古诗词

夏侯彦济武陟主簿

梅尧臣

怀县曾余往,风谣为尔知。huái xiàn céng yú wǎng,fēng yáo wèi ěr zhī。
寒先太行近,润接大河卑。hán xiān tài xíng jìn,rùn jiē dà hé bēi。
宾酒栽公秫,晨羹剪露葵。bīn jiǔ zāi gōng shú,chén gēng jiǎn lù kuí。
簿书行正委,何似布衣时。bù shū xíng zhèng wěi,hé shì bù yī shí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送张著作器宰蕲水

梅尧臣

予闻楚山竹,肉好发亦匀。yǔ wén chǔ shān zhú,ròu hǎo fā yì yún。
陇上风雪饱,石根莓苔皴。lǒng shàng fēng xuě bǎo,shí gēn méi tái cūn。
搜林剪横吹,龙子愁水滨。sōu lín jiǎn héng chuī,lóng zi chóu shuǐ bīn。
作邑尚简易,岂必蹈昔人。zuò yì shàng jiǎn yì,qǐ bì dǎo xī rén。
愿为季长赋,安用瑶与珉。yuàn wèi jì zhǎng fù,ān yòng yáo yǔ mín。

和瘿杯

梅尧臣

物以美好称,或以丑恶用。wù yǐ měi hǎo chēng,huò yǐ chǒu è yòng。
美恶固无然,逢时乃亦共。měi è gù wú rán,féng shí nǎi yì gòng。
弃则为所轻,用则为所重。qì zé wèi suǒ qīng,yòng zé wèi suǒ zhòng。
道闻瘿木器,爱赏互歌颂。dào wén yǐng mù qì,ài shǎng hù gē sòng。
定应初得之,买不论官俸。dìng yīng chū dé zhī,mǎi bù lùn guān fèng。
靧面生光辉,贮饮发狂纵。huì miàn shēng guāng huī,zhù yǐn fā kuáng zòng。
坐欲置于傍,行欲挈以从。zuò yù zhì yú bàng,xíng yù qiè yǐ cóng。
其形何险怪,曾不因蓺种。qí xíng hé xiǎn guài,céng bù yīn yì zhǒng。
凹凸本自然,出缩非斗缝。āo tū běn zì rán,chū suō fēi dòu fèng。
薄才难究穷,诋诃兹实恐。báo cái nán jiū qióng,dǐ hē zī shí kǒng。

送张著作孟侯宰上元

梅尧臣

天衢车马迹,急若机上梭。tiān qú chē mǎ jì,jí ruò jī shàng suō。
义虽平生笃,不越一再过。yì suī píng shēng dǔ,bù yuè yī zài guò。
夫子累顾我,言归泛长河。fū zi lèi gù wǒ,yán guī fàn zhǎng hé。
得邑美建业,风流犹可歌。dé yì měi jiàn yè,fēng liú yóu kě gē。
依稀江令宅,秋草应更多。yī xī jiāng lìng zhái,qiū cǎo yīng gèng duō。
五题谁复咏,钟蒋与嵯峨。wǔ tí shuí fù yǒng,zhōng jiǎng yǔ cuó é。

刘原甫观相国寺净土

梅尧臣

吾侪来都下,将逾三十春。wú chái lái dōu xià,jiāng yú sān shí chūn。
不闻此画塑,想子得亦新。bù wén cǐ huà sù,xiǎng zi dé yì xīn。
兹寺临大道,常多车马尘。zī sì lín dà dào,cháng duō chē mǎ chén。
设如前日手,晦昧已惑人。shè rú qián rì shǒu,huì mèi yǐ huò rén。
曷分今与古,曷辩伪与真。hé fēn jīn yǔ gǔ,hé biàn wěi yǔ zhēn。
闽缁图凤姿,越释弹龙唇。mǐn zī tú fèng zī,yuè shì dàn lóng chún。
但知五彩烂,徒谓五音淳。dàn zhī wǔ cǎi làn,tú wèi wǔ yīn chún。
熟识商声高,孰惊眸子神。shú shí shāng shēng gāo,shú jīng móu zi shén。
不能评谱品,索玉翻得珉。bù néng píng pǔ pǐn,suǒ yù fān dé mín。
二君才调高,言若羽翮振。èr jūn cái diào gāo,yán ruò yǔ hé zhèn。
将令寻常工,千岁传不泯。jiāng lìng xún cháng gōng,qiān suì chuán bù mǐn。

依韵解中道如晦调

梅尧臣

二君嗜学者,不啻食饮贪。èr jūn shì xué zhě,bù chì shí yǐn tān。
所得才半语,已实犹双南。suǒ dé cái bàn yǔ,yǐ shí yóu shuāng nán。
推予当独步,幸勿辞再三。tuī yǔ dāng dú bù,xìng wù cí zài sān。
可因愤悱发,莫为顽鄙谈。kě yīn fèn fěi fā,mò wèi wán bǐ tán。
大雅固自到,建安殊未甘。dà yǎ gù zì dào,jiàn ān shū wèi gān。
哀哉彼屈宋,徒尔死湘潭。āi zāi bǐ qū sòng,tú ěr sǐ xiāng tán。
险句孰敢抗,似入虎穴探。xiǎn jù shú gǎn kàng,shì rù hǔ xué tàn。
辛勤不盈襜,况又剧采蓝。xīn qín bù yíng chān,kuàng yòu jù cǎi lán。
诽诃猬毛起,度量牛鼎函。fěi hē wèi máo qǐ,dù liàng niú dǐng hán。
人情何多嫉,机巧久已谙。rén qíng hé duō jí,jī qiǎo jiǔ yǐ ān。
莫问冠冕贵,自将诗书耽。mò wèn guān miǎn guì,zì jiāng shī shū dān。
兴来聊咏怀,字密如排蚕。xīng lái liáo yǒng huái,zì mì rú pái cán。
曹刘为我驾,颜鲍为我骖。cáo liú wèi wǒ jià,yán bào wèi wǒ cān。
爰视二子才,并驱应亦堪。yuán shì èr zi cái,bìng qū yīng yì kān。

依韵和裴如晦秋怀

梅尧臣

老叶已足蠹,风振犹在柯。lǎo yè yǐ zú dù,fēng zhèn yóu zài kē。
高高低低声,切切感我多。gāo gāo dī dī shēng,qiè qiè gǎn wǒ duō。
不念四散飞,尖圆竞相磨。bù niàn sì sàn fēi,jiān yuán jìng xiāng mó。
当兹思再春,宛然同俟河。dāng zī sī zài chūn,wǎn rán tóng qí hé。
莫惊衡山雁,莫问洞庭波。mò jīng héng shān yàn,mò wèn dòng tíng bō。
徒闻汉武帝,独有横汾歌。tú wén hàn wǔ dì,dú yǒu héng fén gē。

送张讽寺丞赴青州幕

梅尧臣

朝廷久清明,贤相出贤牧。cháo tíng jiǔ qīng míng,xián xiāng chū xián mù。
贤牧又选贤,森森备官属。xián mù yòu xuǎn xián,sēn sēn bèi guān shǔ。
是以邦政修,良农播嘉谷。shì yǐ bāng zhèng xiū,liáng nóng bō jiā gǔ。
上无租赋逋,下有囷廪蓄。shàng wú zū fù bū,xià yǒu qūn lǐn xù。
往者河朔饥,奔送剧凫鹜。wǎng zhě hé shuò jī,bēn sòng jù fú wù。
富公镇青社,有来咸鞠育。fù gōng zhèn qīng shè,yǒu lái xián jū yù。
病者调药剂,起者饲饘粥。bìng zhě diào yào jì,qǐ zhě sì zhān zhōu。
老稚四十万,瘦骨生壮肉。lǎo zhì sì shí wàn,shòu gǔ shēng zhuàng ròu。
乡县将遣归,田园皆可复。xiāng xiàn jiāng qiǎn guī,tián yuán jiē kě fù。
为之置长犁,为之置黄犊。wèi zhī zhì zhǎng lí,wèi zhī zhì huáng dú。
既完身上衣,又付橐中粟。jì wán shēn shàng yī,yòu fù tuó zhōng sù。
庭下再拜辞,望城皆感哭。tíng xià zài bài cí,wàng chéng jiē gǎn kū。
他人守一方,境内犹不足。tā rén shǒu yī fāng,jìng nèi yóu bù zú。
至今赵魏间,食饮常酹祝。zhì jīn zhào wèi jiān,shí yǐn cháng lèi zhù。
富公离山东,寇盗颇任触。fù gōng lí shān dōng,kòu dào pǒ rèn chù。
堂堂高平公,德业人所伏。táng táng gāo píng gōng,dé yè rén suǒ fú。
幕府得才谋,蝼蚁不劳扑。mù fǔ dé cái móu,lóu yǐ bù láo pū。
上体忧勤心,扫灭得神速。shàng tǐ yōu qín xīn,sǎo miè dé shén sù。
张侯三十馀,莹若无玷玉。zhāng hóu sān shí yú,yíng ruò wú diàn yù。
八字分浓眉,纯漆点双目。bā zì fēn nóng méi,chún qī diǎn shuāng mù。
昨日奉辟书,气貌宁近俗。zuó rì fèng pì shū,qì mào níng jìn sú。
言从必磊落,事果无出缩。yán cóng bì lěi luò,shì guǒ wú chū suō。
他时为书功,谁惜千毫秃。tā shí wèi shū gōng,shuí xī qiān háo tū。

送徐秘校庐州监酒

梅尧臣

淮南秋物盛,稻熟蟹正肥。huái nán qiū wù shèng,dào shú xiè zhèng féi。
况身为酒官,醇酎饮不非。kuàng shēn wèi jiǔ guān,chún zhòu yǐn bù fēi。
傥观众人醉,徒自使世讥。tǎng guān zhòng rén zuì,tú zì shǐ shì jī。
与君伯氏好,试以此言归。yǔ jūn bó shì hǎo,shì yǐ cǐ yán guī。

韩子华江南安抚

梅尧臣

韩侯出持节,志在抚黔黎。hán hóu chū chí jié,zhì zài fǔ qián lí。
县官负弩迎,刺史跃马随。xiàn guān fù nǔ yíng,cì shǐ yuè mǎ suí。
千里宣德泽,煦如春风驰。qiān lǐ xuān dé zé,xù rú chūn fēng chí。
寒潮不起浪,怗怗威冯夷。hán cháo bù qǐ làng,tiē tiē wēi féng yí。
借问何致耳,试听将所为。jiè wèn hé zhì ěr,shì tīng jiāng suǒ wèi。
立车呼父老,劳以哀矜词。lì chē hū fù lǎo,láo yǐ āi jīn cí。
我从大明宫,天子亲谕之。wǒ cóng dà míng gōng,tiān zi qīn yù zhī。
忧汝岁屡凶,吏不恤汝疲。yōu rǔ suì lǚ xiōng,lì bù xù rǔ pí。
已输又索籴,囷橐无孑遗。yǐ shū yòu suǒ dí,qūn tuó wú jié yí。
此非陛下意,恐使汝辈疑。cǐ fēi bì xià yì,kǒng shǐ rǔ bèi yí。
疾苦汝告我,不惮为汝治。jí kǔ rǔ gào wǒ,bù dàn wèi rǔ zhì。
父老必喜拜,如馁得饲麋。fù lǎo bì xǐ bài,rú něi dé sì mí。
我称此大是,一一无不宜。wǒ chēng cǐ dà shì,yī yī wú bù yí。
南方二十州,欢声无幼耆。nán fāng èr shí zhōu,huān shēng wú yòu qí。
壶浆拥大道,妇女闯短篱。hú jiāng yōng dà dào,fù nǚ chuǎng duǎn lí。
行闻江汉间,复有宣王诗。xíng wén jiāng hàn jiān,fù yǒu xuān wáng shī。

周仲章通判润州

梅尧臣

昔过京口山,断崖如巩洛。xī guò jīng kǒu shān,duàn yá rú gǒng luò。
抱谷黄芹泥,百丈耸垠堮。bào gǔ huáng qín ní,bǎi zhàng sǒng yín è。
山岭与江面,地脉水可度。shān lǐng yǔ jiāng miàn,dì mài shuǐ kě dù。
欲凿无浅泉,孰云南土薄。yù záo wú qiǎn quán,shú yún nán tǔ báo。
君为别乘去,便比北州乐。jūn wèi bié chéng qù,biàn bǐ běi zhōu lè。
已免卑湿忧,仍离鸮鵩恶。yǐ miǎn bēi shī yōu,réng lí xiāo fú è。
况逢休明时,秋堞罢严柝。kuàng féng xiū míng shí,qiū dié bà yán tuò。
夜爱寒江潮,月临甘露阁。yè ài hán jiāng cháo,yuè lín gān lù gé。
置酒发浩歌,万里波欲却。zhì jiǔ fā hào gē,wàn lǐ bō yù què。
霜蟹肥可钓,水鳞活堪斫。shuāng xiè féi kě diào,shuǐ lín huó kān zhuó。
纵饮不须休,未应沧海涸。zòng yǐn bù xū xiū,wèi yīng cāng hǎi hé。
终当笑杨雄,穷壁常寂寞。zhōng dāng xiào yáng xióng,qióng bì cháng jì mò。
更知首阳人,薇蕨事亦错。gèng zhī shǒu yáng rén,wēi jué shì yì cuò。
不若阮步兵,醉鞍伸两脚。bù ruò ruǎn bù bīng,zuì ān shēn liǎng jiǎo。
太守必吾徒,傥能时就酌。tài shǒu bì wú tú,tǎng néng shí jiù zhuó。

和江邻几有菊无酒

梅尧臣

种菊将饮酒,菊开酒无有。zhǒng jú jiāng yǐn jiǔ,jú kāi jiǔ wú yǒu。
虽不负尔目,且已负尔口。suī bù fù ěr mù,qiě yǐ fù ěr kǒu。
昨日三四人,淡坐饥腹吼。zuó rì sān sì rén,dàn zuò jī fù hǒu。
徒与哦其傍,谁能置升斗。tú yǔ ó qí bàng,shuí néng zhì shēng dòu。
当时陶渊明,篱下望亦久。dāng shí táo yuān míng,lí xià wàng yì jiǔ。
幸赖白衣人,不愧采盈手。xìng lài bái yī rén,bù kuì cǎi yíng shǒu。
悠然事颇同,必竟醉则否。yōu rán shì pǒ tóng,bì jìng zuì zé fǒu。

赠陈孝子庸

梅尧臣

康州水边龙母坟,草树蒙蒙起风雨。kāng zhōu shuǐ biān lóng mǔ fén,cǎo shù méng méng qǐ fēng yǔ。
五色五蛇时往来,野鼠不穴坟上土。wǔ sè wǔ shé shí wǎng lái,yě shǔ bù xué fén shàng tǔ。
嗟哉异类犹厚亲,岂彼人兮忘恃怙。jiē zāi yì lèi yóu hòu qīn,qǐ bǐ rén xī wàng shì hù。
果生陈子孝且仁,终日劬劬在民伍。guǒ shēng chén zi xiào qiě rén,zhōng rì qú qú zài mín wǔ。
天清天顺感其和,嘉禾骈枝立如股。tiān qīng tiān shùn gǎn qí hé,jiā hé pián zhī lì rú gǔ。
遐乡叹慕为尔邻,太守欣言出吾部。xiá xiāng tàn mù wèi ěr lín,tài shǒu xīn yán chū wú bù。
中州士人传以夸,照顽烁孽良有补。zhōng zhōu shì rén chuán yǐ kuā,zhào wán shuò niè liáng yǒu bǔ。
唯时火德君道明,粤南祝融孝所生。wéi shí huǒ dé jūn dào míng,yuè nán zhù róng xiào suǒ shēng。
若然宁独一陈生,筑堠表庐从此数。ruò rán níng dú yī chén shēng,zhù hòu biǎo lú cóng cǐ shù。

和原甫同邻几过相国寺净土院因观杨惠之塑吴道子画听越僧琴闽僧写宋贾二公真

梅尧臣

青槐夹驰道,方辔下麒麟。qīng huái jiā chí dào,fāng pèi xià qí lín。
朅来游绀宇,历玩同逡巡。qiè lái yóu gàn yǔ,lì wán tóng qūn xún。
吴画与杨塑,在昔称绝伦。wú huà yǔ yáng sù,zài xī chēng jué lún。
深殿留旧迹,鲜逢真赏人。shēn diàn liú jiù jì,xiān féng zhēn shǎng rén。
一见如宿遇,举袂自拂尘。yī jiàn rú sù yù,jǔ mèi zì fú chén。
金碧发光彩,物象生精神。jīn bì fā guāng cǎi,wù xiàng shēng jīng shén。
岁月虽已深,奇妙不愧新。suì yuè suī yǐ shēn,qí miào bù kuì xīn。
惊嗟岂无意,振播还有因。jīng jiē qǐ wú yì,zhèn bō hái yǒu yīn。
乃知至精手,安得久晦堙。nǎi zhī zhì jīng shǒu,ān dé jiǔ huì yīn。
二僧感识别,请以己艺陈。èr sēng gǎn shí bié,qǐng yǐ jǐ yì chén。
或弹中散曲,或出丞相真。huò dàn zhōng sàn qū,huò chū chéng xiāng zhēn。
览古仍获今,未枉停车轮。lǎn gǔ réng huò jīn,wèi wǎng tíng chē lún。

送王正仲长

梅尧臣

汴渠溯复沿,自可见迟速。biàn qú sù fù yán,zì kě jiàn chí sù。
来时迟有粮,去恨速无谷。lái shí chí yǒu liáng,qù hèn sù wú gǔ。
有粮安计程,无谷不遑宿。yǒu liáng ān jì chéng,wú gǔ bù huáng sù。
霜高万物枯,源水缩溪谷。shuāng gāo wàn wù kū,yuán shuǐ suō xī gǔ。
黄流半泥沙,势浅见蹙澳。huáng liú bàn ní shā,shì qiǎn jiàn cù ào。
千里东归船,何日下清渎。qiān lǐ dōng guī chuán,hé rì xià qīng dú。
澹澹风雨寒,长汀嚎雁鹜。dàn dàn fēng yǔ hán,zhǎng tīng háo yàn wù。
将投孤戍远,四顾危樯独。jiāng tóu gū shù yuǎn,sì gù wēi qiáng dú。
强语慰妻孥,多虞赖僮仆。qiáng yǔ wèi qī nú,duō yú lài tóng pū。
到家秫已收,缀树橘始熟。dào jiā shú yǐ shōu,zhuì shù jú shǐ shú。
折腰无惭陶,怀遗焉愧陆。zhé yāo wú cán táo,huái yí yān kuì lù。
我方羡子行,送望不移目。wǒ fāng xiàn zi xíng,sòng wàng bù yí mù。

廨后木芙蓉

梅尧臣

托根地虽卑,凌霜花亦茂。tuō gēn dì suī bēi,líng shuāng huā yì mào。
物禀固不迁,人情自为陋。wù bǐng gù bù qiān,rén qíng zì wèi lòu。
幸与时菊开,谁嗟发孤秀。xìng yǔ shí jú kāi,shuí jiē fā gū xiù。
楚人搴木末,已见离骚就。chǔ rén qiān mù mò,yǐ jiàn lí sāo jiù。