古诗词

随州钱相公挽歌三首

梅尧臣

去年伊水上,倾府望云岑。qù nián yī shuǐ shàng,qīng fǔ wàng yún cén。
路转犹回首,人谁不殒心。lù zhuǎn yóu huí shǒu,rén shuí bù yǔn xīn。
可怜飞语后,挤恨九幽深。kě lián fēi yǔ hòu,jǐ hèn jiǔ yōu shēn。
从此埋英骨,空令泪满襟。cóng cǐ mái yīng gǔ,kōng lìng lèi mǎn jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送胡武平

梅尧臣

来见江南昏,使君咏汀蘋。lái jiàn jiāng nán hūn,shǐ jūn yǒng tīng píng。
再看蘋叶老,汀畔送归人。zài kàn píng yè lǎo,tīng pàn sòng guī rén。
人归多慕恋,遗惠在兹民。rén guī duō mù liàn,yí huì zài zī mín。
始时绕郊郭,水不通蹄轮。shǐ shí rào jiāo guō,shuǐ bù tōng tí lún。
公来作新塘,直抵吴松垠。gōng lái zuò xīn táng,zhí dǐ wú sōng yín。
新塘建舆梁,济越脱辀仁。xīn táng jiàn yú liáng,jì yuè tuō zhōu rén。
言度新塘去,随迹如鱼鳞。yán dù xīn táng qù,suí jì rú yú lín。
从今新塘树,便与蔽芾均。cóng jīn xīn táng shù,biàn yǔ bì fèi jūn。
我虽备僚属,笔舌敢妄陈。wǒ suī bèi liáo shǔ,bǐ shé gǎn wàng chén。
因行录所美,愿与国风振。yīn xíng lù suǒ měi,yuàn yǔ guó fēng zhèn。

回陈郎中诗集

梅尧臣

尝观陈伯玉,感遇三十篇。cháng guān chén bó yù,gǎn yù sān shí piān。
矫矫追古道,粲尔日星悬。jiǎo jiǎo zhuī gǔ dào,càn ěr rì xīng xuán。
今公岂其后,佳咏久已传。jīn gōng qǐ qí hòu,jiā yǒng jiǔ yǐ chuán。
忆为童子日,早诵锦绣妍。yì wèi tóng zi rì,zǎo sòng jǐn xiù yán。
兹来预官属,而许玩奇编。zī lái yù guān shǔ,ér xǔ wán qí biān。
明珠三百琲,一一径寸圆。míng zhū sān bǎi bèi,yī yī jìng cùn yuán。
他人握中有,未获毫发焉。tā rén wò zhōng yǒu,wèi huò háo fā yān。
家贫敢怀宝,况近骊龙渊。jiā pín gǎn huái bǎo,kuàng jìn lí lóng yuān。
又畏风雨作,神物不得全。yòu wèi fēng yǔ zuò,shén wù bù dé quán。
再拜捧明月,长跪还席前。zài bài pěng míng yuè,zhǎng guì hái xí qián。

依韵和僧说夏日闲居见寄

梅尧臣

城郭非清凉,山僧抱微疾。chéng guō fēi qīng liáng,shān sēng bào wēi jí。
又况三伏时,当兹一禅室。yòu kuàng sān fú shí,dāng zī yī chán shì。
炎飙正烁烁,溪水徒瑟瑟。yán biāo zhèng shuò shuò,xī shuǐ tú sè sè。
唯咏冰雪辞,可以销夏日。wéi yǒng bīng xuě cí,kě yǐ xiāo xià rì。

送储令赴韶州乐昌

梅尧臣

尝闻韶石下,虞舜古祠深。cháng wén sháo shí xià,yú shùn gǔ cí shēn。
至乐久已寂,况持陶令琴。zhì lè jiǔ yǐ jì,kuàng chí táo lìng qín。
炎方不道远,一去值秋霖。yán fāng bù dào yuǎn,yī qù zhí qiū lín。

隐真亭

梅尧臣

作尉慕吾祖,吾祖非得时。zuò wèi mù wú zǔ,wú zǔ fēi dé shí。
谁似芙蓉国,日见芙蓉披。shuí shì fú róng guó,rì jiàn fú róng pī。
凉雨随风来,清香入酒卮。liáng yǔ suí fēng lái,qīng xiāng rù jiǔ zhī。
自得真隐趣,不惭吴市为。zì dé zhēn yǐn qù,bù cán wú shì wèi。

说上人游庐山

梅尧臣

夙怀高世趣,固足林壑情。sù huái gāo shì qù,gù zú lín hè qíng。
欲游名山遍,遂为庐岳行。yù yóu míng shān biàn,suì wèi lú yuè xíng。
又访远公迹,东林气象清。yòu fǎng yuǎn gōng jì,dōng lín qì xiàng qīng。
瀑布秋影落,香炉晓烟生。pù bù qiū yǐng luò,xiāng lú xiǎo yān shēng。
洗荡万古虑,薰蒸千载名。xǐ dàng wàn gǔ lǜ,xūn zhēng qiān zài míng。
我今滞孤宦,空羡瓶锡轻。wǒ jīn zhì gū huàn,kōng xiàn píng xī qīng。

和元之述梦见寄

梅尧臣

高秋枕席凉,昼寝还清旷。gāo qiū zhěn xí liáng,zhòu qǐn hái qīng kuàng。
不嘲君腹便,独梦予尔访。bù cháo jūn fù biàn,dú mèng yǔ ěr fǎng。
岂忘相规言,仍记群小谤。qǐ wàng xiāng guī yán,réng jì qún xiǎo bàng。
始知端正心,寐语尚不诳。shǐ zhī duān zhèng xīn,mèi yǔ shàng bù kuáng。
?恍何谗人,告子亦孟浪。tǎng huǎng hé chán rén,gào zi yì mèng làng。
吾闻有尸虫,伺恶多相尚。wú wén yǒu shī chóng,cì è duō xiāng shàng。
耽睡受其惑,子心恐成恙。dān shuì shòu qí huò,zi xīn kǒng chéng yàng。
勉子守庾曹,勿使兹物王。miǎn zi shǒu yǔ cáo,wù shǐ zī wù wáng。
魂交昧聪明,寤后成清唱。hún jiāo mèi cōng míng,wù hòu chéng qīng chàng。
诵玩自省循,徒尔增怊怅。sòng wán zì shěng xún,tú ěr zēng chāo chàng。
不能检细微,遂使言屡贶。bù néng jiǎn xì wēi,suì shǐ yán lǚ kuàng。
虽然甚顽鄙,内顾无过当。suī rán shén wán bǐ,nèi gù wú guò dāng。
仲尼称天厌,季路犹行行。zhòng ní chēng tiān yàn,jì lù yóu xíng xíng。
何当谢勤诚,为子倾嘉酿。hé dāng xiè qín chéng,wèi zi qīng jiā niàng。

秋日卧疾恭上人来过不及见因以诗答

梅尧臣

溪上秋雾多,溪居晓寒入。xī shàng qiū wù duō,xī jū xiǎo hán rù。
呼吸遂生疴,呕泄不下粒。hū xī suì shēng kē,ǒu xiè bù xià lì。
素居江南地,大率皆卑湿。sù jū jiāng nán dì,dà lǜ jiē bēi shī。
久从吴土居,气候非所袭。jiǔ cóng wú tǔ jū,qì hòu fēi suǒ xí。
伏枕欲经旬,冠带拈已涩。fú zhěn yù jīng xún,guān dài niān yǐ sè。
女奚特扣关,问疾提山笠。nǚ xī tè kòu guān,wèn jí tí shān lì。
我非金粟身,寄谢何暇揖。wǒ fēi jīn sù shēn,jì xiè hé xiá yī。
屈性兹不能,他时冀来及。qū xìng zī bù néng,tā shí jì lái jí。

依韵和守贤上人晚秋书事

梅尧臣

秋雾郁不开,曚昽夹溪树。qiū wù yù bù kāi,méng lóng jiā xī shù。
深枝尚宿禽,寒叶时惊露。shēn zhī shàng sù qín,hán yè shí jīng lù。
我居溪之阴,早景诚所慕。wǒ jū xī zhī yīn,zǎo jǐng chéng suǒ mù。
开溪吐初阳,独吟神与晤。kāi xī tǔ chū yáng,dú yín shén yǔ wù。
岂意方袍人,而怀此焉趣。qǐ yì fāng páo rén,ér huái cǐ yān qù。
忽枉琼玖章,无惭惠休句。hū wǎng qióng jiǔ zhāng,wú cán huì xiū jù。

臧子文剡县主簿

梅尧臣

剡水无浅深,历历能见底。shàn shuǐ wú qiǎn shēn,lì lì néng jiàn dǐ。
潜鳞莫见窥,尘绂聊堪洗。qián lín mò jiàn kuī,chén fú liáo kān xǐ。
古木潭上阴,遗祠岩下启。gǔ mù tán shàng yīn,yí cí yán xià qǐ。
应识道傍碑,因风奠醪醴。yīng shí dào bàng bēi,yīn fēng diàn láo lǐ。

余令之会稽新昌

梅尧臣

越舸将渡西陵时,腊雪欲作阴云垂。yuè gě jiāng dù xī líng shí,là xuě yù zuò yīn yún chuí。
古岸潮回夜冰阁,冰上鲤鱼红尾鬐。gǔ àn cháo huí yè bīng gé,bīng shàng lǐ yú hóng wěi qí。
知君奉亲聊自得,穷冬涉险仍熙熙。zhī jūn fèng qīn liáo zì dé,qióng dōng shè xiǎn réng xī xī。
县民但可观此意,休羡江边孝女碑。xiàn mín dàn kě guān cǐ yì,xiū xiàn jiāng biān xiào nǚ bēi。

传神悦躬上人

梅尧臣

握中一寸毫,宝匣百炼金。wò zhōng yī cùn háo,bǎo xiá bǎi liàn jīn。
鉴貌不鉴道,写形宁写心。jiàn mào bù jiàn dào,xiě xíng níng xiě xīn。
古人固不识,今人或所钦。gǔ rén gù bù shí,jīn rén huò suǒ qīn。
依然见其质,俨尔恨无音。yī rán jiàn qí zhì,yǎn ěr hèn wú yīn。
子诚丹青妙,巧夺造化深。zi chéng dān qīng miào,qiǎo duó zào huà shēn。
妍媸必尽得,幻妄恐交侵。yán chī bì jǐn dé,huàn wàng kǒng jiāo qīn。

文曜师之南徐

梅尧臣

班班上川羽,薄暮未安巢。bān bān shàng chuān yǔ,báo mù wèi ān cháo。
扰扰方外士,岁晏游远郊。rǎo rǎo fāng wài shì,suì yàn yóu yuǎn jiāo。
正值风霜急,晚冰随处敲。zhèng zhí fēng shuāng jí,wǎn bīng suí chù qiāo。
何时居岩下,都把尘事抛。hé shí jū yán xià,dōu bǎ chén shì pāo。

谢尉西归

梅尧臣

曾为洛阳客,喜见洛阳人。céng wèi luò yáng kè,xǐ jiàn luò yáng rén。
每忆旧游处,相逢借问频。měi yì jiù yóu chù,xiāng féng jiè wèn pín。
当时伊水上,醉弄岩花春。dāng shí yī shuǐ shàng,zuì nòng yán huā chūn。
而今绝兹乐,欲语已酸辛。ér jīn jué zī lè,yù yǔ yǐ suān xīn。
明朝君当去,又复与谁亲。míng cháo jūn dāng qù,yòu fù yǔ shuí qīn。
唯应有素月,相照寒溪滨。wéi yīng yǒu sù yuè,xiāng zhào hán xī bīn。

陈浩赴福州幕

梅尧臣

梅残杏将坼,杨柳都未堪。méi cán xìng jiāng chè,yáng liǔ dōu wèi kān。
欲赠无所赠,春风吹酒酣。yù zèng wú suǒ zèng,chūn fēng chuī jiǔ hān。
远山犹带雪,野水已如蓝。yuǎn shān yóu dài xuě,yě shuǐ yǐ rú lán。
羽檄不应有,诗书自可耽。yǔ xí bù yīng yǒu,shī shū zì kě dān。