古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

阮希圣新轩即席兼呈同会君仪温老三首

郭祥正

阮轩要客暮春时,淡荡晴丝日正迟。ruǎn xuān yào kè mù chūn shí,dàn dàng qíng sī rì zhèng chí。
出屋花光红玛瑙,隔湖山色碧琉璃。chū wū huā guāng hóng mǎ nǎo,gé hú shān sè bì liú lí。
老榕垂干侵疏箔,新鸭呼雏过短篱。lǎo róng chuí gàn qīn shū bó,xīn yā hū chú guò duǎn lí。
我欲高吟还阁笔,坐中留蔡总能诗。wǒ yù gāo yín hái gé bǐ,zuò zhōng liú cài zǒng néng shī。

阮希圣新轩即席兼呈同会君仪温老三首

郭祥正

海边邂逅禁烟时,选胜携壶不可迟。hǎi biān xiè hòu jìn yān shí,xuǎn shèng xié hú bù kě chí。
日射山光如琥珀,水涵天影似琉璃。rì shè shān guāng rú hǔ pò,shuǐ hán tiān yǐng shì liú lí。
蝶随柳絮翻罗幕,人并桃花映竹篱。dié suí liǔ xù fān luó mù,rén bìng táo huā yìng zhú lí。
却忆绿槐阴下坐,曾寻宫叶为题诗。què yì lǜ huái yīn xià zuò,céng xún gōng yè wèi tí shī。

阮希圣新轩即席兼呈同会君仪温老三首

郭祥正

谁怜龃龉老明时,把酒寻春已恨迟。shuí lián jǔ yǔ lǎo míng shí,bǎ jiǔ xún chūn yǐ hèn chí。
舟漾绿波飞舴艋,烟笼青瓦湿琉璃。zhōu yàng lǜ bō fēi zé měng,yān lóng qīng wǎ shī liú lí。
狂嗟李白驱鲸海,醉笑陶潜倚菊篱。kuáng jiē lǐ bái qū jīng hǎi,zuì xiào táo qián yǐ jú lí。
争似隔林闻一曲,与君重赋杜秋诗。zhēng shì gé lín wén yī qū,yǔ jūn zhòng fù dù qiū shī。

闻陈伯育结彩舟行乐游湖戏寄三首

郭祥正

湖波渺渺浸残春,东郭开筵迥不群。hú bō miǎo miǎo jìn cán chūn,dōng guō kāi yán jiǒng bù qún。
闻结彩舟撑碧落,更携箫鼓度青春。wén jié cǎi zhōu chēng bì luò,gèng xié xiāo gǔ dù qīng chūn。
自怜玉海终无敌,却忆琼浆竟未分。zì lián yù hǎi zhōng wú dí,què yì qióng jiāng jìng wèi fēn。
珠履难陪空怅望,且凭诗句张吾军。zhū lǚ nán péi kōng chàng wàng,qiě píng shī jù zhāng wú jūn。

闻陈伯育结彩舟行乐游湖戏寄三首

郭祥正

东陈风义旧传闻,雕鹗鸾凰果逸群。dōng chén fēng yì jiù chuán wén,diāo è luán huáng guǒ yì qún。
青竹题诗才倚马,画船槌鼓气凌云。qīng zhú tí shī cái yǐ mǎ,huà chuán chuí gǔ qì líng yún。
赏心自向明时得,乐事应容下客分。shǎng xīn zì xiàng míng shí dé,lè shì yīng róng xià kè fēn。
敌饮会须翻玉海,背河决胜看齐军。dí yǐn huì xū fān yù hǎi,bèi hé jué shèng kàn qí jūn。

闻陈伯育结彩舟行乐游湖戏寄三首

郭祥正

临漳多士冠南闽,况复高才更出群。lín zhāng duō shì guān nán mǐn,kuàng fù gāo cái gèng chū qún。
笔下文章翻锦绣,坐中谈笑领风云。bǐ xià wén zhāng fān jǐn xiù,zuò zhōng tán xiào lǐng fēng yún。
美名合预青钱选,邪党今从白眼分。měi míng hé yù qīng qián xuǎn,xié dǎng jīn cóng bái yǎn fēn。
闻欲高亭张雅宴,寂寥应悯旧将军。wén yù gāo tíng zhāng yǎ yàn,jì liáo yīng mǐn jiù jiāng jūn。

次韵君仪风物可爱之什

郭祥正

二月风光着意看,莫思旅食久艰难。èr yuè fēng guāng zhe yì kàn,mò sī lǚ shí jiǔ jiān nán。
林间莺喜绵蛮语,水畔花愁料峭寒。lín jiān yīng xǐ mián mán yǔ,shuǐ pàn huā chóu liào qiào hán。
游子牵衣拦道饮,美人携瑟上楼弹。yóu zi qiān yī lán dào yǐn,měi rén xié sè shàng lóu dàn。
少陵野老谁能继,君有新诗合筑坛。shǎo líng yě lǎo shuí néng jì,jūn yǒu xīn shī hé zhù tán。

净惠山亭要客致酒

郭祥正

何处要宾入醉乡,窣云亭榭冠南漳。hé chù yào bīn rù zuì xiāng,sū yún tíng xiè guān nán zhāng。
城随山阜龙蛇转,花覆园林锦绣香。chéng suí shān fù lóng shé zhuǎn,huā fù yuán lín jǐn xiù xiāng。
三月风光聊酩酊,百年人世少康强。sān yuè fēng guāng liáo mǐng dīng,bǎi nián rén shì shǎo kāng qiáng。
采薇甘饿箪瓢乐,安用须为画省郎。cǎi wēi gān è dān piáo lè,ān yòng xū wèi huà shěng láng。

感怀寄泉守陈君举大夫

郭祥正

柴门永日泪沾巾,事与心违渐失真。chái mén yǒng rì lèi zhān jīn,shì yǔ xīn wéi jiàn shī zhēn。
家住江南几万里,身留海上已三春。jiā zhù jiāng nán jǐ wàn lǐ,shēn liú hǎi shàng yǐ sān chūn。
明时枉作衔冤客,皓首翻为哭子人。míng shí wǎng zuò xián yuān kè,hào shǒu fān wèi kū zi rén。
多谢泉州贤府主,数将书札问悲辛。duō xiè quán zhōu xián fǔ zhǔ,shù jiāng shū zhá wèn bēi xīn。

再和阮轩即事

郭祥正

游人随处踏青时,日永天低乐奏迟。yóu rén suí chù tà qīng shí,rì yǒng tiān dī lè zòu chí。
水上往还多翠碧,盘中光洁尽琉璃。shuǐ shàng wǎng hái duō cuì bì,pán zhōng guāng jié jǐn liú lí。
重山复岭争侵户,浅杏深桃半出篱。zhòng shān fù lǐng zhēng qīn hù,qiǎn xìng shēn táo bàn chū lí。
正是鲜春堪爱惜,劝君莫作送春诗。zhèng shì xiān chūn kān ài xī,quàn jūn mò zuò sòng chūn shī。

和君仪高明轩

郭祥正

一轩华榜揭高明,檐角昭昭挂日星。yī xuān huá bǎng jiē gāo míng,yán jiǎo zhāo zhāo guà rì xīng。
鸥鹭翩翻下空渚,云烟时复起中庭。ōu lù piān fān xià kōng zhǔ,yún yān shí fù qǐ zhōng tíng。
长萝却覆鲛绡帐,远岫争开翡翠屏。zhǎng luó què fù jiāo xiāo zhàng,yuǎn xiù zhēng kāi fěi cuì píng。
香篆半销尘念息,始知天地一浮萍。xiāng zhuàn bàn xiāo chén niàn xī,shǐ zhī tiān dì yī fú píng。

携茶访徐彦醇助教

郭祥正

蓬荜萧然一亩宫,生涯四壁有清风。péng bì xiāo rán yī mǔ gōng,shēng yá sì bì yǒu qīng fēng。
乡闾高行终无玷,场屋遗才误至公。xiāng lǘ gāo xíng zhōng wú diàn,chǎng wū yí cái wù zhì gōng。
书卷五车心尽记,年华八十耳犹聪。shū juǎn wǔ chē xīn jǐn jì,nián huá bā shí ěr yóu cōng。
满杯雪液聊分酌,别后音尘岂易通。mǎn bēi xuě yè liáo fēn zhuó,bié hòu yīn chén qǐ yì tōng。

送饶守李泽民承议

郭祥正

倾盖论心古亦难,词源向我泻潺潺。qīng gài lùn xīn gǔ yì nán,cí yuán xiàng wǒ xiè chán chán。
番川共惜颜公去,汉室谁憎贾傅还。fān chuān gòng xī yán gōng qù,hàn shì shuí zēng jiǎ fù hái。
莫遣尘埃侵鬓发,且张图画对云山。mò qiǎn chén āi qīn bìn fā,qiě zhāng tú huà duì yún shān。
何时樽酒重相遇,魏北江东落照间。hé shí zūn jiǔ zhòng xiāng yù,wèi běi jiāng dōng luò zhào jiān。

南楼有怀元舆

郭祥正

且欲临高遣百忧,故携筇杖立城头。qiě yù lín gāo qiǎn bǎi yōu,gù xié qióng zhàng lì chéng tóu。
田家隔水犬吠犬,天气新晴鸠唤鸠。tián jiā gé shuǐ quǎn fèi quǎn,tiān qì xīn qíng jiū huàn jiū。
靡迤物华春又尽,纷霏尘事老何求。mí yí wù huá chūn yòu jǐn,fēn fēi chén shì lǎo hé qiú。
史君闲暇须游乐,莫为愁人罢乐游。shǐ jūn xián xiá xū yóu lè,mò wèi chóu rén bà lè yóu。

次韵元舆言怀

郭祥正

与君交臂每忘忧,用即三公尚黑头。yǔ jūn jiāo bì měi wàng yōu,yòng jí sān gōng shàng hēi tóu。
美化流行非乳虎,新诗老重似雎鸠。měi huà liú xíng fēi rǔ hǔ,xīn shī lǎo zhòng shì jū jiū。
箧中玑贝方论价,江上田园未足求。qiè zhōng jī bèi fāng lùn jià,jiāng shàng tián yuán wèi zú qiú。
信道斫轮真妙手,只惭缧绁玷英游。xìn dào zhuó lún zhēn miào shǒu,zhǐ cán léi xiè diàn yīng yóu。