古诗词

九奋启愤

薛季宣

怨春风之不仁兮,既发我群芳与众葩。yuàn chūn fēng zhī bù rén xī,jì fā wǒ qún fāng yǔ zhòng pā。
羌无远而不届兮,烂锦绮之纷华。qiāng wú yuǎn ér bù jiè xī,làn jǐn qǐ zhī fēn huá。
柳青青兮花漫漫,黄鹂掷兮声度转。liǔ qīng qīng xī huā màn màn,huáng lí zhì xī shēng dù zhuǎn。
香袭衣兮馡馡满路,又吹残兮何故。xiāng xí yī xī fēi fēi mǎn lù,yòu chuī cán xī hé gù。
匪黔嬴之媢嫉兮,是残丑类。fěi qián yíng zhī mào jí xī,shì cán chǒu lèi。
摧伤物之通美兮,且以成其独异。cuī shāng wù zhī tōng měi xī,qiě yǐ chéng qí dú yì。
彼丹葩兮适荣树端,今飘零兮匝地漫漫。bǐ dān pā xī shì róng shù duān,jīn piāo líng xī zā dì màn màn。
昔芬馨兮袭人旖旎,今质存兮已魄然而少气。xī fēn xīn xī xí rén yǐ nǐ,jīn zhì cún xī yǐ pò rán ér shǎo qì。
野之草兮,昔芽萌其嫩绿。yě zhī cǎo xī,xī yá méng qí nèn lǜ。
今生砌兮,亦盘盘而错错。jīn shēng qì xī,yì pán pán ér cuò cuò。
余启卜于灵氛兮,问其何故。yú qǐ bo yú líng fēn xī,wèn qí hé gù。
灵氛视余以其繇兮,曰皇之常度。líng fēn shì yú yǐ qí yáo xī,yuē huáng zhī cháng dù。
在天地万物其尽然兮,夫子何疑。zài tiān dì wàn wù qí jǐn rán xī,fū zi hé yí。
畅其理而诚告兮,子其知之。chàng qí lǐ ér chéng gào xī,zi qí zhī zhī。
曰人生百年犹树花兮,三春发荣粲其葩兮。yuē rén shēng bǎi nián yóu shù huā xī,sān chūn fā róng càn qí pā xī。
光彩馨香能几何兮,壹昔飘风竟辞柯兮。guāng cǎi xīn xiāng néng jǐ hé xī,yī xī piāo fēng jìng cí kē xī。
彼随飙兮展转,或归根兮或远。bǐ suí biāo xī zhǎn zhuǎn,huò guī gēn xī huò yuǎn。
或一坠于庭闱兮,或遂沈于坑圊。huò yī zhuì yú tíng wéi xī,huò suì shěn yú kēng qīng。
风何知而花何有兮,子之心焉眷眷。fēng hé zhī ér huā hé yǒu xī,zi zhī xīn yān juàn juàn。
嗟世态之汩于是非兮,孰通其说。jiē shì tài zhī gǔ yú shì fēi xī,shú tōng qí shuō。
西施见斥兮嫫母为说,毁弃尺璧兮鼠璞见珍,明月沈埋兮鱼目为蠙。xī shī jiàn chì xī mó mǔ wèi shuō,huǐ qì chǐ bì xī shǔ pú jiàn zhēn,míng yuè shěn mái xī yú mù wèi pín。
美自美而恶自恶兮,赝与真其谁分。měi zì měi ér è zì è xī,yàn yǔ zhēn qí shuí fēn。
春与秋其代谢兮,子何与而伤春。chūn yǔ qiū qí dài xiè xī,zi hé yǔ ér shāng chūn。
馀不得此之高意兮,怀达人之至言。yú bù dé cǐ zhī gāo yì xī,huái dá rén zhī zhì yán。
斯从事于来今兮岂然。sī cóng shì yú lái jīn xī qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

木兰将军祠

薛季宣

人怯山西种,谁知掌上身。rén qiè shān xī zhǒng,shuí zhī zhǎng shàng shēn。
猪羊刀霍霍,车马道辚辚。zhū yáng dāo huò huò,chē mǎ dào lín lín。
幕府开娘子,旗常纪乱臣。mù fǔ kāi niáng zi,qí cháng jì luàn chén。
梦回清镜对,千古茜裙新。mèng huí qīng jìng duì,qiān gǔ qiàn qún xīn。

伤刘复之三首

薛季宣

交情不在久,还有白头新。jiāo qíng bù zài jiǔ,hái yǒu bái tóu xīn。
雨础知同气,斤墁丧若人。yǔ chǔ zhī tóng qì,jīn màn sàng ruò rén。
薰焚虽有限,玉折岂无因。xūn fén suī yǒu xiàn,yù zhé qǐ wú yīn。
世事都如此,苍天何不仁。shì shì dōu rú cǐ,cāng tiān hé bù rén。

伤刘复之三首

薛季宣

闻忆鲈鱼去,嗟君独见几。wén yì lú yú qù,jiē jūn dú jiàn jǐ。
若何车轴折,未迨草庐归。ruò hé chē zhóu zhé,wèi dài cǎo lú guī。
殄瘁吾心惧,云亡世德稀。tiǎn cuì wú xīn jù,yún wáng shì dé xī。
南风方不竞,民援欲谁依。nán fēng fāng bù jìng,mín yuán yù shuí yī。

伤刘复之三首

薛季宣

世念吾衰久,为之恸却哀。shì niàn wú shuāi jiǔ,wèi zhī tòng què āi。
知言非语到,见事直心开。zhī yán fēi yǔ dào,jiàn shì zhí xīn kāi。
吾道伤麟出,韶音忆凤来。wú dào shāng lín chū,sháo yīn yì fèng lái。
州乡桃李地,编户想悲摧。zhōu xiāng táo lǐ dì,biān hù xiǎng bēi cuī。

高邦贡挽诗

薛季宣

世道久衰息,惟君尚典刑。shì dào jiǔ shuāi xī,wéi jūn shàng diǎn xíng。
好诗清腊雪,醇德醉春醽。hǎo shī qīng là xuě,chún dé zuì chūn líng。
考筴穷三易,传家守一经。kǎo cè qióng sān yì,chuán jiā shǒu yī jīng。
高风不可见,谁与勒贞铭。gāo fēng bù kě jiàn,shuí yǔ lēi zhēn míng。

张端明挽诗

薛季宣

凋落伤前辈,风流属老成。diāo luò shāng qián bèi,fēng liú shǔ lǎo chéng。
和羹方尔用,接淅已吾行。hé gēng fāng ěr yòng,jiē xī yǐ wú xíng。
卜筮占先志,仪刑式后生。bo shì zhàn xiān zhì,yí xíng shì hòu shēng。
赠同开府相,哀诔易佳名。zèng tóng kāi fǔ xiāng,āi lěi yì jiā míng。

张端明挽诗

薛季宣

帝功成赞育,天道与为徒。dì gōng chéng zàn yù,tiān dào yǔ wèi tú。
祖帐霸陵岸,扁舟笠泽湖。zǔ zhàng bà líng àn,biǎn zhōu lì zé hú。
送鞋非李泌,哭市有郇谟。sòng xié fēi lǐ mì,kū shì yǒu huán mó。
已矣龙輀税,依然曳尾涂。yǐ yǐ lóng ér shuì,yī rán yè wěi tú。

张思豫挽诗

薛季宣

蝗食虚来凤,牛刀第割鸡。huáng shí xū lái fèng,niú dāo dì gē jī。
解纷谁侠行,怀惠或婴啼。jiě fēn shuí xiá xíng,huái huì huò yīng tí。
寤叹伤凋落,虞歌思惨悽。wù tàn shāng diāo luò,yú gē sī cǎn qī。
邺侯家传在,兰佩可童觿。yè hóu jiā chuán zài,lán pèi kě tóng xī。

许深父母挽诗

薛季宣

载德称贤母,宜家启令郎。zài dé chēng xián mǔ,yí jiā qǐ lìng láng。
背萱伤蚤谢,蟾桂籍流芳。bèi xuān shāng zǎo xiè,chán guì jí liú fāng。
负米思何报,啼狶教叵忘。fù mǐ sī hé bào,tí xī jiào pǒ wàng。
一篇胜得第,应喜赛钱塘。yī piān shèng dé dì,yīng xǐ sài qián táng。

孙元式挽诗

薛季宣

世尽宗韩柳,君期振古今。shì jǐn zōng hán liǔ,jūn qī zhèn gǔ jīn。
文场声籍籍,武库入森森。wén chǎng shēng jí jí,wǔ kù rù sēn sēn。
未契千年运,终孤百战心。wèi qì qiān nián yùn,zhōng gū bǎi zhàn xīn。
一官端溷子,遐及赞鸣琴。yī guān duān hùn zi,xiá jí zàn míng qín。

孙元式挽诗

薛季宣

凛凛东门会,岩岩烈士风。lǐn lǐn dōng mén huì,yán yán liè shì fēng。
语高文笔外,欢溢酒杯中。yǔ gāo wén bǐ wài,huān yì jiǔ bēi zhōng。
契阔从睽隔,绸缪见始终。qì kuò cóng kuí gé,chóu móu jiàn shǐ zhōng。
之人而不寿,吾欲问苍穹。zhī rén ér bù shòu,wú yù wèn cāng qióng。

周詹事操挽诗

薛季宣

前辈伤凋落,如君尚典刑。qián bèi shāng diāo luò,rú jūn shàng diǎn xíng。
政声喧剧郡,直节挺明庭。zhèng shēng xuān jù jùn,zhí jié tǐng míng tíng。
江海理归棹,乾坤托旅亭。jiāng hǎi lǐ guī zhào,qián kūn tuō lǚ tíng。
相知不相见,如洗泪吾零。xiāng zhī bù xiāng jiàn,rú xǐ lèi wú líng。

周待制淙挽诗

薛季宣

昭代开昌运,名臣取世资。zhāo dài kāi chāng yùn,míng chén qǔ shì zī。
权谋乘保障,弹压治京师。quán móu chéng bǎo zhàng,dàn yā zhì jīng shī。
方接清风会,俄惊汗漫期。fāng jiē qīng fēng huì,é jīng hàn màn qī。
此情谁与论,虞殡属篇诗。cǐ qíng shuí yǔ lùn,yú bìn shǔ piān shī。

樊口候参政暮归

薛季宣

摇兀孤舟东复西,飙从赤鼻下樊溪。yáo wù gū zhōu dōng fù xī,biāo cóng chì bí xià fán xī。
惊鳞斜日银刀乱,飞鹄沧波羽扇低。jīng lín xié rì yín dāo luàn,fēi gǔ cāng bō yǔ shàn dī。
江涨清泠舞洄洑,岸颓浩荡汩尘泥。jiāng zhǎng qīng líng wǔ huí fú,àn tuí hào dàng gǔ chén ní。
黄昏荡桨窊樽上,笑指天闺认沐鹥。huáng hūn dàng jiǎng wā zūn shàng,xiào zhǐ tiān guī rèn mù yī。

闻中司还旆清旦逾樊岭候之不遇自黄子矶乘舟而归

薛季宣

万松晨度马蹄疾,五水春来湖草长。wàn sōng chén dù mǎ tí jí,wǔ shuǐ chūn lái hú cǎo zhǎng。
官柳弄烟天已曙,山花无人风自香。guān liǔ nòng yān tiān yǐ shǔ,shān huā wú rén fēng zì xiāng。
涛痕石碛记江路,桧楫兰舟摇夕阳。tāo hén shí qì jì jiāng lù,guì jí lán zhōu yáo xī yáng。
送我不如归去也,啼规夹岸切愁肠。sòng wǒ bù rú guī qù yě,tí guī jiā àn qiè chóu cháng。