古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

郭祥正

不得公孙一舞看,空嗟尘渍血痕乾。bù dé gōng sūn yī wǔ kàn,kōng jiē chén zì xuè hén qián。
铸成星斗生光焰,化作龙蛇会屈盘。zhù chéng xīng dòu shēng guāng yàn,huà zuò lóng shé huì qū pán。
金匣藏时天地静,玉池磨处雪霜寒。jīn xiá cáng shí tiān dì jìng,yù chí mó chù xuě shuāng hán。
谁为将相扶明主,此物能令社稷安。shuí wèi jiāng xiāng fú míng zhǔ,cǐ wù néng lìng shè jì ān。

赠裴泰辰先生

郭祥正

匣剑光铓射斗牛,提携天下洗人仇。xiá jiàn guāng máng shè dòu niú,tí xié tiān xià xǐ rén chóu。
英雄心胆老犹在,道路风尘行未休。yīng xióng xīn dǎn lǎo yóu zài,dào lù fēng chén xíng wèi xiū。
名重更须完小节,义高何足论闲愁。míng zhòng gèng xū wán xiǎo jié,yì gāo hé zú lùn xián chóu。
蒙蒙细雨陵阳市,折取红梅上酒楼。méng méng xì yǔ líng yáng shì,zhé qǔ hóng méi shàng jiǔ lóu。

次韵俞资深承事二首

郭祥正

联车同入得仙山,下瞰重城指掌间。lián chē tóng rù dé xiān shān,xià kàn zhòng chéng zhǐ zhǎng jiān。
不愤青春添我老,且倾白酒伴君闲。bù fèn qīng chūn tiān wǒ lǎo,qiě qīng bái jiǔ bàn jūn xián。
三年共佐闽中郡,一檄谁招海上蛮。sān nián gòng zuǒ mǐn zhōng jùn,yī xí shuí zhāo hǎi shàng mán。
闻说天门新奏乐,帝枢佳气紫回环。wén shuō tiān mén xīn zòu lè,dì shū jiā qì zǐ huí huán。

次韵俞资深承事二首

郭祥正

春归漳岸扑晴岚,紫燕黄鹂若纵谈。chūn guī zhāng àn pū qíng lán,zǐ yàn huáng lí ruò zòng tán。
自愧不才甘薄禄,喜逢佳客解羸骖。zì kuì bù cái gān báo lù,xǐ féng jiā kè jiě léi cān。
仙山有路终难继,海品论珍昔未谙。xiān shān yǒu lù zhōng nán jì,hǎi pǐn lùn zhēn xī wèi ān。
地胜人醇真可乐,梦魂无复忆江南。dì shèng rén chún zhēn kě lè,mèng hún wú fù yì jiāng nán。

东湖

郭祥正

东湖北溆水相通,十里荷花半白红。dōng hú běi xù shuǐ xiāng tōng,shí lǐ hé huā bàn bái hóng。
冷艳已能消酷暑,暗香时复散清风。lěng yàn yǐ néng xiāo kù shǔ,àn xiāng shí fù sàn qīng fēng。
欲眠别浦无鱼艇,且倚疏栏学钓翁。yù mián bié pǔ wú yú tǐng,qiě yǐ shū lán xué diào wēng。
云起仙庭飞晚雨,洒然身世出尘笼。yún qǐ xiān tíng fēi wǎn yǔ,sǎ rán shēn shì chū chén lóng。

圆山谢雨二首

郭祥正

牲牷报祀入圆山,赫赫神功指顾间。shēng quán bào sì rù yuán shān,hè hè shén gōng zhǐ gù jiān。
水满大田甘雨足,龙归深涧宿云闲。shuǐ mǎn dà tián gān yǔ zú,lóng guī shēn jiàn sù yún xián。
乐声自和松声奏,玉色遥瞻酒色殷。lè shēng zì hé sōng shēng zòu,yù sè yáo zhān jiǔ sè yīn。
安得梦魂陪逸驾,更传仙句落人寰。ān dé mèng hún péi yì jià,gèng chuán xiān jù luò rén huán。

圆山谢雨二首

郭祥正

自挈壶浆款庙门,黄蕉丹荔荐清芬。zì qiè hú jiāng kuǎn miào mén,huáng jiāo dān lì jiàn qīng fēn。
沈烟未过盘中篆,电影已翻江上云。shěn yān wèi guò pán zhōng zhuàn,diàn yǐng yǐ fān jiāng shàng yún。
霈泽不惟滋稼穑,凉飙仍为扫岚氛。pèi zé bù wéi zī jià sè,liáng biāo réng wèi sǎo lán fēn。
圆山信作漳南镇,想恋枇杷玉色醺。yuán shān xìn zuò zhāng nán zhèn,xiǎng liàn pí pá yù sè xūn。

和留秀才秋日田舍

郭祥正

物幻非真只自知,却寻田舍度衰迟。wù huàn fēi zhēn zhǐ zì zhī,què xún tián shě dù shuāi chí。
漫为陶令柴桑乐,不学荆轲易水悲。màn wèi táo lìng chái sāng lè,bù xué jīng kē yì shuǐ bēi。
午睡最能消永日,一巢长欲寄深枝。wǔ shuì zuì néng xiāo yǒng rì,yī cháo zhǎng yù jì shēn zhī。
闻君亦有逍遥趣,可濯沧浪共赋诗。wén jūn yì yǒu xiāo yáo qù,kě zhuó cāng làng gòng fù shī。

和宣守林子中修撰列岫亭

郭祥正

苏州方称白公才,又见宣城谢守来。sū zhōu fāng chēng bái gōng cái,yòu jiàn xuān chéng xiè shǒu lái。
两处溪山重秀发,一亭风月助徘徊。liǎng chù xī shān zhòng xiù fā,yī tíng fēng yuè zhù pái huái。
水光飐滟龙鳞活,岫影参差雁序开。shuǐ guāng zhǎn yàn lóng lín huó,xiù yǐng cān chà yàn xù kāi。
不用红裙唱金缕,只题佳句殷春雷。bù yòng hóng qún chàng jīn lǚ,zhǐ tí jiā jù yīn chūn léi。

列岫后题

郭祥正

谢公遗句惜湮沈,更作新亭一百寻。xiè gōng yí jù xī yān shěn,gèng zuò xīn tíng yī bǎi xún。
宿霭拥山眉敛翠,夕阳浮水带横金。sù ǎi yōng shān méi liǎn cuì,xī yáng fú shuǐ dài héng jīn。
黄鹂唤友鸣声软,白鸟窥鱼意思深。huáng lí huàn yǒu míng shēng ruǎn,bái niǎo kuī yú yì sī shēn。
看尽物情俱是幻,要须携酒数登临。kàn jǐn wù qíng jù shì huàn,yào xū xié jiǔ shù dēng lín。

赠子中修撰

郭祥正

承明厌直下天来,聊继昭亭小谢才。chéng míng yàn zhí xià tiān lái,liáo jì zhāo tíng xiǎo xiè cái。
珠迸玉盘诗得句,月腾金浪酒盈杯。zhū bèng yù pán shī dé jù,yuè téng jīn làng jiǔ yíng bēi。
江城未许民心借,京国颙瞻召节回。jiāng chéng wèi xǔ mín xīn jiè,jīng guó yóng zhān zhào jié huí。
试问行年俱乙亥,固应怜我困蒿莱。shì wèn xíng nián jù yǐ hài,gù yīng lián wǒ kùn hāo lái。

子中修撰叠嶂楼致酒

郭祥正

重山复水碧相连,胜地欣逢太守贤。zhòng shān fù shuǐ bì xiāng lián,shèng dì xīn féng tài shǒu xián。
欲倒樽罍秋色里,故邀宾客画图边。yù dào zūn léi qiū sè lǐ,gù yāo bīn kè huà tú biān。
丹青迥压王摩诘,骚雅仍兼白乐天。dān qīng jiǒng yā wáng mó jí,sāo yǎ réng jiān bái lè tiān。
莫恋宣城风物美,玉堂提取笔如椽。mò liàn xuān chéng fēng wù měi,yù táng tí qǔ bǐ rú chuán。

次韵子中修撰塔院题竹

郭祥正

不是集仙来咏竹,更谁能继紫微吟。bù shì jí xiān lái yǒng zhú,gèng shuí néng jì zǐ wēi yín。
看随霜雪终吾老,寄语锄犁勿见侵。kàn suí shuāng xuě zhōng wú lǎo,jì yǔ chú lí wù jiàn qīn。
欲把一竿垂直钓,更须十亩广清阴。yù bǎ yī gān chuí zhí diào,gèng xū shí mǔ guǎng qīng yīn。
萧郎妙笔堪图写,添入蓬莱第几岑。xiāo láng miào bǐ kān tú xiě,tiān rù péng lái dì jǐ cén。

子中修撰示书有不得同游水晶宫之叹作唐格四韵寄别

郭祥正

西庵吟醉忆君同,忽得新诗思愈工。xī ān yín zuì yì jūn tóng,hū dé xīn shī sī yù gōng。
下笔捷才如阵马,接人和气似春风。xià bǐ jié cái rú zhèn mǎ,jiē rén hé qì shì chūn fēng。
敬亭姑孰犹为远,庾岭端山更几重。jìng tíng gū shú yóu wèi yuǎn,yǔ lǐng duān shān gèng jǐ zhòng。
自叹鹪鹩无健翼,追飞不到水晶宫。zì tàn jiāo liáo wú jiàn yì,zhuī fēi bù dào shuǐ jīng gōng。

寄凤凰山张居士

郭祥正

闻君深隐凤凰山,池水相通竹石间。wén jūn shēn yǐn fèng huáng shān,chí shuǐ xiāng tōng zhú shí jiān。
一念报亲长不断,六经传子胜空闲。yī niàn bào qīn zhǎng bù duàn,liù jīng chuán zi shèng kōng xián。
青猿摘果啼兼啸,白鸟穿云去复还。qīng yuán zhāi guǒ tí jiān xiào,bái niǎo chuān yún qù fù hái。
自愧尘埃行老矣,何时载酒伴酡颜。zì kuì chén āi xíng lǎo yǐ,hé shí zài jiǔ bàn tuó yán。