古诗词

灯花

石延年

回鳞抱双蒂,倒凤吐丹荣。huí lín bào shuāng dì,dào fèng tǔ dān róng。
冰宇寒生晕,风疏动有声。bīng yǔ hán shēng yūn,fēng shū dòng yǒu shēng。
烬垂金藕细,影透玉荷清。jìn chuí jīn ǒu xì,yǐng tòu yù hé qīng。
斗帐依东壁,谁人梦不成。dòu zhàng yī dōng bì,shuí rén mèng bù chéng。
石延年

石延年

石延年(994~1041)北宋官员、文学家、书法家。字曼卿,一字安仁。原籍幽州(今北京市一带)人,后晋把幽州割让给契丹,其祖举族南迁,定居于宋城(今河南省商丘南)。屡试不中,真宗年间以右班殿直,改太常寺太祝,累迁大理寺丞,官至秘阁校理、太子中允。北宋文学家石介以石延年之诗,欧阳修之文,杜默之歌称为“三豪”。 石延年的作品>>

猜您喜欢

鹊桥仙·七夕词

石延年

一分素景,千家新月,凉露楼台遍洗。yī fēn sù jǐng,qiān jiā xīn yuè,liáng lù lóu tái biàn xǐ。
宝奁深夜结蛛丝,纴五孔、金针不寐。bǎo lián shēn yè jié zhū sī,rèn wǔ kǒng jīn zhēn bù mèi。

燕归梁·春愁

石延年

芳草年年惹恨幽。fāng cǎo nián nián rě hèn yōu。
想前事悠悠。xiǎng qián shì yōu yōu。
伤春伤别几时休。shāng chūn shāng bié jǐ shí xiū。
算从古、为风流。suàn cóng gǔ wèi fēng liú。
春山总把,深匀翠黛,千叠在眉头。chūn shān zǒng bǎ,shēn yún cuì dài,qiān dié zài méi tóu。
不知供得几多愁。bù zhī gōng dé jǐ duō chóu。
更斜日、凭危楼。gèng xié rì píng wēi lóu。

瀑布

石延年

飞势挂岳顶,无时向此倾。fēi shì guà yuè dǐng,wú shí xiàng cǐ qīng。
玉虹垂地色,银汉落天声。yù hóng chuí dì sè,yín hàn luò tiān shēng。
万丈寒云湿,千岩暑气清。wàn zhàng hán yún shī,qiān yán shǔ qì qīng。
沧浪何足羡,就此濯尘缨。cāng làng hé zú xiàn,jiù cǐ zhuó chén yīng。

咏春

石延年

一气回元运,恩含万物深。yī qì huí yuán yùn,ēn hán wàn wù shēn。
阴阳造端数,天地发生心。yīn yáng zào duān shù,tiān dì fā shēng xīn。
有信来还逝,无私古到今。yǒu xìn lái hái shì,wú sī gǔ dào jīn。
和风激遗畅,南转入薰琴。hé fēng jī yí chàng,nán zhuǎn rù xūn qín。

过内官孙可久别业赋赠

石延年

南北沾河润,幽深在禁城。nán běi zhān hé rùn,yōu shēn zài jìn chéng。
叠山知远意,辞俸买闲名。dié shān zhī yuǎn yì,cí fèng mǎi xián míng。
闭户断蛛网,折花移鸟声。bì hù duàn zhū wǎng,zhé huā yí niǎo shēng。
谁人识高趣,朝野石渠生。shuí rén shí gāo qù,cháo yě shí qú shēng。

红梅

石延年

梅好唯伤白,今红是绝奇。méi hǎo wéi shāng bái,jīn hóng shì jué qí。
认桃无绿叶,辨杏有青枝。rèn táo wú lǜ yè,biàn xìng yǒu qīng zhī。
烘笑从人赠,酡颜任笛吹。hōng xiào cóng rén zèng,tuó yán rèn dí chuī。
未应娇意急,发赤怒春迟。wèi yīng jiāo yì jí,fā chì nù chūn chí。

文种墓

石延年

至忠惜甘死,越塞一坟孤。zhì zhōng xī gān sǐ,yuè sāi yī fén gū。
句践非王者,陶朱亦丈夫。jù jiàn fēi wáng zhě,táo zhū yì zhàng fū。
碑经山烧断,树带海潮枯。bēi jīng shān shāo duàn,shù dài hǎi cháo kū。
泉下伍员辈,相逢相吊无。quán xià wǔ yuán bèi,xiāng féng xiāng diào wú。

石延年

何处传新哢,间关出建章。hé chù chuán xīn lòng,jiān guān chū jiàn zhāng。
至清无奈玉,更巧莫如簧。zhì qīng wú nài yù,gèng qiǎo mò rú huáng。
谷口凄寒甚,花阴淑景长。gǔ kǒu qī hán shén,huā yīn shū jǐng zhǎng。
上林栖处稳,慎勿近雕梁。shàng lín qī chù wěn,shèn wù jìn diāo liáng。

韩希祖隐君武威

石延年

方瞳神已满,毋死变霜毛。fāng tóng shén yǐ mǎn,wú sǐ biàn shuāng máo。
道味山中澹,诗情事外高。dào wèi shān zhōng dàn,shī qíng shì wài gāo。
醉狂玄鹤舞,闲卧白驴豪。zuì kuáng xuán hè wǔ,xián wò bái lǘ háo。
吾素存微尚,他年亦尔曹。wú sù cún wēi shàng,tā nián yì ěr cáo。

金乡张氏园亭

石延年

亭馆连城敌谢家,四时园色斗明霞。tíng guǎn lián chéng dí xiè jiā,sì shí yuán sè dòu míng xiá。
窗迎西渭封侯竹,地接东陵隐士瓜。chuāng yíng xī wèi fēng hóu zhú,dì jiē dōng líng yǐn shì guā。
乐意相关禽对语,生香不断树交花。lè yì xiāng guān qín duì yǔ,shēng xiāng bù duàn shù jiāo huā。
纵游会约无留事,醉待参横月落斜。zòng yóu huì yuē wú liú shì,zuì dài cān héng yuè luò xié。

送人游杭

石延年

激激霜风吹墨貂,男儿醉别气飘飘。jī jī shuāng fēng chuī mò diāo,nán ér zuì bié qì piāo piāo。
五湖载酒期吴客,六代成诗倍楚桥。wǔ hú zài jiǔ qī wú kè,liù dài chéng shī bèi chǔ qiáo。
水荇渐青含晚意,江云初白向春娇。shuǐ xìng jiàn qīng hán wǎn yì,jiāng yún chū bái xiàng chūn jiāo。
前秋亦拟钱塘去,共看龙山八月潮。qián qiū yì nǐ qián táng qù,gòng kàn lóng shān bā yuè cháo。

偶成

石延年

力振前文觉道孤,耻同流辈论荣枯。lì zhèn qián wén jué dào gū,chǐ tóng liú bèi lùn róng kū。
动非仁义何如静,得见机关不似无。dòng fēi rén yì hé rú jìng,dé jiàn jī guān bù shì wú。
孔孟也应轻管晏,皋夔未必失唐虞。kǒng mèng yě yīng qīng guǎn yàn,gāo kuí wèi bì shī táng yú。
侯王重问吾何有,且自低心混世儒。hóu wáng zhòng wèn wú hé yǒu,qiě zì dī xīn hùn shì rú。

首阳

石延年

逊国同来访圣谟,适观争国誓师徒。xùn guó tóng lái fǎng shèng mó,shì guān zhēng guó shì shī tú。
耻生汤武干戈日,宁死唐虞揖让区。chǐ shēng tāng wǔ gàn gē rì,níng sǐ táng yú yī ràng qū。
大义充身安是饿,清魂有所未应无。dà yì chōng shēn ān shì è,qīng hún yǒu suǒ wèi yīng wú。
始终天地亡前后,名骨虽双此行孤。shǐ zhōng tiān dì wáng qián hòu,míng gǔ suī shuāng cǐ xíng gū。

古松

石延年

直气森森耻屈盘,铁衣生涩紫鳞乾。zhí qì sēn sēn chǐ qū pán,tiě yī shēng sè zǐ lín qián。
影摇千尺龙蛇动,声撼半天风雨寒。yǐng yáo qiān chǐ lóng shé dòng,shēng hàn bàn tiān fēng yǔ hán。
苍藓静缘离石上,绿萝高附入云端。cāng xiǎn jìng yuán lí shí shàng,lǜ luó gāo fù rù yún duān。
报言帝座抡才者,便作明堂一柱看。bào yán dì zuò lūn cái zhě,biàn zuò míng táng yī zhù kàn。

咏梅

石延年

柔梢繁白玉钿封,忍尽娇心恨几重。róu shāo fán bái yù diàn fēng,rěn jǐn jiāo xīn hèn jǐ zhòng。
姑射真人冰作体,广寒仙女月为容。gū shè zhēn rén bīng zuò tǐ,guǎng hán xiān nǚ yuè wèi róng。
江南春信香犹在,楼上晨妆粉不供。jiāng nán chūn xìn xiāng yóu zài,lóu shàng chén zhuāng fěn bù gōng。
可惜东风晴未暖,洛川流雪更无踪。kě xī dōng fēng qíng wèi nuǎn,luò chuān liú xuě gèng wú zōng。
501234