古诗词

赠地理钱季实

何梦桂

神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。shén xiān dì lǐ wú duō jué,wèi yòng xún lóng xiān kàn xiá。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。cì kàn xiá nèi yǒu míng táng,wài xiá nèi táng yuán qì jié。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。jiāo jié shēn shí yuán qì láo,jiāo jié qiǎn shí yuán qì xiè。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。huí kàn yuǎn zhàng qǐ xīng fēng,rèn dé xīng fēng shì zǔ zōng。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。zǔ zōng pài xià fēn dí shù,shù shì páng zhī dí zhèng lóng。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。zú zhǐ wèi céng dēng jué dǐng,rú hé biàn rèn dí shù zōng。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。shù shì páng zhī wèi wài cóng,dí zi bì jū táng ào zhōng。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。cǐ shì dà fǎ lùn dí shù,wèi shì qióng yuán xún jí zhì。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。yǎn qián dà fǎ jì néng míng,gèng kàn dí zhī biàn zāng fǒu。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。pì rú rén jiā yǒu dí ér,huò xián huò fǒu bù yì zhī。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。xián zhě qǐ jiā bù xiào bài,dí zhī hái gèng yǒu yán chī。
到此须是牢着眼,切莫泥取嫡谓奇。dào cǐ xū shì láo zhe yǎn,qiè mò ní qǔ dí wèi qí。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。lóng dào chéng xíng fāng jié xué,ruò bù chéng xíng zǒng xū shè。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。qīng qī pò suì suō zhǒng cū,zá luàn bǎi cuàn shòu sǐ jué。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。fán shǔ cǐ lèi bù láo kàn,rèn dé zhèng lóng chéng chǒu zhuō。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。rèn xíng jì zhēn xué yì zhēn,zhēn xíng zhēn xué zì tiān chéng。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。zuǒ yòu bì yǒu zhēn chán hù,zhēn àn zhēn cháo wú yì qíng。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。dì zhēn qì xiàng zì rán bié,shān bì chóu móu shuǐ huí zhé。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。cōng cōng yù yù rì huí huán,rù yǎn jīng shén jù huàn fā。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。shè cóng liú pài wèn yuán tóu,dìng shì zǔ zōng zhēn gǔ xuè。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。suī rán lóng zhēn xué zì zhēn,huò yǐn huò xiǎn duō wù rén。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。zhèng jié rén rén néng shí dé,bù shí piān pǒ shǎn cè qíng。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。dì yǒu guài xué wú guài jú,rèn jú fāng zhī xué fǎ jīng。
毫厘之缪隔千里,万水千山差一指。háo lí zhī móu gé qiān lǐ,wàn shuǐ qiān shān chà yī zhǐ。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。héng xié zhí qū kuǐ bù jiān,hàn dòng shān chuān qì shén guǐ。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。yī shān rù mài bǎi shān suí,chǐ cùn gāo dī rèn xuán mì。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。xué zhēn jié jié zì xiāng fú,ruò bù xiāng fú xué shì xū。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。lóng zhēn xué jiǎ huò fú yì,wù shā shì rén tú xìn shū。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。yǎn lì bù zài shū zhǐ shàng,ní shū kōng huà hú lú yàng。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。sǎo chú wàn juǎn zǒng xū tán,shōu rù líng xī yī diǎn jiān。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

感兴

何梦桂

拟将物化问渔樵,妙里无形本寂寥。nǐ jiāng wù huà wèn yú qiáo,miào lǐ wú xíng běn jì liáo。
大地云生千嶂雨,中天月上九溟潮。dà dì yún shēng qiān zhàng yǔ,zhōng tiān yuè shàng jiǔ míng cháo。
山河劫运九中化,世界尘缘座上销。shān hé jié yùn jiǔ zhōng huà,shì jiè chén yuán zuò shàng xiāo。
此意到头谁会得,任他人道似逍遥。cǐ yì dào tóu shuí huì dé,rèn tā rén dào shì xiāo yáo。

次山房韵

何梦桂

天教龙马现河图,尽把先天授伏羲。tiān jiào lóng mǎ xiàn hé tú,jǐn bǎ xiān tiān shòu fú xī。
三极都从九里出,六爻只向一中推。sān jí dōu cóng jiǔ lǐ chū,liù yáo zhǐ xiàng yī zhōng tuī。
易如可毁乾坤熄,神本无方昼夜知。yì rú kě huǐ qián kūn xī,shén běn wú fāng zhòu yè zhī。
三圣有忧辞已赘,寥寥千载复何时。sān shèng yǒu yōu cí yǐ zhuì,liáo liáo qiān zài fù hé shí。

次山房韵

何梦桂

易寂无为有感几,几存万物未生时。yì jì wú wèi yǒu gǎn jǐ,jǐ cún wàn wù wèi shēng shí。
阴阳理向极中看,天地心从复处知。yīn yáng lǐ xiàng jí zhōng kàn,tiān dì xīn cóng fù chù zhī。
潮上海门探月窟,日回地户濯咸池。cháo shàng hǎi mén tàn yuè kū,rì huí dì hù zhuó xián chí。
何时骑鹤研朱露,共勘经图叩古羲。hé shí qí hè yán zhū lù,gòng kān jīng tú kòu gǔ xī。

次山房韵

何梦桂

西狩事非文殆丧,舂陵书出道宁孤。xī shòu shì fēi wén dài sàng,chōng líng shū chū dào níng gū。
六经有舌存先圣,千古留心付后儒。liù jīng yǒu shé cún xiān shèng,qiān gǔ liú xīn fù hòu rú。
杲日丽天随处见,逝川行地几时无。gǎo rì lì tiān suí chù jiàn,shì chuān xíng dì jǐ shí wú。
斋居珍重赓歌意,即此全吞太极图。zhāi jū zhēn zhòng gēng gē yì,jí cǐ quán tūn tài jí tú。

己卯春过西湖

何梦桂

世事谁家屋上乌,重来犹认旧西湖。shì shì shuí jiā wū shàng wū,zhòng lái yóu rèn jiù xī hú。
风帘隔岸自高下,烟寺前山半有无。fēng lián gé àn zì gāo xià,yān sì qián shān bàn yǒu wú。
野水菰蒲飞属玉,夕阳栏槛唤提壶。yě shuǐ gū pú fēi shǔ yù,xī yáng lán kǎn huàn tí hú。
十年不记梅花梦,试向孤山问老逋。shí nián bù jì méi huā mèng,shì xiàng gū shān wèn lǎo bū。

再用前韵和诸公

何梦桂

白发星星纱帽乌,怕随年少过西湖。bái fā xīng xīng shā mào wū,pà suí nián shǎo guò xī hú。
清明上冢行人少,寒食开门宫使无。qīng míng shàng zhǒng xíng rén shǎo,hán shí kāi mén gōng shǐ wú。
半世行藏随杖屦,百年悲乐寄樽壶。bàn shì xíng cáng suí zhàng jù,bǎi nián bēi lè jì zūn hú。
归来第五桥边路,半树残阳噪毕逋。guī lái dì wǔ qiáo biān lù,bàn shù cán yáng zào bì bū。

和昭德孙燕子韵

何梦桂

飘零短翅叹谁同,犹记当年系足红。piāo líng duǎn chì tàn shuí tóng,yóu jì dāng nián xì zú hóng。
人事合离梦槐国,岁时来去旅新丰。rén shì hé lí mèng huái guó,suì shí lái qù lǚ xīn fēng。
新楼绿幕无巢地,故国乌衣隔海风。xīn lóu lǜ mù wú cháo dì,gù guó wū yī gé hǎi fēng。
说尽兴亡人不识,春风双泪白须翁。shuō jǐn xīng wáng rén bù shí,chūn fēng shuāng lèi bái xū wēng。

和昭德孙燕子韵

何梦桂

说着兴亡事不同,且斟玄玉驻颜红。shuō zhe xīng wáng shì bù tóng,qiě zhēn xuán yù zhù yán hóng。
云轩梦断宫花逝,彩缕盟寒墓草丰。yún xuān mèng duàn gōng huā shì,cǎi lǚ méng hán mù cǎo fēng。
处处社时茅屋雨,年年春后楝花风。chù chù shè shí máo wū yǔ,nián nián chūn hòu liàn huā fēng。
人间不是无栖处,要认当年旧媪翁。rén jiān bù shì wú qī chù,yào rèn dāng nián jiù ǎo wēng。

和梅镜寄韵

何梦桂

未能生翼化鲲鱼,谁御泠风问太初。wèi néng shēng yì huà kūn yú,shuí yù líng fēng wèn tài chū。
十载青衫关洛客,半生白首楚桥书。shí zài qīng shān guān luò kè,bàn shēng bái shǒu chǔ qiáo shū。
蹇驴岂解思长道,病鹤徒知恋旧庐。jiǎn lǘ qǐ jiě sī zhǎng dào,bìng hè tú zhī liàn jiù lú。
世有二程精说易,皋比何事到横渠。shì yǒu èr chéng jīng shuō yì,gāo bǐ hé shì dào héng qú。

和郦佥事见寄韵

何梦桂

诗书无用戏侏儒,两序今犹见璧图。shī shū wú yòng xì zhū rú,liǎng xù jīn yóu jiàn bì tú。
末路弟兄知己少,中原人物似君无。mò lù dì xiōng zhī jǐ shǎo,zhōng yuán rén wù shì jūn wú。
曲终湘水丝绳绝,书入昭陵笔砚芜。qū zhōng xiāng shuǐ sī shéng jué,shū rù zhāo líng bǐ yàn wú。
珍重江南春信早,暗随梅萼到西湖。zhēn zhòng jiāng nán chūn xìn zǎo,àn suí méi è dào xī hú。

和郦佥事见寄韵

何梦桂

半世虚名我误儒,樊中短翅倦南图。bàn shì xū míng wǒ wù rú,fán zhōng duǎn chì juàn nán tú。
黄尘世路千年改,白发心期四海无。huáng chén shì lù qiān nián gǎi,bái fā xīn qī sì hǎi wú。
绩纺妇慵麻褐短,耕锄儿懦豆田芜。jì fǎng fù yōng má hè duǎn,gēng chú ér nuò dòu tián wú。
老来万事心灰尽,只愿君王赐镜湖。lǎo lái wàn shì xīn huī jǐn,zhǐ yuàn jūn wáng cì jìng hú。

病起有感

何梦桂

声乾木铎说铃非,天地无情世运奇。shēng qián mù duó shuō líng fēi,tiān dì wú qíng shì yùn qí。
吾道悠悠川水逝,人才落落晓星稀。wú dào yōu yōu chuān shuǐ shì,rén cái luò luò xiǎo xīng xī。
百年身后千年远,万个人中一个知。bǎi nián shēn hòu qiān nián yuǎn,wàn gè rén zhōng yī gè zhī。
一曲汾亭弹未尽,却教渔父泄天机。yī qū fén tíng dàn wèi jǐn,què jiào yú fù xiè tiān jī。

汾阳诸公招徐祥叔归代之答谢

何梦桂

富贵男儿昼锦衣,天涯漂泊众心违。fù guì nán ér zhòu jǐn yī,tiān yá piāo pō zhòng xīn wéi。
人情钩饵惊鱼去,世界瓶罗碍雀飞。rén qíng gōu ěr jīng yú qù,shì jiè píng luó ài què fēi。
隐去甘从山鬼唤,狎游宁堕海翁机。yǐn qù gān cóng shān guǐ huàn,xiá yóu níng duò hǎi wēng jī。
草堂犹在终归去,只恐风尘白发微。cǎo táng yóu zài zhōng guī qù,zhǐ kǒng fēng chén bái fā wēi。

汾阳诸公招徐祥叔归代之答谢

何梦桂

涧陵望断忆玄晖,一片春云渭水涯。jiàn líng wàng duàn yì xuán huī,yī piàn chūn yún wèi shuǐ yá。
洞里桃开成隔世,山中柯烂忘来时。dòng lǐ táo kāi chéng gé shì,shān zhōng kē làn wàng lái shí。
归休韦曲应无赖,隐去玄真那有诗。guī xiū wéi qū yīng wú lài,yǐn qù xuán zhēn nà yǒu shī。
松菊相逢如见问,此心欲寄已忘辞。sōng jú xiāng féng rú jiàn wèn,cǐ xīn yù jì yǐ wàng cí。

和何宁谷韵

何梦桂

一曲樽前浩浩歌,流年容易隙驹过。yī qū zūn qián hào hào gē,liú nián róng yì xì jū guò。
眼前白发故人少,郭外青枫古冢多。yǎn qián bái fā gù rén shǎo,guō wài qīng fēng gǔ zhǒng duō。
流水不弹嗟老矣,雍门欲听奈愁何。liú shuǐ bù dàn jiē lǎo yǐ,yōng mén yù tīng nài chóu hé。
回头城阙应非昔,还记千年老鹤么。huí tóu chéng quē yīng fēi xī,hái jì qiān nián lǎo hè me。