古诗词

濉阳

徐积

尝闻唐李氏,世号为贤妻。cháng wén táng lǐ shì,shì hào wèi xián qī。
以力营七丧,或谓难庶几。yǐ lì yíng qī sàng,huò wèi nán shù jǐ。
孰知蔡家妇,其事乃同之。shú zhī cài jiā fù,qí shì nǎi tóng zhī。
岂特在中馈,无往而无仪。qǐ tè zài zhōng kuì,wú wǎng ér wú yí。
孝于其所尊,慈于其所卑。xiào yú qí suǒ zūn,cí yú qí suǒ bēi。
即知义所在,能终义所为。jí zhī yì suǒ zài,néng zhōng yì suǒ wèi。
我生至此极,我嫁逢百罹。wǒ shēng zhì cǐ jí,wǒ jià féng bǎi lí。
其属死略尽,其骨俱无归。qí shǔ sǐ lüè jǐn,qí gǔ jù wú guī。
身为未亡人,心乃真男儿。shēn wèi wèi wáng rén,xīn nǎi zhēn nán ér。
以己任其责,无忘须臾时。yǐ jǐ rèn qí zé,wú wàng xū yú shí。
但恐事不济,安知恤寒饥。dàn kǒng shì bù jì,ān zhī xù hán jī。
乃捐奉生具,而为送亡资。nǎi juān fèng shēng jù,ér wèi sòng wáng zī。
面不御膏沐,首不加冠笄。miàn bù yù gāo mù,shǒu bù jiā guān jī。
金珠鬻于市,文绣容何施。jīn zhū yù yú shì,wén xiù róng hé shī。
更无囊中装,唯有身上衣。gèng wú náng zhōng zhuāng,wéi yǒu shēn shàng yī。
殆将截其发,幸苟完其肌。dài jiāng jié qí fā,xìng gǒu wán qí jī。
所得盖良苦,所积从细微。suǒ dé gài liáng kǔ,suǒ jī cóng xì wēi。
如此十年久,犹以为支离。rú cǐ shí nián jiǔ,yóu yǐ wèi zhī lí。
日下卜诸良,宅兆相厥宜。rì xià bo zhū liáng,zhái zhào xiāng jué yí。
一举十八丧,一旦得所依。yī jǔ shí bā sàng,yī dàn dé suǒ yī。
手自植松楸,身亦沾涂泥。shǒu zì zhí sōng qiū,shēn yì zhān tú ní。
何暇裹两足,但知勤四肢。hé xiá guǒ liǎng zú,dàn zhī qín sì zhī。
居者叹于室,行者泣于歧。jū zhě tàn yú shì,xíng zhě qì yú qí。
鸟亦助叫号,人思操蔂梩。niǎo yì zhù jiào hào,rén sī cāo léi lí。
冥冥长夜魂,所获喜可知。míng míng zhǎng yè hún,suǒ huò xǐ kě zhī。
郁郁佳城中,不为中道尸。yù yù jiā chéng zhōng,bù wèi zhōng dào shī。
卒办其家事,少慰而心悲。zú bàn qí jiā shì,shǎo wèi ér xīn bēi。
义深海可涸,行坚山可摧。yì shēn hǎi kě hé,xíng jiān shān kě cuī。
孤诚贯白日,幽光淩虹霓。gū chéng guàn bái rì,yōu guāng líng hóng ní。
吾闻古烈女,荦荦非无奇。wú wén gǔ liè nǚ,luò luò fēi wú qí。
一死盖易处,一节亦易持。yī sǐ gài yì chù,yī jié yì yì chí。
至如张氏者,使人尤歔欷。zhì rú zhāng shì zhě,shǐ rén yóu xū xī。
谁为孝妇传,谁为黄绢碑。shuí wèi xiào fù chuán,shuí wèi huáng juàn bēi。
亦有淮上翁,为述濉阳诗。yì yǒu huái shàng wēng,wèi shù suī yáng shī。
移书太史氏,无令兹逸遗。yí shū tài shǐ shì,wú lìng zī yì yí。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

希夷仙

徐积

红尘旧学今虽废,紫府新书近已齐。hóng chén jiù xué jīn suī fèi,zǐ fǔ xīn shū jìn yǐ qí。
三十六仙俱不见,玉函金锁印龙泥。sān shí liù xiān jù bù jiàn,yù hán jīn suǒ yìn lóng ní。

悟仙

徐积

昔日闻人说上清,如今高步太元庭。xī rì wén rén shuō shàng qīng,rú jīn gāo bù tài yuán tíng。
有时却忆红尘事,恰似梦回并酒醒。yǒu shí què yì hóng chén shì,qià shì mèng huí bìng jiǔ xǐng。

恶伪仙

徐积

本希上圣忘言学,傍采南华寓意书。běn xī shàng shèng wàng yán xué,bàng cǎi nán huá yù yì shū。
去伪即真虽有道,未知人意自何如。qù wěi jí zhēn suī yǒu dào,wèi zhī rén yì zì hé rú。

水仙

徐积

曾乘秋浪泛银河,拨尽闲云恣浩歌。céng chéng qiū làng fàn yín hé,bō jǐn xián yún zì hào gē。
明月一环来拂面,玉龙十万总随波。míng yuè yī huán lái fú miàn,yù lóng shí wàn zǒng suí bō。

水仙

徐积

天上瑶池为别馆,海闲金阙是离宫。tiān shàng yáo chí wèi bié guǎn,hǎi xián jīn quē shì lí gōng。
徐行按尽烟波国,高步却来云汉中。xú xíng àn jǐn yān bō guó,gāo bù què lái yún hàn zhōng。

水仙

徐积

昨夜曾游洛女家,自知此处胜烟霞。zuó yè céng yóu luò nǚ jiā,zì zhī cǐ chù shèng yān xiá。
回鸾更按湘妃曲,醉踏烟波弄月华。huí luán gèng àn xiāng fēi qū,zuì tà yān bō nòng yuè huá。

水仙

徐积

龙驭曾游绛水霞,回来却坐赤鲸车。lóng yù céng yóu jiàng shuǐ xiá,huí lái què zuò chì jīng chē。
夜深正解双珠佩,莫点犀灯照我家。yè shēn zhèng jiě shuāng zhū pèi,mò diǎn xī dēng zhào wǒ jiā。

无累仙

徐积

尘世纷纷总是空,花开花落几时穷。chén shì fēn fēn zǒng shì kōng,huā kāi huā luò jǐ shí qióng。
有人若问烟霞事,我是逍遥无累翁。yǒu rén ruò wèn yān xiá shì,wǒ shì xiāo yáo wú lèi wēng。

笑仙

徐积

天上人闲自不同,莫将浇俗比真风。tiān shàng rén xián zì bù tóng,mò jiāng jiāo sú bǐ zhēn fēng。
真风大抵无今古,万事都来一笑中。zhēn fēng dà dǐ wú jīn gǔ,wàn shì dōu lái yī xiào zhōng。

忧仙

徐积

我是真人何所忧,所忧世俗好多求。wǒ shì zhēn rén hé suǒ yōu,suǒ yōu shì sú hǎo duō qiú。
相谋相诈何时了,一笑一啼无日休。xiāng móu xiāng zhà hé shí le,yī xiào yī tí wú rì xiū。

闵仙

徐积

祸福之来本自求,世人闻语不回头。huò fú zhī lái běn zì qiú,shì rén wén yǔ bù huí tóu。
但知自快身前欲,不道永为身后羞。dàn zhī zì kuài shēn qián yù,bù dào yǒng wèi shēn hòu xiū。

又水仙

徐积

紫金沙路明珠阙,浴罢龙儿洗明月。zǐ jīn shā lù míng zhū quē,yù bà lóng ér xǐ míng yuè。
待来人世等麻姑,只被尘埃污罗袜。dài lái rén shì děng má gū,zhǐ bèi chén āi wū luó wà。

又水仙

徐积

为买蟠桃海上花,明珠满载玉龙车。wèi mǎi pán táo hǎi shàng huā,míng zhū mǎn zài yù lóng chē。
蓬山诸子须相问,笑指烟波是我家。péng shān zhū zi xū xiāng wèn,xiào zhǐ yān bō shì wǒ jiā。

又水仙

徐积

我是江湖都一掬,海水虽深不濡足。wǒ shì jiāng hú dōu yī jū,hǎi shuǐ suī shēn bù rú zú。
待教平地产明珠,但恐世人更多欲。dài jiào píng dì chǎn míng zhū,dàn kǒng shì rén gèng duō yù。

又水仙

徐积

伍子波涛空淼然,至今犹有不平言。wǔ zi bō tāo kōng miǎo rán,zhì jīn yóu yǒu bù píng yán。
屈原褊浅尤多忿,但恐有时来诉冤。qū yuán biǎn qiǎn yóu duō fèn,dàn kǒng yǒu shí lái sù yuān。