古诗词

九奋启愤

薛季宣

怨春风之不仁兮,既发我群芳与众葩。yuàn chūn fēng zhī bù rén xī,jì fā wǒ qún fāng yǔ zhòng pā。
羌无远而不届兮,烂锦绮之纷华。qiāng wú yuǎn ér bù jiè xī,làn jǐn qǐ zhī fēn huá。
柳青青兮花漫漫,黄鹂掷兮声度转。liǔ qīng qīng xī huā màn màn,huáng lí zhì xī shēng dù zhuǎn。
香袭衣兮馡馡满路,又吹残兮何故。xiāng xí yī xī fēi fēi mǎn lù,yòu chuī cán xī hé gù。
匪黔嬴之媢嫉兮,是残丑类。fěi qián yíng zhī mào jí xī,shì cán chǒu lèi。
摧伤物之通美兮,且以成其独异。cuī shāng wù zhī tōng měi xī,qiě yǐ chéng qí dú yì。
彼丹葩兮适荣树端,今飘零兮匝地漫漫。bǐ dān pā xī shì róng shù duān,jīn piāo líng xī zā dì màn màn。
昔芬馨兮袭人旖旎,今质存兮已魄然而少气。xī fēn xīn xī xí rén yǐ nǐ,jīn zhì cún xī yǐ pò rán ér shǎo qì。
野之草兮,昔芽萌其嫩绿。yě zhī cǎo xī,xī yá méng qí nèn lǜ。
今生砌兮,亦盘盘而错错。jīn shēng qì xī,yì pán pán ér cuò cuò。
余启卜于灵氛兮,问其何故。yú qǐ bo yú líng fēn xī,wèn qí hé gù。
灵氛视余以其繇兮,曰皇之常度。líng fēn shì yú yǐ qí yáo xī,yuē huáng zhī cháng dù。
在天地万物其尽然兮,夫子何疑。zài tiān dì wàn wù qí jǐn rán xī,fū zi hé yí。
畅其理而诚告兮,子其知之。chàng qí lǐ ér chéng gào xī,zi qí zhī zhī。
曰人生百年犹树花兮,三春发荣粲其葩兮。yuē rén shēng bǎi nián yóu shù huā xī,sān chūn fā róng càn qí pā xī。
光彩馨香能几何兮,壹昔飘风竟辞柯兮。guāng cǎi xīn xiāng néng jǐ hé xī,yī xī piāo fēng jìng cí kē xī。
彼随飙兮展转,或归根兮或远。bǐ suí biāo xī zhǎn zhuǎn,huò guī gēn xī huò yuǎn。
或一坠于庭闱兮,或遂沈于坑圊。huò yī zhuì yú tíng wéi xī,huò suì shěn yú kēng qīng。
风何知而花何有兮,子之心焉眷眷。fēng hé zhī ér huā hé yǒu xī,zi zhī xīn yān juàn juàn。
嗟世态之汩于是非兮,孰通其说。jiē shì tài zhī gǔ yú shì fēi xī,shú tōng qí shuō。
西施见斥兮嫫母为说,毁弃尺璧兮鼠璞见珍,明月沈埋兮鱼目为蠙。xī shī jiàn chì xī mó mǔ wèi shuō,huǐ qì chǐ bì xī shǔ pú jiàn zhēn,míng yuè shěn mái xī yú mù wèi pín。
美自美而恶自恶兮,赝与真其谁分。měi zì měi ér è zì è xī,yàn yǔ zhēn qí shuí fēn。
春与秋其代谢兮,子何与而伤春。chūn yǔ qiū qí dài xiè xī,zi hé yǔ ér shāng chūn。
馀不得此之高意兮,怀达人之至言。yú bù dé cǐ zhī gāo yì xī,huái dá rén zhī zhì yán。
斯从事于来今兮岂然。sī cóng shì yú lái jīn xī qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

读三国志

薛季宣

左角蛮攻触,南柯檀伐槐。zuǒ jiǎo mán gōng chù,nán kē tán fá huái。
徘谐记名字,人物委尘埃。pái xié jì míng zì,rén wù wěi chén āi。
锦里昔曾到,樊川今此来。jǐn lǐ xī céng dào,fán chuān jīn cǐ lái。
遗风不可见,观古意悠哉。yí fēng bù kě jiàn,guān gǔ yì yōu zāi。

仵落回路得家书是夕有归梦

薛季宣

梦入江南路,依然识旧庐。mèng rù jiāng nán lù,yī rán shí jiù lú。
家人话生计,儿子督程书。jiā rén huà shēng jì,ér zi dū chéng shū。
缭绕俗缘在,缠绵习气馀。liáo rào sú yuán zài,chán mián xí qì yú。
金鸡惊误我,安问未为疏。jīn jī jīng wù wǒ,ān wèn wèi wèi shū。

三月七日按云陂庄还宿旧州寺怀松楸作

薛季宣

不学老农稼,而为田舍翁。bù xué lǎo nóng jià,ér wèi tián shě wēng。
劬劳方轸虑,定集竟何功。qú láo fāng zhěn lǜ,dìng jí jìng hé gōng。
心恻焄蒿气,时寒疾甚风。xīn cè xūn hāo qì,shí hán jí shén fēng。
年时尚坛祭,废绝意奚穷。nián shí shàng tán jì,fèi jué yì xī qióng。

山舍三首

薛季宣

仿佛依蛮室,林端鸟道萦。fǎng fú yī mán shì,lín duān niǎo dào yíng。
烟疑云异色,松接涧同声。yān yí yún yì sè,sōng jiē jiàn tóng shēng。
树古龙蛇蚴,岩嵬虎豹狞。shù gǔ lóng shé yòu,yán wéi hǔ bào níng。
野花舞狂蝶,栩栩梦庄生。yě huā wǔ kuáng dié,xǔ xǔ mèng zhuāng shēng。

山舍三首

薛季宣

坞阔廜苏小,奇峰叠翠屏。wù kuò tú sū xiǎo,qí fēng dié cuì píng。
岩头通鸟迹,山脊走龙形。yán tóu tōng niǎo jì,shān jí zǒu lóng xíng。
峡断风偏劲,林幽天欲冥。xiá duàn fēng piān jìn,lín yōu tiān yù míng。
流泉不知处,虚谷响泠泠。liú quán bù zhī chù,xū gǔ xiǎng líng líng。

山舍三首

薛季宣

寂寞无尘事,茅茨秀岭连。jì mò wú chén shì,máo cí xiù lǐng lián。
密萝蒙灌木,乱石隐流泉。mì luó méng guàn mù,luàn shí yǐn liú quán。
蝉噪云间树,鸟飞山外天。chán zào yún jiān shù,niǎo fēi shān wài tiān。
孤云自明灭,应达主人玄。gū yún zì míng miè,yīng dá zhǔ rén xuán。

观棋

薛季宣

战伐徒形似,死生俱妄为。zhàn fá tú xíng shì,sǐ shēng jù wàng wèi。
争先明有法,当局自成迷。zhēng xiān míng yǒu fǎ,dāng jú zì chéng mí。
多算非关劫,成功定出奇。duō suàn fēi guān jié,chéng gōng dìng chū qí。
两情深海若,不比看人知。liǎng qíng shēn hǎi ruò,bù bǐ kàn rén zhī。

升仙寺

薛季宣

羽翼假真仙,飞来秀岭巅。yǔ yì jiǎ zhēn xiān,fēi lái xiù lǐng diān。
道高还自正,境寂若为禅。dào gāo hái zì zhèng,jìng jì ruò wèi chán。
寓目山如砺,昂头浪拍天。yù mù shān rú lì,áng tóu làng pāi tiān。
闽城多少地,幂历带平烟。mǐn chéng duō shǎo dì,mì lì dài píng yān。

丙子岁春

薛季宣

物极虽云反,寒威何太衰。wù jí suī yún fǎn,hán wēi hé tài shuāi。
东风入帘幕,生意满林畦。dōng fēng rù lián mù,shēng yì mǎn lín qí。
古木含新绿,仙葩吐旧枝。gǔ mù hán xīn lǜ,xiān pā tǔ jiù zhī。
阴晴苦不定,中夜忍闻规。yīn qíng kǔ bù dìng,zhōng yè rěn wén guī。

江行即事

薛季宣

春信潮声急,滔滔掩岸沙。chūn xìn cháo shēng jí,tāo tāo yǎn àn shā。
客船离浦溆,渔笛起蒹葭。kè chuán lí pǔ xù,yú dí qǐ jiān jiā。
荡桨水光碎,转山帆影斜。dàng jiǎng shuǐ guāng suì,zhuǎn shān fān yǐng xié。
篙工指烟树,依约有人家。gāo gōng zhǐ yān shù,yī yuē yǒu rén jiā。

雪销

薛季宣

旬浃雨银花,山林尽绮罗。xún jiā yǔ yín huā,shān lín jǐn qǐ luó。
东风云气减,南纪日光和。dōng fēng yún qì jiǎn,nán jì rì guāng hé。
皓皓污应易,涓涓滴转多。hào hào wū yīng yì,juān juān dī zhuǎn duō。
冰生又冰释,天道竟如何。bīng shēng yòu bīng shì,tiān dào jìng rú hé。

读大定书诏

薛季宣

窃国盗仁义,惊人新见闻。qiè guó dào rén yì,jīng rén xīn jiàn wén。
腥膻冠冕俗,秽杂犬羊群。xīng shān guān miǎn sú,huì zá quǎn yáng qún。
孟获尚七纵,匈奴非五分。mèng huò shàng qī zòng,xiōng nú fēi wǔ fēn。
启民身薙草,为有雁门军。qǐ mín shēn tì cǎo,wèi yǒu yàn mén jūn。

诚台雪望怀子都五首

薛季宣

不见子都子,诚台一壮观。bù jiàn zi dōu zi,chéng tái yī zhuàng guān。
烂开梅骨峭,高耸玉峰寒。làn kāi méi gǔ qiào,gāo sǒng yù fēng hán。
谁共云霄目,诗亡锦绣肝。shuí gòng yún xiāo mù,shī wáng jǐn xiù gān。
梦魂千里道,应更酒肠宽。mèng hún qiān lǐ dào,yīng gèng jiǔ cháng kuān。

诚台雪望怀子都五首

薛季宣

故人一相遇,七返霰瀌瀌。gù rén yī xiāng yù,qī fǎn xiàn biāo biāo。
辞采应奇甚,颠狂即在不。cí cǎi yīng qí shén,diān kuáng jí zài bù。
寻思落帽会,乘兴锦官游。xún sī luò mào huì,chéng xīng jǐn guān yóu。
皎皎诚台暮,诗肠独自搜。jiǎo jiǎo chéng tái mù,shī cháng dú zì sōu。

诚台雪望怀子都五首

薛季宣

白也今良嗣,千年璧一双。bái yě jīn liáng sì,qiān nián bì yī shuāng。
文思泉漱石,色照月明窗。wén sī quán shù shí,sè zhào yuè míng chuāng。
朴樕空樊渚,飘零远汉江。pǔ sù kōng fán zhǔ,piāo líng yuǎn hàn jiāng。
此情谁与度,木介响琤瑽。cǐ qíng shuí yǔ dù,mù jiè xiǎng chēng cōng。
4121234567»