古诗词

欸乃辞

高似孙

帝子降兮北渚,目眇眇兮愁予。dì zi jiàng xī běi zhǔ,mù miǎo miǎo xī chóu yǔ。
袅袅兮秋风,洞庭波兮木叶下。niǎo niǎo xī qiū fēng,dòng tíng bō xī mù yè xià。
揭揭兮寒菼,濊濊兮轻罛。jiē jiē xī hán tǎn,huì huì xī qīng gū。
有鹈兮在梁,鸿何为兮离网。yǒu tí xī zài liáng,hóng hé wèi xī lí wǎng。
白蘋深兮骋望,水之清兮濯缨。bái píng shēn xī chěng wàng,shuǐ zhī qīng xī zhuó yīng。
翁不语兮嗔偏醒,欸乃一声兮天水渌。wēng bù yǔ xī chēn piān xǐng,āi nǎi yī shēng xī tiān shuǐ lù。
高似孙

高似孙

高似孙(1158—1231),字续古,号疏寮,鄞县(今浙江宁波)人(清康熙《鄞县志》卷一○),一说馀姚(今属浙江)人(清光绪《馀姚县志》卷二四)。孝宗淳熙十一年(一一八四)进士,调会稽县主簿,历任校书郎,出知徽州,迁守处州。宁宗庆元六年(一二○○)通判徽州,嘉定十七年(一二二四)为著作佐郎。理宗宝庆元年(一二二五)知处州。晚家于越,为嵊令史安之作《剡录》。有《疏寮小集》、《剡录》、《子略》、《蟹略》、《骚略》、《纬略》等。事见《南宋馆阁续录》卷八、《宋史翼》卷二九。 高似孙的作品>>

猜您喜欢

金人捧露盘·送范东叔给事帅维扬

高似孙

下明光,违宣曲,上扬州。xià míng guāng,wéi xuān qū,shàng yáng zhōu。
玉帐暖、十万貔貅。yù zhàng nuǎn shí wàn pí xiū。
梅花照雪,月随歌吹到江头。méi huā zhào xuě,yuè suí gē chuī dào jiāng tóu。
牙樯锦缆,听雁声、夜宿瓜州。yá qiáng jǐn lǎn,tīng yàn shēng yè sù guā zhōu。
南山客,东山妓,蒲萄酒,鹔鹴裘。nán shān kè,dōng shān jì,pú táo jiǔ,sù shuāng qiú。
占何逊、杜牧风流。zhàn hé xùn dù mù fēng liú。
琼花红叶,做珠帘、十里遨头。qióng huā hóng yè,zuò zhū lián shí lǐ áo tóu。
竹西歌吹,理新曲、人在春楼。zhú xī gē chuī,lǐ xīn qū rén zài chūn lóu。

眼儿媚

高似孙

翠帘低护郁金堂。cuì lián dī hù yù jīn táng。
犹自未忺妆。yóu zì wèi xiān zhuāng。
梨花新月,杏花新雨,怎奈昏黄。lí huā xīn yuè,xìng huā xīn yǔ,zěn nài hūn huáng。
春今不管人相忆,欲去又相将。chūn jīn bù guǎn rén xiāng yì,yù qù yòu xiāng jiāng。
只销相约,与春同去,须到君行。zhǐ xiāo xiāng yuē,yǔ chūn tóng qù,xū dào jūn xíng。

莺啼序

高似孙

青旗报春来了,玉鳞鳞风旎。qīng qí bào chūn lái le,yù lín lín fēng nǐ。
陈瑶席、新奏琳琅,窈窕来荐嘉祉。chén yáo xí xīn zòu lín láng,yǎo tiǎo lái jiàn jiā zhǐ。
桂酒洗琼芳,丽景晖晖,日夜催红紫。guì jiǔ xǐ qióng fāng,lì jǐng huī huī,rì yè cuī hóng zǐ。
湛青阳新沐,人声澹荡花里。zhàn qīng yáng xīn mù,rén shēng dàn dàng huā lǐ。
光泛崇兰,坼遍桃李,把深心料理。guāng fàn chóng lán,chè biàn táo lǐ,bǎ shēn xīn liào lǐ。
共携手、蘅室兰房,奈何新恨如此。gòng xié shǒu héng shì lán fáng,nài hé xīn hèn rú cǐ。
对佳时、芳情脉脉,眉黛蹙、羞搴琼珥。duì jiā shí fāng qíng mài mài,méi dài cù xiū qiān qióng ěr。
折微馨、聊寄相思,莫愁如水。zhé wēi xīn liáo jì xiāng sī,mò chóu rú shuǐ。
青苹再转,淑思菲菲,春又过半矣。qīng píng zài zhuǎn,shū sī fēi fēi,chūn yòu guò bàn yǐ。
细雨湿香尘,未晓又止。xì yǔ shī xiāng chén,wèi xiǎo yòu zhǐ。
莫教一鴂无聊,群芳亹亹。mò jiào yī jué wú liáo,qún fāng wěi wěi。
伤情漠漠,泪痕轻洗。shāng qíng mò mò,lèi hén qīng xǐ。
曲琼桂帐流苏暖,望美人、又是论千里。qū qióng guì zhàng liú sū nuǎn,wàng měi rén yòu shì lùn qiān lǐ。
佳期杳缈,香风不肯为媒,可堪玩此芳芷。jiā qī yǎo miǎo,xiāng fēng bù kěn wèi méi,kě kān wán cǐ fāng zhǐ。
春今渐歇,不忍零花,犹恋馀绮。chūn jīn jiàn xiē,bù rěn líng huā,yóu liàn yú qǐ。
度美曲、造新声,乐莫乐此新知。dù měi qū zào xīn shēng,lè mò lè cǐ xīn zhī。
思美人兮,有花同倚。sī měi rén xī,yǒu huā tóng yǐ。
年华做了,功成如委。nián huá zuò le,gōng chéng rú wěi。
天时相代何日已。tiān shí xiāng dài hé rì yǐ。
怅春功、非与他时比。chàng chūn gōng fēi yǔ tā shí bǐ。
殷勤举酒酬春,春若能留,□还亦喜。yīn qín jǔ jiǔ chóu chūn,chūn ruò néng liú,hái yì xǐ。

失调名

高似孙

红翻茧栗梢头遍。hóng fān jiǎn lì shāo tóu biàn。

木兰花慢·其三孟津官舍寄饮若、钦用昆弟,并长安故人

高似孙

赋招魂九辩,一尊酒,与谁同。fù zhāo hún jiǔ biàn,yī zūn jiǔ,yǔ shuí tóng。
对零落栖迟,兴亡离合,此意何穷。duì líng luò qī chí,xīng wáng lí hé,cǐ yì hé qióng。
匆匆。cōng cōng。
百年世事,意功名、都在黑头公。bǎi nián shì shì,yì gōng míng dōu zài hēi tóu gōng。
乔木萧萧故国,孤鸿澹澹长空。qiáo mù xiāo xiāo gù guó,gū hóng dàn dàn zhǎng kōng。
门前花柳又春风。mén qián huā liǔ yòu chūn fēng。
醉眼眩青红。zuì yǎn xuàn qīng hóng。
问造物何心,村箫社鼓,奔走儿童。wèn zào wù hé xīn,cūn xiāo shè gǔ,bēn zǒu ér tóng。
天东。tiān dōng。
故人好在,莫生平、豪气减元龙。gù rén hǎo zài,mò shēng píng háo qì jiǎn yuán lóng。
梦到琅邪台上,依然湖海沉雄。mèng dào láng xié tái shàng,yī rán hú hǎi chén xióng。

眼儿媚

高似孙

翠帘低护郁金堂。cuì lián dī hù yù jīn táng。
犹自未堪妆。yóu zì wèi kān zhuāng。
梨花新月,杏花新雨,怎奈昏黄。lí huā xīn yuè,xìng huā xīn yǔ,zěn nài hūn huáng。
春今不管人相忆,欲去又相将。chūn jīn bù guǎn rén xiāng yì,yù qù yòu xiāng jiāng。
只销相约,与春同去,须到君行。zhǐ xiāo xiāng yuē,yǔ chūn tóng qù,xū dào jūn xíng。

答李才翁

高似孙

素意杳难寻,残炉属晚阴。sù yì yǎo nán xún,cán lú shǔ wǎn yīn。
花知西洛事,雁叫北人心。huā zhī xī luò shì,yàn jiào běi rén xīn。
客共艰难尽,诗随老大深。kè gòng jiān nán jǐn,shī suí lǎo dà shēn。
金陵书不到,消息又沉沉。jīn líng shū bù dào,xiāo xī yòu chén chén。

吴中致蟹

高似孙

天雨洞庭霜,寒驱蟹力忙。tiān yǔ dòng tíng shuāng,hán qū xiè lì máng。
全然空俗味,只是作诗香。quán rán kōng sú wèi,zhǐ shì zuò shī xiāng。
酒已方才熟,橙犹未肯黄。jiǔ yǐ fāng cái shú,chéng yóu wèi kěn huáng。
让渠茶灶火,和月煮沧浪。ràng qú chá zào huǒ,hé yuè zhǔ cāng làng。

寄桐柏山王尊师

高似孙

犹道中峰浅,重新入翠微。yóu dào zhōng fēng qiǎn,zhòng xīn rù cuì wēi。
读书呼鹤听,洗砚待猿归。dú shū hū hè tīng,xǐ yàn dài yuán guī。
近瀑青松湿,朝阳紫术肥。jìn pù qīng sōng shī,cháo yáng zǐ shù féi。
逢仙归又晚,行得健如飞。féng xiān guī yòu wǎn,xíng dé jiàn rú fēi。

琼台西路

高似孙

一夜天台雨,青鞋蹋尽沙。yī yè tiān tái yǔ,qīng xié tà jǐn shā。
添将清瀑水,湿尽碧桃花。tiān jiāng qīng pù shuǐ,shī jǐn bì táo huā。
涉涧锄生术,和云嚼野茶。shè jiàn chú shēng shù,hé yún jué yě chá。
便无仙骨分,不敢更思家。biàn wú xiān gǔ fēn,bù gǎn gèng sī jiā。

桐柏山郑先生斋

高似孙

凿石引幽路,傍崖开碧庭。záo shí yǐn yōu lù,bàng yá kāi bì tíng。
棋留樵客坐,鹅博老君经。qí liú qiáo kè zuò,é bó lǎo jūn jīng。
竹榻朝吞日,松坛夜拜星。zhú tà cháo tūn rì,sōng tán yè bài xīng。
山中有公事,鹤触杏花零。shān zhōng yǒu gōng shì,hè chù xìng huā líng。

王清叔舍人玉寒堂

高似孙

只为襟怀别,全然少俗埃。zhǐ wèi jīn huái bié,quán rán shǎo sú āi。
山林非细事,天地有奇才。shān lín fēi xì shì,tiān dì yǒu qí cái。
泉石皆经画,松梅不妄栽。quán shí jiē jīng huà,sōng méi bù wàng zāi。
何销嵩洛去,嵩洛在天台。hé xiāo sōng luò qù,sōng luò zài tiān tái。

寄天台萧练师

高似孙

已是成仙了,全然得道长。yǐ shì chéng xiān le,quán rán dé dào zhǎng。
石坚松结髓,山暖术生香。shí jiān sōng jié suǐ,shān nuǎn shù shēng xiāng。
近瀑衣裳冷,和云笔砚凉。jìn pù yī shang lěng,hé yún bǐ yàn liáng。
傍崖修碧宇,何日奏寥阳。bàng yá xiū bì yǔ,hé rì zòu liáo yáng。

简石桥僧璧晖

高似孙

只在闲云里,房虚湿翠屏。zhǐ zài xián yún lǐ,fáng xū shī cuì píng。
童归收晚果,客至歇残经。tóng guī shōu wǎn guǒ,kè zhì xiē cán jīng。
月落千峰黑,龙归白水腥。yuè luò qiān fēng hēi,lóng guī bái shuǐ xīng。
关门无一事,草木共冥冥。guān mén wú yī shì,cǎo mù gòng míng míng。

桐柏郑练师归故山

高似孙

元与玄俱妙,全无事可轻。yuán yǔ xuán jù miào,quán wú shì kě qīng。
路依苍石转,房与碧云平。lù yī cāng shí zhuǎn,fáng yǔ bì yún píng。
鹤露收残梦,桃风析晚酲。hè lù shōu cán mèng,táo fēng xī wǎn chéng。
西窗留与我,却去事弥明。xī chuāng liú yǔ wǒ,què qù shì mí míng。
981234567