古诗词

寓居

叶绍翁

无酒难留客,借书方入城。wú jiǔ nán liú kè,jiè shū fāng rù chéng。
洗衣知水落,贪睡畏窗明。xǐ yī zhī shuǐ luò,tān shuì wèi chuāng míng。
野竹藤缠杀,枯枝草寄生。yě zhú téng chán shā,kū zhī cǎo jì shēng。
十年林下隐,差觉世缘轻。shí nián lín xià yǐn,chà jué shì yuán qīng。
叶绍翁

叶绍翁

叶绍翁,南宋中期诗人,字嗣宗,号靖逸,处州龙泉人。祖籍建安(今福建建瓯),本姓李,后嗣于龙泉(今属浙江丽水)叶氏。生卒年不详。曾任朝廷小官。其学出自叶适,他长期隐居钱塘西湖之滨,与真德秀交往甚密,与葛天民互相酬唱。 叶绍翁的作品>>

猜您喜欢

游园不值

叶绍翁

应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。yīng lián jī chǐ yìn cāng tái,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bù kāi。
春色满园关不住,一枝红杏出墙来。chūn sè mǎn yuán guān bù zhù,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái。

夜书所见

叶绍翁

萧萧梧叶送寒声,江上秋风动客情。xiāo xiāo wú yè sòng hán shēng,jiāng shàng qiū fēng dòng kè qíng。
知有儿童挑促织,夜深篱落一灯明。zhī yǒu ér tóng tiāo cù zhī,yè shēn lí luò yī dēng míng。

闻顶山徐道人改卜

叶绍翁

先生新卜宅,只许白云知。xiān shēng xīn bo zhái,zhǐ xǔ bái yún zhī。
野蜜和蜂割,岩花带蝶移。yě mì hé fēng gē,yán huā dài dié yí。
坐谙苔石稳,醉忘木桥危。zuò ān tái shí wěn,zuì wàng mù qiáo wēi。
屋后寒梅放,因风寄一枝。wū hòu hán méi fàng,yīn fēng jì yī zhī。

秋日游龙井

叶绍翁

引道烦双鹤,携囊倩一童。yǐn dào fán shuāng hè,xié náng qiàn yī tóng。
竹光杯影里,人语水声中。zhú guāng bēi yǐng lǐ,rén yǔ shuǐ shēng zhōng。
不雨云常湿,无霜叶自红。bù yǔ yún cháng shī,wú shuāng yè zì hóng。
我来何所事,端为听松风。wǒ lái hé suǒ shì,duān wèi tīng sōng fēng。

石头感古

叶绍翁

夷甫诸人者,龟趺已故丘。yí fǔ zhū rén zhě,guī fū yǐ gù qiū。
但能挥玉麈,不解冠兜鍪。dàn néng huī yù zhǔ,bù jiě guān dōu móu。
正朔从江左,经营仅石头。zhèng shuò cóng jiāng zuǒ,jīng yíng jǐn shí tóu。
中原虽可望,不忍上层楼。zhōng yuán suī kě wàng,bù rěn shàng céng lóu。

葛天民隐居

叶绍翁

种竹成新列,移兰即旧阴。zhǒng zhú chéng xīn liè,yí lán jí jiù yīn。
老铛犹有耳,古柳已无心。lǎo dāng yóu yǒu ěr,gǔ liǔ yǐ wú xīn。
得句添杯满,贪炉到夜深。dé jù tiān bēi mǎn,tān lú dào yè shēn。
篝灯聊点校,春水没衣砧。gōu dēng liáo diǎn xiào,chūn shuǐ méi yī zhēn。

寓居

叶绍翁

云补青山缺,琴销白日长。yún bǔ qīng shān quē,qín xiāo bái rì zhǎng。
鸥从雨外没,蛇入树间藏。ōu cóng yǔ wài méi,shé rù shù jiān cáng。
客久衣常黑,童蛮发半黄。kè jiǔ yī cháng hēi,tóng mán fā bàn huáng。
萤多邻舍少,此意自凄凉。yíng duō lín shě shǎo,cǐ yì zì qī liáng。

赋葛天民栽苇

叶绍翁

叶碍渔舟入,丛分水国宽。yè ài yú zhōu rù,cóng fēn shuǐ guó kuān。
低回藏鹭渚,仿佛钓鱼竿。dī huí cáng lù zhǔ,fǎng fú diào yú gān。
荡户和萍送,溪翁当竹看。dàng hù hé píng sòng,xī wēng dāng zhú kàn。
所怜如许节,不耐雪霜寒。suǒ lián rú xǔ jié,bù nài xuě shuāng hán。

田舍小憩

叶绍翁

犬驯迎且吠,儿小笑还啼。quǎn xùn yíng qiě fèi,ér xiǎo xiào hái tí。
樱熟施鱼网,桑空卧竹梯。yīng shú shī yú wǎng,sāng kōng wò zhú tī。
枯枝禽啄折,野草鹿眠低。kū zhī qín zhuó zhé,yě cǎo lù mián dī。
屋后登山路,牛栏更向西。wū hòu dēng shān lù,niú lán gèng xiàng xī。

青溪阁

叶绍翁

江总能文士,空贻狎客名。jiāng zǒng néng wén shì,kōng yí xiá kè míng。
旧基荒草占,废圃野人耕。jiù jī huāng cǎo zhàn,fèi pǔ yě rén gēng。
古柳无多树,新蝉第一声。gǔ liǔ wú duō shù,xīn chán dì yī shēng。
青溪固亡恙,依旧与孤城。qīng xī gù wáng yàng,yī jiù yǔ gū chéng。

访隐者

叶绍翁

不作王门梦,来敲隐者关。bù zuò wáng mén mèng,lái qiāo yǐn zhě guān。
童先孤鹤化,云伴一身闲。tóng xiān gū hè huà,yún bàn yī shēn xián。
碍笋新移路,低墙为看山。ài sǔn xīn yí lù,dī qiáng wèi kàn shān。
几回松下去,锄得茯苓还。jǐ huí sōng xià qù,chú dé fú líng hái。

幽居书事

叶绍翁

窗开双佛塔,水绕数鱼家。chuāng kāi shuāng fú tǎ,shuǐ rào shù yú jiā。
酒剩沾邻里,时平买钓车。jiǔ shèng zhān lín lǐ,shí píng mǎi diào chē。
童闲唯伴鹤,树老自成槎。tóng xián wéi bàn hè,shù lǎo zì chéng chá。
枕上关心事,侵晨扫落花。zhěn shàng guān xīn shì,qīn chén sǎo luò huā。

和葛天民呈吴韬仲韵赋其庭馆所有

叶绍翁

江远潮痕细,城回路势斜。jiāng yuǎn cháo hén xì,chéng huí lù shì xié。
竹行穿砌笋,风堕过墙花。zhú xíng chuān qì sǔn,fēng duò guò qiáng huā。
篆叶虫留字,衔泥燕理家。zhuàn yè chóng liú zì,xián ní yàn lǐ jiā。
主人清到骨,相对只杯茶。zhǔ rén qīng dào gǔ,xiāng duì zhǐ bēi chá。

题山间老友壁

叶绍翁

山间虽寂静,未得事全无。shān jiān suī jì jìng,wèi dé shì quán wú。
锄地留莎草,添泉养石蒲。chú dì liú shā cǎo,tiān quán yǎng shí pú。
庭除风自扫,身世月同孤。tíng chú fēng zì sǎo,shēn shì yuè tóng gū。
老去知禅味,松间试结趺。lǎo qù zhī chán wèi,sōng jiān shì jié fū。

寄湖上黄教

叶绍翁

门幽缘近寺,官冷未成家。mén yōu yuán jìn sì,guān lěng wèi chéng jiā。
楼借山为障,风吹水作花。lóu jiè shān wèi zhàng,fēng chuī shuǐ zuò huā。
诗方酬北涧,经又节南华。shī fāng chóu běi jiàn,jīng yòu jié nán huá。
闻说新雏凤,宾来解唤茶。wén shuō xīn chú fèng,bīn lái jiě huàn chá。
481234