古诗词

水调歌头·虞永康刚简所筑美功堂于城南以端午落成唐涪州赋

魏了翁

江水自石纽,灌口怒腾辉。jiāng shuǐ zì shí niǔ,guàn kǒu nù téng huī。
便如黑水北出,迤逦到三危。biàn rú hēi shuǐ běi chū,yí lǐ dào sān wēi。
百尺长虹夭矫,两岸苍龙偃蹇,翠碧互因依。bǎi chǐ zhǎng hóng yāo jiǎo,liǎng àn cāng lóng yǎn jiǎn,cuì bì hù yīn yī。
古树百夫长,修竹万竿旗。gǔ shù bǎi fū zhǎng,xiū zhú wàn gān qí。
画堂开,风与月,巧相随。huà táng kāi,fēng yǔ yuè,qiǎo xiāng suí。
史君领客行乐,旌纛立披披。shǐ jūn lǐng kè xíng lè,jīng dào lì pī pī。
慨想二江遗迹,更起三闾忠愤,此日最为宜。kǎi xiǎng èr jiāng yí jì,gèng qǐ sān lǘ zhōng fèn,cǐ rì zuì wèi yí。
推本美功意,禹甸六章诗。tuī běn měi gōng yì,yǔ diān liù zhāng shī。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

送黄宜州

魏了翁

皇帝亲政之初旬,史臣了翁侍严宸。huáng dì qīn zhèng zhī chū xún,shǐ chén le wēng shì yán chén。
宜州太守当就国,袖出谏疏前开陈。yí zhōu tài shǒu dāng jiù guó,xiù chū jiàn shū qián kāi chén。
炎荒僻在飞燕外,陛下一视同吾仁。yán huāng pì zài fēi yàn wài,bì xià yī shì tóng wú rén。
毋云指搐非害事,往往四体为不信。wú yún zhǐ chù fēi hài shì,wǎng wǎng sì tǐ wèi bù xìn。
臣请选侯如中州,更饬肤使时咨询。chén qǐng xuǎn hóu rú zhōng zhōu,gèng chì fū shǐ shí zī xún。
但令正身以率下,炎荒虽远畿甸均。dàn lìng zhèng shēn yǐ lǜ xià,yán huāng suī yuǎn jī diān jūn。
皇帝顾谓汝可往,布宣德意安吾民。huáng dì gù wèi rǔ kě wǎng,bù xuān dé yì ān wú mín。
黄君下殿再拜谢,尽以圣训关史臣。huáng jūn xià diàn zài bài xiè,jǐn yǐ shèng xùn guān shǐ chén。
史臣拜手笔之册,以君所闻还赠君。shǐ chén bài shǒu bǐ zhī cè,yǐ jūn suǒ wén hái zèng jūn。
维今贪竞习成俗,公私已屈忧方新。wéi jīn tān jìng xí chéng sú,gōng sī yǐ qū yōu fāng xīn。
纪纲法令不敢知,恃以立国维苍旻。jì gāng fǎ lìng bù gǎn zhī,shì yǐ lì guó wéi cāng mín。
苍旻茫茫不可问,人情忻戚天笑颦。cāng mín máng máng bù kě wèn,rén qíng xīn qī tiān xiào pín。
愿君体此深长思,便以圣训书诸绅。yuàn jūn tǐ cǐ shēn zhǎng sī,biàn yǐ shèng xùn shū zhū shēn。
心诚求之莫非事,子苟不欲民无贫。xīn chéng qiú zhī mò fēi shì,zi gǒu bù yù mín wú pín。

送秦秘监

魏了翁

杜侯归未几,又送秦侯归。dù hóu guī wèi jǐ,yòu sòng qín hóu guī。
锦衣赫相望,里闬生光辉。jǐn yī hè xiāng wàng,lǐ hàn shēng guāng huī。
仅存二三士,去意不可羁。jǐn cún èr sān shì,qù yì bù kě jī。
王张屡乞身,余亦五请祠。wáng zhāng lǚ qǐ shēn,yú yì wǔ qǐng cí。
岂不明主恋,去就各有宜。qǐ bù míng zhǔ liàn,qù jiù gè yǒu yí。
昔岁语杜侯,志得官无卑。xī suì yǔ dù hóu,zhì dé guān wú bēi。
近忽省前误,热突无寒煤。jìn hū shěng qián wù,rè tū wú hán méi。
君门天九重,赤子命一丝。jūn mén tiān jiǔ zhòng,chì zi mìng yī sī。
诗书谩胀腹,字字不适时。shī shū mán zhàng fù,zì zì bù shì shí。
俯瞰大江流,仰看苍云移。fǔ kàn dà jiāng liú,yǎng kàn cāng yún yí。
悠悠未有届,蹙蹙安所驰。yōu yōu wèi yǒu jiè,cù cù ān suǒ chí。
昊天岂民憎,翻覆不可期。hào tiān qǐ mín zēng,fān fù bù kě qī。
愿随力所逮,必以诚求之。yuàn suí lì suǒ dǎi,bì yǐ chéng qiú zhī。
求之有弗得,况忍相瘠肥。qiú zhī yǒu fú dé,kuàng rěn xiāng jí féi。
临分重回首,吾匪怀吾私。lín fēn zhòng huí shǒu,wú fěi huái wú sī。

送张匠监

魏了翁

西南间气忠献公,一生心事天与通。xī nán jiān qì zhōng xiàn gōng,yī shēng xīn shì tiān yǔ tōng。
才高志广无处著,独倚衡疑望关洛。cái gāo zhì guǎng wú chù zhù,dú yǐ héng yí wàng guān luò。
九州风露方漫漫,卷回残梦归馀干。jiǔ zhōu fēng lù fāng màn màn,juǎn huí cán mèng guī yú gàn。
惟将一念遗孙子,长与世间立人纪。wéi jiāng yī niàn yí sūn zi,zhǎng yǔ shì jiān lì rén jì。
宣公端明今在无,我生不识惭非夫。xuān gōng duān míng jīn zài wú,wǒ shēng bù shí cán fēi fū。
宁知中岁遇行甫,历历典刑犹父祖。níng zhī zhōng suì yù xíng fǔ,lì lì diǎn xíng yóu fù zǔ。
试从微处觇经纶,中边玉洁无纤尘。shì cóng wēi chù chān jīng lún,zhōng biān yù jié wú xiān chén。
大河滔滔恣群饮,逡巡独惜障泥锦。dà hé tāo tāo zì qún yǐn,qūn xún dú xī zhàng ní jǐn。
晓庭戒仗喑无声,掣缨振鬣时时鸣。xiǎo tíng jiè zhàng yīn wú shēng,chè yīng zhèn liè shí shí míng。
京师邸吏自相语,张公立朝我良苦。jīng shī dǐ lì zì xiāng yǔ,zhāng gōng lì cháo wǒ liáng kǔ。
不知书疏何所言,每一论奏人争传。bù zhī shū shū hé suǒ yán,měi yī lùn zòu rén zhēng chuán。
好名之人能逊国,而于豆羹见词色。hǎo míng zhī rén néng xùn guó,ér yú dòu gēng jiàn cí sè。
反覆耐看不可瑕,此事无素能然邪。fǎn fù nài kàn bù kě xiá,cǐ shì wú sù néng rán xié。
我从同朝一千日,见公造次皆是物。wǒ cóng tóng cháo yī qiān rì,jiàn gōng zào cì jiē shì wù。
寄声为贺赣州民,朝廷为汝辍争臣。jì shēng wèi hè gàn zhōu mín,cháo tíng wèi rǔ chuò zhēng chén。
却须更问萧太傅,中朝外郡谁当虑。què xū gèng wèn xiāo tài fù,zhōng cháo wài jùn shuí dāng lǜ。

约漕使泛舟东郊坐客十人分韵得江字

魏了翁

微雨爽晴昊,柔风涣清泷。wēi yǔ shuǎng qíng hào,róu fēng huàn qīng lóng。
空明山四坐,宇静天八窗。kōng míng shān sì zuò,yǔ jìng tiān bā chuāng。
筮言得幽真,此意谁与双。shì yán dé yōu zhēn,cǐ yì shuí yǔ shuāng。
使家我风调,宾友俱同腔。shǐ jiā wǒ fēng diào,bīn yǒu jù tóng qiāng。
高谈飐清镜,胜韵眠空缸。gāo tán zhǎn qīng jìng,shèng yùn mián kōng gāng。
东西南北人,偶此同一邦。dōng xī nán běi rén,ǒu cǐ tóng yī bāng。
坐数云皛皛,起看水淙淙。zuò shù yún xiǎo xiǎo,qǐ kàn shuǐ cóng cóng。
古今聚散地,浩浩如此江。gǔ jīn jù sàn dì,hào hào rú cǐ jiāng。
馀霞照宝瑟,明夜欺银釭。yú xiá zhào bǎo sè,míng yè qī yín gāng。
维舟未肯鼓,归梦惊逢逢。wéi zhōu wèi kěn gǔ,guī mèng jīng féng féng。

肩吾摘傍梅读易之句以名吾亭且为诗以发之用韵答赋

魏了翁

三时收功还朔易,百川敛盈归海㡿。sān shí shōu gōng hái shuò yì,bǎi chuān liǎn yíng guī hǎi chì。
谁将苍龙挂秋汉,宇宙中间卷无迹。shuí jiāng cāng lóng guà qiū hàn,yǔ zhòu zhōng jiān juǎn wú jì。
人情易感变中化,达者常观消处息。rén qíng yì gǎn biàn zhōng huà,dá zhě cháng guān xiāo chù xī。
向来未识梅花时,绕溪问讯巡檐索。xiàng lái wèi shí méi huā shí,rào xī wèn xùn xún yán suǒ。
绝怜玉雪倚横参,又爱青黄弄烟日。jué lián yù xuě yǐ héng cān,yòu ài qīng huáng nòng yān rì。
中年易里逢梅生,便向根心见华实。zhōng nián yì lǐ féng méi shēng,biàn xiàng gēn xīn jiàn huá shí。
候虫奋地桃李妍,野火烧原葭菼茁。hòu chóng fèn dì táo lǐ yán,yě huǒ shāo yuán jiā tǎn zhuó。
方从阳壮争门出,直待阴穷排闼入。fāng cóng yáng zhuàng zhēng mén chū,zhí dài yīn qióng pái tà rù。
随时作计何大痴,争似此君藏用密。suí shí zuò jì hé dà chī,zhēng shì cǐ jūn cáng yòng mì。
人官天地命万物,二实五殊根则一。rén guān tiān dì mìng wàn wù,èr shí wǔ shū gēn zé yī。
囿形辟阖浑不知,却把真诚作空寂。yòu xíng pì hé hún bù zhī,què bǎ zhēn chéng zuò kōng jì。
亭前拟绘九老图,付与人间子云识。tíng qián nǐ huì jiǔ lǎo tú,fù yǔ rén jiān zi yún shí。

次韵永平令江叔文鹤山书院落成诗

魏了翁

天运驱人人不觉,古道违时时不学。tiān yùn qū rén rén bù jué,gǔ dào wéi shí shí bù xué。
王相随胫回荆山,昭质依然未经琢。wáng xiāng suí jìng huí jīng shān,zhāo zhì yī rán wèi jīng zuó。
因思胥靡逢殷宗,精神动悟声气从。yīn sī xū mí féng yīn zōng,jīng shén dòng wù shēng qì cóng。
砺舟霖雨到梅糵,变化气质天同功。lì zhōu lín yǔ dào méi niè,biàn huà qì zhì tiān tóng gōng。
朝歌屠叟无与语,一日投纶见明主。cháo gē tú sǒu wú yǔ yǔ,yī rì tóu lún jiàn míng zhǔ。
大车槛槛行周道,轮辐中规箱中矩。dà chē kǎn kǎn xíng zhōu dào,lún fú zhōng guī xiāng zhōng jǔ。
人生天地同一原,自诚为圣明为贤。rén shēng tiān dì tóng yī yuán,zì chéng wèi shèng míng wèi xián。
地殊世远犹合节,矧此同宇相周旋。dì shū shì yuǎn yóu hé jié,shěn cǐ tóng yǔ xiāng zhōu xuán。
自从浇风散遗直,世不乏材无匠石。zì cóng jiāo fēng sàn yí zhí,shì bù fá cái wú jiàng shí。
未能登车习射御,人人自视邮无恤。wèi néng dēng chē xí shè yù,rén rén zì shì yóu wú xù。
出门浪战触与蛮,半生少得须臾间。chū mén làng zhàn chù yǔ mán,bàn shēng shǎo dé xū yú jiān。
不为夷甫辱汝水,即似介甫逋钟山。bù wèi yí fǔ rǔ rǔ shuǐ,jí shì jiè fǔ bū zhōng shān。
古人洒扫先庭户,岂问他人莫余顾。gǔ rén sǎ sǎo xiān tíng hù,qǐ wèn tā rén mò yú gù。
只忧原头欠渟滀,才见天根便呈露。zhǐ yōu yuán tóu qiàn tíng chù,cái jiàn tiān gēn biàn chéng lù。
人言阴浊胜阳清,阳一阴二分三亭。rén yán yīn zhuó shèng yáng qīng,yáng yī yīn èr fēn sān tíng。
谁知阳德本无间,根心枝叶长相亲。shuí zhī yáng dé běn wú jiān,gēn xīn zhī yè zhǎng xiāng qīn。
君臣大分虽有止,终不能忘乃天理。jūn chén dà fēn suī yǒu zhǐ,zhōng bù néng wàng nǎi tiān lǐ。
世无我知将自知,不待雷风问诸史。shì wú wǒ zhī jiāng zì zhī,bù dài léi fēng wèn zhū shǐ。
投沙屈贾占所归,九州博大归何之。tóu shā qū jiǎ zhàn suǒ guī,jiǔ zhōu bó dà guī hé zhī。
虽云忠愤语伤激,律以洙泗犹津迷。suī yún zhōng fèn yǔ shāng jī,lǜ yǐ zhū sì yóu jīn mí。
前村虎啸晚风起,跕鸢酸嘶雁将子。qián cūn hǔ xiào wǎn fēng qǐ,diǎn yuān suān sī yàn jiāng zi。
君恩未报臣忧深,暇把壶头较乡里。jūn ēn wèi bào chén yōu shēn,xiá bǎ hú tóu jiào xiāng lǐ。
江公劝我姑少安,新诗肉好如璧环。jiāng gōng quàn wǒ gū shǎo ān,xīn shī ròu hǎo rú bì huán。
敢输忧诚谢庆语,仍戒牍史毋抄传。gǎn shū yōu chéng xiè qìng yǔ,réng jiè dú shǐ wú chāo chuán。

生朝李肩吾贻诗次韵为谢

魏了翁

肩吾作诗庆五十,矜我颠跻授之絷。jiān wú zuò shī qìng wǔ shí,jīn wǒ diān jī shòu zhī zhí。
因思五十义最精,造化机缄斯出入。yīn sī wǔ shí yì zuì jīng,zào huà jī jiān sī chū rù。
君看五位相生成,前荡后摩如授揖。jūn kàn wǔ wèi xiāng shēng chéng,qián dàng hòu mó rú shòu yī。
至于五衍宜有穷,泽火趋新承井汲。zhì yú wǔ yǎn yí yǒu qióng,zé huǒ qū xīn chéng jǐng jí。
作圣工夫方自兹,为人生活知非急。zuò shèng gōng fū fāng zì zī,wèi rén shēng huó zhī fēi jí。
昔人于此叹始衰,血气虽衰义逾集。xī rén yú cǐ tàn shǐ shuāi,xuè qì suī shuāi yì yú jí。
蹇余不学晚知非,方把斯心验存蛰。jiǎn yú bù xué wǎn zhī fēi,fāng bǎ sī xīn yàn cún zhé。
独嗟道远莫致之,愿与始终谋不及。dú jiē dào yuǎn mò zhì zhī,yuàn yǔ shǐ zhōng móu bù jí。

次韵李肩吾读易亭山茶梅

魏了翁

梅华鹤羽白,茶华鹤头红。méi huá hè yǔ bái,chá huá hè tóu hóng。
拱揖鹤山翁,始授宗人同。gǒng yī hè shān wēng,shǐ shòu zōng rén tóng。
山间两宾主,穷极造化功。shān jiān liǎng bīn zhǔ,qióng jí zào huà gōng。
易终得未济,曹末观豳风。yì zhōng dé wèi jì,cáo mò guān bīn fēng。
或嗟生处远,不近扶木东。huò jiē shēng chù yuǎn,bù jìn fú mù dōng。
谁知天然贵,正在阿堵中。shuí zhī tiān rán guì,zhèng zài ā dǔ zhōng。
喧寂四时耳,寒至窒斯穹。xuān jì sì shí ěr,hán zhì zhì sī qióng。
冷眼看千古,声色沈英熊。lěng yǎn kàn qiān gǔ,shēng sè shěn yīng xióng。

再赋

魏了翁

淘金乱川绿,发䓞烧山红。táo jīn luàn chuān lǜ,fā lì shāo shān hóng。
自为天一隅,奚翅地十同。zì wèi tiān yī yú,xī chì dì shí tóng。
米贱衣弗费,四民罕全功。mǐ jiàn yī fú fèi,sì mín hǎn quán gōng。
功夫到华卉,未至浇淳风。gōng fū dào huá huì,wèi zhì jiāo chún fēng。
老梅委林莽,洛佩遗丁东。lǎo méi wěi lín mǎng,luò pèi yí dīng dōng。
茶华新移根,脱命斤斧中。chá huá xīn yí gēn,tuō mìng jīn fǔ zhōng。
焉知贲然者,秋毫皆苍穹。yān zhī bēn rán zhě,qiū háo jiē cāng qióng。
观物弗之察,吾欲问黄熊。guān wù fú zhī chá,wú yù wèn huáng xióng。

鹤山书院前为荷塘三即其小屿筑亭久矣春后八日始榜曰夫容州

魏了翁

严风吹衣落南土,手批■猱藉封虎。yán fēng chuī yī luò nán tǔ,shǒu pī náo jí fēng hǔ。
缘山跨谷三里城,架竹编茆百家聚。yuán shān kuà gǔ sān lǐ chéng,jià zhú biān máo bǎi jiā jù。
天公似为羁人谋,闭藏佳境城东陬。tiān gōng shì wèi jī rén móu,bì cáng jiā jìng chéng dōng zōu。
介然用之便成圃,下视更得夫容州。jiè rán yòng zhī biàn chéng pǔ,xià shì gèng dé fū róng zhōu。
水间木末高下照,名字既同形亦肖。shuǐ jiān mù mò gāo xià zhào,míng zì jì tóng xíng yì xiào。
自从羸豕伏群龙,红白相辉转明耀。zì cóng léi shǐ fú qún lóng,hóng bái xiāng huī zhuǎn míng yào。
人怜风雪拘系之,委弃衰草蟠寒泥。rén lián fēng xuě jū xì zhī,wěi qì shuāi cǎo pán hán ní。
谁知烱烱含内美,正于槁瘁生光辉。shuí zhī jiǒng jiǒng hán nèi měi,zhèng yú gǎo cuì shēng guāng huī。
大书三字为吹送,唤起渠阳百年梦。dà shū sān zì wèi chuī sòng,huàn qǐ qú yáng bǎi nián mèng。
却疑二华痴绝人,身既隐矣名焉用。què yí èr huá chī jué rén,shēn jì yǐn yǐ míng yān yòng。

再韵

魏了翁

文华灭质甚尘土,物欲戕生剧豺虎。wén huá miè zhì shén chén tǔ,wù yù qiāng shēng jù chái hǔ。
三年挂舌坐林皋,日月往来云散聚。sān nián guà shé zuò lín gāo,rì yuè wǎng lái yún sàn jù。
夫容自与诗肠谋,虽无颜色媚涂陬。fū róng zì yǔ shī cháng móu,suī wú yán sè mèi tú zōu。
梦随春草撩客儿,手抉云锦分潮州。mèng suí chūn cǎo liāo kè ér,shǒu jué yún jǐn fēn cháo zhōu。
平生耻作山鸡照,对此忘其为不肖。píng shēng chǐ zuò shān jī zhào,duì cǐ wàng qí wèi bù xiào。
为华破戒哦七字,殆似五噫发梁耀。wèi huá pò jiè ó qī zì,dài shì wǔ yī fā liáng yào。
李君不为掩覆之,唤取奚锦披封泥。lǐ jūn bù wèi yǎn fù zhī,huàn qǔ xī jǐn pī fēng ní。
缫车引出万丝绪,衣被山谷春无辉。sāo chē yǐn chū wàn sī xù,yī bèi shān gǔ chūn wú huī。
山中华木迭宾送,人把荣枯同幻梦。shān zhōng huá mù dié bīn sòng,rén bǎ róng kū tóng huàn mèng。
卧看夫容生未生,满目天机供日用。wò kàn fū róng shēng wèi shēng,mǎn mù tiān jī gōng rì yòng。

通道朱宰求时斋字李肩吾赋诗次韵

魏了翁

朱君问时斋,为诵羲文书。zhū jūn wèn shí zhāi,wèi sòng xī wén shū。
夬终伏剥果,乾始函坤舆。guài zhōng fú bō guǒ,qián shǐ hán kūn yú。
坎离互藏宅,遇复更踦闾。kǎn lí hù cáng zhái,yù fù gèng yǐ lǘ。
物理消处息,人谋密中疏。wù lǐ xiāo chù xī,rén móu mì zhōng shū。
即兹贯千古,何所非广居。jí zī guàn qiān gǔ,hé suǒ fēi guǎng jū。
是以无妄时,不耕穫菑畬。shì yǐ wú wàng shí,bù gēng huò zāi shē。

抚州崇仁县玉清观道士黄石老工古篆以李公父书来问字

魏了翁

圣学不嗣千馀年,并与小学遗其传。shèng xué bù sì qiān yú nián,bìng yǔ xiǎo xué yí qí chuán。
其间明道宁乏贤,谓书小伎姑舍旃。qí jiān míng dào níng fá xián,wèi shū xiǎo jì gū shě zhān。
十字九舛不可镌,楮生墨墨色有冤。shí zì jiǔ chuǎn bù kě juān,chǔ shēng mò mò sè yǒu yuān。
动以经史为执言,岂知魏晋几变迁。dòng yǐ jīng shǐ wèi zhí yán,qǐ zhī wèi jìn jǐ biàn qiān。
况今经字宗开元,请观未有韵书前。kuàng jīn jīng zì zōng kāi yuán,qǐng guān wèi yǒu yùn shū qián。
训纂字林形相沿,形声迭推义乃全。xùn zuǎn zì lín xíng xiāng yán,xíng shēng dié tuī yì nǎi quán。
韵书既作人趋便,未能书法穷根原。yùn shū jì zuò rén qū biàn,wèi néng shū fǎ qióng gēn yuán。
但以声韵求诸篇,形存声亡韵亦牵。dàn yǐ shēng yùn qiú zhū piān,xíng cún shēng wáng yùn yì qiān。
叔重少温工磨研,二徐郑郭相后先。shū zhòng shǎo wēn gōng mó yán,èr xú zhèng guō xiāng hòu xiān。
书法赖此差绵延,许李焉得无谬愆。shū fǎ lài cǐ chà mián yán,xǔ lǐ yān dé wú miù qiān。
楚金分韵犹拘挛,若更舍此徇俗妍。chǔ jīn fēn yùn yóu jū luán,ruò gèng shě cǐ xùn sú yán。
不学操缦求安弦,玉清道士来临川。bù xué cāo màn qiú ān xián,yù qīng dào shì lái lín chuān。
用意周鼓兼泰山,携书过我渠江边。yòng yì zhōu gǔ jiān tài shān,xié shū guò wǒ qú jiāng biān。
试令立柱与画卷,椳闑畿础杗桷椽。shì lìng lì zhù yǔ huà juǎn,wēi niè jī chǔ máng jué chuán。
已能谐世而取怜,犹欲度外求方圜。yǐ néng xié shì ér qǔ lián,yóu yù dù wài qiú fāng huán。
眉山夫子思涌泉,相与共讲扶其偏。méi shān fū zi sī yǒng quán,xiāng yǔ gòng jiǎng fú qí piān。
道士稛载明当还,更以一语申卷卷。dào shì kǔn zài míng dāng hái,gèng yǐ yī yǔ shēn juǎn juǎn。
能于此处知其端,事事物物谁非天。néng yú cǐ chù zhī qí duān,shì shì wù wù shuí fēi tiān。
九章八卦莫不然,一毫人力无加焉。jiǔ zhāng bā guà mò bù rán,yī háo rén lì wú jiā yān。

兄子高

魏了翁

九十九峰矗天起,家在前峰夕阳里。jiǔ shí jiǔ fēng chù tiān qǐ,jiā zài qián fēng xī yáng lǐ。
蛮徭虎豹断行人,小市寒城净如水。mán yáo hǔ bào duàn xíng rén,xiǎo shì hán chéng jìng rú shuǐ。
驩传有客闯然来,㩜衣视之吾兄子。huān chuán yǒu kè chuǎng rán lái,lǎn yī shì zhī wú xiōng zi。
云从诸侯贡,往备天子使。yún cóng zhū hóu gòng,wǎng bèi tiān zi shǐ。
来时吾父为我言,女之靖州问安否。lái shí wú fù wèi wǒ yán,nǚ zhī jìng zhōu wèn ān fǒu。
靖州苦好修,女从得师友。jìng zhōu kǔ hǎo xiū,nǚ cóng dé shī yǒu。
世方白首声利场,父诏子承乃如此。shì fāng bái shǒu shēng lì chǎng,fù zhào zi chéng nǎi rú cǐ。
柳阴花影春风香,喜极无言澹相对。liǔ yīn huā yǐng chūn fēng xiāng,xǐ jí wú yán dàn xiāng duì。
家学既尔殊,天资亦云美。jiā xué jì ěr shū,tiān zī yì yún měi。
自庵寂寥无可赠,赠以庵中一个自。zì ān jì liáo wú kě zèng,zèng yǐ ān zhōng yī gè zì。
吾闻古之人,仕学皆为己。wú wén gǔ zhī rén,shì xué jiē wèi jǐ。
上不可欺其君,下不忍虐其类。shàng bù kě qī qí jūn,xià bù rěn nüè qí lèi。
此岂有为然,凡以自靖耳。cǐ qǐ yǒu wèi rán,fán yǐ zì jìng ěr。
我之行止命于天,上下四方难豫拟。wǒ zhī xíng zhǐ mìng yú tiān,shàng xià sì fāng nán yù nǐ。
旦将自靖献于君,无限功夫归语尔。dàn jiāng zì jìng xiàn yú jūn,wú xiàn gōng fū guī yǔ ěr。

丁大监文伯得余近作读之疾愈以诗见贻

魏了翁

黔巫之南溪水兹,山粗石恶不可治。qián wū zhī nán xī shuǐ zī,shān cū shí è bù kě zhì。
崇宁边臣务广地,山刊石断林木斯。chóng níng biān chén wù guǎng dì,shān kān shí duàn lín mù sī。
其间掌许号为郡,如以土偶安须眉。qí jiān zhǎng xǔ hào wèi jùn,rú yǐ tǔ ǒu ān xū méi。
中州人物犹此任,累臣舍是夫何词。zhōng zhōu rén wù yóu cǐ rèn,lèi chén shě shì fū hé cí。
况于风气少疵疠,且幸习俗无浇漓。kuàng yú fēng qì shǎo cī lì,qiě xìng xí sú wú jiāo lí。
饱餐贱米温旧读,书味隽永忘其疲。bǎo cān jiàn mǐ wēn jiù dú,shū wèi juàn yǒng wàng qí pí。
坐看岁龙度丑戌,几见秋月弦虚危。zuò kàn suì lóng dù chǒu xū,jǐ jiàn qiū yuè xián xū wēi。
都梁有吏云端来,持书火急如符移。dōu liáng yǒu lì yún duān lái,chí shū huǒ jí rú fú yí。
美人家在九芙蓉,门墙突兀那可窥。měi rén jiā zài jiǔ fú róng,mén qiáng tū wù nà kě kuī。
联缄累牍梦邪非,一年两度划见之。lián jiān lèi dú mèng xié fēi,yī nián liǎng dù huà jiàn zhī。
我诗但能愈君疾,君解与世医狂痴。wǒ shī dàn néng yù jūn jí,jūn jiě yǔ shì yī kuáng chī。
乖逢休戚信有命,叹上不使非知医。guāi féng xiū qī xìn yǒu mìng,tàn shàng bù shǐ fēi zhī yī。