古诗词

随州钱相公挽歌三首

梅尧臣

去年伊水上,倾府望云岑。qù nián yī shuǐ shàng,qīng fǔ wàng yún cén。
路转犹回首,人谁不殒心。lù zhuǎn yóu huí shǒu,rén shuí bù yǔn xīn。
可怜飞语后,挤恨九幽深。kě lián fēi yǔ hòu,jǐ hèn jiǔ yōu shēn。
从此埋英骨,空令泪满襟。cóng cǐ mái yīng gǔ,kōng lìng lèi mǎn jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

梦登河汉

梅尧臣

夜梦上河汉,星辰布其傍。yè mèng shàng hé hàn,xīng chén bù qí bàng。
位次稍能辩,罗列争光芒。wèi cì shāo néng biàn,luó liè zhēng guāng máng。
自箕历牛女,与斗直相当。zì jī lì niú nǚ,yǔ dòu zhí xiāng dāng。
既悟到上天,百事应可详。jì wù dào shàng tiān,bǎi shì yīng kě xiáng。
其中有神官,张目如电光。qí zhōng yǒu shén guān,zhāng mù rú diàn guāng。
玄衣乘苍虬,身佩水玉珰。xuán yī chéng cāng qiú,shēn pèi shuǐ yù dāng。
丘蛇与穹鳖,盘结为纪纲。qiū shé yǔ qióng biē,pán jié wèi jì gāng。
我心恐且怪,再拜忽祸殃。wǒ xīn kǒng qiě guài,zài bài hū huò yāng。
臣实居下土,不意涉此方。chén shí jū xià tǔ,bù yì shè cǐ fāng。
既得接威灵,敢问固不量。jì dé jiē wēi líng,gǎn wèn gù bù liàng。
有牛岂不力,何惮使服箱。yǒu niú qǐ bù lì,hé dàn shǐ fú xiāng。
有女岂不工,何惮缝衣裳。yǒu nǚ qǐ bù gōng,hé dàn fèng yī shang。
有斗岂不柄,何惮挹酒浆。yǒu dòu qǐ bù bǐng,hé dàn yì jiǔ jiāng。
卷舌不得言,安用施穹苍。juǎn shé bù dé yán,ān yòng shī qióng cāng。
何彼东方箕,有恶务簸扬。hé bǐ dōng fāng jī,yǒu è wù bǒ yáng。
唯识此五者,愿言无我忘。wéi shí cǐ wǔ zhě,yuàn yán wú wǒ wàng。
神官呼我前,告我无不臧。shén guān hū wǒ qián,gào wǒ wú bù zāng。
上天非汝知,何苦诘其常。shàng tiān fēi rǔ zhī,hé kǔ jí qí cháng。
岂惜尽告汝,于汝恐不祥。qǐ xī jǐn gào rǔ,yú rǔ kǒng bù xiáng。
至如人间疑,汝敢问于王。zhì rú rén jiān yí,rǔ gǎn wèn yú wáng。
扣头谢神官,臣言大为狂。kòu tóu xiè shén guān,chén yán dà wèi kuáng。
骇汗忽尔觉,残灯荧空堂。hài hàn hū ěr jué,cán dēng yíng kōng táng。

寄宋次道中道

梅尧臣

再来魏阙下,旧友无一人。zài lái wèi quē xià,jiù yǒu wú yī rén。
或为美官去,或为泉下尘。huò wèi měi guān qù,huò wèi quán xià chén。
晚节相知者,操节许松筠。wǎn jié xiāng zhī zhě,cāo jié xǔ sōng yún。
目世常山公,伯仲文学均。mù shì cháng shān gōng,bó zhòng wén xué jūn。
与我数还往,以义为比邻。yǔ wǒ shù hái wǎng,yǐ yì wèi bǐ lín。
屡假箧中书,校证多护真。lǚ jiǎ qiè zhōng shū,xiào zhèng duō hù zhēn。
次述盈百卷,补亡如继秦。cì shù yíng bǎi juǎn,bǔ wáng rú jì qín。
中作渊明诗,平淡可拟伦。zhōng zuò yuān míng shī,píng dàn kě nǐ lún。
于时多骄佚,黄卷罕所亲。yú shí duō jiāo yì,huáng juǎn hǎn suǒ qīn。
昨以兴西师,往往剑射伸。zuó yǐ xīng xī shī,wǎng wǎng jiàn shè shēn。
短衣夸走马,睅目语常瞋。duǎn yī kuā zǒu mǎ,hàn mù yǔ cháng chēn。
欲效西山勇,遂笑东鲁仁。yù xiào xī shān yǒng,suì xiào dōng lǔ rén。
舍本趋富贵,乃与市贾滨。shě běn qū fù guì,nǎi yǔ shì jiǎ bīn。
以此较于子,素业固未泯。yǐ cǐ jiào yú zi,sù yè gù wèi mǐn。
前日之许昌,别君已经旬。qián rì zhī xǔ chāng,bié jūn yǐ jīng xún。
偶然值河决,穷坐如涸鳞。ǒu rán zhí hé jué,qióng zuò rú hé lín。
临风思有寄,夜咏还达晨。lín fēng sī yǒu jì,yè yǒng hái dá chén。

日蚀

梅尧臣

赫赫初出咸池中,浴光洗迹生天东。hè hè chū chū xián chí zhōng,yù guāng xǐ jì shēng tiān dōng。
不觉有物来晦昧,团团一片如顽铜。bù jué yǒu wù lái huì mèi,tuán tuán yī piàn rú wán tóng。
前时虾蟆食尔妃,天下戢戢无有忠。qián shí xiā má shí ěr fēi,tiān xià jí jí wú yǒu zhōng。
责骂四方谁胆大,仰头愤愤唯卢仝。zé mà sì fāng shuí dǎn dà,yǎng tóu fèn fèn wéi lú tóng。
欲持寸刃去其害,气力虽有天难通。yù chí cùn rèn qù qí hài,qì lì suī yǒu tiān nán tōng。
是时了无毫芒益,徒有文字辩且雄。shì shí le wú háo máng yì,tú yǒu wén zì biàn qiě xióng。
仝死于今百馀载,日月几度遭遮蒙。tóng sǐ yú jīn bǎi yú zài,rì yuè jǐ dù zāo zhē méng。
有人见之如不见,谁肯开口咨天公。yǒu rén jiàn zhī rú bù jiàn,shuí kěn kāi kǒu zī tiān gōng。
老鸦居处已自稳,三足鼎峙何乖慵。lǎo yā jū chù yǐ zì wěn,sān zú dǐng zhì hé guāi yōng。
而今有觜不能噪,而今有爪不能攻。ér jīn yǒu zī bù néng zào,ér jīn yǒu zhǎo bù néng gōng。
任看怪物瞖天眼,方且省事保尔躬。rèn kàn guài wù yì tiān yǎn,fāng qiě shěng shì bǎo ěr gōng。
日月与物固无恶,应由此鸟招祸凶。rì yuè yǔ wù gù wú è,yīng yóu cǐ niǎo zhāo huò xiōng。
吾意仿佛料此鸟,定亦闪避离日宫。wú yì fǎng fú liào cǐ niǎo,dìng yì shǎn bì lí rì gōng。
安逢后羿不乖暴,直与审悫弯强弓。ān féng hòu yì bù guāi bào,zhí yǔ shěn què wān qiáng gōng。
射此贾怨鸟,以谢毒恶虫。shè cǐ jiǎ yuàn niǎo,yǐ xiè dú è chóng。
二曜各安次,灾害无由逢。èr yào gè ān cì,zāi hài wú yóu féng。
南不尤赤鸟,东不诮苍龙。nán bù yóu chì niǎo,dōng bù qiào cāng lóng。
北龟勿吐气,西虎勿啸风。běi guī wù tǔ qì,xī hǔ wù xiào fēng。
五行不汩陈,虞舜生重瞳。wǔ xíng bù gǔ chén,yú shùn shēng zhòng tóng。
我今作此诗,可与仝比功。wǒ jīn zuò cǐ shī,kě yǔ tóng bǐ gōng。

薛九公期请赋山水字诗

梅尧臣

薛君堂悬山水字,请我试作山水诗。xuē jūn táng xuán shān shuǐ zì,qǐng wǒ shì zuò shān shuǐ shī。
呼童磨墨慰君意,强作安得有好辞。hū tóng mó mò wèi jūn yì,qiáng zuò ān dé yǒu hǎo cí。
昔年曾是杜陵客,东城水上横此碑。xī nián céng shì dù líng kè,dōng chéng shuǐ shàng héng cǐ bēi。
字方数尺形势健,岂似取次笔画为。zì fāng shù chǐ xíng shì jiàn,qǐ shì qǔ cì bǐ huà wèi。
东城父老语于我,推本创自开元时。dōng chéng fù lǎo yǔ yú wǒ,tuī běn chuàng zì kāi yuán shí。
不知当时何所用,费功镵刻为瑰奇。bù zhī dāng shí hé suǒ yòng,fèi gōng chán kè wèi guī qí。
我去长安十载后,此石谁辇来京师。wǒ qù zhǎng ān shí zài hòu,cǐ shí shuí niǎn lái jīng shī。
苑中构殿激流水,暮春修禊浮酒卮。yuàn zhōng gòu diàn jī liú shuǐ,mù chūn xiū xì fú jiǔ zhī。
是时祠臣出不意,酒半使赋或气萎。shì shí cí chén chū bù yì,jiǔ bàn shǐ fù huò qì wēi。
日斜鸣跸不可驻,未就引去如鞭笞。rì xié míng bì bù kě zhù,wèi jiù yǐn qù rú biān chī。
脱我幸得预此列,玉阶立写从然萁。tuō wǒ xìng dé yù cǐ liè,yù jiē lì xiě cóng rán qí。
今虽下笔不称意,已书满幅令君嗤。jīn suī xià bǐ bù chēng yì,yǐ shū mǎn fú lìng jūn chī。

过开封古城

梅尧臣

荒城临残日,鸡犬三四家。huāng chéng lín cán rì,jī quǎn sān sì jiā。
岂复古阡陌,但问新桑麻。qǐ fù gǔ qiān mò,dàn wèn xīn sāng má。
颓垣下多穴,所窟狐与蛇。tuí yuán xià duō xué,suǒ kū hú yǔ shé。
汉兵堕铜镞,青血为土花。hàn bīng duò tóng zú,qīng xuè wèi tǔ huā。

通判桃花厅

梅尧臣

种桃西庭下,有意延东风。zhǒng táo xī tíng xià,yǒu yì yán dōng fēng。
东风与雨至,染出枝上红。dōng fēng yǔ yǔ zhì,rǎn chū zhī shàng hóng。
花底有小鸟,其字曰桃虫。huā dǐ yǒu xiǎo niǎo,qí zì yuē táo chóng。
既于桃得名,为桃言女工。jì yú táo dé míng,wèi táo yán nǚ gōng。
剪罗作舞衣,奉君欢莫穷。jiǎn luó zuò wǔ yī,fèng jūn huān mò qióng。
举杯无愧者,避世武陵翁。jǔ bēi wú kuì zhě,bì shì wǔ líng wēng。

任廷平归京

梅尧臣

言之少室西,定陟轘辕险。yán zhī shǎo shì xī,dìng zhì huán yuán xiǎn。
归心不避危,夕枕屡成魇。guī xīn bù bì wēi,xī zhěn lǚ chéng yǎn。
秋声故苑空,野气荒陵掩。qiū shēng gù yuàn kōng,yě qì huāng líng yǎn。
独念京洛尘,曾将客衣染。dú niàn jīng luò chén,céng jiāng kè yī rǎn。

秋夜感怀

梅尧臣

风叶相追逐,庭响如人行。fēng yè xiāng zhuī zhú,tíng xiǎng rú rén xíng。
独宿不成寐,起坐心屏营。dú sù bù chéng mèi,qǐ zuò xīn píng yíng。
哀哉齐体人,魂气今何征。āi zāi qí tǐ rén,hún qì jīn hé zhēng。
曾不若陨箨,绕树犹有声。céng bù ruò yǔn tuò,rào shù yóu yǒu shēng。
涕泪不能止,月落鸡号鸣。tì lèi bù néng zhǐ,yuè luò jī hào míng。

依韵和通判八月十五夜招玩月二章

梅尧臣

寻常圆魄岂不好,竞爱今宵分外明。xún cháng yuán pò qǐ bù hǎo,jìng ài jīn xiāo fēn wài míng。
明极只知无隔碍,谁言桂树向中生。míng jí zhǐ zhī wú gé ài,shuí yán guì shù xiàng zhōng shēng。

依韵和通判八月十五夜招玩月二章

梅尧臣

一年一见最堪惜,百岁百夕能几多。yī nián yī jiàn zuì kān xī,bǎi suì bǎi xī néng jǐ duō。
纵有明年似今夕,明年同会复如何。zòng yǒu míng nián shì jīn xī,míng nián tóng huì fù rú hé。

蚯蚓

梅尧臣

蚯蚓在泥穴,出缩常似盈。qiū yǐn zài ní xué,chū suō cháng shì yíng。
龙蟠亦以蟠,龙鸣亦以鸣。lóng pán yì yǐ pán,lóng míng yì yǐ míng。
自谓与龙比,恨不头角生。zì wèi yǔ lóng bǐ,hèn bù tóu jiǎo shēng。
蝼蝈似相助,草根无停声。lóu guō shì xiāng zhù,cǎo gēn wú tíng shēng。
聒乱我不寐,每夕但欲明。guā luàn wǒ bù mèi,měi xī dàn yù míng。
天地且容畜,憎恶唯人情。tiān dì qiě róng chù,zēng è wéi rén qíng。

秋风

梅尧臣

秋风不饶物,斗至声已恶。qiū fēng bù ráo wù,dòu zhì shēng yǐ è。
青林叶尚繁,虽好将恐落。qīng lín yè shàng fán,suī hǎo jiāng kǒng luò。
人意诚爱惜,节候肯相若。rén yì chéng ài xī,jié hòu kěn xiāng ruò。
白发无再玄,盛衰兹可度。bái fā wú zài xuán,shèng shuāi zī kě dù。

韩宗彦寺丞通判邓州

梅尧臣

往岁陪祠泰坛下,始一相见如相知。wǎng suì péi cí tài tán xià,shǐ yī xiāng jiàn rú xiāng zhī。
我今入幕君有待,喜得款语胜前时。wǒ jīn rù mù jūn yǒu dài,xǐ dé kuǎn yǔ shèng qián shí。
便嗟陈事日侵汨,虽欲数面曾无期。biàn jiē chén shì rì qīn mì,suī yù shù miàn céng wú qī。
忽闻兵吏已迎候,马有行色车将脂。hū wén bīng lì yǐ yíng hòu,mǎ yǒu xíng sè chē jiāng zhī。
贺君有意事清简,太守亦鄙寻常为。hè jūn yǒu yì shì qīng jiǎn,tài shǒu yì bǐ xún cháng wèi。
骐骥步骤岂局促,凤皇羽翼多威仪。qí jì bù zhòu qǐ jú cù,fèng huáng yǔ yì duō wēi yí。
汉家近亲不复有,召父旧闻于今隳。hàn jiā jìn qīn bù fù yǒu,zhào fù jiù wén yú jīn huī。
隳由狂者生利害,曾未略究民间宜。huī yóu kuáng zhě shēng lì hài,céng wèi lüè jiū mín jiān yí。
只言引水幸圭赋,矫请罢毁功何施。zhǐ yán yǐn shuǐ xìng guī fù,jiǎo qǐng bà huǐ gōng hé shī。
千载厚惠一日去,至今农亩空嗟咨。qiān zài hòu huì yī rì qù,zhì jīn nóng mǔ kōng jiē zī。
夫子才高识且远,勿畏势力重扶持。fū zi cái gāo shí qiě yuǎn,wù wèi shì lì zhòng fú chí。
他年人作去思颂,愿以大字书长碑。tā nián rén zuò qù sī sòng,yuàn yǐ dà zì shū zhǎng bēi。

韩钦圣问西洛牡丹之盛

梅尧臣

韩君问我洛阳花,争新较旧无穷已。hán jūn wèn wǒ luò yáng huā,zhēng xīn jiào jiù wú qióng yǐ。
今年夸好方绝伦,明年更好还相比。jīn nián kuā hǎo fāng jué lún,míng nián gèng hǎo hái xiāng bǐ。
君疑造化特着意,果乃区区可羞耻。jūn yí zào huà tè zhe yì,guǒ nǎi qū qū kě xiū chǐ。
尝闻都邑有胜意,既不钟人必钟此。cháng wén dōu yì yǒu shèng yì,jì bù zhōng rén bì zhōng cǐ。
由是其中立品名,红紫叶繁矜色美。yóu shì qí zhōng lì pǐn míng,hóng zǐ yè fán jīn sè měi。
萌芽始见长蒿莱,气焰旋看压桃李。méng yá shǐ jiàn zhǎng hāo lái,qì yàn xuán kàn yā táo lǐ。
乃知得地偶增异,遂出群葩号奇伟。nǎi zhī dé dì ǒu zēng yì,suì chū qún pā hào qí wěi。
亦如广陵多芍药,闾井荒残无可齿。yì rú guǎng líng duō sháo yào,lǘ jǐng huāng cán wú kě chǐ。
淮山邃秀付草树,不产髦英产佳卉。huái shān suì xiù fù cǎo shù,bù chǎn máo yīng chǎn jiā huì。
人于天地亦一物,固与万类同生死。rén yú tiān dì yì yī wù,gù yǔ wàn lèi tóng shēng sǐ。
天意无私任自然,损益推迁宁有彼。tiān yì wú sī rèn zì rán,sǔn yì tuī qiān níng yǒu bǐ。
彼盛此衰皆一时,岂关覆焘为偏委。bǐ shèng cǐ shuāi jiē yī shí,qǐ guān fù dào wèi piān wěi。
呼儿持纸书此说,为我缄之报韩子。hū ér chí zhǐ shū cǐ shuō,wèi wǒ jiān zhī bào hán zi。

梦感

梅尧臣

生哀百十载,死苦千万春。shēng āi bǎi shí zài,sǐ kǔ qiān wàn chūn。
何为千万春,厚地不复晨。hé wèi qiān wàn chūn,hòu dì bù fù chén。
我非忘情者,梦故不梦新。wǒ fēi wàng qíng zhě,mèng gù bù mèng xīn。
宛若昔之日,言语寻常亲。wǎn ruò xī zhī rì,yán yǔ xún cháng qīn。
及寤动悲肠,痛逆如刮鳞。jí wù dòng bēi cháng,tòng nì rú guā lín。