古诗词

客郑遇昙颖自洛中东归

梅尧臣

禅衣本坏色,不化洛阳尘。chán yī běn huài sè,bù huà luò yáng chén。
独有烟霞染,况将山水亲。dú yǒu yān xiá rǎn,kuàng jiāng shān shuǐ qīn。
西风入关戍,宿雨过城闉。xī fēng rù guān shù,sù yǔ guò chéng yīn。
谁羡飘然迹,吾车亦已巾。shuí xiàn piāo rán jì,wú chē yì yǐ jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

九月二十四日大风

梅尧臣

秋飙无踪迹,空中声奔驰。qiū biāo wú zōng jì,kōng zhōng shēng bēn chí。
枯桑因已验,老病仍先知。kū sāng yīn yǐ yàn,lǎo bìng réng xiān zhī。
惊沙入破隙,危叶堕绿枝。jīng shā rù pò xì,wēi yè duò lǜ zhī。
幽怀聒不寐,山岳将恐移。yōu huái guā bù mèi,shān yuè jiāng kǒng yí。

二十五日雪

梅尧臣

秋露未为霜,秋空已飞雪。qiū lù wèi wèi shuāng,qiū kōng yǐ fēi xuě。
著树增叶危,压丛忧菊折。zhù shù zēng yè wēi,yā cóng yōu jú zhé。
平明开户看,斗觉颓檐洁。píng míng kāi hù kàn,dòu jué tuí yán jié。
天时莫苍猝,谁预衣裘设。tiān shí mò cāng cù,shuí yù yī qiú shè。

送韩持正寺丞知馀姚

梅尧臣

君家二仲父,连为吴越宰。jūn jiā èr zhòng fù,lián wèi wú yuè zǎi。
钱唐与萧山,治迹应无改。qián táng yǔ xiāo shān,zhì jì yīng wú gǎi。
鱼虾莫厌腥,网罟从人采。yú xiā mò yàn xīng,wǎng gǔ cóng rén cǎi。
天晴姚江深,县鼓朝翻海。tiān qíng yáo jiāng shēn,xiàn gǔ cháo fān hǎi。

送周介之学士通判定州

梅尧臣

相公秉文武,视卒如婴儿。xiāng gōng bǐng wén wǔ,shì zú rú yīng ér。
今往佐其军,岂不重抚绥。jīn wǎng zuǒ qí jūn,qǐ bù zhòng fǔ suí。
我有愚者虑,赠君临路岐。wǒ yǒu yú zhě lǜ,zèng jūn lín lù qí。
相公居并州,拓土曾不疑。xiāng gōng jū bìng zhōu,tuò tǔ céng bù yí。
羌戎起潜变,一旦覆我师。qiāng róng qǐ qián biàn,yī dàn fù wǒ shī。
我师无不勇,将吏实易之。wǒ shī wú bù yǒng,jiāng lì shí yì zhī。
常抱雪耻志,此旨君所知。cháng bào xuě chǐ zhì,cǐ zhǐ jūn suǒ zhī。
兵家尤戒贪,持重养以威。bīng jiā yóu jiè tān,chí zhòng yǎng yǐ wēi。
正当土门路,自昔屯虎貔。zhèng dāng tǔ mén lù,zì xī tún hǔ pí。
朔朝及旬望,大校饫酒卮。shuò cháo jí xún wàng,dà xiào yù jiǔ zhī。
未若投单醪,共饮河水湄。wèi ruò tóu dān láo,gòng yǐn hé shuǐ méi。
古人维其均,今人意参差。gǔ rén wéi qí jūn,jīn rén yì cān chà。
临事欲之死,身往心已移。lín shì yù zhī sǐ,shēn wǎng xīn yǐ yí。
上能同甘苦,下必同安危。shàng néng tóng gān kǔ,xià bì tóng ān wēi。
愿君因议论,兹语何难为。yuàn jūn yīn yì lùn,zī yǔ hé nán wèi。

还柳瑾秘丞诗编

梅尧臣

吾友苏子美,闻昔许君诗。wú yǒu sū zi měi,wén xī xǔ jūn shī。
子美今下世,令人重嗟咨。zi měi jīn xià shì,lìng rén zhòng jiē zī。
当其不得志,泥水蟠蛟螭。dāng qí bù dé zhì,ní shuǐ pán jiāo chī。
未激西海流,安可气吐霓。wèi jī xī hǎi liú,ān kě qì tǔ ní。
吴洲逢朱鳖,腹有百碧遗。wú zhōu féng zhū biē,fù yǒu bǎi bì yí。
他时使我观,我观颜忸怩。tā shí shǐ wǒ guān,wǒ guān yán niǔ ní。
便欲焚笔砚,奈何难争驰。biàn yù fén bǐ yàn,nài hé nán zhēng chí。

张斯立遂州司理

梅尧臣

自身买马棰,为妇置幂䍦。zì shēn mǎi mǎ chuí,wèi fù zhì mì lí。
将出咸阳门,同涉蜀道危。jiāng chū xián yáng mén,tóng shè shǔ dào wēi。
畴昔未禄仕,日夕讲书诗。chóu xī wèi lù shì,rì xī jiǎng shū shī。
不能青云高,乃作黄绶卑。bù néng qīng yún gāo,nǎi zuò huáng shòu bēi。
前人未遇时,往往甘栖迟。qián rén wèi yù shí,wǎng wǎng gān qī chí。
如筑九层台,始起一板基。rú zhù jiǔ céng tái,shǐ qǐ yī bǎn jī。
虽然用功深,岁久终莫隳。suī rán yòng gōng shēn,suì jiǔ zhōng mò huī。
我今惜君行,无力可致之。wǒ jīn xī jūn xíng,wú lì kě zhì zhī。
去勿藉芳草,世俗多夸毗。qù wù jí fāng cǎo,shì sú duō kuā pí。

寄题哀贤亭

梅尧臣

苍苍墓门树,亦有黄鸟哀。cāng cāng mù mén shù,yì yǒu huáng niǎo āi。
贤者不在世,常恨埋蒿莱。xián zhě bù zài shì,cháng hèn mái hāo lái。
山根入溪泉,流响出夜台。shān gēn rù xī quán,liú xiǎng chū yè tái。
东方见子胥,助涛高崔嵬。dōng fāng jiàn zi xū,zhù tāo gāo cuī wéi。

答建州沈屯田寄新茶

梅尧臣

春芽研白膏,夜火焙紫饼。chūn yá yán bái gāo,yè huǒ bèi zǐ bǐng。
价与黄金齐,包开青蒻整。jià yǔ huáng jīn qí,bāo kāi qīng ruò zhěng。
碾为玉色尘,远及芦底井。niǎn wèi yù sè chén,yuǎn jí lú dǐ jǐng。
一啜同醉翁,思君聊引领。yī chuài tóng zuì wēng,sī jūn liáo yǐn lǐng。

送曹测崇班驻泊相州

梅尧臣

知君邺城去,历览古时迹。zhī jūn yè chéng qù,lì lǎn gǔ shí jì。
峨峨铜雀台,其下遗瓦砾。é é tóng què tái,qí xià yí wǎ lì。
不化鸳鸯飞,多近蟾蜍滴。bù huà yuān yāng fēi,duō jìn chán chú dī。
哀哉魏武帝,雄智图九锡。āi zāi wèi wǔ dì,xióng zhì tú jiǔ xī。
俄闻望西陵,作妓向朝夕。é wén wàng xī líng,zuò jì xiàng cháo xī。
曾何百年间,事往如霹雳。céng hé bǎi nián jiān,shì wǎng rú pī lì。
空馀几仞土,阴峭古藓碧。kōng yú jǐ rèn tǔ,yīn qiào gǔ xiǎn bì。
下有牧羊人,上有牂与䍽。xià yǒu mù yáng rén,shàng yǒu zāng yǔ lì。
寒风吹枯草,草短声剌剌。hán fēng chuī kū cǎo,cǎo duǎn shēng lá lá。
珠翠为埃尘,冠剑埋百尺。zhū cuì wèi āi chén,guān jiàn mái bǎi chǐ。
颜回饮一瓢,仲尼不暖席。yán huí yǐn yī piáo,zhòng ní bù nuǎn xí。
拥徒食人肝,生莫如盗蹠。yōng tú shí rén gān,shēng mò rú dào zhí。
令名今犹存,焉在刻金石。lìng míng jīn yóu cún,yān zài kè jīn shí。
我辈当太平,白首如战敌。wǒ bèi dāng tài píng,bái shǒu rú zhàn dí。
又知为善乐,尚愧苟仕籍。yòu zhī wèi shàn lè,shàng kuì gǒu shì jí。
行行勤抚兵,竖威酬德泽。xíng xíng qín fǔ bīng,shù wēi chóu dé zé。

十一月二十三日欧阳永叔刘原甫范景仁何圣徒

梅尧臣

夷门魏公子,来过抱关人。yí mén wèi gōng zi,lái guò bào guān rén。
车马立市中,贵义不耻贫。chē mǎ lì shì zhōng,guì yì bù chǐ pín。
市人无不惊,此老面黧皴。shì rén wú bù jīng,cǐ lǎo miàn lí cūn。
岂将流俗眼,能辨玉与珉。qǐ jiāng liú sú yǎn,néng biàn yù yǔ mín。
尔后几千载,此贤埋埃尘。ěr hòu jǐ qiān zài,cǐ xián mái āi chén。
谁谓四君子,蹈古犹比辰。shuí wèi sì jūn zi,dǎo gǔ yóu bǐ chén。
上马后苑门,访我东城闉。shàng mǎ hòu yuàn mén,fǎng wǒ dōng chéng yīn。
为公开蓬户,沽酒焚紫鳞。wèi gōng kāi péng hù,gū jiǔ fén zǐ lín。
银杯青石盘,共饮不计巡。yín bēi qīng shí pán,gòng yǐn bù jì xún。
薄暮各已醉,欢笑颓冠巾。báo mù gè yǐ zuì,huān xiào tuí guān jīn。
来既无猜嫌,去亦无疏亲。lái jì wú cāi xián,qù yì wú shū qīn。
曷若世上士,惟顾势力均。hé ruò shì shàng shì,wéi gù shì lì jūn。

次韵和原甫陪永叔景仁圣徒

梅尧臣

九月车马过,我庭黄菊鲜。jiǔ yuè chē mǎ guò,wǒ tíng huáng jú xiān。
重来逾七旬,枯萼无复妍。zhòng lái yú qī xún,kū è wú fù yán。
自非凌霜操,枝叶徒相连。zì fēi líng shuāng cāo,zhī yè tú xiāng lián。
衰败未忍去,根荄尚翘然。shuāi bài wèi rěn qù,gēn gāi shàng qiào rán。
不意憔悴丛,犹为君子怜。bù yì qiáo cuì cóng,yóu wèi jūn zi lián。
固值时节晚,岂恨地势偏。gù zhí shí jié wǎn,qǐ hèn dì shì piān。
直如木上萝,缘蔓欲到天。zhí rú mù shàng luó,yuán màn yù dào tiān。
一朝风雪厉,零落向暮年。yī cháo fēng xuě lì,líng luò xiàng mù nián。
至此事乃等,高低复何言。zhì cǐ shì nǎi děng,gāo dī fù hé yán。
公休夸松柏,彭祖与颜渊。gōng xiū kuā sōng bǎi,péng zǔ yǔ yán yuān。
各不相健羡,焉能论柔坚。gè bù xiāng jiàn xiàn,yān néng lùn róu jiān。
愿公时饮酒,周孔今下泉。yuàn gōng shí yǐn jiǔ,zhōu kǒng jīn xià quán。

次韵和永叔饮余家咏枯菊

梅尧臣

今年重阳公欲来,旋种中庭已开菊。jīn nián zhòng yáng gōng yù lái,xuán zhǒng zhōng tíng yǐ kāi jú。
黄金碎剪千万层,小树婆娑嘉趣足。huáng jīn suì jiǎn qiān wàn céng,xiǎo shù pó suō jiā qù zú。
鬓头插蕊惜光辉,酒面浮英爱芬馥。bìn tóu chā ruǐ xī guāng huī,jiǔ miàn fú yīng ài fēn fù。
旋种旋摘趁时候,相笑相寻不拘束。xuán zhǒng xuán zhāi chèn shí hòu,xiāng xiào xiāng xún bù jū shù。
各看华发已垂颠,岂更少年苔色绿。gè kàn huá fā yǐ chuí diān,qǐ gèng shǎo nián tái sè lǜ。
自兹七十有三日,公又连镳入余屋。zì zī qī shí yǒu sān rì,gōng yòu lián biāo rù yú wū。
阶傍犹见旧枯丛,根底青芽欢催促。jiē bàng yóu jiàn jiù kū cóng,gēn dǐ qīng yá huān cuī cù。
但能置酒与公酌,独欠琵琶弹啄木。dàn néng zhì jiǔ yǔ gōng zhuó,dú qiàn pí pá dàn zhuó mù。
所叹坐客尽豪英,槐上冻鸱偷侧目。suǒ tàn zuò kè jǐn háo yīng,huái shàng dòng chī tōu cè mù。
盘中有肉鸱伺之,乌鸟不知啼觜曲。pán zhōng yǒu ròu chī cì zhī,wū niǎo bù zhī tí zī qū。
诸公醉思索笔吟,吾儿暗写千毫秃。zhū gōng zuì sī suǒ bǐ yín,wú ér àn xiě qiān háo tū。
明日持诗小吏忙,未解宿酲聊和属。míng rì chí shī xiǎo lì máng,wèi jiě sù chéng liáo hé shǔ。

寄题刘仲叟

梅尧臣

城临太行谷,谷暖宜草木。chéng lín tài xíng gǔ,gǔ nuǎn yí cǎo mù。
既移洛阳花,又种阮家竹。jì yí luò yáng huā,yòu zhǒng ruǎn jiā zhú。
五色杂黄红,一林常翠绿。wǔ sè zá huáng hóng,yī lín cháng cuì lǜ。
其间广亭开,亦欲危榭筑。qí jiān guǎng tíng kāi,yì yù wēi xiè zhù。
春归百禽嚎,抟黍及布谷。chūn guī bǎi qín háo,tuán shǔ jí bù gǔ。
桑上啄椹食,林下窥果熟。sāng shàng zhuó shèn shí,lín xià kuī guǒ shú。
果收椹已尽,飞去不须逐。guǒ shōu shèn yǐ jǐn,fēi qù bù xū zhú。
婆娑黄杨树,谁谓逢闰缩。pó suō huáng yáng shù,shuí wèi féng rùn suō。
物犹有进退,此理何用告。wù yóu yǒu jìn tuì,cǐ lǐ hé yòng gào。
余心当郊君,未有地可卜。yú xīn dāng jiāo jūn,wèi yǒu dì kě bo。
缀书岂贪乐,且以苟微禄。zhuì shū qǐ tān lè,qiě yǐ gǒu wēi lù。

送李灏秀才南归

梅尧臣

乘驴雪中来,别我千里归。chéng lǘ xuě zhōng lái,bié wǒ qiān lǐ guī。
江南梅花发,身与越乌飞。jiāng nán méi huā fā,shēn yǔ yuè wū fēi。
几年客大梁,著尽箧中衣。jǐ nián kè dà liáng,zhù jǐn qiè zhōng yī。
空馀一束书,去恨识者稀。kōng yú yī shù shū,qù hèn shí zhě xī。

送刁经臣归润州兼寄昙师

梅尧臣

古来山林士,一往不复返。gǔ lái shān lín shì,yī wǎng bù fù fǎn。
区区世上名,岂毕车自挽。qū qū shì shàng míng,qǐ bì chē zì wǎn。
前有高山危,后有落日晚。qián yǒu gāo shān wēi,hòu yǒu luò rì wǎn。
未知所止息,已慕田家饭。wèi zhī suǒ zhǐ xī,yǐ mù tián jiā fàn。
爱君京口归,万事不着眼。ài jūn jīng kǒu guī,wàn shì bù zhe yǎn。
乘马饰鞍辔,乘舟画屋版。chéng mǎ shì ān pèi,chéng zhōu huà wū bǎn。
长途与白浪,健驶固莫限。zhǎng tú yǔ bái làng,jiàn shǐ gù mò xiàn。
力殚风定时,各各系岸栈。lì dān fēng dìng shí,gè gè xì àn zhàn。
寄语老空人,青崖勿锄刬。jì yǔ lǎo kōng rén,qīng yá wù chú chǎn。