古诗词

鲁山山行

梅尧臣

适与野情惬,千山高复低。shì yǔ yě qíng qiè,qiān shān gāo fù dī。
好峰随处改,幽径独行迷。hǎo fēng suí chù gǎi,yōu jìng dú xíng mí。
霜落熊升树,林空鹿饮溪。shuāng luò xióng shēng shù,lín kōng lù yǐn xī。
人家在何许,云外一声鸡。rén jiā zài hé xǔ,yún wài yī shēng jī。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

河上纬萧人,女归又织苇。hé shàng wěi xiāo rén,nǚ guī yòu zhī wěi。
相与为蚕曲,还殊作筠篚。xiāng yǔ wèi cán qū,hái shū zuò yún fěi。
入用此何多,往售获能几。rù yòng cǐ hé duō,wǎng shòu huò néng jǐ。
愿丰天下衣,不叹贫服卉。yuàn fēng tiān xià yī,bù tàn pín fú huì。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

朝渍一盎茧,缫就几绚丝。cháo zì yī àng jiǎn,sāo jiù jǐ xuàn sī。
丝成茧已尽,盎亦谁复持。sī chéng jiǎn yǐ jǐn,àng yì shuí fù chí。
道上有堕甑,车傍有鸱夷。dào shàng yǒu duò zèng,chē bàng yǒu chī yí。
二物且莫笑,顾藉各因时。èr wù qiě mò xiào,gù jí gè yīn shí。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

蚕月必纺绩,丝车方挑掷。cán yuè bì fǎng jì,sī chē fāng tiāo zhì。
灯下络纬鸣,林端河汉白。dēng xià luò wěi míng,lín duān hé hàn bái。
纤缕自有绪,虚轮运无迹。xiān lǚ zì yǒu xù,xū lún yùn wú jì。
腕手已为劳,谁经用刀尺。wàn shǒu yǐ wèi láo,shuí jīng yòng dāo chǐ。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

给给机上梭,往反如度日。gěi gěi jī shàng suō,wǎng fǎn rú dù rì。
一经复一丝,成寸遂成匹。yī jīng fù yī sī,chéng cùn suì chéng pǐ。
虚腹锐两端,素手投未出。xū fù ruì liǎng duān,sù shǒu tóu wèi chū。
陶家挂壁间,雷雨龙飞出。táo jiā guà bì jiān,léi yǔ lóng fēi chū。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

织妇手不停,心与日月速。zhī fù shǒu bù tíng,xīn yǔ rì yuè sù。
常忧里胥来,不待鸡黍熟。cháng yōu lǐ xū lái,bù dài jī shǔ shú。
但言督县官,立要断机轴。dàn yán dū xiàn guān,lì yào duàn jī zhóu。
谁知公侯家,赐帛堆满屋。shuí zhī gōng hóu jiā,cì bó duī mǎn wū。

放鹑

梅尧臣

兽烹羊猪,鸟烹鸭鸡。shòu pēng yáng zhū,niǎo pēng yā jī。
唯鹑不杀,置奴而携。wéi chún bù shā,zhì nú ér xié。
公坐堂上,见而悲悽。gōng zuò táng shàng,jiàn ér bēi qī。
急令开笯还故栖,其间无力飞不齐。jí lìng kāi nú hái gù qī,qí jiān wú lì fēi bù qí。
公只知鱼之洋洋,鹅之鹢鹢。gōng zhǐ zhī yú zhī yáng yáng,é zhī yì yì。
噫兮噫兮。yī xī yī xī。

莫登楼

梅尧臣

莫登楼,脚力虽健劳双眸,下见纷纷马与牛。mò dēng lóu,jiǎo lì suī jiàn láo shuāng móu,xià jiàn fēn fēn mǎ yǔ niú。
马矜鞍辔牛服辀,露台歌吹声不休。mǎ jīn ān pèi niú fú zhōu,lù tái gē chuī shēng bù xiū。
腰鼓百面红臂褠,先打六幺后梁州。yāo gǔ bǎi miàn hóng bì gōu,xiān dǎ liù yāo hòu liáng zhōu。
棚帘夹道多夭柔,鲜衣壮仆狞髭虬。péng lián jiā dào duō yāo róu,xiān yī zhuàng pū níng zī qiú。
宝挝呵叱倚王侯,夸妍斗艳目已偷。bǎo wō hē chì yǐ wáng hóu,kuā yán dòu yàn mù yǐ tōu。
天寒酒醺谁尔侜,倚楹心往形独留,有此光景无能游。tiān hán jiǔ xūn shuí ěr zhōu,yǐ yíng xīn wǎng xíng dú liú,yǒu cǐ guāng jǐng wú néng yóu。
粉署深沉空翠帱,青绫被冷风飕飕。fěn shǔ shēn chén kōng cuì chóu,qīng líng bèi lěng fēng sōu sōu。
怀抱既如此,何须望楼头。huái bào jì rú cǐ,hé xū wàng lóu tóu。

莫饮酒

梅尧臣

莫饮酒,酒岂雠,颜回不饮不白头。mò yǐn jiǔ,jiǔ qǐ chóu,yán huí bù yǐn bù bái tóu。
千钟称帝尧,百觚号圣丘。qiān zhōng chēng dì yáo,bǎi gū hào shèng qiū。
定国数石无滞留,康成三百杯未休。dìng guó shù shí wú zhì liú,kāng chéng sān bǎi bēi wèi xiū。
阮籍作诗语更遒,圣贤在前谁与谋。ruǎn jí zuò shī yǔ gèng qiú,shèng xián zài qián shuí yǔ móu。
喉乾舌强须润柔,照见文字胜膏油。hóu qián shé qiáng xū rùn róu,zhào jiàn wén zì shèng gāo yóu。

依韵和永叔劝饮酒莫吟诗杂言

梅尧臣

我生无所嗜,唯嗜酒与诗。wǒ shēng wú suǒ shì,wéi shì jiǔ yǔ shī。
一日舍此心肠悲,名存贵大不辄思。yī rì shě cǐ xīn cháng bēi,míng cún guì dà bù zhé sī。
甑空釜冷不俯眉,妻孥冻饥数恚之。zèng kōng fǔ lěng bù fǔ méi,qī nú dòng jī shù huì zhī。
但自吟醉与世违,此外万事皆莫知。dàn zì yín zuì yǔ shì wéi,cǐ wài wàn shì jiē mò zhī。
王公谒请众去早,既衰愈懒身到迟。wáng gōng yè qǐng zhòng qù zǎo,jì shuāi yù lǎn shēn dào chí。
日高倦仆颜色沮,况骑瘦马两耳垂。rì gāo juàn pū yán sè jǔ,kuàng qí shòu mǎ liǎng ěr chuí。
厌此劳苦不喜出,唯有文字时能为。yàn cǐ láo kǔ bù xǐ chū,wéi yǒu wén zì shí néng wèi。
诸公尚恐竭智虑,勤勤劝饮莫我卑。zhū gōng shàng kǒng jié zhì lǜ,qín qín quàn yǐn mò wǒ bēi。
再拜受公言,窃意公矫时。zài bài shòu gōng yán,qiè yì gōng jiǎo shí。
只爱诗,谓余痴。zhǐ ài shī,wèi yú chī。

和永叔内翰思白兔答忆鹤杂言

梅尧臣

醉翁在东堂,为他栽桂树。zuì wēng zài dōng táng,wèi tā zāi guì shù。
待将枝条与人折,忆著家中玉色兔。dài jiāng zhī tiáo yǔ rén zhé,yì zhù jiā zhōng yù sè tù。
夜看明月海上来,光彩离离入庭户。yè kàn míng yuè hǎi shàng lái,guāng cǎi lí lí rù tíng hù。
且问常娥一借观,翁家虽有来无路。qiě wèn cháng é yī jiè guān,wēng jiā suī yǒu lái wú lù。
常娥对面几万里,不声渐渐西南去。cháng é duì miàn jǐ wàn lǐ,bù shēng jiàn jiàn xī nán qù。
是时翁生怀抱恶,却恨陆机先忆鹤。shì shí wēng shēng huái bào è,què hèn lù jī xiān yì hè。
致令亦念眼迷离,不似傍池能饮啄。zhì lìng yì niàn yǎn mí lí,bù shì bàng chí néng yǐn zhuó。
始忧兔饥僮失哺,又恐白毛尘土污。shǐ yōu tù jī tóng shī bǔ,yòu kǒng bái máo chén tǔ wū。
仍不如鹤有浅泉,自在引吭时刷羽。réng bù rú hè yǒu qiǎn quán,zì zài yǐn kēng shí shuā yǔ。
花前举翅鼓春风,只待公归向朝暮。huā qián jǔ chì gǔ chūn fēng,zhǐ dài gōng guī xiàng cháo mù。
我闻二公趣向殊,一养月中物,一养华亭雏。wǒ wén èr gōng qù xiàng shū,yī yǎng yuè zhōng wù,yī yǎng huá tíng chú。
一畏奔海窟,一畏巢松株。yī wèi bēn hǎi kū,yī wèi cháo sōng zhū。
我虽老矣无物惑,欲去东家看舞姝。wǒ suī lǎo yǐ wú wù huò,yù qù dōng jiā kàn wǔ shū。

和永叔内翰戏答

梅尧臣

从他舞姝笑我老,笑终是喜不是恶。cóng tā wǔ shū xiào wǒ lǎo,xiào zhōng shì xǐ bù shì è。
固胜兔子固胜鹤,四蹄扑握长啄啄。gù shèng tù zi gù shèng hè,sì tí pū wò zhǎng zhuó zhuó。
任看色与月光混,只欲走飞情意薄。rèn kàn sè yǔ yuè guāng hùn,zhǐ yù zǒu fēi qíng yì báo。
拘之以笼縻以索,必不似纤腰夸绰约。jū zhī yǐ lóng mí yǐ suǒ,bì bù shì xiān yāo kuā chuò yuē。
主人既贤豪,能使宾客乐。zhǔ rén jì xián háo,néng shǐ bīn kè lè。
便归膏面染髭须,从今宴会应频数。biàn guī gāo miàn rǎn zī xū,cóng jīn yàn huì yīng pín shù。

感李花

梅尧臣

重门虽锁春风入,先坼桃花后李花。zhòng mén suī suǒ chūn fēng rù,xiān chè táo huā hòu lǐ huā。
赤白斗妍思旧曲,旧声传在五王家。chì bái dòu yán sī jiù qū,jiù shēng chuán zài wǔ wáng jiā。
五王不见留华萼,华萼坏来碑缺落。wǔ wáng bù jiàn liú huá è,huá è huài lái bēi quē luò。
当时李白欲骑黥,醉向江南曾不错。dāng shí lǐ bái yù qí qíng,zuì xiàng jiāng nán céng bù cuò。

刑部厅看竹效孟郊体和永叔

梅尧臣

苍苍庭中竹,事莫叹迟速。cāng cāng tíng zhōng zhú,shì mò tàn chí sù。
不同栏下草,一岁一回绿。bù tóng lán xià cǎo,yī suì yī huí lǜ。
朝开花照曜,暮落风相逐。cháo kāi huā zhào yào,mù luò fēng xiāng zhú。
何如饱霜雪,冬夏森寒玉。hé rú bǎo shuāng xuě,dōng xià sēn hán yù。
谁将种官舍,本合近岩屋。shuí jiāng zhǒng guān shě,běn hé jìn yán wū。
不可一日无,萧洒看未足。bù kě yī rì wú,xiāo sǎ kàn wèi zú。
阮生岂其愚,林中醉醽醁。ruǎn shēng qǐ qí yú,lín zhōng zuì líng lù。
我当明月时,移床来此宿。wǒ dāng míng yuè shí,yí chuáng lái cǐ sù。

刑部厅海棠见赠依韵答永叔二首

梅尧臣

摇摇墙头花,茜茜有好色。yáo yáo qiáng tóu huā,qiàn qiàn yǒu hǎo sè。
高枝笑粲粲,低枝明皪皪。gāo zhī xiào càn càn,dī zhī míng lì lì。
但与风相撩,不与风相得。dàn yǔ fēng xiāng liāo,bù yǔ fēng xiāng dé。
风吹莫苦急,游子叹日昃。fēng chuī mò kǔ jí,yóu zi tàn rì zè。
彭祖与颜回,相去犹瞬息。péng zǔ yǔ yán huí,xiāng qù yóu shùn xī。
每观形影篇,曷在神所释。měi guān xíng yǐng piān,hé zài shén suǒ shì。
不可废我吟,毕竟焉免白。bù kě fèi wǒ yín,bì jìng yān miǎn bái。

谢鹇和公仪

梅尧臣

闻有白鹇梦,遂作白鹇诗。wén yǒu bái xián mèng,suì zuò bái xián shī。
诗记白鹇语,意公于鹤私。shī jì bái xián yǔ,yì gōng yú hè sī。
公意无薄厚,尔将听我辞。gōng yì wú báo hòu,ěr jiāng tīng wǒ cí。
朝给一瓢水,昼给一盎糜。cháo gěi yī piáo shuǐ,zhòu gěi yī àng mí。
曾不令尔渴,曾不令尔饥。céng bù lìng ěr kě,céng bù lìng ěr jī。
事事不异鹤,安得于鹤疑。shì shì bù yì hè,ān dé yú hè yí。
鹤鸣尔不和,鹤舞尔不随。hè míng ěr bù hé,hè wǔ ěr bù suí。
无以一供悦,饱食番顽痴。wú yǐ yī gōng yuè,bǎo shí fān wán chī。
公所念尔久,李白当畜之。gōng suǒ niàn ěr jiǔ,lǐ bái dāng chù zhī。
白固有篇咏,公偶未暇为。bái gù yǒu piān yǒng,gōng ǒu wèi xiá wèi。
遣尔心不平,谓此钝见遗。qiǎn ěr xīn bù píng,wèi cǐ dùn jiàn yí。
我持尔此意,请公吟莫迟。wǒ chí ěr cǐ yì,qǐng gōng yín mò chí。
公便纳我言,濡笔洒淋漓。gōng biàn nà wǒ yán,rú bǐ sǎ lín lí。
书尔在南言,野羽霜雪披。shū ěr zài nán yán,yě yǔ shuāng xuě pī。
弄啄红豆实,飞上桄榔枝。nòng zhuó hóng dòu shí,fēi shàng guāng láng zhī。
翡翠不敢顾,孔雀不敢窥。fěi cuì bù gǎn gù,kǒng què bù gǎn kuī。
将拟是白凤,修尾昼涟漪。jiāng nǐ shì bái fèng,xiū wěi zhòu lián yī。
虺颈而鸡首,峨峨如有仪。huī jǐng ér jī shǒu,é é rú yǒu yí。
而今与鹤争,此识固已卑。ér jīn yǔ hè zhēng,cǐ shí gù yǐ bēi。
公初待尔厚,鹇兮知不知。gōng chū dài ěr hòu,xián xī zhī bù zhī。