古诗词

鲁山山行

梅尧臣

适与野情惬,千山高复低。shì yǔ yě qíng qiè,qiān shān gāo fù dī。
好峰随处改,幽径独行迷。hǎo fēng suí chù gǎi,yōu jìng dú xíng mí。
霜落熊升树,林空鹿饮溪。shuāng luò xióng shēng shù,lín kōng lù yǐn xī。
人家在何许,云外一声鸡。rén jiā zài hé xǔ,yún wài yī shēng jī。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送陈仲容寺丞知冤句

梅尧臣

忆昨宿兰省,每倦喜君谈。yì zuó sù lán shěng,měi juàn xǐ jūn tán。
月色夜正寒,举杯无再三。yuè sè yè zhèng hán,jǔ bēi wú zài sān。
既出罕相遇,必谓跨归骖。jì chū hǎn xiāng yù,bì wèi kuà guī cān。
忽来冒炎暑,别我为子男。hū lái mào yán shǔ,bié wǒ wèi zi nán。
冤句隶济阴,桑柘宜农蚕。yuān jù lì jì yīn,sāng zhè yí nóng cán。
应如袭祖德,遗道使之惭。yīng rú xí zǔ dé,yí dào shǐ zhī cán。
初闻不择邑,公秫岂所贪。chū wén bù zé yì,gōng shú qǐ suǒ tān。
但能亦种柳,五株垂毵毵。dàn néng yì zhǒng liǔ,wǔ zhū chuí sān sān。
板舆与东征,足以奉旨甘。bǎn yú yǔ dōng zhēng,zú yǐ fèng zhǐ gān。

送家静寺丞知洛南

梅尧臣

秦爱商于地,信美洛水南。qín ài shāng yú dì,xìn měi luò shuǐ nán。
银铅与丹砂,凿山民争贪。yín qiān yǔ dān shā,záo shān mín zhēng tān。
蜀客善制锦,当先务桑蚕。shǔ kè shàn zhì jǐn,dāng xiān wù sāng cán。
衣老以及少,使煦如春酣。yī lǎo yǐ jí shǎo,shǐ xù rú chūn hān。
摘蔬有笋蕨,钓庖有岩潭。zhāi shū yǒu sǔn jué,diào páo yǒu yán tán。
颇同故乡味,将喜获所谙。pǒ tóng gù xiāng wèi,jiāng xǐ huò suǒ ān。

和王景彝省中咏孤竹

梅尧臣

爱此孤生竹,碧叶琅玕柯。ài cǐ gū shēng zhú,bì yè láng gān kē。
结根甘泉里,岂必泰山阿。jié gēn gān quán lǐ,qǐ bì tài shān ā。
曾莫学兔丝,徒以附女萝。céng mò xué tù sī,tú yǐ fù nǚ luó。
风为扫庭户,夜月谁与过。fēng wèi sǎo tíng hù,yè yuè shuí yǔ guò。

送曾孝宽寺丞宰桐城

梅尧臣

啬夫苟有惠,前世犹立祠。sè fū gǒu yǒu huì,qián shì yóu lì cí。
既为邦邑长,必欲风化施。jì wèi bāng yì zhǎng,bì yù fēng huà shī。
长松荫公庭,流水循堂基。zhǎng sōng yīn gōng tíng,liú shuǐ xún táng jī。
俱可助琴弹,亦足忘事縻。jù kě zhù qín dàn,yì zú wàng shì mí。
况君公侯家,清尚人所期。kuàng jūn gōng hóu jiā,qīng shàng rén suǒ qī。

永叔内翰遗李太博家新生鸭脚

梅尧臣

北人见鸭脚,南人见胡桃。běi rén jiàn yā jiǎo,nán rén jiàn hú táo。
识内不识外,疑若橡栗韬。shí nèi bù shí wài,yí ruò xiàng lì tāo。
鸭脚类绿李,其名因叶高。yā jiǎo lèi lǜ lǐ,qí míng yīn yè gāo。
吾乡宣城郡,每以此为劳。wú xiāng xuān chéng jùn,měi yǐ cǐ wèi láo。
种树三十年,结子防山猱。zhǒng shù sān shí nián,jié zi fáng shān náo。
剥核手无肤,持置宫省曹。bō hé shǒu wú fū,chí zhì gōng shěng cáo。
今喜生都下,荐酒压葡萄。jīn xǐ shēng dōu xià,jiàn jiǔ yā pú táo。
初闻帝苑夸,又复主第褒。chū wén dì yuàn kuā,yòu fù zhǔ dì bāo。
累累谁采掇,玉碗上金鳌。lèi lèi shuí cǎi duō,yù wǎn shàng jīn áo。
金鳌文章宗,分赠我已叨。jīn áo wén zhāng zōng,fēn zèng wǒ yǐ dāo。
岂无异乡感,感此微物遭。qǐ wú yì xiāng gǎn,gǎn cǐ wēi wù zāo。
一世走尘土,鬓颠得霜毛。yī shì zǒu chén tǔ,bìn diān dé shuāng máo。

陆子履示秦篆宝

梅尧臣

秦既并诸侯,斯乃一度量。qín jì bìng zhū hóu,sī nǎi yī dù liàng。
铸宝以永传,万世俾勿丧。zhù bǎo yǐ yǒng chuán,wàn shì bǐ wù sàng。
精铜不生花,小篆著丞相。jīng tóng bù shēng huā,xiǎo zhuàn zhù chéng xiāng。
一没咸阳宫,千秋事更王。yī méi xián yáng gōng,qiān qiū shì gèng wáng。
陆君居洛城,客有来渭上。lù jūn jū luò chéng,kè yǒu lái wèi shàng。
曰因农人耕,发壤破古藏。yuē yīn nóng rén gēng,fā rǎng pò gǔ cáng。
遂获此物还,文完字何壮。suì huò cǐ wù hái,wén wán zì hé zhuàng。
始号为皇帝,立语已超旷。shǐ hào wèi huáng dì,lì yǔ yǐ chāo kuàng。
意将愚黔首,衅起危博浪。yì jiāng yú qián shǒu,xìn qǐ wēi bó làng。
其后同玉玺,不随骊山葬。qí hòu tóng yù xǐ,bù suí lí shān zàng。
今蓄于君家,徒尔资奇尚。jīn xù yú jūn jiā,tú ěr zī qí shàng。
物以用为珍,异时皆似妄。wù yǐ yòng wèi zhēn,yì shí jiē shì wàng。

王屋高送王屋知县孙秘丞

梅尧臣

王屋山高无猿猱,下有黄河水滔滔。wáng wū shān gāo wú yuán náo,xià yǒu huáng hé shuǐ tāo tāo。
天坛半夜见海白,光动古邑鸡先嘷。tiān tán bàn yè jiàn hǎi bái,guāng dòng gǔ yì jī xiān háo。
鸡先嘷,绝吠獒,岩居林栖吏莫搔。jī xiān háo,jué fèi áo,yán jū lín qī lì mò sāo。
山肤有时得虞猎,不比彘肉烹连毛。shān fū yǒu shí dé yú liè,bù bǐ zhì ròu pēng lián máo。
闻君今去将效陶,县前种柳芟蓬蒿。wén jūn jīn qù jiāng xiào táo,xiàn qián zhǒng liǔ shān péng hāo。
不问公田问民俗,民安事简教儿曹。bù wèn gōng tián wèn mín sú,mín ān shì jiǎn jiào ér cáo。
河南太守喜恺悌,如此可以无厌劳。hé nán tài shǒu xǐ kǎi tì,rú cǐ kě yǐ wú yàn láo。

听文都知吹箫

梅尧臣

虞舜已去苍梧野,秦女骖鸾无复下。yú shùn yǐ qù cāng wú yě,qín nǚ cān luán wú fù xià。
箫管人间不解传,帝乐部中能亦寡。xiāo guǎn rén jiān bù jiě chuán,dì lè bù zhōng néng yì guǎ。
欲买小鬟试教之,教坊供奉谁知者。yù mǎi xiǎo huán shì jiào zhī,jiào fāng gōng fèng shuí zhī zhě。
晏识文公始致来,劝接贱生宜强且。yàn shí wén gōng shǐ zhì lái,quàn jiē jiàn shēng yí qiáng qiě。
乃呼侧坐吹一曲,惊顾顿嘶堂下马。nǎi hū cè zuò chuī yī qū,jīng gù dùn sī táng xià mǎ。
吾妻闺中闻不闻,稚女扳帘笑娇奼。wú qī guī zhōng wén bù wén,zhì nǚ bān lián xiào jiāo chà。
未敢多听便遣还,赠饮单杯向身泻。wèi gǎn duō tīng biàn qiǎn hái,zèng yǐn dān bēi xiàng shēn xiè。

杂言送王无咎及第后授江都尉先归建昌

梅尧臣

白袍来,黄绶回。bái páo lái,huáng shòu huí。
来跨骞驴回跨马,麻源三谷桂花开。lái kuà qiān lǘ huí kuà mǎ,má yuán sān gǔ guì huā kāi。
江都作尉入风埃,主人刘向西京才。jiāng dōu zuò wèi rù fēng āi,zhǔ rén liú xiàng xī jīng cái。
心如明月无不照,恐君已到还鸾台。xīn rú míng yuè wú bù zhào,kǒng jūn yǐ dào hái luán tái。

文豹篇赠黄介夫

梅尧臣

壮哉南山豹,不畏白额虎。zhuàng zāi nán shān bào,bù wèi bái é hǔ。
泽雾毛虽杂鼮鼠,朝将具须暮为乳。zé wù máo suī zá tíng shǔ,cháo jiāng jù xū mù wèi rǔ。
文章子云久已许,还笑大夫费五羖。wén zhāng zi yún jiǔ yǐ xǔ,hái xiào dà fū fèi wǔ gǔ。
天子仗中仪勿举,尾与旗常愿看取。tiān zi zhàng zhōng yí wù jǔ,wěi yǔ qí cháng yuàn kàn qǔ。

送韩钦圣学士京西提刑

梅尧臣

王朝慎常刑,恐民陷非辟。wáng cháo shèn cháng xíng,kǒng mín xiàn fēi pì。
分命遣使车,谬枉得举摘。fēn mìng qiǎn shǐ chē,miù wǎng dé jǔ zhāi。
兼之劝农桑,欲野无旷隙。jiān zhī quàn nóng sāng,yù yě wú kuàng xì。
韩侯夙所志,功利岂止百。hán hóu sù suǒ zhì,gōng lì qǐ zhǐ bǎi。
茫茫唐邓间,荒土无牛迹。máng máng táng dèng jiān,huāng tǔ wú niú jì。
邵阏废未久,柘阳仍旧白。shào è fèi wèi jiǔ,zhè yáng réng jiù bái。
二地傥复营,万世不可易。èr dì tǎng fù yíng,wàn shì bù kě yì。
昔在汉家时,近亲多占籍。xī zài hàn jiā shí,jìn qīn duō zhàn jí。
苟或非膏腴,当应徒畿赤。gǒu huò fēi gāo yú,dāng yīng tú jī chì。
每念辄叹嗟,未能俾尽画。měi niàn zhé tàn jiē,wèi néng bǐ jǐn huà。
天将富斯民,事与愿不隔。tiān jiāng fù sī mín,shì yǔ yuàn bù gé。
其易谓何如,拾芥由琥珀。qí yì wèi hé rú,shí jiè yóu hǔ pò。
我今送韩侯,书以赠无责。wǒ jīn sòng hán hóu,shū yǐ zèng wú zé。

得福州蔡君谟密学书并茶

梅尧臣

薛老大字留山峰,百尺倒插非人踪。xuē lǎo dà zì liú shān fēng,bǎi chǐ dào chā fēi rén zōng。
其下长乐太守书,矫然变怪神渊龙。qí xià zhǎng lè tài shǒu shū,jiǎo rán biàn guài shén yuān lóng。
薛老谁何果有意,千古乃与奇笔逢。xuē lǎo shuí hé guǒ yǒu yì,qiān gǔ nǎi yǔ qí bǐ féng。
太守姓出东汉邕,名齐晋魏王与钟。tài shǒu xìng chū dōng hàn yōng,míng qí jìn wèi wáng yǔ zhōng。
尺题寄我怜衰翁,刮青茗笼藤缠封。chǐ tí jì wǒ lián shuāi wēng,guā qīng míng lóng téng chán fēng。
纸中七十有一字,丹砂铁颗攒芙蓉。zhǐ zhōng qī shí yǒu yī zì,dān shā tiě kē zǎn fú róng。
光照陋室恐飞去,锁以漆箧缄重重。guāng zhào lòu shì kǒng fēi qù,suǒ yǐ qī qiè jiān zhòng zhòng。
茶开片銙碾叶白,亭午一啜驱昏慵。chá kāi piàn kuǎ niǎn yè bái,tíng wǔ yī chuài qū hūn yōng。
颜生枕肱饮瓢水,韩子饭齑居辟雍。yán shēng zhěn gōng yǐn piáo shuǐ,hán zi fàn jī jū pì yōng。
虽穷且老不愧昔,远荷好事纾情悰。suī qióng qiě lǎo bù kuì xī,yuǎn hé hǎo shì shū qíng cóng。

嘉祐二年七月九日大雨寄永叔内翰

梅尧臣

去年龙母沐,今年龙妇浴。qù nián lóng mǔ mù,jīn nián lóng fù yù。
民何竞相传,讹言初愿戮。mín hé jìng xiāng chuán,é yán chū yuàn lù。
沐水不湿缨,浴波吞目睛。mù shuǐ bù shī yīng,yù bō tūn mù jīng。
连岁果为患,准度非人情。lián suì guǒ wèi huàn,zhǔn dù fēi rén qíng。
岛夷尚弗尔,况乃此京城。dǎo yí shàng fú ěr,kuàng nǎi cǐ jīng chéng。
天公亦鉴详,天子大圣明。tiān gōng yì jiàn xiáng,tiān zi dà shèng míng。
尧时不昏垫,安见尧忧茕。yáo shí bù hūn diàn,ān jiàn yáo yōu qióng。
今但微禹力,上心常屏营。jīn dàn wēi yǔ lì,shàng xīn cháng píng yíng。
祠官骏奔走,请祷必竭诚。cí guān jùn bēn zǒu,qǐng dǎo bì jié chéng。
庙堂列土偶,椒酒空湛盈。miào táng liè tǔ ǒu,jiāo jiǔ kōng zhàn yíng。
灵气自莫主,非以尧言轻。líng qì zì mò zhǔ,fēi yǐ yáo yán qīng。
霹雳夜复作,虾蟆尚听鸣。pī lì yè fù zuò,xiā má shàng tīng míng。
辇道有白水,都人无陆行。niǎn dào yǒu bái shuǐ,dōu rén wú lù xíng。
浮萍何处来,青青绕我楹。fú píng hé chù lái,qīng qīng rào wǒ yíng。
连墙已坏破,屋赖支撑牢。lián qiáng yǐ huài pò,wū lài zhī chēng láo。
缅怀所亲友,亲友皆占高。miǎn huái suǒ qīn yǒu,qīn yǒu jiē zhàn gāo。
独知欧阳公,直南望滔滔。dú zhī ōu yáng gōng,zhí nán wàng tāo tāo。
遗奴揭厉往,答言颇力劳。yí nú jiē lì wǎng,dá yán pǒ lì láo。
正取旧戽斗,自课僮仆操。zhèng qǔ jiù hù dòu,zì kè tóng pū cāo。
明日苟不已,挈家仍避逃。míng rì gǒu bù yǐ,qiè jiā réng bì táo。
贤者尚若是,焉用数我曹。xián zhě shàng ruò shì,yān yòng shù wǒ cáo。
免为不吊鬼,世上一鸿毛。miǎn wèi bù diào guǐ,shì shàng yī hóng máo。

送石昌言舍人还蜀拜扫

梅尧臣

紫微星宿何煌煌,掖垣华阁上相当。zǐ wēi xīng sù hé huáng huáng,yē yuán huá gé shàng xiāng dāng。
舍人亦与泰阶近,两两联裾如雁行。shě rén yì yǔ tài jiē jìn,liǎng liǎng lián jū rú yàn xíng。
其间飞星入王垒,天子赐告归故乡。qí jiān fēi xīng rù wáng lěi,tiān zi cì gào guī gù xiāng。
锦鞯金辔照栈去,文园渴令难可望。jǐn jiān jīn pèi zhào zhàn qù,wén yuán kě lìng nán kě wàng。
杨雄位卑才执戟,岂有爵禄多文章。yáng xióng wèi bēi cái zhí jǐ,qǐ yǒu jué lù duō wén zhāng。
石公官显职且贵,还家展墓酹椒浆。shí gōng guān xiǎn zhí qiě guì,hái jiā zhǎn mù lèi jiāo jiāng。
太守趋尘里人避,岷山松柏风凄凉。tài shǒu qū chén lǐ rén bì,mín shān sōng bǎi fēng qī liáng。
椎牛行酒与耆旧,耆旧醉归呼此郎。chuí niú xíng jiǔ yǔ qí jiù,qí jiù zuì guī hū cǐ láng。
公置名分共其乐,敦厚世俗时陶唐。gōng zhì míng fēn gòng qí lè,dūn hòu shì sú shí táo táng。
郎呼只作曩日视,安知锵玉侍明光。láng hū zhǐ zuò nǎng rì shì,ān zhī qiāng yù shì míng guāng。
归来却向凤池直,诏言一出称庙堂。guī lái què xiàng fèng chí zhí,zhào yán yī chū chēng miào táng。
庙堂萧曹不草草,润色鼓动辞琅琅。miào táng xiāo cáo bù cǎo cǎo,rùn sè gǔ dòng cí láng láng。
鳌头蓬莱便可到,蜀人更贺烹猪羊。áo tóu péng lái biàn kě dào,shǔ rén gèng hè pēng zhū yáng。

寄题知仪州太保蒲中书斋

梅尧臣

中条插远近,黄河泻直斜。zhōng tiáo chā yuǎn jìn,huáng hé xiè zhí xié。
蒲坂之城在其涯,渠渠碧瓦十万家。pú bǎn zhī chéng zài qí yá,qú qú bì wǎ shí wàn jiā。
官商工农共扰扰,侯独理斋窗照纱。guān shāng gōng nóng gòng rǎo rǎo,hóu dú lǐ zhāi chuāng zhào shā。
侯方守边听胡笳,满屋蓄书凡几车。hóu fāng shǒu biān tīng hú jiā,mǎn wū xù shū fán jǐ chē。
他年不按清商乐,亦莫学种东陵瓜。tā nián bù àn qīng shāng lè,yì mò xué zhǒng dōng líng guā。
老系战马向庭下,厨架整娖齐签牙。lǎo xì zhàn mǎ xiàng tíng xià,chú jià zhěng chuò qí qiān yá。
朝闻鸣鸡夕闻鸦,眼昏秋匣生铜花。cháo wén míng jī xī wén yā,yǎn hūn qiū xiá shēng tóng huā。
儿孙诵习且盈耳,客来休论常山蛇。ér sūn sòng xí qiě yíng ěr,kè lái xiū lùn cháng shān shé。