古诗词

愚石歌

何梦桂

大块初分生怪石,曾与不周山作骨。dà kuài chū fēn shēng guài shí,céng yǔ bù zhōu shān zuò gǔ。
山崩地缺天柱摧,片石耆姿转奇崛。shān bēng dì quē tiān zhù cuī,piàn shí qí zī zhuǎn qí jué。
娲皇炼石补天工,化作五星成五色。wā huáng liàn shí bǔ tiān gōng,huà zuò wǔ xīng chéng wǔ sè。
地下为石天上星,顽质变化生神灵。dì xià wèi shí tiān shàng xīng,wán zhì biàn huà shēng shén líng。
一朝天狼啮蚀五星陨,陨石宋野犹有光晶荧。yī cháo tiān láng niè shí wǔ xīng yǔn,yǔn shí sòng yě yóu yǒu guāng jīng yíng。
何人夜负入海屿,错杂昆吾无觅处。hé rén yè fù rù hǎi yǔ,cuò zá kūn wú wú mì chù。
中间块石独?嵚,住在锦溪溪上浒。zhōng jiān kuài shí dú qīn,zhù zài jǐn xī xī shàng hǔ。
石润可以砚,石文可以屏。shí rùn kě yǐ yàn,shí wén kě yǐ píng。
赑屃或刳鼎,廉栗或劖铭。bì xì huò kū dǐng,lián lì huò chán míng。
不然云母与紫英,否则丹砂和空青。bù rán yún mǔ yǔ zǐ yīng,fǒu zé dān shā hé kōng qīng。
尔材于用百不适,空有千尺高棱层。ěr cái yú yòng bǎi bù shì,kōng yǒu qiān chǐ gāo léng céng。
暴流没马不加减,霜降石出不加增。bào liú méi mǎ bù jiā jiǎn,shuāng jiàng shí chū bù jiā zēng。
火不焦,水不凝。huǒ bù jiāo,shuǐ bù níng。
刻桐扣不鸣,饮羽射不惊。kè tóng kòu bù míng,yǐn yǔ shè bù jīng。
世间至智不能化,而我安敢逃愚名。shì jiān zhì zhì bù néng huà,ér wǒ ān gǎn táo yú míng。
人闻愚恶闻智喜,君谓我愚真知己。rén wén yú è wén zhì xǐ,jūn wèi wǒ yú zhēn zhī jǐ。
筑室招子愿结交,更请柳溪作愚记。zhù shì zhāo zi yuàn jié jiāo,gèng qǐng liǔ xī zuò yú jì。
我笑己愚君更愚,世有两愚适相值。wǒ xiào jǐ yú jūn gèng yú,shì yǒu liǎng yú shì xiāng zhí。
江流东去夕阳西,千古相看只如此。jiāng liú dōng qù xī yáng xī,qiān gǔ xiāng kàn zhǐ rú cǐ。
当年三品不点头,况被旁人鞭得起。dāng nián sān pǐn bù diǎn tóu,kuàng bèi páng rén biān dé qǐ。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

柬王德甫

何梦桂

自入重云深处深,山寒云出已无心。zì rù zhòng yún shēn chù shēn,shān hán yún chū yǐ wú xīn。
自怜鹤骨今憔悴,欲制颓龄少术参。zì lián hè gǔ jīn qiáo cuì,yù zhì tuí líng shǎo shù cān。

柬王德甫

何梦桂

蛾眉霜雪隔重闱,采采云英望未归。é méi shuāng xuě gé zhòng wéi,cǎi cǎi yún yīng wàng wèi guī。
青鸟不来春又去,门前数尽落花飞。qīng niǎo bù lái chūn yòu qù,mén qián shù jǐn luò huā fēi。

柬王德甫

何梦桂

闻说平安倚竹听,裁书无雁寄云程。wén shuō píng ān yǐ zhú tīng,cái shū wú yàn jì yún chéng。
加餐愿得身强健,尚见藜烟照夜明。jiā cān yuàn dé shēn qiáng jiàn,shàng jiàn lí yān zhào yè míng。

警世

何梦桂

花颜云鬓眼波秋,元是虚皮裹髑髅。huā yán yún bìn yǎn bō qiū,yuán shì xū pí guǒ dú lóu。
黄壤纷纷青草窟,少年曾共醉红楼。huáng rǎng fēn fēn qīng cǎo kū,shǎo nián céng gòng zuì hóng lóu。

自述

何梦桂

妄从缘起本非真,妄里求真妄转深。wàng cóng yuán qǐ běn fēi zhēn,wàng lǐ qiú zhēn wàng zhuǎn shēn。
真妄等来无一物,如如自在是真心。zhēn wàng děng lái wú yī wù,rú rú zì zài shì zhēn xīn。

见李察判竹溪四首

何梦桂

十年江浙说明公,节钺青冥山万重。shí nián jiāng zhè shuō míng gōng,jié yuè qīng míng shān wàn zhòng。
春住钱塘还有脚,新年移得到千峰。chūn zhù qián táng hái yǒu jiǎo,xīn nián yí dé dào qiān fēng。

见李察判竹溪四首

何梦桂

千古双台一钓竿,台前阅尽过关船。qiān gǔ shuāng tái yī diào gān,tái qián yuè jǐn guò guān chuán。
公来满载西湖水,清似山头十九泉。gōng lái mǎn zài xī hú shuǐ,qīng shì shān tóu shí jiǔ quán。

见李察判竹溪四首

何梦桂

十载风霜敝黑裘,悠悠身世逐浮鸥。shí zài fēng shuāng bì hēi qiú,yōu yōu shēn shì zhú fú ōu。
东陵老去瓜田熟,敢向人间说故侯。dōng líng lǎo qù guā tián shú,gǎn xiàng rén jiān shuō gù hóu。

见李察判竹溪四首

何梦桂

百不如人万事休,白头独欠识荆州。bǎi bù rú rén wàn shì xiū,bái tóu dú qiàn shí jīng zhōu。
相逢不觅封侯印,但问君王乞一丘。xiāng féng bù mì fēng hóu yìn,dàn wèn jūn wáng qǐ yī qiū。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

申国家庭作世程,教儿元不为肥轻。shēn guó jiā tíng zuò shì chéng,jiào ér yuán bù wèi féi qīng。
高堂鹤发需荣养,捧檄归来一笑生。gāo táng hè fā xū róng yǎng,pěng xí guī lái yī xiào shēng。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

九霞斟玉醉淋漓,芝草琅玕青鹿肥。jiǔ xiá zhēn yù zuì lín lí,zhī cǎo láng gān qīng lù féi。
庭下阿儿寿慈母,簪花拜舞笑牵衣。tíng xià ā ér shòu cí mǔ,zān huā bài wǔ xiào qiān yī。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

春风霞袂玉堂前,绿发童颜谢自然。chūn fēng xiá mèi yù táng qián,lǜ fā tóng yán xiè zì rán。
令子重孙拜家庆,阿㜷迎笑掷金钱。lìng zi zhòng sūn bài jiā qìng,ā mí yíng xiào zhì jīn qián。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

千钟三釜异甘酸,此事难同肉眼看。qiān zhōng sān fǔ yì gān suān,cǐ shì nán tóng ròu yǎn kàn。
多少有羹无母遗,只鸡羞馔亦檀栾。duō shǎo yǒu gēng wú mǔ yí,zhǐ jī xiū zhuàn yì tán luán。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

一官羁缚阻称觞,千里归来足力强。yī guān jī fù zǔ chēng shāng,qiān lǐ guī lái zú lì qiáng。
潘令闲居元不恶,摘蔬沽酪钓池塘。pān lìng xián jū yuán bù è,zhāi shū gū lào diào chí táng。

和何逢原寿母六诗

何梦桂

六诗称寿祝期颐,子和孙书更两宜。liù shī chēng shòu zhù qī yí,zi hé sūn shū gèng liǎng yí。
四世相看真乐事,他年补作白华诗。sì shì xiāng kàn zhēn lè shì,tā nián bǔ zuò bái huá shī。