古诗词

客郑遇昙颖自洛中东归

梅尧臣

禅衣本坏色,不化洛阳尘。chán yī běn huài sè,bù huà luò yáng chén。
独有烟霞染,况将山水亲。dú yǒu yān xiá rǎn,kuàng jiāng shān shuǐ qīn。
西风入关戍,宿雨过城闉。xī fēng rù guān shù,sù yǔ guò chéng yīn。
谁羡飘然迹,吾车亦已巾。shuí xiàn piāo rán jì,wú chē yì yǐ jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

赠狄梁公十二代孙国宾

梅尧臣

雄雉飞上天,牝雉白日鸣。xióng zhì fēi shàng tiān,pìn zhì bái rì míng。
驱逐凤皇雏,百鸟不出声。qū zhú fèng huáng chú,bǎi niǎo bù chū shēng。
岂无雕与鹗,至死莫得争。qǐ wú diāo yǔ è,zhì sǐ mò dé zhēng。
孤鹤独不惧,使风羽翼成。gū hè dú bù jù,shǐ fēng yǔ yì chéng。
鹤性本君子,嘹唳通太清。hè xìng běn jūn zi,liáo lì tōng tài qīng。
至今有其孙,踉跄田中行。zhì jīn yǒu qí sūn,liáng qiāng tián zhōng xíng。
明时与稻粱,重节亦贵名。míng shí yǔ dào liáng,zhòng jié yì guì míng。
尔无冲天力,且与鹙鸧并。ěr wú chōng tiān lì,qiě yǔ qiū cāng bìng。
慎勿啄泥秽,坐使白鹭轻。shèn wù zhuó ní huì,zuò shǐ bái lù qīng。

寄金山昙颖师呈永叔内翰

梅尧臣

江中峨峨山,上有道人住。jiāng zhōng é é shān,shàng yǒu dào rén zhù。
风涛响殿阁,云雾生席屦。fēng tāo xiǎng diàn gé,yún wù shēng xí jù。
道人如不闻,道人如不顾。dào rén rú bù wén,dào rén rú bù gù。
谁能识此心,来往只鸥鹭。shuí néng shí cǐ xīn,lái wǎng zhǐ ōu lù。
京洛三十年,尘埃一相遇。jīng luò sān shí nián,chén āi yī xiāng yù。
我与信都公,已落衣冠故。wǒ yǔ xìn dōu gōng,yǐ luò yī guān gù。
平生守仁义,齿发忽衰暮。píng shēng shǒu rén yì,chǐ fā hū shuāi mù。
世事不我拘,自有浩然趣。shì shì bù wǒ jū,zì yǒu hào rán qù。
未由逢故人,坐石语平素。wèi yóu féng gù rén,zuò shí yǔ píng sù。

次韵和永叔夜坐鼓琴有感二首

梅尧臣

夜坐弹玉琴,琴韵与指随。yè zuò dàn yù qín,qín yùn yǔ zhǐ suí。
不辞再三弹,但恨世少知。bù cí zài sān dàn,dàn hèn shì shǎo zhī。
知公爱陶潜,全身衰弊时。zhī gōng ài táo qián,quán shēn shuāi bì shí。
有琴不安弦,与俗异所为。yǒu qín bù ān xián,yǔ sú yì suǒ wèi。
寂然得真趣,乃至无言期。jì rán dé zhēn qù,nǎi zhì wú yán qī。

次韵和永叔夜坐鼓琴有感二首

梅尧臣

舜琴曰朕有,语舜郁陶乎。shùn qín yuē zhèn yǒu,yǔ shùn yù táo hū。
孝悌怨则否,傲狠愧岂无。xiào tì yuàn zé fǒu,ào hěn kuì qǐ wú。
我尝抚卷叹,叹此孟氏书。wǒ cháng fǔ juǎn tàn,tàn cǐ mèng shì shū。
此书有深意,仁义世久虚。cǐ shū yǒu shēn yì,rén yì shì jiǔ xū。
公今乃有感,其不在兹欤。gōng jīn nǎi yǒu gǎn,qí bù zài zī yú。
鱼跃与鹤舞,物情曾未殊。yú yuè yǔ hè wǔ,wù qíng céng wèi shū。
无情则无应,何必问鸟鱼。wú qíng zé wú yīng,hé bì wèn niǎo yú。

送朱司封知登州

梅尧臣

驾言发夷门,东方守牟城。jià yán fā yí mén,dōng fāng shǒu móu chéng。
城临沧海上,不厌风涛声。chéng lín cāng hǎi shàng,bù yàn fēng tāo shēng。
海市有时望,闾屋空虚生。hǎi shì yǒu shí wàng,lǘ wū kōng xū shēng。
车马或隐见,人物亦纵横。chē mǎ huò yǐn jiàn,rén wù yì zòng héng。
变怪其若此,安知无蓬瀛。biàn guài qí ruò cǐ,ān zhī wú péng yíng。
昨日闻公说,今日闻公行。zuó rì wén gōng shuō,jīn rì wén gōng xíng。
行将劝农耕,用之卜阴晴。xíng jiāng quàn nóng gēng,yòng zhī bo yīn qíng。

送代州钱防御

梅尧臣

堂堂雁门行,赫赫符节分。táng táng yàn mén xíng,hè hè fú jié fēn。
紫塞千里障,红旗十万军。zǐ sāi qiān lǐ zhàng,hóng qí shí wàn jūn。
世家王爵贵,祖庙将臣勋。shì jiā wáng jué guì,zǔ miào jiāng chén xūn。
钟鼓陈牛酒,衣裘论典坟。zhōng gǔ chén niú jiǔ,yī qiú lùn diǎn fén。
呼鹰下青汉,牧马出黄云。hū yīng xià qīng hàn,mù mǎ chū huáng yún。
窦宪何为者,燕然解勒文。dòu xiàn hé wèi zhě,yàn rán jiě lēi wén。

寄题庐陵董氏桂林书斋

梅尧臣

山东桑柘多,江南松桂茂。shān dōng sāng zhè duō,jiāng nán sōng guì mào。
种桑事春蚕,栽桂事华构。zhǒng sāng shì chūn cán,zāi guì shì huá gòu。
尝闻云盖下,聚书为大富。cháng wén yún gài xià,jù shū wèi dà fù。
往往见子孙,缘天掇星宿。wǎng wǎng jiàn zi sūn,yuán tiān duō xīng sù。
掇星星若珠,光彩出屋漏。duō xīng xīng ruò zhū,guāng cǎi chū wū lòu。
秋收万种田,作酒日为寿。qiū shōu wàn zhǒng tián,zuò jiǔ rì wèi shòu。
亦有千里归,锦衣行白昼。yì yǒu qiān lǐ guī,jǐn yī xíng bái zhòu。

次韵永叔乞药有感

梅尧臣

子厚论钟乳,要若鹅翎筒。zi hòu lùn zhōng rǔ,yào ruò é líng tǒng。
安取啖枣栗,谓相出山东。ān qǔ dàn zǎo lì,wèi xiāng chū shān dōng。
所产有所美,慎勿凭村僮。suǒ chǎn yǒu suǒ měi,shèn wù píng cūn tóng。
公问我饵药,石臼将使砻。gōng wèn wǒ ěr yào,shí jiù jiāng shǐ lóng。
我饵乃藤根,得方非仓公。wǒ ěr nǎi téng gēn,dé fāng fēi cāng gōng。
曾闻李习之,其品今颇同。céng wén lǐ xí zhī,qí pǐn jīn pǒ tóng。
此物俗为贱,不入贵品中。cǐ wù sú wèi jiàn,bù rù guì pǐn zhōng。
吾妻希孟光,自舂供梁鸿。wú qī xī mèng guāng,zì chōng gōng liáng hóng。
荏苒岁月久,颜丹听益聪。rěn rǎn suì yuè jiǔ,yán dān tīng yì cōng。
虽能气血盛,不疗贫病攻。suī néng qì xuè shèng,bù liáo pín bìng gōng。
何如面黧黑,腰金明光宫。hé rú miàn lí hēi,yāo jīn míng guāng gōng。
亦莫如学钓,缗钩悬香藭。yì mò rú xué diào,mín gōu xuán xiāng qióng。
但知烟水乐,宁计身瘠丰。dàn zhī yān shuǐ lè,níng jì shēn jí fēng。
我生无快意,岂异抱笃癃。wǒ shēng wú kuài yì,qǐ yì bào dǔ lóng。
公乎忽我求,略辨雌与雄。gōng hū hū wǒ qiú,lüè biàn cí yǔ xióng。
雄赤而雌白,由来不同功。xióng chì ér cí bái,yóu lái bù tóng gōng。
沙合固切似,朋好殊未穷。shā hé gù qiè shì,péng hǎo shū wèi qióng。
长年苟不遇,笑杀渭上翁。zhǎng nián gǒu bù yù,xiào shā wèi shàng wēng。

送雷太简知虢州

梅尧臣

牛车读古书,少作游秦客。niú chē dú gǔ shū,shǎo zuò yóu qín kè。
一朝起为郎,华省何赫赫。yī cháo qǐ wèi láng,huá shěng hé hè hè。
若有南山云,时时生枕席。ruò yǒu nán shān yún,shí shí shēng zhěn xí。
云润不益老,呼吸乘间隙。yún rùn bù yì lǎo,hū xī chéng jiān xì。
抱疴初骇闻,既愈赖药石。bào kē chū hài wén,jì yù lài yào shí。
遂请虢太守,虢事简且适。suì qǐng guó tài shǒu,guó shì jiǎn qiě shì。
况有三堂存,韩诗犹可觌。kuàng yǒu sān táng cún,hán shī yóu kě dí。
永歌复饮酒,东平希阮籍。yǒng gē fù yǐn jiǔ,dōng píng xī ruǎn jí。

早春书局即事

梅尧臣

蔷薇结旧蔓,夭桃种新红。qiáng wēi jié jiù màn,yāo táo zhǒng xīn hóng。
伤根桃不死,著架蔓依丛。shāng gēn táo bù sǐ,zhù jià màn yī cóng。
要以玩芳物,亦宁负春风。yào yǐ wán fāng wù,yì níng fù chūn fēng。
谁念太行下,移谷学愚公。shuí niàn tài xíng xià,yí gǔ xué yú gōng。

古意

梅尧臣

林中即鹿人,常为虎所即。lín zhōng jí lù rén,cháng wèi hǔ suǒ jí。
虎岂援鹿者,亦各求其食。hǔ qǐ yuán lù zhě,yì gè qiú qí shí。
趋利不顾害,祸患安可息。qū lì bù gù hài,huò huàn ān kě xī。
古来遁世士,轻彼用智力。gǔ lái dùn shì shì,qīng bǐ yòng zhì lì。

郭园梅花

梅尧臣

未逢柳条青,独见梅蕊好。wèi féng liǔ tiáo qīng,dú jiàn méi ruǐ hǎo。
犹怯春风寒,不比江南早。yóu qiè chūn fēng hán,bù bǐ jiāng nán zǎo。
清香拂酒杯,素色欺蓬葆。qīng xiāng fú jiǔ bēi,sù sè qī péng bǎo。
佳人金缕衣,唱彻嗟身老。jiā rén jīn lǚ yī,chàng chè jiē shēn lǎo。

送襄陵李令彦辅

梅尧臣

公相为近亲,翰林为故人。gōng xiāng wèi jìn qīn,hàn lín wèi gù rén。
亲旧各贵显,青袍未离身。qīn jiù gè guì xiǎn,qīng páo wèi lí shēn。
六十去作令,岂慕要路津。liù shí qù zuò lìng,qǐ mù yào lù jīn。
又思汉东归,便置漉酒巾。yòu sī hàn dōng guī,biàn zhì lù jiǔ jīn。
深希陶渊明,澹然意已真。shēn xī táo yuān míng,dàn rán yì yǐ zhēn。
食枣齿宜黄,晋俗诚自淳。shí zǎo chǐ yí huáng,jìn sú chéng zì chún。
尚不顾隋珠,安肯与此邻。shàng bù gù suí zhū,ān kěn yǔ cǐ lín。
送君识君心,扫迹向世尘。sòng jūn shí jūn xīn,sǎo jì xiàng shì chén。

咏刘仲更泽州园中丑石

梅尧臣

君家太湖石,何从太湖得。jūn jiā tài hú shí,hé cóng tài hú dé。
太湖天东南,太行天西北。tài hú tiān dōng nán,tài xíng tiān xī běi。
相去三千里,虽有何致力。xiāng qù sān qiān lǐ,suī yǒu hé zhì lì。
古人烦舟车,顽质无羽翼。gǔ rén fán zhōu chē,wán zhì wú yǔ yì。
窍引木莲根,木莲依以植。qiào yǐn mù lián gēn,mù lián yī yǐ zhí。
秋蛇出其中,舌吐虹霓色。qiū shé chū qí zhōng,shé tǔ hóng ní sè。
君尝夸于我,怪怪亦特特。jūn cháng kuā yú wǒ,guài guài yì tè tè。
以丑世为恶,兹以丑为德。yǐ chǒu shì wèi è,zī yǐ chǒu wèi dé。
事固无丑好,丑好贵不惑。shì gù wú chǒu hǎo,chǒu hǎo guì bù huò。

寄题杨敏叔虢州吏隐亭

梅尧臣

贤哉虢略君,守虢事颇简。xián zāi guó lüè jūn,shǒu guó shì pǒ jiǎn。
有亭后园中,登览早至晚。yǒu tíng hòu yuán zhōng,dēng lǎn zǎo zhì wǎn。
了了松柏关,气象入醉眼。le le sōng bǎi guān,qì xiàng rù zuì yǎn。
花草发琐细,禽鸟啼睍睆。huā cǎo fā suǒ xì,qín niǎo tí xiàn huàn。
竟日人不来,亦莫去杯盏。jìng rì rén bù lái,yì mò qù bēi zhǎn。