古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

广福禅寺

郭祥正

寺与人寰隔,西轩更远瞻。sì yǔ rén huán gé,xī xuān gèng yuǎn zhān。
云烟生卷箔,星斗半垂檐。yún yān shēng juǎn bó,xīng dòu bàn chuí yán。
山对眉双碧,江空镜一奁。shān duì méi shuāng bì,jiāng kōng jìng yī lián。
旅魂招不尽,愁向酒中添。lǚ hún zhāo bù jǐn,chóu xiàng jiǔ zhōng tiān。

马仁山

郭祥正

崔嵬山下石,如马亦如人。cuī wéi shān xià shí,rú mǎ yì rú rén。
玉老龙蛇护,庵空岁月新。yù lǎo lóng shé hù,ān kōng suì yuè xīn。
访僧非旧识,览壁但伤神。fǎng sēng fēi jiù shí,lǎn bì dàn shāng shén。
更恨无流水,难寻洞里春。gèng hèn wú liú shuǐ,nán xún dòng lǐ chūn。

隐静寺

郭祥正

门横大溪溪净碧,人不捕鱼鱼稳潜。mén héng dà xī xī jìng bì,rén bù bǔ yú yú wěn qián。
哀猿长啸雾垂地,饥虎一声风动帘。āi yuán zhǎng xiào wù chuí dì,jī hǔ yī shēng fēng dòng lián。
金仙像古苔藓剥,铁磬夜敲规矩严。jīn xiān xiàng gǔ tái xiǎn bō,tiě qìng yè qiāo guī jǔ yán。
道师达性傲时辈,不信书生来养恬。dào shī dá xìng ào shí bèi,bù xìn shū shēng lái yǎng tián。

隐静寺

郭祥正

碧霄峰下车轮停,道师未返谁逢迎。bì xiāo fēng xià chē lún tíng,dào shī wèi fǎn shuí féng yíng。
山云情着雨正急,春水满田人不耕。shān yún qíng zhe yǔ zhèng jí,chūn shuǐ mǎn tián rén bù gēng。
饥虎啸风大石裂,倦鸟唤雏深涧鸣。jī hǔ xiào fēng dà shí liè,juàn niǎo huàn chú shēn jiàn míng。
客心欲去且复止,坐饱香饭馀何营。kè xīn yù qù qiě fù zhǐ,zuò bǎo xiāng fàn yú hé yíng。

留别金陵府尹黄安中尚书

郭祥正

扁舟载月入金陵,金陵尚书倒屣迎。biǎn zhōu zài yuè rù jīn líng,jīn líng shàng shū dào xǐ yíng。
白发愧彼商山皓,青眼欣逢阮步兵。bái fā kuì bǐ shāng shān hào,qīng yǎn xīn féng ruǎn bù bīng。
开壶倾酒饮未已,卷纸连书吟不停。kāi hú qīng jiǔ yǐn wèi yǐ,juǎn zhǐ lián shū yín bù tíng。
愿如贺监怜太白,莫作曹公嗔祢衡。yuàn rú hè jiān lián tài bái,mò zuò cáo gōng chēn mí héng。

追和李白登金陵凤凰台二首

郭祥正

采凤何年此地游,高台千古自风流。cǎi fèng hé nián cǐ dì yóu,gāo tái qiān gǔ zì fēng liú。
寒烟淡淡笼城郭,宝器时时出冢丘。hán yān dàn dàn lóng chéng guō,bǎo qì shí shí chū zhǒng qiū。
舴艋竞归芳草渡,鹭鸶群舞碧芦洲。zé měng jìng guī fāng cǎo dù,lù sī qún wǔ bì lú zhōu。
重华不返箫韶断,落日秦淮添客愁。zhòng huá bù fǎn xiāo sháo duàn,luò rì qín huái tiān kè chóu。

追和李白登金陵凤凰台二首

郭祥正

高台不见凤凰游,望望青天入海流。gāo tái bù jiàn fèng huáng yóu,wàng wàng qīng tiān rù hǎi liú。
舞罢翠娥同去国,战残白骨尚盈丘。wǔ bà cuì é tóng qù guó,zhàn cán bái gǔ shàng yíng qiū。
风摇落日催行棹,潮卷新沙换故洲。fēng yáo luò rì cuī xíng zhào,cháo juǎn xīn shā huàn gù zhōu。
结绮临春无觅处,年年芳草向人愁。jié qǐ lín chūn wú mì chù,nián nián fāng cǎo xiàng rén chóu。

哭宗叔致政大将军

郭祥正

文锋困挫离场屋,武略纵横勤冕旒。wén fēng kùn cuò lí chǎng wū,wǔ lüè zòng héng qín miǎn liú。
国士传家虽有子,将军终老不封侯。guó shì chuán jiā suī yǒu zi,jiāng jūn zhōng lǎo bù fēng hóu。
抱冰末路垂三纪,埋玉空山第一秋。bào bīng mò lù chuí sān jì,mái yù kōng shān dì yī qiū。
馀派江东藉云荫,载瞻遗像涕交流。yú pài jiāng dōng jí yún yīn,zài zhān yí xiàng tì jiāo liú。

哭漳州蔡温老秀才

郭祥正

交游气概如君少,患难扶持及我多。jiāo yóu qì gài rú jūn shǎo,huàn nán fú chí jí wǒ duō。
万里相思魂往返,一书报死泪滂沲。wàn lǐ xiāng sī hún wǎng fǎn,yī shū bào sǐ lèi pāng tuó。
文场决策终难必,旅馆捐躯可奈何。wén chǎng jué cè zhōng nán bì,lǚ guǎn juān qū kě nài hé。
犹得有儿传素业,几时归葬旧山坡。yóu dé yǒu ér chuán sù yè,jǐ shí guī zàng jiù shān pō。

哭亡友李公达

郭祥正

忽得凶音泪不收,可怜英气陨荒幽。hū dé xiōng yīn lèi bù shōu,kě lián yīng qì yǔn huāng yōu。
天垂北斗夜台静,虎啸西风坟树愁。tiān chuí běi dòu yè tái jìng,hǔ xiào xī fēng fén shù chóu。
学道未行尝自信,高名虽在复何求。xué dào wèi xíng cháng zì xìn,gāo míng suī zài fù hé qiú。
谩携一榼招魂酒,独对修江想献酬。mán xié yī kē zhāo hún jiǔ,dú duì xiū jiāng xiǎng xiàn chóu。

淮南韩魏公新祠

郭祥正

新祠重见旧风标,仪凤无声立紫霄。xīn cí zhòng jiàn jiù fēng biāo,yí fèng wú shēng lì zǐ xiāo。
富贵荣华垂四纪,功名事迹冠三朝。fù guì róng huá chuí sì jì,gōng míng shì jì guān sān cháo。
月移帘影灯长在,春散庭阴木未乔。yuè yí lián yǐng dēng zhǎng zài,chūn sàn tíng yīn mù wèi qiáo。
何独斯民怀惠爱,帝词天篆刻琨瑶。hé dú sī mín huái huì ài,dì cí tiān zhuàn kè kūn yáo。

韶州唐张文献公祠堂

郭祥正

文献颀颀学问该,可怜为相遇嫌猜。wén xiàn qí qí xué wèn gāi,kě lián wèi xiāng yù xián cāi。
当年致主陈金镜,后世空祠见铁胎。dāng nián zhì zhǔ chén jīn jìng,hòu shì kōng cí jiàn tiě tāi。
武水直疑龙卧久,韶山时想鹤归来。wǔ shuǐ zhí yí lóng wò jiǔ,sháo shān shí xiǎng hè guī lái。
我朝继有襄公出,谁道南方乏美材。wǒ cháo jì yǒu xiāng gōng chū,shuí dào nán fāng fá měi cái。

谢发运颖叔宠寄新什

郭祥正

春风冉冉送流年,一望云霄一惨然。chūn fēng rǎn rǎn sòng liú nián,yī wàng yún xiāo yī cǎn rán。
帝阁辍才闻出使,渔蓑终老不成仙。dì gé chuò cái wén chū shǐ,yú suō zhōng lǎo bù chéng xiān。
已甘荆棘填灵府,想见蛟龙走蜀笺。yǐ gān jīng jí tián líng fǔ,xiǎng jiàn jiāo lóng zǒu shǔ jiān。
正是水深波浪阔,忽逢高雁寄华篇。zhèng shì shuǐ shēn bō làng kuò,hū féng gāo yàn jì huá piān。

陈秀才惠示长歌答以四韵

郭祥正

世路飘零久愈羞,诗坛谁许结英游。shì lù piāo líng jiǔ yù xiū,shī tán shuí xǔ jié yīng yóu。
身留海上三年梦,心寄江南一叶秋。shēn liú hǎi shàng sān nián mèng,xīn jì jiāng nán yī yè qiū。
已分羽毛藏枳棘,尽从谗谤起戈矛。yǐ fēn yǔ máo cáng zhǐ jí,jǐn cóng chán bàng qǐ gē máo。
真才合比骊珠贵,何事倾怀辄暗投。zhēn cái hé bǐ lí zhū guì,hé shì qīng huái zhé àn tóu。

和君仪感时书事

郭祥正

海角逢春仔细看,一番莺燕展轻翰。hǎi jiǎo féng chūn zǎi xì kàn,yī fān yīng yàn zhǎn qīng hàn。
约风柳带金争软,着雨梨花玉斗寒。yuē fēng liǔ dài jīn zhēng ruǎn,zhe yǔ lí huā yù dòu hán。
陇笛不知何处咽,秦筝着意为谁弹。lǒng dí bù zhī hé chù yàn,qín zhēng zhe yì wèi shuí dàn。
留郎更赋多情曲,直欲豪华将杜坛。liú láng gèng fù duō qíng qū,zhí yù háo huá jiāng dù tán。