古诗词

采桑子

欧阳修

群芳过后西湖好,狼藉残红,飞絮蒙蒙,垂柳阑干尽日风。qún fāng guò hòu xī hú hǎo,láng jí cán hóng,fēi xù méng méng,chuí liǔ lán gàn jǐn rì fēng。
笙歌散尽游人去,始觉春空,垂下帘栊,双燕归来细雨中。shēng gē sàn jǐn yóu rén qù,shǐ jué chūn kōng,chuí xià lián lóng,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

游龙门分题十五首

欧阳修

春水弄春沙,荡漾流不极。chūn shuǐ nòng chūn shā,dàng yàng liú bù jí。
笭箵苦难满,终日沙头客。líng xīng kǔ nán mǎn,zhōng rì shā tóu kè。
向暮卷空罾,棹歌菱浦北。xiàng mù juǎn kōng zēng,zhào gē líng pǔ běi。

游龙门分题十五首

欧阳修

日色弄晴川,时时锦鳞跃。rì sè nòng qíng chuān,shí shí jǐn lín yuè。
轻飞若下韝,岂畏风滩恶。qīng fēi ruò xià gōu,qǐ wèi fēng tān è。
人归晚渚静,独傍渔舟落。rén guī wǎn zhǔ jìng,dú bàng yú zhōu luò。

伊川独游

欧阳修

东郊渐微绿,驱马忻独往。dōng jiāo jiàn wēi lǜ,qū mǎ xīn dú wǎng。
梅繁野渡晴,泉落春山响。méi fán yě dù qíng,quán luò chūn shān xiǎng。
身闲爱物外,趣远谐心赏。shēn xián ài wù wài,qù yuǎn xié xīn shǎng。
归路逐樵歌,落日寒川上。guī lù zhú qiáo gē,luò rì hán chuān shàng。

三游洞

欧阳修

漾楫溯清川,舍舟缘翠岭。yàng jí sù qīng chuān,shě zhōu yuán cuì lǐng。
探奇冒层崄,因以穷人境。tàn qí mào céng xiǎn,yīn yǐ qióng rén jìng。
弄舟终日爱云山,徒见青苍杳霭间。nòng zhōu zhōng rì ài yún shān,tú jiàn qīng cāng yǎo ǎi jiān。
谁知一室烟霞里,乳窦云腴凝石髓。shuí zhī yī shì yān xiá lǐ,rǔ dòu yún yú níng shí suǐ。
苍崖一径横查渡,翠壁千寻当户起。cāng yá yī jìng héng chá dù,cuì bì qiān xún dāng hù qǐ。
昔人心赏为谁留,人去山阿迹更幽。xī rén xīn shǎng wèi shuí liú,rén qù shān ā jì gèng yōu。
青萝绿桂何岑寂,山鸟嘐嘐不惊客。qīng luó lǜ guì hé cén jì,shān niǎo xiāo xiāo bù jīng kè。
松鸣涧底自生风,月出林间来照席。sōng míng jiàn dǐ zì shēng fēng,yuè chū lín jiān lái zhào xí。
仙境难寻复易迷,山回路转几人知。xiān jìng nán xún fù yì mí,shān huí lù zhuǎn jǐ rén zhī。
惟应洞口春花落,流出岩前百丈溪。wéi yīng dòng kǒu chūn huā luò,liú chū yán qián bǎi zhàng xī。

下牢溪

欧阳修

隔谷闻溪声,寻溪度横岭。gé gǔ wén xī shēng,xún xī dù héng lǐng。
清流涵白石,静见千峰影。qīng liú hán bái shí,jìng jiàn qiān fēng yǐng。
岩花无时歇,翠柏郁何整。yán huā wú shí xiē,cuì bǎi yù hé zhěng。
安能恋潺湲,俯仰弄云景。ān néng liàn chán yuán,fǔ yǎng nòng yún jǐng。

虾蟆碚

欧阳修

石溜吐阴崖,泉声满空谷。shí liū tǔ yīn yá,quán shēng mǎn kōng gǔ。
能邀弄泉客,系舸留岩腹。néng yāo nòng quán kè,xì gě liú yán fù。
阴精分月窟,水味标茶录。yīn jīng fēn yuè kū,shuǐ wèi biāo chá lù。
共约试春芽,枪旗几时绿。gòng yuē shì chūn yá,qiāng qí jǐ shí lǜ。

黄牛峡

欧阳修

大川虽有神,淫祀亦其俗。dà chuān suī yǒu shén,yín sì yì qí sú。
石马系祠门,山鸦噪丛木。shí mǎ xì cí mén,shān yā zào cóng mù。
潭潭村鼓隔溪闻,楚巫歌舞送迎神。tán tán cūn gǔ gé xī wén,chǔ wū gē wǔ sòng yíng shén。
画船百丈山前路,上滩下峡长来去。huà chuán bǎi zhàng shān qián lù,shàng tān xià xiá zhǎng lái qù。
江水东流不暂停,黄牛千古长如故。jiāng shuǐ dōng liú bù zàn tíng,huáng niú qiān gǔ zhǎng rú gù。
峡山侵天起青嶂,崖崩路绝无由上。xiá shān qīn tiān qǐ qīng zhàng,yá bēng lù jué wú yóu shàng。
黄牛不下江头饮,行人惟向舟中望。huáng niú bù xià jiāng tóu yǐn,xíng rén wéi xiàng zhōu zhōng wàng。
朝朝暮暮见黄牛,徒使行人过此愁。cháo cháo mù mù jiàn huáng niú,tú shǐ xíng rén guò cǐ chóu。
山高更远望犹见,不是黄牛滞客舟。shān gāo gèng yuǎn wàng yóu jiàn,bù shì huáng niú zhì kè zhōu。

千叶红梨花

欧阳修

红梨千叶爱者谁,白发郎官心好奇。hóng lí qiān yè ài zhě shuí,bái fā láng guān xīn hǎo qí。
徘徊绕树不忍折,一日千匝看无时。pái huái rào shù bù rěn zhé,yī rì qiān zā kàn wú shí。
夷陵寂寞千山里,地远气偏时节异。yí líng jì mò qiān shān lǐ,dì yuǎn qì piān shí jié yì。
愁烟苦雾少芳菲,野卉蛮花斗红紫。chóu yān kǔ wù shǎo fāng fēi,yě huì mán huā dòu hóng zǐ。
可怜此树生此处,高枝绝艳无人顾。kě lián cǐ shù shēng cǐ chù,gāo zhī jué yàn wú rén gù。
春风吹落复吹开,山鸟飞来自飞去。chūn fēng chuī luò fù chuī kāi,shān niǎo fēi lái zì fēi qù。
根盘树老几经春,真赏今才遇使君。gēn pán shù lǎo jǐ jīng chūn,zhēn shǎng jīn cái yù shǐ jūn。
风轻绛雪樽前舞,日暖繁香露下闻。fēng qīng jiàng xuě zūn qián wǔ,rì nuǎn fán xiāng lù xià wén。
从来奇物产天涯,安得移根植帝家。cóng lái qí wù chǎn tiān yá,ān dé yí gēn zhí dì jiā。
犹胜张骞为汉使,辛勤西域徙榴花。yóu shèng zhāng qiān wèi hàn shǐ,xīn qín xī yù xǐ liú huā。

金鸡五言十四韵

欧阳修

蛮荆鲜人秀,厥美为物怪。mán jīng xiān rén xiù,jué měi wèi wù guài。
禽鸟得之多,山鸡禀其粹。qín niǎo dé zhī duō,shān jī bǐng qí cuì。
众彩烂成文,真色不可绘。zhòng cǎi làn chéng wén,zhēn sè bù kě huì。
仙衣霓纷披,女锦花綷縩。xiān yī ní fēn pī,nǚ jǐn huā cuì cài。
辉华日光乱,眩转目睛惫。huī huá rì guāng luàn,xuàn zhuǎn mù jīng bèi。
高田啄秋粟,下涧饮寒濑。gāo tián zhuó qiū sù,xià jiàn yǐn hán lài。
清唳或相呼,舞影还自爱。qīng lì huò xiāng hū,wǔ yǐng hái zì ài。
岂知文章累,遂使网罗挂。qǐ zhī wén zhāng lèi,suì shǐ wǎng luó guà。
及祸诚有媒,求友反遭卖。jí huò chéng yǒu méi,qiú yǒu fǎn zāo mài。
有身乃吾患,断尾亦前戒。yǒu shēn nǎi wú huàn,duàn wěi yì qián jiè。
不群世所惊,甚美众之害。bù qún shì suǒ jīng,shén měi zhòng zhī hài。
稻粱虽云厚,樊絷岂为泰。dào liáng suī yún hòu,fán zhí qǐ wèi tài。
山林归无期,羽翮日已铩。shān lín guī wú qī,yǔ hé rì yǐ shā。
用晦有前言,书之可为诫。yòng huì yǒu qián yán,shū zhī kě wèi jiè。

和丁宝臣游甘泉寺

欧阳修

江上孤峰蔽绿萝,县楼终日对嵯峨。jiāng shàng gū fēng bì lǜ luó,xiàn lóu zhōng rì duì cuó é。
丛林已废姜祠在,事迹难寻楚语讹。cóng lín yǐ fèi jiāng cí zài,shì jì nán xún chǔ yǔ é。
空馀一派寒岩侧,澄碧泓渟涵玉色。kōng yú yī pài hán yán cè,chéng bì hóng tíng hán yù sè。
野僧岂解惜清泉,蛮俗那知为胜迹。yě sēng qǐ jiě xī qīng quán,mán sú nà zhī wèi shèng jì。
西陵老令好寻幽,时共登临向此游。xī líng lǎo lìng hǎo xún yōu,shí gòng dēng lín xiàng cǐ yóu。
攲危一径穿林樾,盘石苍苔留客歇。qī wēi yī jìng chuān lín yuè,pán shí cāng tái liú kè xiē。
山深云日变阴晴,涧柏岩松度岁青。shān shēn yún rì biàn yīn qíng,jiàn bǎi yán sōng dù suì qīng。
谷里花开知地暖,林间鸟语作春声。gǔ lǐ huā kāi zhī dì nuǎn,lín jiān niǎo yǔ zuò chūn shēng。
依依渡口夕阳时,却望层峦在翠微。yī yī dù kǒu xī yáng shí,què wàng céng luán zài cuì wēi。
城头暮鼓休催客,更待横江弄月归。chéng tóu mù gǔ xiū cuī kè,gèng dài héng jiāng nòng yuè guī。

送京西提点刑狱张驾部

欧阳修

太华之松千岁青,尝闻其下多茯苓。tài huá zhī sōng qiān suì qīng,cháng wén qí xià duō fú líng。
地灵山秀草木异,往往变化为人形。dì líng shān xiù cǎo mù yì,wǎng wǎng biàn huà wèi rén xíng。
神仙不欲世人采,覆以云气常冥冥。shén xiān bù yù shì rén cǎi,fù yǐ yún qì cháng míng míng。
台郎何年得真诀,服饵既久毛骨清。tái láng hé nián dé zhēn jué,fú ěr jì jiǔ máo gǔ qīng。
汝阳昔见今十载,丹颜益少方瞳明。rǔ yáng xī jiàn jīn shí zài,dān yán yì shǎo fāng tóng míng。
郡斋政成樽俎乐,高谈日接无俗情。jùn zhāi zhèng chéng zūn zǔ lè,gāo tán rì jiē wú sú qíng。
诏书忽下褒美绩,使车朝出行属城。zhào shū hū xià bāo měi jì,shǐ chē cháo chū xíng shǔ chéng。
职清事简称雅意,蠹书古箧晨装轻。zhí qīng shì jiǎn chēng yǎ yì,dù shū gǔ qiè chén zhuāng qīng。
洛阳花色笑春日,锦衣昼归闾里惊。luò yáng huā sè xiào chūn rì,jǐn yī zhòu guī lǘ lǐ jīng。
自云就欲谢官去,乌纱白发西台卿。zì yún jiù yù xiè guān qù,wū shā bái fā xī tái qīng。
他年我亦老嵩少,愿乞仙粒分馀馨。tā nián wǒ yì lǎo sōng shǎo,yuàn qǐ xiān lì fēn yú xīn。

赠杜默

欧阳修

南山有鸣凤,其音和且清。nán shān yǒu míng fèng,qí yīn hé qiě qīng。
鸣于有道国,出则天下平。míng yú yǒu dào guó,chū zé tiān xià píng。
杜默东土秀,能吟凤凰声。dù mò dōng tǔ xiù,néng yín fèng huáng shēng。
作诗几百篇,长歌仍短行。zuò shī jǐ bǎi piān,zhǎng gē réng duǎn xíng。
携之入京邑,欲使众耳惊。xié zhī rù jīng yì,yù shǐ zhòng ěr jīng。
来时上师堂,再拜辞先生。lái shí shàng shī táng,zài bài cí xiān shēng。
先生颔首遣,教以勿骄矜。xiān shēng hàn shǒu qiǎn,jiào yǐ wù jiāo jīn。
赠之三豪篇,而我滥一名。zèng zhī sān háo piān,ér wǒ làn yī míng。
杜子来访我,欲求相和鸣。dù zi lái fǎng wǒ,yù qiú xiāng hé míng。
顾我文字卑,未足当豪英。gù wǒ wén zì bēi,wèi zú dāng háo yīng。
岂如子之辞,铿锽间镛笙。qǐ rú zi zhī cí,kēng huáng jiān yōng shēng。
淫哇俗所乐,百鸟徒嘤嘤。yín wa sú suǒ lè,bǎi niǎo tú yīng yīng。
杜子卷舌去,归衫翩以轻。dù zi juǎn shé qù,guī shān piān yǐ qīng。
京东聚群盗,河北点新兵。jīng dōng jù qún dào,hé běi diǎn xīn bīng。
饥荒与愁苦,道路日以盈。jī huāng yǔ chóu kǔ,dào lù rì yǐ yíng。
子盍引其吭,发声通下情。zi hé yǐn qí kēng,fā shēng tōng xià qíng。
上闻天子聪,次使宰相听。shàng wén tiān zi cōng,cì shǐ zǎi xiāng tīng。
何必九包禽,始能瑞尧庭。hé bì jiǔ bāo qín,shǐ néng ruì yáo tíng。
子诗何时作,我耳久已倾。zi shī hé shí zuò,wǒ ěr jiǔ yǐ qīng。
愿以白玉琴,写之朱丝绳。yuàn yǐ bái yù qín,xiě zhī zhū sī shéng。

送吕夏卿

欧阳修

始吾尚幼学弄笔,群儿争诵公初文。shǐ wú shàng yòu xué nòng bǐ,qún ér zhēng sòng gōng chū wén。
嗟我今年已白发,公初相见犹埃尘。jiē wǒ jīn nián yǐ bái fā,gōng chū xiāng jiàn yóu āi chén。
传家尚喜有二子,始知灵珠出淮滨。chuán jiā shàng xǐ yǒu èr zi,shǐ zhī líng zhū chū huái bīn。
去年束书来上国,欲以文字惊众人。qù nián shù shū lái shàng guó,yù yǐ wén zì jīng zhòng rén。
驽骀群马敛足避,天衢让路先骐驎。nú dài qún mǎ liǎn zú bì,tiān qú ràng lù xiān qí lín。
尚书礼部奏高第,敛衣襆砚趋严宸。shàng shū lǐ bù zòu gāo dì,liǎn yī fú yàn qū yán chén。
曈曈春日转黄伞,蔼蔼赋笔摛青云。tóng tóng chūn rì zhuǎn huáng sǎn,ǎi ǎi fù bǐ chī qīng yún。
我时寓直殿庐外,众中迎子笑以忻。wǒ shí yù zhí diàn lú wài,zhòng zhōng yíng zi xiào yǐ xīn。
明朝失意落人后,我为沮气羞出门。míng cháo shī yì luò rén hòu,wǒ wèi jǔ qì xiū chū mén。
得官高要几千里,犹幸海远无恶氛。dé guān gāo yào jǐ qiān lǐ,yóu xìng hǎi yuǎn wú è fēn。
英英帝圃多鸾凰,上下羽翼何缤纷。yīng yīng dì pǔ duō luán huáng,shàng xià yǔ yì hé bīn fēn。
期子当呼丹山凤,为瑞相与来及群。qī zi dāng hū dān shān fèng,wèi ruì xiāng yǔ lái jí qún。

忆山示圣俞

欧阳修

吾思夷陵山,山乱不可究。wú sī yí líng shān,shān luàn bù kě jiū。
东城一堠馀,高下渐冈阜。dōng chéng yī hòu yú,gāo xià jiàn gāng fù。
群峰迤逦接,四顾无前后。qún fēng yí lǐ jiē,sì gù wú qián hòu。
忆尝祗吏役,钜细悉经觏。yì cháng zhī lì yì,jù xì xī jīng gòu。
是时秋卉红,岭谷堆缬绣。shì shí qiū huì hóng,lǐng gǔ duī xié xiù。
林枯松鳞皴,山老石脊瘦。lín kū sōng lín cūn,shān lǎo shí jí shòu。
断径履颓崖,孤泉听清溜。duàn jìng lǚ tuí yá,gū quán tīng qīng liū。
深行得平川,古俗见耕耨。shēn xíng dé píng chuān,gǔ sú jiàn gēng nòu。
涧荒惊麇奔,日出飞雉雊。jiàn huāng jīng jūn bēn,rì chū fēi zhì gòu。
盘石屡攲眠,绿岩堪解绶。pán shí lǚ qī mián,lǜ yán kān jiě shòu。
幽寻叹独往,清兴思谁侑。yōu xún tàn dú wǎng,qīng xīng sī shuí yòu。
其西乃三峡,崄怪愈奇富。qí xī nǎi sān xiá,xiǎn guài yù qí fù。
江如自天倾,岸立两崖斗。jiāng rú zì tiān qīng,àn lì liǎng yá dòu。
黔巫望西属,越岭通南奏。qián wū wàng xī shǔ,yuè lǐng tōng nán zòu。
时时县楼对,云雾昏白昼。shí shí xiàn lóu duì,yún wù hūn bái zhòu。
荒烟下牢戍,百仞寒溪漱。huāng yān xià láo shù,bǎi rèn hán xī shù。
虾蟆喷水帘,甘液胜饮酎。xiā má pēn shuǐ lián,gān yè shèng yǐn zhòu。
亦尝到黄牛,泊舟听猿狖。yì cháng dào huáng niú,pō zhōu tīng yuán yòu。
巉巉起绝壁,苍翠非刻镂。chán chán qǐ jué bì,cāng cuì fēi kè lòu。
阴岩下攒丛,岫穴忽空透。yīn yán xià zǎn cóng,xiù xué hū kōng tòu。
遥岑耸孤出,可爱欣欲就。yáo cén sǒng gū chū,kě ài xīn yù jiù。
惟思得君诗,古健写奇秀。wéi sī dé jūn shī,gǔ jiàn xiě qí xiù。
今来会京师,车马逐尘瞀。jīn lái huì jīng shī,chē mǎ zhú chén mào。
颓冠各白发,举酒无茜袖。tuí guān gè bái fā,jǔ jiǔ wú qiàn xiù。
繁华不可慕,幽赏亦难遘。fán huá bù kě mù,yōu shǎng yì nán gòu。
徒为忆山吟,耳热助嘲诟。tú wèi yì shān yín,ěr rè zhù cháo gòu。

送唐生

欧阳修

京师英豪域,车马日纷纷。jīng shī yīng háo yù,chē mǎ rì fēn fēn。
唐生万里客,一影随一身。táng shēng wàn lǐ kè,yī yǐng suí yī shēn。
出无车与马,但踏车马尘。chū wú chē yǔ mǎ,dàn tà chē mǎ chén。
日食不自饱,读书依主人。rì shí bù zì bǎo,dú shū yī zhǔ rén。
夜夜客枕梦,北风吹孤云。yè yè kè zhěn mèng,běi fēng chuī gū yún。
翩然动归思,旦夕来叩门。piān rán dòng guī sī,dàn xī lái kòu mén。
终年少人识,逆旅惟我亲。zhōng nián shǎo rén shí,nì lǚ wéi wǒ qīn。
来学愧道瞢,赠归惭橐贫。lái xué kuì dào méng,zèng guī cán tuó pín。
勉之期不止,多穫由力耘。miǎn zhī qī bù zhǐ,duō huò yóu lì yún。
指家大岭北,重湖浩无垠。zhǐ jiā dà lǐng běi,zhòng hú hào wú yín。
飞雁不可到,书来安得频。fēi yàn bù kě dào,shū lái ān dé pín。