古诗词

随州钱相公挽歌三首

梅尧臣

去年伊水上,倾府望云岑。qù nián yī shuǐ shàng,qīng fǔ wàng yún cén。
路转犹回首,人谁不殒心。lù zhuǎn yóu huí shǒu,rén shuí bù yǔn xīn。
可怜飞语后,挤恨九幽深。kě lián fēi yǔ hòu,jǐ hèn jiǔ yōu shēn。
从此埋英骨,空令泪满襟。cóng cǐ mái yīng gǔ,kōng lìng lèi mǎn jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

淮上杂诗六首其二

梅尧臣

漠漠昼烟披,纵横见渔艇。mò mò zhòu yān pī,zòng héng jiàn yú tǐng。
轻桡上急水,或与飞鸿并。qīng ráo shàng jí shuǐ,huò yǔ fēi hóng bìng。
鱼大钓丝微,牵随碧潭迥。yú dà diào sī wēi,qiān suí bì tán jiǒng。
向晚得志归,浩歌山月静。xiàng wǎn dé zhì guī,hào gē shān yuè jìng。

过扬州参政宋谏议遗白鹅

梅尧臣

曾游凤池上,曾食凤池萍。céng yóu fèng chí shàng,céng shí fèng chí píng。
乞与江湖去,将期养素翎。qǐ yǔ jiāng hú qù,jiāng qī yǎng sù líng。
不同王逸少,辛苦写黄庭。bù tóng wáng yì shǎo,xīn kǔ xiě huáng tíng。

瓜洲对雪欲再游金山寺家人以风波相止

梅尧臣

腊月海风急,雪吹岩下窗。là yuè hǎi fēng jí,xuě chuī yán xià chuāng。
轻舟不畏浪,昨日过寒江。qīng zhōu bù wèi làng,zuó rì guò hán jiāng。
渡口复夕兴,区中无与双。dù kǒu fù xī xīng,qū zhōng wú yǔ shuāng。
忽牵儿女恋,空听远钟撞。hū qiān ér nǚ liàn,kōng tīng yuǎn zhōng zhuàng。

金山芷芝二僧携茗见访

梅尧臣

一游江山上,日日吟不足。yī yóu jiāng shān shàng,rì rì yín bù zú。
双锡忽来过,衣霜带初旭。shuāng xī hū lái guò,yī shuāng dài chū xù。
况能持茗具,向此烹新绿。kuàng néng chí míng jù,xiàng cǐ pēng xīn lǜ。
中?水若饴,北焙花如粟。zhōng líng shuǐ ruò yí,běi bèi huā rú sù。
还将尘虑涤,自愧冠缨束。hái jiāng chén lǜ dí,zì kuì guān yīng shù。
何以报勤勤,驰奴扣云谷。hé yǐ bào qín qín,chí nú kòu yún gǔ。

淮南遇梵才吉上人因悼谢南阳畴昔之游

梅尧臣

久已厌宦旅,故兹归江南。jiǔ yǐ yàn huàn lǚ,gù zī guī jiāng nán。
始时遽辞邑,不及事春蚕。shǐ shí jù cí yì,bù jí shì chūn cán。
残腊犹在道,险阻固所谙。cán là yóu zài dào,xiǎn zǔ gù suǒ ān。
扁舟次淮海,喜遇释子谈。biǎn zhōu cì huái hǎi,xǐ yù shì zi tán。
契阔十五年,尚谓卧岩庵。qì kuò shí wǔ nián,shàng wèi wò yán ān。
偶见如夙期,淹留良亦甘。ǒu jiàn rú sù qī,yān liú liáng yì gān。
叹逝独泫然,怀悲情岂堪。tàn shì dú xuàn rán,huái bēi qíng qǐ kān。
班班云中鸟,共看投夕岚。bān bān yún zhōng niǎo,gòng kàn tóu xī lán。
曷不念旧隐,山水唯素耽。hé bù niàn jiù yǐn,shān shuǐ wéi sù dān。
我从湖上去,微爵轻子男。wǒ cóng hú shàng qù,wēi jué qīng zi nán。

送栎阳宰朱表臣

梅尧臣

塞上备胡羌,关中调兵食。sāi shàng bèi hú qiāng,guān zhōng diào bīng shí。
秦民尚苦输,汉吏勤求职。qín mín shàng kǔ shū,hàn lì qín qiú zhí。
君今喜怀诏,驰骑宁暇息。jūn jīn xǐ huái zhào,chí qí níng xiá xī。
其邑尝雨金,于时岂能得。qí yì cháng yǔ jīn,yú shí qǐ néng dé。
行当经灞上,故事犹可忆。xíng dāng jīng bà shàng,gù shì yóu kě yì。
前代多战争,鬼火弄阴黑。qián dài duō zhàn zhēng,guǐ huǒ nòng yīn hēi。
苍苍路傍草,憔悴希春色。cāng cāng lù bàng cǎo,qiáo cuì xī chūn sè。
县涂诚有政,威惠为令德。xiàn tú chéng yǒu zhèng,wēi huì wèi lìng dé。

梅尧臣

淮上一相遇,忆在京都时。huái shàng yī xiāng yù,yì zài jīng dōu shí。
虽惊岁月换,未改松桂姿。suī jīng suì yuè huàn,wèi gǎi sōng guì zī。
童侍两三人,瓶锡相与随。tóng shì liǎng sān rén,píng xī xiāng yǔ suí。
自言东越来,箧中多好诗。zì yán dōng yuè lái,qiè zhōng duō hǎo shī。
文字皆妥帖,业术无倾攲。wén zì jiē tuǒ tiē,yè shù wú qīng qī。
前辈尝有言,清气散人脾。qián bèi cháng yǒu yán,qīng qì sàn rén pí。
语妙见情性,说之聊解颐。yǔ miào jiàn qíng xìng,shuō zhī liáo jiě yí。
始推杼山学,得非素所师。shǐ tuī zhù shān xué,dé fēi sù suǒ shī。
此固有深趣,吾心久已知。cǐ gù yǒu shēn qù,wú xīn jiǔ yǐ zhī。
横琴乃玄悟,岂必弄鸣丝。héng qín nǎi xuán wù,qǐ bì nòng míng sī。
古乐众少听,谁知彼吹篪。gǔ lè zhòng shǎo tīng,shuí zhī bǐ chuī chí。
师旷没世后,伯牙众身悲。shī kuàng méi shì hòu,bó yá zhòng shēn bēi。
愿同黄鹄举,远归沧海涯。yuàn tóng huáng gǔ jǔ,yuǎn guī cāng hǎi yá。
老骥虽不病,长坂安可驰。lǎo jì suī bù bìng,zhǎng bǎn ān kě chí。
天台况奇胜,日夕劳梦思。tiān tái kuàng qí shèng,rì xī láo mèng sī。
尚忝齿缨绶,终年趋路岐。shàng tiǎn chǐ yīng shòu,zhōng nián qū lù qí。
俯愧渊中鱼,游泳水之湄。fǔ kuì yuān zhōng yú,yóu yǒng shuǐ zhī méi。
仰羡云间鸷,凌厉辞絷维。yǎng xiàn yún jiān zhì,líng lì cí zhí wéi。
居尝起斯念,未去情不怡。jū cháng qǐ sī niàn,wèi qù qíng bù yí。
今朝更道旧,感怆各颦眉。jīn cháo gèng dào jiù,gǎn chuàng gè pín méi。
同游谢公门,远想袂沾洟。tóng yóu xiè gōng mén,yuǎn xiǎng mèi zhān tì。
惜哉胡不仁,碎彼东方琪。xī zāi hú bù rén,suì bǐ dōng fāng qí。
又出数纸书,手泽尚可披。yòu chū shù zhǐ shū,shǒu zé shàng kě pī。
眷眷畴昔意,于今当语谁。juàn juàn chóu xī yì,yú jīn dāng yǔ shuí。
复遗三百言,玩味自挽髭。fù yí sān bǎi yán,wán wèi zì wǎn zī。
序事尽成故,慨吟良有资。xù shì jǐn chéng gù,kǎi yín liáng yǒu zī。
其词何亹亹,宛若对风规。qí cí hé wěi wěi,wǎn ruò duì fēng guī。
冷然耸心目,不觉整冠緌。lěng rán sǒng xīn mù,bù jué zhěng guān ruí。
重以超俗韵,顾予贱职司。zhòng yǐ chāo sú yùn,gù yǔ jiàn zhí sī。
是犹猿鸟情,并此驽枥卑。shì yóu yuán niǎo qíng,bìng cǐ nú lì bēi。
报投仍勉强,实谬匠者为。bào tóu réng miǎn qiáng,shí miù jiàng zhě wèi。
应哂不量力,短兵兹已疲。yīng shěn bù liàng lì,duǎn bīng zī yǐ pí。

岁日旅泊家人相与为寿

梅尧臣

舟中逢献岁,风雨送馀寒。zhōu zhōng féng xiàn suì,fēng yǔ sòng yú hán。
推年增渐老,永怀殊鲜欢。tuī nián zēng jiàn lǎo,yǒng huái shū xiān huān。
江边无车马,鉴里对衣冠。jiāng biān wú chē mǎ,jiàn lǐ duì yī guān。
孺人相庆拜,共坐列杯盘。rú rén xiāng qìng bài,gòng zuò liè bēi pán。
盘中多橘柚,未咀齿已酸。pán zhōng duō jú yòu,wèi jǔ chǐ yǐ suān。
饮酒复先醉,颇觉量不宽。yǐn jiǔ fù xiān zuì,pǒ jué liàng bù kuān。
岸梅欲破萼,野水微生澜。àn méi yù pò è,yě shuǐ wēi shēng lán。
来者即为新,过者故为残。lái zhě jí wèi xīn,guò zhě gù wèi cán。
何言昨日趣,乃作去年观。hé yán zuó rì qù,nǎi zuò qù nián guān。
时节未变易,人世良可叹。shí jié wèi biàn yì,rén shì liáng kě tàn。

寄题梵才大士台州安隐堂

梅尧臣

巢禽托静林,潜鱼恋深壑。cháo qín tuō jìng lín,qián yú liàn shēn hè。
岂不能自安,翔泳得所乐。qǐ bù néng zì ān,xiáng yǒng dé suǒ lè。
达士远纷华,于兹守冲漠。dá shì yuǎn fēn huá,yú zī shǒu chōng mò。
堂前鸣松风,堂后馥花萼。táng qián míng sōng fēng,táng hòu fù huā è。
好鸟时一呼,澄明望寥廓。hǎo niǎo shí yī hū,chéng míng wàng liáo kuò。
诗兴犹不忘,禅心讵云著。shī xīng yóu bù wàng,chán xīn jù yún zhù。
所以得自然,宁必万缘缚。suǒ yǐ dé zì rán,níng bì wàn yuán fù。
未能与之游,怀慕徒有作。wèi néng yǔ zhī yóu,huái mù tú yǒu zuò。

农难

梅尧臣

稂莠非所殖,嘉禾共一田。láng yǒu fēi suǒ zhí,jiā hé gòng yī tián。
老农实恶之,岂共时稼捐。lǎo nóng shí è zhī,qǐ gòng shí jià juān。
管蔡与盗蹠,同气讵能迁。guǎn cài yǔ dào zhí,tóng qì jù néng qiān。
周公不妨圣,柳惠不妨贤。zhōu gōng bù fáng shèng,liǔ huì bù fáng xián。
贤哉彼薅矣,取舍得其然。xián zāi bǐ hāo yǐ,qǔ shě dé qí rán。

题刁经臣山居时已应辟西幕

梅尧臣

向不乐郡府,遂云归田园。xiàng bù lè jùn fǔ,suì yún guī tián yuán。
结庐复种蓺,草树日已繁。jié lú fù zhǒng yì,cǎo shù rì yǐ fán。
散帙理旧学,了然无俗喧。sàn zhì lǐ jiù xué,le rán wú sú xuān。
春雨一回过,览耕登古原。chūn yǔ yī huí guò,lǎn gēng dēng gǔ yuán。
青山每自爱,霁色当衡门。qīng shān měi zì ài,jì sè dāng héng mén。
故人苟来往,名宦未尝言。gù rén gǒu lái wǎng,míng huàn wèi cháng yán。
趣适已不浅,道心良亦存。qù shì yǐ bù qiǎn,dào xīn liáng yì cún。
忽闻辟书至,便令驱犊辕。hū wén pì shū zhì,biàn lìng qū dú yuán。
岂期同瓠瓜,长系蒿莱根。qǐ qī tóng hù guā,zhǎng xì hāo lái gēn。
始知古君子,出处惟义敦。shǐ zhī gǔ jūn zi,chū chù wéi yì dūn。

前者裴君雨中见过因以诗谢复承来章辄依韵奉和

梅尧臣

主人门下客,寂寞在江涘。zhǔ rén mén xià kè,jì mò zài jiāng sì。
我昨谢铜章,解组犹脱屣。wǒ zuó xiè tóng zhāng,jiě zǔ yóu tuō xǐ。
前日至朱方,正值春雨起。qián rì zhì zhū fāng,zhèng zhí chūn yǔ qǐ。
君时冒雨来,曾不避泥滓。jūn shí mào yǔ lái,céng bù bì ní zǐ。
林枝滴衣襟,沙岸平履齿。lín zhī dī yī jīn,shā àn píng lǚ chǐ。
相欢了无间,偶论通远旨。xiāng huān le wú jiān,ǒu lùn tōng yuǎn zhǐ。
去逢交亲问,为报心如水。qù féng jiāo qīn wèn,wèi bào xīn rú shuǐ。

发陶庄却寄刁经臣裴如晦

梅尧臣

方看梅柳春,共别川河上。fāng kàn méi liǔ chūn,gòng bié chuān hé shàng。
移舟人已归,回首竹林望。yí zhōu rén yǐ guī,huí shǒu zhú lín wàng。
水浑不照影,山远犹相向。shuǐ hún bù zhào yǐng,shān yuǎn yóu xiāng xiàng。
闻道欲西游,汉家今尚壮。wén dào yù xī yóu,hàn jiā jīn shàng zhuàng。

发丹阳后寄徐元舆

梅尧臣

别君忽五年,相望非一日。bié jūn hū wǔ nián,xiāng wàng fēi yī rì。
会合如梦寐,欣喜对形质。huì hé rú mèng mèi,xīn xǐ duì xíng zhì。
是时春已仲,临水柳未密。shì shí chūn yǐ zhòng,lín shuǐ liǔ wèi mì。
载酒相与游,轻舠劣容膝。zài jiǔ xiāng yǔ yóu,qīng dāo liè róng xī。
禅扃竹下过,乳井松间出。chán jiōng zhú xià guò,rǔ jǐng sōng jiān chū。
烹茶觉暂醒,岸帻情弥逸。pēng chá jué zàn xǐng,àn zé qíng mí yì。
兴阑乘月归,及旦解行繂。xīng lán chéng yuè guī,jí dàn jiě xíng lǜ。
离怀更宿酲,远想都如失。lí huái gèng sù chéng,yuǎn xiǎng dōu rú shī。

胡武平遗牡丹一盘

梅尧臣

畴昔居洛阳,看尽名园花。chóu xī jū luò yáng,kàn jǐn míng yuán huā。
临水复荫竹,艳色照彤霞。lín shuǐ fù yīn zhú,yàn sè zhào tóng xiá。
良友相与至,竞饮欢无涯。liáng yǒu xiāng yǔ zhì,jìng yǐn huān wú yá。
而今犹老翁,鬓发但未华。ér jīn yóu lǎo wēng,bìn fā dàn wèi huá。
昨日到湖上,碧水涵蒲芽。zuó rì dào hú shàng,bì shuǐ hán pú yá。
此情颇已惬,薄宦非初嗟。cǐ qíng pǒ yǐ qiè,báo huàn fēi chū jiē。
况乃蒙见怜,带雨摘春葩。kuàng nǎi méng jiàn lián,dài yǔ zhāi chūn pā。
虽无向时乐,惠好仍有加。suī wú xiàng shí lè,huì hǎo réng yǒu jiā。