古诗词

读书

曾巩

吾性虽嗜学,年少不自强。wú xìng suī shì xué,nián shǎo bù zì qiáng。
所至未及门,安能望其堂?suǒ zhì wèi jí mén,ān néng wàng qí táng?
荏苒岁云几,家事已独当。rěn rǎn suì yún jǐ,jiā shì yǐ dú dāng。
经营食众口,四方走遑遑。jīng yíng shí zhòng kǒu,sì fāng zǒu huáng huáng。
一身如飞云,遇风任飘扬。yī shēn rú fēi yún,yù fēng rèn piāo yáng。
山川浩无涯,险怪靡不尝。shān chuān hào wú yá,xiǎn guài mí bù cháng。
落日号虎豹,吾未停车箱。luò rì hào hǔ bào,wú wèi tíng chē xiāng。
波涛动蛟龙,吾方进舟航。bō tāo dòng jiāo lóng,wú fāng jìn zhōu háng。
所勤半天下,所济一毫芒。suǒ qín bàn tiān xià,suǒ jì yī háo máng。
最自忆往岁,病躯久羸尪。zuì zì yì wǎng suì,bìng qū jiǔ léi wāng。
呻吟千里外,苍黄值亲丧。shēn yín qiān lǐ wài,cāng huáng zhí qīn sàng。
母弟各在远,计归恐惊惶。mǔ dì gè zài yuǎn,jì guī kǒng jīng huáng。
凶祸甘独任,危形载孤艎。xiōng huò gān dú rèn,wēi xíng zài gū huáng。
崎岖护旅榇,缅邈投故乡。qí qū hù lǚ chèn,miǎn miǎo tóu gù xiāng。
至今惊未定,生还乃非常。zhì jīn jīng wèi dìng,shēng hái nǎi fēi cháng。
忧虑心胆耗,驰驱筋力伤。yōu lǜ xīn dǎn hào,chí qū jīn lì shāng。
况已近衰境,而常犯风霜。kuàng yǐ jìn shuāi jìng,ér cháng fàn fēng shuāng。
驱之久如此,负疴固宜长。qū zhī jiǔ rú cǐ,fù kē gù yí zhǎng。
朝晡暂一饱,百回步空廊。cháo bū zàn yī bǎo,bǎi huí bù kōng láng。
未免废坐卧,其能视缣缃。wèi miǎn fèi zuò wò,qí néng shì jiān xiāng。
新知固云少,旧学亦已忘。xīn zhī gù yún shǎo,jiù xué yì yǐ wàng。
百家异旨趣,六经富文章。bǎi jiā yì zhǐ qù,liù jīng fù wén zhāng。
其言既卓阔,其义固荒茫。qí yán jì zhuó kuò,qí yì gù huāng máng。
古人至白首,搜穷败肝肠。gǔ rén zhì bái shǒu,sōu qióng bài gān cháng。
仅名通一艺,著书欲煌煌。jǐn míng tōng yī yì,zhù shū yù huáng huáng。
瑕疵自掩覆,后世更昭彰。xiá cī zì yǎn fù,hòu shì gèng zhāo zhāng。
世久无孔子,指画随其方。shì jiǔ wú kǒng zi,zhǐ huà suí qí fāng。
后生以中才,胸臆妄度量。hòu shēng yǐ zhōng cái,xiōng yì wàng dù liàng。
彼专犹未达,吾慵复何望?端忧类童稚,习书倒偏傍。bǐ zhuān yóu wèi dá,wú yōng fù hé wàng?duān yōu lèi tóng zhì,xí shū dào piān bàng。
况令议文物,规摹讵能详?轮辕孰挠直?冠盖孰纁黄?kuàng lìng yì wén wù,guī mó jù néng xiáng?lún yuán shú náo zhí?guān gài shú xūn huáng?
圭璋国之器,孰杀孰锋铓?问十九未谕,其一犹面墙。guī zhāng guó zhī qì,shú shā shú fēng máng?wèn shí jiǔ wèi yù,qí yī yóu miàn qiáng。
几微言性命,萌兆审兴亡。jǐ wēi yán xìng mìng,méng zhào shěn xīng wáng。
兹尤觉浩浩,吾讵免伥伥。zī yóu jué hào hào,wú jù miǎn chāng chāng。
因思幸尚壮,曷不自激昂。yīn sī xìng shàng zhuàng,hé bù zì jī áng。
前谋信已拙,来效庶云臧。qián móu xìn yǐ zhuō,lái xiào shù yún zāng。
渐有田数亩,春秋可耕桑。jiàn yǒu tián shù mǔ,chūn qiū kě gēng sāng。
休问就医药,疾病可消禳。xiū wèn jiù yī yào,jí bìng kě xiāo ráng。
性本反澄澈,情田去榛荒。xìng běn fǎn chéng chè,qíng tián qù zhēn huāng。
长编倚修架,大轴解深囊。zhǎng biān yǐ xiū jià,dà zhóu jiě shēn náng。
收功畏奔景,窥星起幽房。shōu gōng wèi bēn jǐng,kuī xīng qǐ yōu fáng。
虚窗达深暝,明膏续飞光。xū chuāng dá shēn míng,míng gāo xù fēi guāng。
搜穷力虽惫,磨砺志须偿。sōu qióng lì suī bèi,mó lì zhì xū cháng。
譬如勤种艺,无忧匮囷仓。pì rú qín zhǒng yì,wú yōu kuì qūn cāng。
又如导涓涓,宁难致汤汤。yòu rú dǎo juān juān,níng nán zhì tāng tāng。
昔废渐开辟,新输日收藏。xī fèi jiàn kāi pì,xīn shū rì shōu cáng。
经营但亹亹,积累自穰穰。jīng yíng dàn wěi wěi,jī lèi zì ráng ráng。
既多又须择,储精弃其糠。jì duō yòu xū zé,chǔ jīng qì qí kāng。
一正以孔孟,其挥乃韩庄。yī zhèng yǐ kǒng mèng,qí huī nǎi hán zhuāng。
宾朋顾空馆,议论据方床。bīn péng gù kōng guǎn,yì lùn jù fāng chuáng。
试为出其有,始如宫应商。shì wèi chū qí yǒu,shǐ rú gōng yīng shāng。
纷纭遇叩击,律吕乃交相。fēn yún yù kòu jī,lǜ lǚ nǎi jiāo xiāng。
须臾极万变,开阖争阴阳。xū yú jí wàn biàn,kāi hé zhēng yīn yáng。
南山对尘案,相摩露青苍。nán shān duì chén àn,xiāng mó lù qīng cāng。
百鸟听徘徊,忽如来凤凰。bǎi niǎo tīng pái huái,hū rú lái fèng huáng。
乃知千载后,坐可见虞唐。nǎi zhī qiān zài hòu,zuò kě jiàn yú táng。
施行虽未果,贮蓄岂非良。shī xíng suī wèi guǒ,zhù xù qǐ fēi liáng。
何殊厩中马,纵龁草满场。hé shū jiù zhōng mǎ,zòng hé cǎo mǎn chǎng。
形骸苟充实,气力易腾骧。xíng hái gǒu chōng shí,qì lì yì téng xiāng。
此求苦未晚,此志在坚刚。cǐ qiú kǔ wèi wǎn,cǐ zhì zài jiān gāng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

霿凇

曾巩

园林初日静无风,霿凇开花处处同。yuán lín chū rì jìng wú fēng,méng sōng kāi huā chù chù tóng。
记得集英深殿里,舞人齐插玉笼?。jì dé jí yīng shēn diàn lǐ,wǔ rén qí chā yù lóng zǒng。

正月六日雪霁

曾巩

雪消山水见精神,满眼东风送早春。xuě xiāo shān shuǐ jiàn jīng shén,mǎn yǎn dōng fēng sòng zǎo chūn。
明日杏园应烂熳,便须期约看花人。míng rì xìng yuán yīng làn màn,biàn xū qī yuē kàn huā rén。

夜出过利涉门

曾巩

红纱笼烛照斜桥,复观翚飞入斗杓。hóng shā lóng zhú zhào xié qiáo,fù guān huī fēi rù dòu biāo。
人在画船犹未睡,满堤明月一溪潮。rén zài huà chuán yóu wèi shuì,mǎn dī míng yuè yī xī cháo。

城南二首(其一)

曾巩

雨过横塘水满堤,乱山高下路东西。yǔ guò héng táng shuǐ mǎn dī,luàn shān gāo xià lù dōng xī。
一番桃李花开尽,惟有青青草色齐。yī fān táo lǐ huā kāi jǐn,wéi yǒu qīng qīng cǎo sè qí。

城南二首

曾巩

水满横塘雨过时,一番红景杂花飞。shuǐ mǎn héng táng yǔ guò shí,yī fān hóng jǐng zá huā fēi。
送春无限情惆怅,身在天涯未得归。sòng chūn wú xiàn qíng chóu chàng,shēn zài tiān yá wèi dé guī。

夜出城南祷雨

曾巩

海天重叠四山云,半出星辰亦半昏。hǎi tiān zhòng dié sì shān yún,bàn chū xīng chén yì bàn hūn。
上得篮舆是中夜,两街灯照九重门。shàng dé lán yú shì zhōng yè,liǎng jiē dēng zhào jiǔ zhòng mén。

西楼

曾巩

海浪如云去却回,北风吹起数声雷。hǎi làng rú yún qù què huí,běi fēng chuī qǐ shù shēng léi。
朱楼四面钩疏箔,卧看千山急雨来。zhū lóu sì miàn gōu shū bó,wò kàn qiān shān jí yǔ lái。

荔枝四首

曾巩

剖见隋珠醉眼开,丹砂缘手落尘埃。pōu jiàn suí zhū zuì yǎn kāi,dān shā yuán shǒu luò chén āi。
谁能有力如黄犊?shuí néng yǒu lì rú huáng dú?
摘尽繁星始下来。zhāi jǐn fán xīng shǐ xià lái。

荔枝四首

曾巩

玉润冰清不受尘,仙衣裁剪绛纱新。yù rùn bīng qīng bù shòu chén,xiān yī cái jiǎn jiàng shā xīn。
千门万户谁曾得?qiān mén wàn hù shuí céng dé?
只有昭阳第一人。zhǐ yǒu zhāo yáng dì yī rén。

荔枝四首

曾巩

绛縠囊收白露团,未曾封值向长安。jiàng hú náng shōu bái lù tuán,wèi céng fēng zhí xiàng zhǎng ān。
昭阳殿里才闻得,已道佳人不奈寒。zhāo yáng diàn lǐ cái wén dé,yǐ dào jiā rén bù nài hán。

荔枝四首

曾巩

金钗双捧玉纤纤,星宿光芒动宝奁。jīn chāi shuāng pěng yù xiān xiān,xīng sù guāng máng dòng bǎo lián。
解笑诗人夸博物,只知红颗味酸甜。jiě xiào shī rén kuā bó wù,zhǐ zhī hóng kē wèi suān tián。

北归三首

曾巩

终日思归今日归,著鞭鞭马尚嫌迟。zhōng rì sī guī jīn rì guī,zhù biān biān mǎ shàng xián chí。
曲台殿里官虽冷,须胜天涯海角时。qū tái diàn lǐ guān suī lěng,xū shèng tiān yá hǎi jiǎo shí。

北归三首

曾巩

拜捧恩书喜满颜,马蹄遥望斗杓还。bài pěng ēn shū xǐ mǎn yán,mǎ tí yáo wàng dòu biāo hái。
从今步步行平地,出得千山与万山。cóng jīn bù bù xíng píng dì,chū dé qiān shān yǔ wàn shān。

北归三首

曾巩

江海多年似转蓬,白头归拜未央宫。jiāng hǎi duō nián shì zhuǎn péng,bái tóu guī bài wèi yāng gōng。
堵墙学士惊相问,何处尘埃瘦老翁?dǔ qiáng xué shì jīng xiāng wèn,hé chù chén āi shòu lǎo wēng?

和赵宫保别杭州

曾巩

紞鼓留公岂是催,湖山得意且徘徊。dǎn gǔ liú gōng qǐ shì cuī,hú shān dé yì qiě pái huái。
更应准拟须乘兴,范蠡扁舟去却来。gèng yīng zhǔn nǐ xū chéng xīng,fàn lí biǎn zhōu qù què lái。