古诗词

寄王介卿

曾巩

忆昨走京尘,衡门始相识。yì zuó zǒu jīng chén,héng mén shǐ xiāng shí。
疏帘挂秋日,客庖留共食。shū lián guà qiū rì,kè páo liú gòng shí。
纷纷说古今,洞不置藩域。fēn fēn shuō gǔ jīn,dòng bù zhì fān yù。
有司甄栋干,度量弃樗栎。yǒu sī zhēn dòng gàn,dù liàng qì chū lì。
振辔行尚早,分首学堧北。zhèn pèi xíng shàng zǎo,fēn shǒu xué ruán běi。
初冬憩海昏,夜坐探书策。chū dōng qì hǎi hūn,yè zuò tàn shū cè。
始得读君文,大匠谢刀尺。shǐ dé dú jūn wén,dà jiàng xiè dāo chǐ。
周孔日已远,遗经窜墙壁。zhōu kǒng rì yǐ yuǎn,yí jīng cuàn qiáng bì。
倡佯百怪起,冠裾稔回慝。chàng yáng bǎi guài qǐ,guān jū rěn huí tè。
君材信魁崛,议论恣排辟。jūn cái xìn kuí jué,yì lùn zì pái pì。
如川流浑浑,东海为委积。rú chuān liú hún hún,dōng hǎi wèi wěi jī。
如跻极高望,万物着春色。rú jī jí gāo wàng,wàn wù zhe chūn sè。
寥寥孟韩后,斯文大难得。liáo liáo mèng hán hòu,sī wén dà nán dé。
嗟予见之晚,反复不能释。jiē yǔ jiàn zhī wǎn,fǎn fù bù néng shì。
胡然蕴环堵,不救谋者惑。hú rán yùn huán dǔ,bù jiù móu zhě huò。
明朝渡江还,念念非可抑。míng cháo dù jiāng hái,niàn niàn fēi kě yì。
如酲冒炎暑,每进意愈塞。rú chéng mào yán shǔ,měi jìn yì yù sāi。
维时南风薰,木叶晃繁碧。wéi shí nán fēng xūn,mù yè huǎng fán bì。
颓云走石濑,逆阪上文艗。tuí yún zǒu shí lài,nì bǎn shàng wén yì。
欣闻被檄来,穷阎驻镳轼。xīn wén bèi xí lái,qióng yán zhù biāo shì。
促榻叩其言,咸池播纯绎。cù tà kòu qí yán,xián chí bō chún yì。
行身抗渊损,及物窥龙稷。xíng shēn kàng yuān sǔn,jí wù kuī lóng jì。
绸缪指疵病,攻砭甚针石。chóu móu zhǐ cī bìng,gōng biān shén zhēn shí。
浅沚有停沙,亦可洗珠璧。qiǎn zhǐ yǒu tíng shā,yì kě xǐ zhū bì。
论忧或共颦,遇惬每同赥。lùn yōu huò gòng pín,yù qiè měi tóng xī。
正值祝融横,金隅未提职。zhèng zhí zhù róng héng,jīn yú wèi tí zhí。
高楼豁可望,命载屡攀陟。gāo lóu huō kě wàng,mìng zài lǚ pān zhì。
一不罗俗嬉,怡然治纨墨。yī bù luó sú xī,yí rán zhì wán mò。
露注尚忘疲,更待蟾蜍昃。lù zhù shàng wàng pí,gèng dài chán chú zè。
雅爱张与余,挽之置茵席。yǎ ài zhāng yǔ yú,wǎn zhī zhì yīn xí。
群儿困不酬,吽颦聚讥谪。qún ér kùn bù chóu,hōng pín jù jī zhé。
仁义殊龃龉,昧者尊恶砳。rén yì shū jǔ yǔ,mèi zhě zūn è lè。
雾草变衰黄,吟蛩闹朝夕。wù cǎo biàn shuāi huáng,yín qióng nào cháo xī。
君子畏简书,薄言返行役。jūn zi wèi jiǎn shū,báo yán fǎn xíng yì。
商歌孺子别,失泪染衣襋。shāng gē rú zi bié,shī lèi rǎn yī jí。
自从促棹去,会此隆冬逼。zì cóng cù zhào qù,huì cǐ lóng dōng bī。
何神鼓阴韛?万窍动謞激。hé shén gǔ yīn bài?wàn qiào dòng hè jī。
城颠睨江浪,蛟怪助掀射。chéng diān nì jiāng làng,jiāo guài zhù xiān shè。
仁贤保无恙,所想挂惊惕。rén xián bǎo wú yàng,suǒ xiǎng guà jīng tì。
烨烨多隶从,良已匮藜齸。yè yè duō lì cóng,liáng yǐ kuì lí yì。
迨兹尺书至,疑念始冰析。dài zī chǐ shū zhì,yí niàn shǐ bīng xī。
兰?沓慈祥,筠梧肆谐适。lán dá cí xiáng,yún wú sì xié shì。
缤纷众胥士,署垒各嬉息。bīn fēn zhòng xū shì,shǔ lěi gè xī xī。
其馀书牍背,粟密缕机织。qí yú shū dú bèi,sù mì lǚ jī zhī。
卷书劳来干,寸怀良自怿。juǎn shū láo lái gàn,cùn huái liáng zì yì。
野泊转平绿,梅梢弄繁白。yě pō zhuǎn píng lǜ,méi shāo nòng fán bái。
金绦引柳荑,芳气满原泽。jīn tāo yǐn liǔ tí,fāng qì mǎn yuán zé。
出门无所抵,归卧四楹寂。chū mén wú suǒ dǐ,guī wò sì yíng jì。
术学颇思讲,人事多可恻。shù xué pǒ sī jiǎng,rén shì duō kě cè。
含意不得发,百愤注微臆。hán yì bù dé fā,bǎi fèn zhù wēi yì。
摇摇咏颜色,企足关途隔。yáo yáo yǒng yán sè,qǐ zú guān tú gé。
自惭儿女情,宛转抱凄戚。zì cán ér nǚ qíng,wǎn zhuǎn bào qī qī。
吾念非吾私,何当托云翼。wú niàn fēi wú sī,hé dāng tuō yún yì。
奇偶转如轮,终期援焦溺。qí ǒu zhuǎn rú lún,zhōng qī yuán jiāo nì。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

赏南枝

曾巩

暮冬天地闭,正柔木冻折,瑞雪飘飞。mù dōng tiān dì bì,zhèng róu mù dòng zhé,ruì xuě piāo fēi。
对景见南山,岭梅露、几点清雅容姿。duì jǐng jiàn nán shān,lǐng méi lù jǐ diǎn qīng yǎ róng zī。
丹染萼、玉缀枝。dān rǎn è yù zhuì zhī。
又岂是、一阳有私。yòu qǐ shì yī yáng yǒu sī。
大抵是、化工独许,使占却先时。dà dǐ shì huà gōng dú xǔ,shǐ zhàn què xiān shí。
霜威莫苦凌持。shuāng wēi mò kǔ líng chí。
此花根性,想群卉争知。cǐ huā gēn xìng,xiǎng qún huì zhēng zhī。
贵用在和羹,三春里、不管绿是红非。guì yòng zài hé gēng,sān chūn lǐ bù guǎn lǜ shì hóng fēi。
攀赏处、宜酒卮。pān shǎng chù yí jiǔ zhī。
醉捻嗅、幽香更奇。zuì niǎn xiù yōu xiāng gèng qí。
倚阑干、仗何人去,嘱羌管休吹。yǐ lán gàn zhàng hé rén qù,zhǔ qiāng guǎn xiū chuī。

寄王荆公介甫

曾巩

数病门稀出,常贫客少过。shù bìng mén xī chū,cháng pín kè shǎo guò。
经纶知龃龉,耕钓亦蹉跎。jīng lún zhī jǔ yǔ,gēng diào yì cuō tuó。
两事艰难极,孤心感慨多。liǎng shì jiān nán jí,gū xīn gǎn kǎi duō。
素交千里远,谁听此时歌。sù jiāo qiān lǐ yuǎn,shuí tīng cǐ shí gē。

送王补之归南城

曾巩

瘦马君将去,清樽我谩开。shòu mǎ jūn jiāng qù,qīng zūn wǒ mán kāi。
眼看新雨露,身带旧尘埃。yǎn kàn xīn yǔ lù,shēn dài jiù chén āi。
但喜丹心在,休惊白发催。dàn xǐ dān xīn zài,xiū jīng bái fā cuī。
穷通莫须问,功业有时来。qióng tōng mò xū wèn,gōng yè yǒu shí lái。

江湖

曾巩

江湖俗畏远,幽好自相宜。jiāng hú sú wèi yuǎn,yōu hǎo zì xiāng yí。
沦迹异惊众,辞嚣如避时。lún jì yì jīng zhòng,cí xiāo rú bì shí。
优游可以学,薇蕨易为私。yōu yóu kě yǐ xué,wēi jué yì wèi sī。
胡然弃回棹,霜雪有驱驰。hú rán qì huí zhào,shuāng xuě yǒu qū chí。

仁宗皇帝挽词三首

曾巩

纳谏终无牾,知人久更明。nà jiàn zhōng wú wǔ,zhī rén jiǔ gèng míng。
恩波通四海,寿域载群生。ēn bō tōng sì hǎi,shòu yù zài qún shēng。
异俗衣裳会,诸儒雅颂声。yì sú yī shang huì,zhū rú yǎ sòng shēng。
威灵空想象,盛德讵能名?wēi líng kōng xiǎng xiàng,shèng dé jù néng míng?

仁宗皇帝挽词三首

曾巩

日转归人外,天移入画中。rì zhuǎn guī rén wài,tiān yí rù huà zhōng。
冕旒馀泽在,惊跸旧仪空。miǎn liú yú zé zài,jīng bì jiù yí kōng。
卜宅三川绕,方丧万里通。bo zhái sān chuān rào,fāng sàng wàn lǐ tōng。
初寒石门路,松桧飒悲风。chū hán shí mén lù,sōng guì sà bēi fēng。

仁宗皇帝挽词三首

曾巩

沧海难回日,青云如送春。cāng hǎi nán huí rì,qīng yún rú sòng chūn。
服丧三月遍,遏乐四夷均。fú sàng sān yuè biàn,è lè sì yí jūn。
感格英灵在,褒扬大号新。gǎn gé yīng líng zài,bāo yáng dà hào xīn。
依然社稷计,王业付真人。yī rán shè jì jì,wáng yè fù zhēn rén。

英宗皇帝挽词二首

曾巩

已应南阳气,犹迟代邸来。yǐ yīng nán yáng qì,yóu chí dài dǐ lái。
范熔归独化,纲理付群材。fàn róng guī dú huà,gāng lǐ fù qún cái。
禹会方无外,虞巡遂不回。yǔ huì fāng wú wài,yú xún suì bù huí。
空惊柏城仗,箫鼓送馀哀。kōng jīng bǎi chéng zhàng,xiāo gǔ sòng yú āi。

英宗皇帝挽词二首

曾巩

继文犹旦暮,归启已讴吟。jì wén yóu dàn mù,guī qǐ yǐ ōu yín。
画手传英气,书筠见德音。huà shǒu chuán yīng qì,shū yún jiàn dé yīn。
铸铜馀故鼎,啄草付春禽。zhù tóng yú gù dǐng,zhuó cǎo fù chūn qín。
试望桥山路,萧萧翠柏深。shì wàng qiáo shān lù,xiāo xiāo cuì bǎi shēn。

秋日感事示介甫

曾巩

秋日气已盛,阴虫朝暮声。qiū rì qì yǐ shèng,yīn chóng cháo mù shēng。
烟云断溪树,风雨入山城。yān yún duàn xī shù,fēng yǔ rù shān chéng。
沙碛有遗虏,旌旗多远行。shā qì yǒu yí lǔ,jīng qí duō yuǎn xíng。
生民苦未息,吾党耻论兵。shēng mín kǔ wèi xī,wú dǎng chǐ lùn bīng。

胡太傅挽词二首

曾巩

谠言留简册,恭德载闺门。dǎng yán liú jiǎn cè,gōng dé zài guī mén。
福履三朝盛,官仪一品尊。fú lǚ sān cháo shèng,guān yí yī pǐn zūn。
九原无复起,万事付谁论。jiǔ yuán wú fù qǐ,wàn shì fù shuí lùn。
不必诸儒记,清名久自存。bù bì zhū rú jì,qīng míng jiǔ zì cún。

胡太傅挽词二首

曾巩

远略参基命,雄文入典章。yuǎn lüè cān jī mìng,xióng wén rù diǎn zhāng。
輤车俄就路,瑞节始还乡。qiàn chē é jiù lù,ruì jié shǐ hái xiāng。
象物陈虚寝,哀歌寄奠觞。xiàng wù chén xū qǐn,āi gē jì diàn shāng。
惟应九原上,松桧日苍苍。wéi yīng jiǔ yuán shàng,sōng guì rì cāng cāng。

送李莘太博

曾巩

郪道鸣弦去,容台抱蕝初。qī dào míng xián qù,róng tái bào jué chū。
尘沙开祖帐,冰雪映征车。chén shā kāi zǔ zhàng,bīng xuě yìng zhēng chē。
久待连城价,谁腾一鹗书。jiǔ dài lián chéng jià,shuí téng yī è shū。
君王览豪俊,应复召严徐。jūn wáng lǎn háo jùn,yīng fù zhào yán xú。

丁元珍挽词二首

曾巩

翰墨金声远,神情玉气温。hàn mò jīn shēng yuǎn,shén qíng yù qì wēn。
节廉贫愈见,风义老弥惇。jié lián pín yù jiàn,fēng yì lǎo mí dūn。
旧学资详正,新仪属讨论。jiù xué zī xiáng zhèng,xīn yí shǔ tǎo lùn。
谁怜一麾出,终不反修门。shuí lián yī huī chū,zhōng bù fǎn xiū mén。

丁元珍挽词二首

曾巩

从军王粲笔,记礼后苍篇。cóng jūn wáng càn bǐ,jì lǐ hòu cāng piān。
谩有残书在,能令好事传。mán yǒu cán shū zài,néng lìng hǎo shì chuán。
鹏来悲四月,鹤去遂千年。péng lái bēi sì yuè,hè qù suì qiān nián。
试想长桥路,昏昏陇隧烟。shì xiǎng zhǎng qiáo lù,hūn hūn lǒng suì yān。
3761234567»