
指天极兮清高,聊适我兮遐心。zhǐ tiān jí xī qīng gāo,liáo shì wǒ xī xiá xīn。
吸正阳与沆瀣兮,于夕阴与清旦。xī zhèng yáng yǔ hàng xiè xī,yú xī yīn yǔ qīng dàn。
骑朝霞而御白蜺兮,以游以衍。qí cháo xiá ér yù bái ní xī,yǐ yóu yǐ yǎn。
和六气而与居兮,不知我之为物。hé liù qì ér yǔ jū xī,bù zhī wǒ zhī wèi wù。
升天入地兮,倏来往忽。shēng tiān rù dì xī,shū lái wǎng hū。
灵修可告语而献之兮,将我从而我咈。líng xiū kě gào yǔ ér xiàn zhī xī,jiāng wǒ cóng ér wǒ fú。
重曰:皇苍愉和,物无它兮。zhòng yuē huáng cāng yú hé,wù wú tā xī。
阴霭飞腾,俨惟瑕兮。yīn ǎi fēi téng,yǎn wéi xiá xī。
云收风静,恬静嘉兮。yún shōu fēng jìng,tián jìng jiā xī。
悠悠我心,可如何兮。yōu yōu wǒ xīn,kě rú hé xī。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

秋意

薛季宣

月娥素魄溢婵娟,金吹凄凉冷淡天。yuè é sù pò yì chán juān,jīn chuī qī liáng lěng dàn tiān。
野水暝烟枫叶暮,黄花红蓼独嫣然。yě shuǐ míng yān fēng yè mù,huáng huā hóng liǎo dú yān rán。

闻蝉

薛季宣

自辟筠乡五亩阴,蝉声无处不相寻。zì pì yún xiāng wǔ mǔ yīn,chán shēng wú chù bù xiāng xún。
炎天唤起秋萧索,便拟乘风绕邓林。yán tiān huàn qǐ qiū xiāo suǒ,biàn nǐ chéng fēng rào dèng lín。

闻蝉

薛季宣

新蝉无数咽琅玕,引惹凉生六月寒。xīn chán wú shù yàn láng gān,yǐn rě liáng shēng liù yuè hán。
已自东山誉高洁,未须丹翅拟笙鸾。yǐ zì dōng shān yù gāo jié,wèi xū dān chì nǐ shēng luán。

村居秋暮

薛季宣

风回偃水縠纹平,林末它山笔架横。fēng huí yǎn shuǐ hú wén píng,lín mò tā shān bǐ jià héng。
场圃未闲黄叶下,鹁鸠啼雨忽啼晴。chǎng pǔ wèi xián huáng yè xià,bó jiū tí yǔ hū tí qíng。

摴蒱

薛季宣

一局闲寻五木经,橛枭卢白意冥冥。yī jú xián xún wǔ mù jīng,jué xiāo lú bái yì míng míng。
未能后掷如前掷,将奈长亭又短亭。wèi néng hòu zhì rú qián zhì,jiāng nài zhǎng tíng yòu duǎn tíng。

公叔次开窗诗漫答

薛季宣

不同夷甫坐谈空,烂醉凫鹥灭没中。bù tóng yí fǔ zuò tán kōng,làn zuì fú yī miè méi zhōng。
闻说诗豪君是否,好磨长剑倚崆峒。wén shuō shī háo jūn shì fǒu,hǎo mó zhǎng jiàn yǐ kōng dòng。

天闺

薛季宣

扁舟一叶转寒溪,返照西阳日下西。biǎn zhōu yī yè zhuǎn hán xī,fǎn zhào xī yáng rì xià xī。
旬浃不来江水涨,惊澜几欲上天闺。xún jiā bù lái jiāng shuǐ zhǎng,jīng lán jǐ yù shàng tiān guī。

武昌怀古

薛季宣

漠漠烟村一古城,郊坛离殿草茅生。mò mò yān cūn yī gǔ chéng,jiāo tán lí diàn cǎo máo shēng。
青山不解知兴替,销黯开颜为雨晴。qīng shān bù jiě zhī xīng tì,xiāo àn kāi yán wèi yǔ qíng。

筠乡入夏野花方拆

薛季宣

墙匝丛丛绣舞裀,一般颜面各精神。qiáng zā cóng cóng xiù wǔ yīn,yī bān yán miàn gè jīng shén。
筠乡不为东君去,野草闲花满路春。yún xiāng bù wèi dōng jūn qù,yě cǎo xián huā mǎn lù chūn。

艮止亭晚意

薛季宣

山影殊亭日转西,墙头历历片帆移。shān yǐng shū tíng rì zhuǎn xī,qiáng tóu lì lì piàn fān yí。
何人唤我频归去,侧耳疏篁怨子规。hé rén huàn wǒ pín guī qù,cè ěr shū huáng yuàn zi guī。

艮止亭阻雨旬日

薛季宣

山亭无路少徘徊,跬步狂澜涨九垓。shān tíng wú lù shǎo pái huái,kuǐ bù kuáng lán zhǎng jiǔ gāi。
不是蜃楼浮海外,也应弱水限蓬莱。bù shì shèn lóu fú hǎi wài,yě yīng ruò shuǐ xiàn péng lái。

艮止亭阻雨旬日

薛季宣

艮止休工未落成,做人限隔雨零零。gěn zhǐ xiū gōng wèi luò chéng,zuò rén xiàn gé yǔ líng líng。
眼前好景到不得,便是霄中望极星。yǎn qián hǎo jǐng dào bù dé,biàn shì xiāo zhōng wàng jí xīng。

晚渡东坡

薛季宣

赤鼻矶头横曙烟,吴王城下浪连天。chì bí jī tóu héng shǔ yān,wú wáng chéng xià làng lián tiān。
闻道东坡妙天下,尔来靡日不盘旋。wén dào dōng pō miào tiān xià,ěr lái mí rì bù pán xuán。

晚渡东坡

薛季宣

浮生万事尽尘埃,瑞庆堂今榜快哉。fú shēng wàn shì jǐn chén āi,ruì qìng táng jīn bǎng kuài zāi。
惟有东坡旧烟柳,道人犹解指莓苔。wéi yǒu dōng pō jiù yān liǔ,dào rén yóu jiě zhǐ méi tái。

行戍西山

薛季宣

帝驱貙虎旧江州,旅卜僧坊计少休。dì qū chū hǔ jiù jiāng zhōu,lǚ bo sēng fāng jì shǎo xiū。
避暑有宫留不暇,游山算却是山游。bì shǔ yǒu gōng liú bù xiá,yóu shān suàn què shì shān yóu。