古诗词

读书

曾巩

吾性虽嗜学,年少不自强。wú xìng suī shì xué,nián shǎo bù zì qiáng。
所至未及门,安能望其堂?suǒ zhì wèi jí mén,ān néng wàng qí táng?
荏苒岁云几,家事已独当。rěn rǎn suì yún jǐ,jiā shì yǐ dú dāng。
经营食众口,四方走遑遑。jīng yíng shí zhòng kǒu,sì fāng zǒu huáng huáng。
一身如飞云,遇风任飘扬。yī shēn rú fēi yún,yù fēng rèn piāo yáng。
山川浩无涯,险怪靡不尝。shān chuān hào wú yá,xiǎn guài mí bù cháng。
落日号虎豹,吾未停车箱。luò rì hào hǔ bào,wú wèi tíng chē xiāng。
波涛动蛟龙,吾方进舟航。bō tāo dòng jiāo lóng,wú fāng jìn zhōu háng。
所勤半天下,所济一毫芒。suǒ qín bàn tiān xià,suǒ jì yī háo máng。
最自忆往岁,病躯久羸尪。zuì zì yì wǎng suì,bìng qū jiǔ léi wāng。
呻吟千里外,苍黄值亲丧。shēn yín qiān lǐ wài,cāng huáng zhí qīn sàng。
母弟各在远,计归恐惊惶。mǔ dì gè zài yuǎn,jì guī kǒng jīng huáng。
凶祸甘独任,危形载孤艎。xiōng huò gān dú rèn,wēi xíng zài gū huáng。
崎岖护旅榇,缅邈投故乡。qí qū hù lǚ chèn,miǎn miǎo tóu gù xiāng。
至今惊未定,生还乃非常。zhì jīn jīng wèi dìng,shēng hái nǎi fēi cháng。
忧虑心胆耗,驰驱筋力伤。yōu lǜ xīn dǎn hào,chí qū jīn lì shāng。
况已近衰境,而常犯风霜。kuàng yǐ jìn shuāi jìng,ér cháng fàn fēng shuāng。
驱之久如此,负疴固宜长。qū zhī jiǔ rú cǐ,fù kē gù yí zhǎng。
朝晡暂一饱,百回步空廊。cháo bū zàn yī bǎo,bǎi huí bù kōng láng。
未免废坐卧,其能视缣缃。wèi miǎn fèi zuò wò,qí néng shì jiān xiāng。
新知固云少,旧学亦已忘。xīn zhī gù yún shǎo,jiù xué yì yǐ wàng。
百家异旨趣,六经富文章。bǎi jiā yì zhǐ qù,liù jīng fù wén zhāng。
其言既卓阔,其义固荒茫。qí yán jì zhuó kuò,qí yì gù huāng máng。
古人至白首,搜穷败肝肠。gǔ rén zhì bái shǒu,sōu qióng bài gān cháng。
仅名通一艺,著书欲煌煌。jǐn míng tōng yī yì,zhù shū yù huáng huáng。
瑕疵自掩覆,后世更昭彰。xiá cī zì yǎn fù,hòu shì gèng zhāo zhāng。
世久无孔子,指画随其方。shì jiǔ wú kǒng zi,zhǐ huà suí qí fāng。
后生以中才,胸臆妄度量。hòu shēng yǐ zhōng cái,xiōng yì wàng dù liàng。
彼专犹未达,吾慵复何望?端忧类童稚,习书倒偏傍。bǐ zhuān yóu wèi dá,wú yōng fù hé wàng?duān yōu lèi tóng zhì,xí shū dào piān bàng。
况令议文物,规摹讵能详?轮辕孰挠直?冠盖孰纁黄?kuàng lìng yì wén wù,guī mó jù néng xiáng?lún yuán shú náo zhí?guān gài shú xūn huáng?
圭璋国之器,孰杀孰锋铓?问十九未谕,其一犹面墙。guī zhāng guó zhī qì,shú shā shú fēng máng?wèn shí jiǔ wèi yù,qí yī yóu miàn qiáng。
几微言性命,萌兆审兴亡。jǐ wēi yán xìng mìng,méng zhào shěn xīng wáng。
兹尤觉浩浩,吾讵免伥伥。zī yóu jué hào hào,wú jù miǎn chāng chāng。
因思幸尚壮,曷不自激昂。yīn sī xìng shàng zhuàng,hé bù zì jī áng。
前谋信已拙,来效庶云臧。qián móu xìn yǐ zhuō,lái xiào shù yún zāng。
渐有田数亩,春秋可耕桑。jiàn yǒu tián shù mǔ,chūn qiū kě gēng sāng。
休问就医药,疾病可消禳。xiū wèn jiù yī yào,jí bìng kě xiāo ráng。
性本反澄澈,情田去榛荒。xìng běn fǎn chéng chè,qíng tián qù zhēn huāng。
长编倚修架,大轴解深囊。zhǎng biān yǐ xiū jià,dà zhóu jiě shēn náng。
收功畏奔景,窥星起幽房。shōu gōng wèi bēn jǐng,kuī xīng qǐ yōu fáng。
虚窗达深暝,明膏续飞光。xū chuāng dá shēn míng,míng gāo xù fēi guāng。
搜穷力虽惫,磨砺志须偿。sōu qióng lì suī bèi,mó lì zhì xū cháng。
譬如勤种艺,无忧匮囷仓。pì rú qín zhǒng yì,wú yōu kuì qūn cāng。
又如导涓涓,宁难致汤汤。yòu rú dǎo juān juān,níng nán zhì tāng tāng。
昔废渐开辟,新输日收藏。xī fèi jiàn kāi pì,xīn shū rì shōu cáng。
经营但亹亹,积累自穰穰。jīng yíng dàn wěi wěi,jī lèi zì ráng ráng。
既多又须择,储精弃其糠。jì duō yòu xū zé,chǔ jīng qì qí kāng。
一正以孔孟,其挥乃韩庄。yī zhèng yǐ kǒng mèng,qí huī nǎi hán zhuāng。
宾朋顾空馆,议论据方床。bīn péng gù kōng guǎn,yì lùn jù fāng chuáng。
试为出其有,始如宫应商。shì wèi chū qí yǒu,shǐ rú gōng yīng shāng。
纷纭遇叩击,律吕乃交相。fēn yún yù kòu jī,lǜ lǚ nǎi jiāo xiāng。
须臾极万变,开阖争阴阳。xū yú jí wàn biàn,kāi hé zhēng yīn yáng。
南山对尘案,相摩露青苍。nán shān duì chén àn,xiāng mó lù qīng cāng。
百鸟听徘徊,忽如来凤凰。bǎi niǎo tīng pái huái,hū rú lái fèng huáng。
乃知千载后,坐可见虞唐。nǎi zhī qiān zài hòu,zuò kě jiàn yú táng。
施行虽未果,贮蓄岂非良。shī xíng suī wèi guǒ,zhù xù qǐ fēi liáng。
何殊厩中马,纵龁草满场。hé shū jiù zhōng mǎ,zòng hé cǎo mǎn chǎng。
形骸苟充实,气力易腾骧。xíng hái gǒu chōng shí,qì lì yì téng xiāng。
此求苦未晚,此志在坚刚。cǐ qiú kǔ wèi wǎn,cǐ zhì zài jiān gāng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

侯荆

曾巩

侯嬴夷门白发翁,荆轲易水奇节士。hóu yíng yí mén bái fā wēng,jīng kē yì shuǐ qí jié shì。
偶邀礼数车上足,暂饱腥膻馆中侈。ǒu yāo lǐ shù chē shàng zú,zàn bǎo xīng shān guǎn zhōng chǐ。
师回拔剑不顾生,酒酣拂衣亦送死。shī huí bá jiàn bù gù shēng,jiǔ hān fú yī yì sòng sǐ。
磊落高贤勿笑今,豢养倾人久如此。lěi luò gāo xián wù xiào jīn,huàn yǎng qīng rén jiǔ rú cǐ。

黄金

曾巩

陈侯坐收百战楚,吕氏行取万乘秦。chén hóu zuò shōu bǎi zhàn chǔ,lǚ shì xíng qǔ wàn chéng qín。
田生立顾开两国,陆公微辞交二臣。tián shēng lì gù kāi liǎng guó,lù gōng wēi cí jiāo èr chén。
道旁白日忽再出,囊中黄金如有神。dào páng bái rì hū zài chū,náng zhōng huáng jīn rú yǒu shén。
何须首阳二夫子,不是九鼎输西邻。hé xū shǒu yáng èr fū zi,bù shì jiǔ dǐng shū xī lín。

扬颜

曾巩

扬雄纂言准仲尼,颜氏为身慕虞舜。yáng xióng zuǎn yán zhǔn zhòng ní,yán shì wèi shēn mù yú shùn。
千里常忧及门止,为山更欲一篑进。qiān lǐ cháng yōu jí mén zhǐ,wèi shān gèng yù yī kuì jìn。
小人君子在所蹈,烈士贪夫不同徇。xiǎo rén jūn zi zài suǒ dǎo,liè shì tān fū bù tóng xùn。
安得蠢蠢尚自恕,百年过眼犹一瞬。ān dé chǔn chǔn shàng zì shù,bǎi nián guò yǎn yóu yī shùn。

橙子

曾巩

家林香橙有两树,根缠铁钮淩坡陀。jiā lín xiāng chéng yǒu liǎng shù,gēn chán tiě niǔ líng pō tuó。
鲜明百数见秋实,错缀众叶倾霜柯。xiān míng bǎi shù jiàn qiū shí,cuò zhuì zhòng yè qīng shuāng kē。
翠羽流苏出天仗,黄金戏毬相荡摩。cuì yǔ liú sū chū tiān zhàng,huáng jīn xì qiú xiāng dàng mó。
入苞岂数橘柚贱,芼鼎始足盐梅和。rù bāo qǐ shù jú yòu jiàn,mào dǐng shǐ zú yán méi hé。
江湖苦遭俗眼慢,禁籞尚觉凡木多。jiāng hú kǔ zāo sú yǎn màn,jìn yù shàng jué fán mù duō。
谁能出口献天子,一致大树淩沧波。shuí néng chū kǒu xiàn tiān zi,yī zhì dà shù líng cāng bō。

山槛小饮

曾巩

变秋长云豪,洒雨北风壮。biàn qiū zhǎng yún háo,sǎ yǔ běi fēng zhuàng。
馀熇尚争威,积晦颇异状。yú hè shàng zhēng wēi,jī huì pǒ yì zhuàng。
山回攒枫颠,屋立悬狖上。shān huí zǎn fēng diān,wū lì xuán yòu shàng。
饮槛聚石为,歌筵注溪当。yǐn kǎn jù shí wèi,gē yán zhù xī dāng。
欢言久喧哗,罢兴一怊怅。huān yán jiǔ xuān huā,bà xīng yī chāo chàng。
旅人正飘飖,岂得谐放荡。lǚ rén zhèng piāo yáo,qǐ dé xié fàng dàng。

胡使

曾巩

南粟鳞鳞多送北,北兵林林长备胡。nán sù lín lín duō sòng běi,běi bīng lín lín zhǎng bèi hú。
胡使一来大梁下,塞头弯弓士如无。hú shǐ yī lái dà liáng xià,sāi tóu wān gōng shì rú wú。
折冲素恃将与相,大策合副艰难须。zhé chōng sù shì jiāng yǔ xiāng,dà cè hé fù jiān nán xū。
还来里闾索穷下,斗食尺衣皆北输。hái lái lǐ lǘ suǒ qióng xià,dòu shí chǐ yī jiē běi shū。
中原相观叹失色,胡骑日肥妖气粗。zhōng yuán xiāng guān tàn shī sè,hú qí rì féi yāo qì cū。
九州四海尽帝有,何不用胡藩北隅?jiǔ zhōu sì hǎi jǐn dì yǒu,hé bù yòng hú fān běi yú?

送僧晚容

曾巩

飞光无停芳岁阑,群阳不行寒气动。fēi guāng wú tíng fāng suì lán,qún yáng bù xíng hán qì dòng。
疏篁有韵窗含雪,重幕无温笔栖冻。shū huáng yǒu yùn chuāng hán xuě,zhòng mù wú wēn bǐ qī dòng。
萧条山草叶始枯,绰约江梅蕊先弄。xiāo tiáo shān cǎo yè shǐ kū,chuò yuē jiāng méi ruǐ xiān nòng。
无人为我取酒斟,有客来前乞诗送。wú rén wèi wǒ qǔ jiǔ zhēn,yǒu kè lái qián qǐ shī sòng。
多情为客不能已,卷纸连书笔锋纵。duō qíng wèi kè bù néng yǐ,juǎn zhǐ lián shū bǐ fēng zòng。
七言百字拙且卑,俗眼方憎汝休重。qī yán bǎi zì zhuō qiě bēi,sú yǎn fāng zēng rǔ xiū zhòng。

送叔延判官

曾巩

北风吹空雪花冷,平铺云涛冒峰顶。běi fēng chuī kōng xuě huā lěng,píng pù yún tāo mào fēng dǐng。
江长水阔飞鸟绝,沙树参差动波影。jiāng zhǎng shuǐ kuò fēi niǎo jué,shā shù cān chà dòng bō yǐng。
君子从戎碧油下,绿发青瞳笏袍整。jūn zi cóng róng bì yóu xià,lǜ fā qīng tóng hù páo zhěng。
大马高车府中罢,一船沿流背丁丙。dà mǎ gāo chē fǔ zhōng bà,yī chuán yán liú bèi dīng bǐng。
鲂鱼胜银尊酒美,物色当前若图屏。fáng yú shèng yín zūn jiǔ měi,wù sè dāng qián ruò tú píng。
危帆健橹醉中去,千里奔过犹一顷。wēi fān jiàn lǔ zuì zhōng qù,qiān lǐ bēn guò yóu yī qǐng。
明年随春到京国,红紫烧空折桃杏。míng nián suí chūn dào jīng guó,hóng zǐ shāo kōng zhé táo xìng。
献书又谒蓬莱宫,新斸豪曹试锋颖。xiàn shū yòu yè péng lái gōng,xīn zhǔ háo cáo shì fēng yǐng。
况遇朝廷方急材,骥騄骙骙足当骋。kuàng yù cháo tíng fāng jí cái,jì lù kuí kuí zú dāng chěng。

山茶花

曾巩

山茶花开春未归,春归正值花盛时。shān chá huā kāi chūn wèi guī,chūn guī zhèng zhí huā shèng shí。
苍然老树昔谁种?照耀万朵红相围。cāng rán lǎo shù xī shuí zhǒng?zhào yào wàn duǒ hóng xiāng wéi。
蜂藏鸟伏不得见,东风用力先嘘吹。fēng cáng niǎo fú bù dé jiàn,dōng fēng yòng lì xiān xū chuī。
追思前者叶盖地,万木惨惨攒空枝。zhuī sī qián zhě yè gài dì,wàn mù cǎn cǎn zǎn kōng zhī。
寒梅数绽少颜色,霰雪满眼常相迷。hán méi shù zhàn shǎo yán sè,xiàn xuě mǎn yǎn cháng xiāng mí。
岂如此花开此日,绛艳独出淩朝曦。qǐ rú cǐ huā kāi cǐ rì,jiàng yàn dú chū líng cháo xī。
为怜劲意似松柏,欲搴更惜长依依。wèi lián jìn yì shì sōng bǎi,yù qiān gèng xī zhǎng yī yī。
山榴浅薄岂足比,五月雾雨空芳霏。shān liú qiǎn báo qǐ zú bǐ,wǔ yuè wù yǔ kōng fāng fēi。

辛亥三月十五日

曾巩

茫茫月色如溪沙,万里不有纤云遮。máng máng yuè sè rú xī shā,wàn lǐ bù yǒu xiān yún zhē。
今年寒气争春来,雪大如掌随惊雷。jīn nián hán qì zhēng chūn lái,xuě dà rú zhǎng suí jīng léi。
临川城中三月雨,城东大丘汩为渚。lín chuān chéng zhōng sān yuè yǔ,chéng dōng dà qiū gǔ wèi zhǔ。
天地惨惨无开时,常恐蛰死和与羲。tiān dì cǎn cǎn wú kāi shí,cháng kǒng zhé sǐ hé yǔ xī。
此时谓月水中没,溺入蛙肠那复出。cǐ shí wèi yuè shuǐ zhōng méi,nì rù wā cháng nà fù chū。
岂知今夜月光圆,照彻万物无遗偏。qǐ zhī jīn yè yuè guāng yuán,zhào chè wàn wù wú yí piān。
人间有人司重轻,安得知汝有时明?rén jiān yǒu rén sī zhòng qīng,ān dé zhī rǔ yǒu shí míng?

舍弟南源刈稻

曾巩

买田南山下,禾黍忽已秋。mǎi tián nán shān xià,hé shǔ hū yǐ qiū。
糟床待此注,岂止衣食谋。zāo chuáng dài cǐ zhù,qǐ zhǐ yī shí móu。
穷阴迫霜霰,不可迟揫收。qióng yīn pò shuāng xiàn,bù kě chí jiū shōu。
吾党二三子,晨行已寒裘。wú dǎng èr sān zi,chén xíng yǐ hán qiú。
久苦城中嚣,至山谅优游。jiǔ kǔ chéng zhōng xiāo,zhì shān liàng yōu yóu。
况已除险秽,新堂置岩幽。kuàng yǐ chú xiǎn huì,xīn táng zhì yán yōu。
窗轩众峰出,阶墀水淙流。chuāng xuān zhòng fēng chū,jiē chí shuǐ cóng liú。
良材未成种,草树亦已稠。liáng cái wèi chéng zhǒng,cǎo shù yì yǐ chóu。
寒花开照耀,谷鸟乐啾啁。hán huā kāi zhào yào,gǔ niǎo lè jiū zhāo。
心与珍境接,佳兴固已遒。xīn yǔ zhēn jìng jiē,jiā xīng gù yǐ qiú。
而况馈朝夕,甘美日可搜。ér kuàng kuì cháo xī,gān měi rì kě sōu。
黄鸡肥落俎,清酤湛盈瓯。huáng jī féi luò zǔ,qīng gū zhàn yíng ōu。
时鲜鲙冰鲫,馀滋拆丹榴。shí xiān kuài bīng jì,yú zī chāi dān liú。
此味何以侑?文辞颇赓酬。cǐ wèi hé yǐ yòu?wén cí pǒ gēng chóu。
昼务诫遗滞,夜工督舂揄。zhòu wù jiè yí zhì,yè gōng dū chōng yú。
因观稼穑劳,始觉奉养优。yīn guān jià sè láo,shǐ jué fèng yǎng yōu。
此乐讵非幸,人生复何求?送子固自起,往意不可留。cǐ lè jù fēi xìng,rén shēng fù hé qiú?sòng zi gù zì qǐ,wǎng yì bù kě liú。

秋怀

曾巩

天地四时谁主张?纵使群阴入风日。tiān dì sì shí shuí zhǔ zhāng?zòng shǐ qún yīn rù fēng rì。
日光在天已苍凉,风气吹人更憀慄。rì guāng zài tiān yǐ cāng liáng,fēng qì chuī rén gèng liáo lì。
树木惨惨颜色衰,燕雀啾啾群侣失。shù mù cǎn cǎn yán sè shuāi,yàn què jiū jiū qún lǚ shī。
我有愁轮行我肠,颠倒回环不能律。wǒ yǒu chóu lún xíng wǒ cháng,diān dào huí huán bù néng lǜ。
我本孜孜学《诗》、《书》,《诗》、《书》与今岂同术?智虑过人只自雠,闻见于时未裨一。wǒ běn zī zī xué shī shū,shī shū yǔ jīn qǐ tóng shù?zhì lǜ guò rén zhǐ zì chóu,wén jiàn yú shí wèi bì yī。
片心皎皎事乖背,众醉冥冥势淩突。piàn xīn jiǎo jiǎo shì guāi bèi,zhòng zuì míng míng shì líng tū。
出门榛棘不可行,终岁蒿藜尚谁恤?chū mén zhēn jí bù kě xíng,zhōng suì hāo lí shàng shuí xù?
远梦频迷忆故人,客被初寒卧沉疾。yuǎn mèng pín mí yì gù rén,kè bèi chū hán wò chén jí。
将相公侯虽不为,消长穷通岂须诘?jiāng xiāng gōng hóu suī bù wèi,xiāo zhǎng qióng tōng qǐ xū jí?
圣贤穰穰力可攀,安能俯心为苟屈?shèng xián ráng ráng lì kě pān,ān néng fǔ xīn wèi gǒu qū?

奉和滁州九咏九首并序琅琊泉石篆

曾巩

阳冰绝艺天下称,琅琊石篆新有名。yáng bīng jué yì tiān xià chēng,láng yá shí zhuàn xīn yǒu míng。
初留泉涯俗谁顾?一日贵重繇先生。chū liú quán yá sú shuí gù?yī rì guì zhòng yáo xiān shēng。
古今书法不可数,犹有字本存于经。gǔ jīn shū fǎ bù kě shù,yóu yǒu zì běn cún yú jīng。
我于八体未曾学,虽得此字宁能评?wǒ yú bā tǐ wèi céng xué,suī dé cǐ zì níng néng píng?
高文老笔又所爱,欲叙仿佛辞非精。gāo wén lǎo bǐ yòu suǒ ài,yù xù fǎng fú cí fēi jīng。
笔端应驱鬼神聚,笔妙夐与阴阳争。bǐ duān yīng qū guǐ shén jù,bǐ miào xiòng yǔ yīn yáng zhēng。
刻雕万象出冥昧,不见刀斧曾经营。kè diāo wàn xiàng chū míng mèi,bù jiàn dāo fǔ céng jīng yíng。
奇形挺若耸崖巘,险势直恐生风霆。qí xíng tǐng ruò sǒng yá yǎn,xiǎn shì zhí kǒng shēng fēng tíng。
雨来莽苍龙蛟起,秋入寥泬星斗明。yǔ lái mǎng cāng lóng jiāo qǐ,qiū rù liáo jué xīng dòu míng。
先生七言载其侧,为地自与丘山平。xiān shēng qī yán zài qí cè,wèi dì zì yǔ qiū shān píng。
先生抱材置荒郡,有若此字存岩扃。xiān shēng bào cái zhì huāng jùn,yǒu ruò cǐ zì cún yán jiōng。
当还先生坐廊庙,悉引万事归绳衡。dāng hái xiān shēng zuò láng miào,xī yǐn wàn shì guī shéng héng。
遂收此字入秘府,不使日灼莓苔萦。suì shōu cǐ zì rù mì fǔ,bù shǐ rì zhuó méi tái yíng。
高材重宝不失一,唐舜汤禹宁非朋。gāo cái zhòng bǎo bù shī yī,táng shùn tāng yǔ níng fēi péng。

奉和滁州九咏九首并序琅琊泉石篆

曾巩

飞光洗积雪,南山露崔嵬。fēi guāng xǐ jī xuě,nán shān lù cuī wéi。
长淮水未绿,深坞花已开。zhǎng huái shuǐ wèi lǜ,shēn wù huā yǐ kāi。
远闻山中泉,隐若冰谷摧。yuǎn wén shān zhōng quán,yǐn ruò bīng gǔ cuī。
初谁爱苍翠,排空结楼台?chū shuí ài cāng cuì,pái kōng jié lóu tái?
䡾䡾架梁栋,辉辉刻琼瑰。niè niè jià liáng dòng,huī huī kè qióng guī。
先生鸾凤姿,未免燕雀猜。xiān shēng luán fèng zī,wèi miǎn yàn què cāi。
飞鸣失其所,徘徊此山隈。fēi míng shī qí suǒ,pái huái cǐ shān wēi。
万事于人身,九州一浮埃。wàn shì yú rén shēn,jiǔ zhōu yī fú āi。
所要挟道德,不愧丘与回。suǒ yào xié dào dé,bù kuì qiū yǔ huí。
先生逐二子,谁能计垠崖?xiān shēng zhú èr zi,shuí néng jì yín yá?
所怀虽未写,所适在欢咍。suǒ huái suī wèi xiě,suǒ shì zài huān hāi。
为语幕下士,殷勤羞瓮醅。wèi yǔ mù xià shì,yīn qín xiū wèng pēi。

奉和滁州九咏九首并序琅琊泉石篆

曾巩

先生卓难攀,材真帝王佐。xiān shēng zhuó nán pān,cái zhēn dì wáng zuǒ。
皎皎众所病,蜿蜿龙方卧。jiǎo jiǎo zhòng suǒ bìng,wān wān lóng fāng wò。
卷彼天下惠,赴此一郡课。juǎn bǐ tiān xià huì,fù cǐ yī jùn kè。
幕府既多暇,山水乃屡过。mù fǔ jì duō xiá,shān shuǐ nǎi lǚ guò。
旌旗拂蒙密,车马经坎坷。jīng qí fú méng mì,chē mǎ jīng kǎn kě。
爱此谷中泉,声响远已播。ài cǐ gǔ zhōng quán,shēng xiǎng yuǎn yǐ bō。
槎横势逾急,雨点绿新破。chá héng shì yú jí,yǔ diǎn lǜ xīn pò。
旁生竹相围,竦竦碧千个。páng shēng zhú xiāng wéi,sǒng sǒng bì qiān gè。
遥源窅难窥,磐石坦如磋。yáo yuán yǎo nán kuī,pán shí tǎn rú cuō。
游鳞戢可数,飞鸟嘤相和。yóu lín jí kě shù,fēi niǎo yīng xiāng hé。
援琴薰风后,结宇寒岩左。yuán qín xūn fēng hòu,jié yǔ hán yán zuǒ。
觥筵已得月,金纨尚围坐。gōng yán yǐ dé yuè,jīn wán shàng wéi zuò。
心如合逍遥,语不缀招些。xīn rú hé xiāo yáo,yǔ bù zhuì zhāo xiē。
一时耸传观,千载激柔懦。yī shí sǒng chuán guān,qiān zài jī róu nuò。
《甘棠》诗之怀,岘首泪尝堕。gān táng shī zhī huái,xiàn shǒu lèi cháng duò。
况此盛德下,襦裤人所荷。kuàng cǐ shèng dé xià,rú kù rén suǒ hé。
不假碑刻垂,栋牖敢隳挫。bù jiǎ bēi kè chuí,dòng yǒu gǎn huī cuò。
当今甲兵后,天地合轗轲。dāng jīn jiǎ bīng hòu,tiān dì hé kǎn kē。
先生席上珍,岂忍沟中饿?毋徐黑轓召,当驰四方贺。xiān shēng xí shàng zhēn,qǐ rěn gōu zhōng è?wú xú hēi fān zhào,dāng chí sì fāng hè。