古诗词

赠地理钱季实

何梦桂

神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。shén xiān dì lǐ wú duō jué,wèi yòng xún lóng xiān kàn xiá。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。cì kàn xiá nèi yǒu míng táng,wài xiá nèi táng yuán qì jié。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。jiāo jié shēn shí yuán qì láo,jiāo jié qiǎn shí yuán qì xiè。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。huí kàn yuǎn zhàng qǐ xīng fēng,rèn dé xīng fēng shì zǔ zōng。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。zǔ zōng pài xià fēn dí shù,shù shì páng zhī dí zhèng lóng。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。zú zhǐ wèi céng dēng jué dǐng,rú hé biàn rèn dí shù zōng。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。shù shì páng zhī wèi wài cóng,dí zi bì jū táng ào zhōng。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。cǐ shì dà fǎ lùn dí shù,wèi shì qióng yuán xún jí zhì。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。yǎn qián dà fǎ jì néng míng,gèng kàn dí zhī biàn zāng fǒu。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。pì rú rén jiā yǒu dí ér,huò xián huò fǒu bù yì zhī。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。xián zhě qǐ jiā bù xiào bài,dí zhī hái gèng yǒu yán chī。
到此须是牢着眼,切莫泥取嫡谓奇。dào cǐ xū shì láo zhe yǎn,qiè mò ní qǔ dí wèi qí。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。lóng dào chéng xíng fāng jié xué,ruò bù chéng xíng zǒng xū shè。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。qīng qī pò suì suō zhǒng cū,zá luàn bǎi cuàn shòu sǐ jué。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。fán shǔ cǐ lèi bù láo kàn,rèn dé zhèng lóng chéng chǒu zhuō。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。rèn xíng jì zhēn xué yì zhēn,zhēn xíng zhēn xué zì tiān chéng。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。zuǒ yòu bì yǒu zhēn chán hù,zhēn àn zhēn cháo wú yì qíng。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。dì zhēn qì xiàng zì rán bié,shān bì chóu móu shuǐ huí zhé。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。cōng cōng yù yù rì huí huán,rù yǎn jīng shén jù huàn fā。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。shè cóng liú pài wèn yuán tóu,dìng shì zǔ zōng zhēn gǔ xuè。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。suī rán lóng zhēn xué zì zhēn,huò yǐn huò xiǎn duō wù rén。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。zhèng jié rén rén néng shí dé,bù shí piān pǒ shǎn cè qíng。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。dì yǒu guài xué wú guài jú,rèn jú fāng zhī xué fǎ jīng。
毫厘之缪隔千里,万水千山差一指。háo lí zhī móu gé qiān lǐ,wàn shuǐ qiān shān chà yī zhǐ。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。héng xié zhí qū kuǐ bù jiān,hàn dòng shān chuān qì shén guǐ。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。yī shān rù mài bǎi shān suí,chǐ cùn gāo dī rèn xuán mì。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。xué zhēn jié jié zì xiāng fú,ruò bù xiāng fú xué shì xū。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。lóng zhēn xué jiǎ huò fú yì,wù shā shì rén tú xìn shū。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。yǎn lì bù zài shū zhǐ shàng,ní shū kōng huà hú lú yàng。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。sǎo chú wàn juǎn zǒng xū tán,shōu rù líng xī yī diǎn jiān。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

招隐三首

何梦桂

昔年有约共投簪,回首红尘白发新。xī nián yǒu yuē gòng tóu zān,huí shǒu hóng chén bái fā xīn。
物外烟霞逢野逸,山中风雨望佳人。wù wài yān xiá féng yě yì,shān zhōng fēng yǔ wàng jiā rén。
好凭野鹤寻和靖,莫待山灵唤孔宾。hǎo píng yě hè xún hé jìng,mò dài shān líng huàn kǒng bīn。
迟暮不来松荫落,飞柯恐解折车轮。chí mù bù lái sōng yīn luò,fēi kē kǒng jiě zhé chē lún。

招隐三首

何梦桂

别后频惊束带宽,相逢亦复笑苍颜。bié hòu pín jīng shù dài kuān,xiāng féng yì fù xiào cāng yán。
只今岁月青牛老,何处烟波白鸟闲。zhǐ jīn suì yuè qīng niú lǎo,hé chù yān bō bái niǎo xián。
千古心期寒绿绮,十年世事堕黄间。qiān gǔ xīn qī hán lǜ qǐ,shí nián shì shì duò huáng jiān。
修篁倚遍空江暮,枉杀招呼费小山。xiū huáng yǐ biàn kōng jiāng mù,wǎng shā zhāo hū fèi xiǎo shān。

招隐三首

何梦桂

回头五十九年非,千里晨风翼倦飞。huí tóu wǔ shí jiǔ nián fēi,qiān lǐ chén fēng yì juàn fēi。
门外黄尘时事改,樽前白发故人稀。mén wài huáng chén shí shì gǎi,zūn qián bái fā gù rén xī。
金河沙暖春鸿去,朱雀桥空海燕归。jīn hé shā nuǎn chūn hóng qù,zhū què qiáo kōng hǎi yàn guī。
惟有严陵滩下路,年年潮水上渔矶。wéi yǒu yán líng tān xià lù,nián nián cháo shuǐ shàng yú jī。

邑水南夜归即景

何梦桂

郊原踏遍拾芳蘅,归听城头打二更。jiāo yuán tà biàn shí fāng héng,guī tīng chéng tóu dǎ èr gèng。
野渡无人舟早宿,山蹊有月马迟行。yě dù wú rén zhōu zǎo sù,shān qī yǒu yuè mǎ chí xíng。
人家灯落半江影,僧寺钟来隔岸声。rén jiā dēng luò bàn jiāng yǐng,sēng sì zhōng lái gé àn shēng。
世路百年双屐底,青山不老白头生。shì lù bǎi nián shuāng jī dǐ,qīng shān bù lǎo bái tóu shēng。

和毅斋喜雪

何梦桂

阿滕试手下祥霙,散入郊原一尺盈。ā téng shì shǒu xià xiáng yīng,sàn rù jiāo yuán yī chǐ yíng。
春近园林先富贵,夜深天地更分明。chūn jìn yuán lín xiān fù guì,yè shēn tiān dì gèng fēn míng。
懒随柳絮夸安石,浪入梅花妒广平。lǎn suí liǔ xù kuā ān shí,làng rù méi huā dù guǎng píng。
明日诗坛期白战,莫将点墨污瑶琼。míng rì shī tán qī bái zhàn,mò jiāng diǎn mò wū yáo qióng。

和表露石庵韵

何梦桂

乾坤不固夜舟藏,去跨青鸾觅玉霜。qián kūn bù gù yè zhōu cáng,qù kuà qīng luán mì yù shuāng。
东野诗随山月堕,龙门洒落冢泥香。dōng yě shī suí shān yuè duò,lóng mén sǎ luò zhǒng ní xiāng。
生传嘉祐皇储疏,死葬贞元绿绶章。shēng chuán jiā yòu huáng chǔ shū,sǐ zàng zhēn yuán lǜ shòu zhāng。
九些招魂招不返,黄昏豺虎啸山墙。jiǔ xiē zhāo hún zhāo bù fǎn,huáng hūn chái hǔ xiào shān qiáng。

和闽人龚玉峰韵

何梦桂

猛拍阑干赋感伤,十年往事几回肠。měng pāi lán gàn fù gǎn shāng,shí nián wǎng shì jǐ huí cháng。
宁能璧与头俱碎,安得车将臂怒当。níng néng bì yǔ tóu jù suì,ān dé chē jiāng bì nù dāng。
太傅长沙悲鵩鸟,中郎北海牧羝羊。tài fù zhǎng shā bēi fú niǎo,zhōng láng běi hǎi mù dī yáng。
天荒地老英雄尽,万古青山只故常。tiān huāng dì lǎo yīng xióng jǐn,wàn gǔ qīng shān zhǐ gù cháng。

和闽人龚玉峰韵

何梦桂

病鹤衰翎叹折伤,惟馀芝草疗饥肠。bìng hè shuāi líng tàn zhé shāng,wéi yú zhī cǎo liáo jī cháng。
阵图死不忘鱼复,江舰生难候马当。zhèn tú sǐ bù wàng yú fù,jiāng jiàn shēng nán hòu mǎ dāng。
自分无帷埋畜狗,尚怜有肆返屠羊。zì fēn wú wéi mái chù gǒu,shàng lián yǒu sì fǎn tú yáng。
头颅老尽心犹在,夜半钧天梦太常。tóu lú lǎo jǐn xīn yóu zài,yè bàn jūn tiān mèng tài cháng。

挽袁安人徐氏

何梦桂

政自伤悲叹纬嫠,可堪重赋柏舟诗。zhèng zì shāng bēi tàn wěi lí,kě kān zhòng fù bǎi zhōu shī。
鸠怜只影营巢瘁,乌喜孤雏返哺慈。jiū lián zhǐ yǐng yíng cháo cuì,wū xǐ gū chú fǎn bǔ cí。
半世苦心生自媚,百年贞节死方知。bàn shì kǔ xīn shēng zì mèi,bǎi nián zhēn jié sǐ fāng zhī。
曼曼世路成孤愤,惭愧山前读墓碑。màn màn shì lù chéng gū fèn,cán kuì shān qián dú mù bēi。

和李经历见寄韵

何梦桂

白水轻烟古辋川,满山红叶稻平田。bái shuǐ qīng yān gǔ wǎng chuān,mǎn shān hóng yè dào píng tián。
悠悠客梦孤云外,落落诗情夕照边。yōu yōu kè mèng gū yún wài,luò luò shī qíng xī zhào biān。
天阔风高黄鹤影,江空岁暮白鸥缘。tiān kuò fēng gāo huáng hè yǐng,jiāng kōng suì mù bái ōu yuán。
推敲不任骑驴去,却讶昌黎识浪仙。tuī qiāo bù rèn qí lǘ qù,què yà chāng lí shí làng xiān。

李郎中有诗谢寄藤杖仍次韵答之

何梦桂

海南觅得古藤枝,持与诗人杜牧之。hǎi nán mì dé gǔ téng zhī,chí yǔ shī rén dù mù zhī。
紫贝斑文鞭更烂,赤龙苍骨蜕尤奇。zǐ bèi bān wén biān gèng làn,chì lóng cāng gǔ tuì yóu qí。
路无夷险终全节,用有行藏一任时。lù wú yí xiǎn zhōng quán jié,yòng yǒu xíng cáng yī rèn shí。
非但与君扶脚力,鏦蛟剸虎要支持。fēi dàn yǔ jūn fú jiǎo lì,cōng jiāo tuán hǔ yào zhī chí。

和方山房韵寄李郎中

何梦桂

世路悠悠水上萍,相看谁与眼长青。shì lù yōu yōu shuǐ shàng píng,xiāng kàn shuí yǔ yǎn zhǎng qīng。
千年彝鼎观勋业,一代图球见典型。qiān nián yí dǐng guān xūn yè,yī dài tú qiú jiàn diǎn xíng。
谩道石能生白璧,自知竹已化青宁。mán dào shí néng shēng bái bì,zì zhī zhú yǐ huà qīng níng。
绝怜驿路梅花句,肯落空江杜若汀。jué lián yì lù méi huā jù,kěn luò kōng jiāng dù ruò tīng。

梅杖诗

何梦桂

曾向孤山斸薜萝,根株栗栉试摩挲。céng xiàng gū shān zhǔ bì luó,gēn zhū lì zhì shì mó sā。
持身惯历风波路,回首还怜雪月坡。chí shēn guàn lì fēng bō lù,huí shǒu hái lián xuě yuè pō。
铁骨自将惟世用,赤心不偶奈时何。tiě gǔ zì jiāng wéi shì yòng,chì xīn bù ǒu nài shí hé。
会寻苍竹成龙去,莫向葛陂深处过。huì xún cāng zhú chéng lóng qù,mò xiàng gé bēi shēn chù guò。

夜坐有感

何梦桂

银汉无声玉漏沉,楼高风露入衣襟。yín hàn wú shēng yù lòu chén,lóu gāo fēng lù rù yī jīn。
洞龙睡熟云归岫,枝鹊啼乾月满林。dòng lóng shuì shú yún guī xiù,zhī què tí qián yuè mǎn lín。
瓮里故书前世梦,匣中孤剑少年心。wèng lǐ gù shū qián shì mèng,xiá zhōng gū jiàn shǎo nián xīn。
征鸿目断阑干角,吹尽参差到夜深。zhēng hóng mù duàn lán gàn jiǎo,chuī jǐn cān chà dào yè shēn。

存厨徐君徵生挽歌

何梦桂

一厨聊寄等归藏,荷锸携壶毕此乡。yī chú liáo jì děng guī cáng,hé chā xié hú bì cǐ xiāng。
逆旅不归前路恶,盖棺未了后期长。nì lǚ bù guī qián lù è,gài guān wèi le hòu qī zhǎng。
圹中酣饮自忘癖,道上哀歌人笑狂。kuàng zhōng hān yǐn zì wàng pǐ,dào shàng āi gē rén xiào kuáng。
千古心存千古事,青山流水付于塘。qiān gǔ xīn cún qiān gǔ shì,qīng shān liú shuǐ fù yú táng。