古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

尝正仲所遗拨

梅尧臣

屈原自著渔父篇,餔糟不及渔父贤。qū yuán zì zhù yú fù piān,bù zāo bù jí yú fù xián。
世无功名多浪死,刘伶阮籍于今传。shì wú gōng míng duō làng sǐ,liú líng ruǎn jí yú jīn chuán。
迩来独酌邀明月,唯有青山李谪仙。ěr lái dú zhuó yāo míng yuè,wéi yǒu qīng shān lǐ zhé xiān。
谪仙殁后几百年,市楼日沽千万钱。zhé xiān mò hòu jǐ bǎi nián,shì lóu rì gū qiān wàn qián。
沉湎岂少当道眠,文字不见空月圆。chén miǎn qǐ shǎo dāng dào mián,wén zì bù jiàn kōng yuè yuán。
吴均之孙何我怜,双壶贮醅持置前。wú jūn zhī sūn hé wǒ lián,shuāng hú zhù pēi chí zhì qián。
岂乏阮李诗与瘨,浅饮强对春风妍。qǐ fá ruǎn lǐ shī yǔ diān,qiǎn yǐn qiáng duì chūn fēng yán。

和真上人万松亭虎窥泉

梅尧臣

南冈新路平,东岭新亭成。nán gāng xīn lù píng,dōng lǐng xīn tíng chéng。
岭上松万株,岭下泉一泓。lǐng shàng sōng wàn zhū,lǐng xià quán yī hóng。
松未龙鳞老,泉曾虎迹行。sōng wèi lóng lín lǎo,quán céng hǔ jì xíng。
虎去岂不渴,松今岂不生。hǔ qù qǐ bù kě,sōng jīn qǐ bù shēng。
泉无百尺绳,安见甘与清。quán wú bǎi chǐ shéng,ān jiàn gān yǔ qīng。
松无百岁人,安见千丈荣。sōng wú bǎi suì rén,ān jiàn qiān zhàng róng。
道人能喻道,莫使世人惊。dào rén néng yù dào,mò shǐ shì rén jīng。
我来开醉眼,不似阮步兵。wǒ lái kāi zuì yǎn,bù shì ruǎn bù bīng。

种碧映山红于新坟

梅尧臣

年年杜鹃啼,口滴枝上赤。nián nián dù juān tí,kǒu dī zhī shàng chì。
今同苌弘血,三岁化为碧。jīn tóng cháng hóng xuè,sān suì huà wèi bì。
因移新冢傍,颜色照松柏。yīn yí xīn zhǒng bàng,yán sè zhào sōng bǎi。

邵郎中姑苏园亭

梅尧臣

公爱乐天池上篇,买池十亩皆种莲。gōng ài lè tiān chí shàng piān,mǎi chí shí mǔ jiē zhǒng lián。
薄城万竿竹㛹娟,藤缆系桥青板船。báo chéng wàn gān zhú pián juān,téng lǎn xì qiáo qīng bǎn chuán。
折腰大菱不直钱,鵁鶄鸂鶒沙际眠。zhé yāo dà líng bù zhí qián,jiāo jīng xī chì shā jì mián。
水从太湖根底穿,月出洞庭山上圆。shuǐ cóng tài hú gēn dǐ chuān,yuè chū dòng tíng shān shàng yuán。
公归与客相留连,秋风鹤唳春杜鹃。gōng guī yǔ kè xiāng liú lián,qiū fēng hè lì chūn dù juān。
班鲈斫脍红缕鲜,紫豉煮莼香味全。bān lú zhuó kuài hóng lǚ xiān,zǐ shì zhǔ chún xiāng wèi quán。
我思白傅在三川,吴船虽有吴馔偏。wǒ sī bái fù zài sān chuān,wú chuán suī yǒu wú zhuàn piān。
当时九老各华颠,裴令来过吟复联。dāng shí jiǔ lǎo gè huá diān,péi lìng lái guò yín fù lián。
至今怪石存旧镌,七叶树荫黄金田。zhì jīn guài shí cún jiù juān,qī yè shù yīn huáng jīn tián。
羡公有子胜昔贤,高门通车千万年。xiàn gōng yǒu zi shèng xī xián,gāo mén tōng chē qiān wàn nián。

梦后得宋中道书

梅尧臣

宵梦宋子语,昼得宋子书。xiāo mèng sòng zi yǔ,zhòu dé sòng zi shū。
书意与梦语,曾不异往初。shū yì yǔ mèng yǔ,céng bù yì wǎng chū。
昔我遭家难,逢子亦在庐。xī wǒ zāo jiā nán,féng zi yì zài lú。
我南君大梁,千里非隔疏。wǒ nán jūn dà liáng,qiān lǐ fēi gé shū。
念处天地中,天地犹一车。niàn chù tiān dì zhōng,tiān dì yóu yī chē。
日月为两毂,星辰随徐徐。rì yuè wèi liǎng gǔ,xīng chén suí xú xú。
昼夜转不已,载之将焉如。zhòu yè zhuǎn bù yǐ,zài zhī jiāng yān rú。
冉冉趋死乡,万古曾无馀。rǎn rǎn qū sǐ xiāng,wàn gǔ céng wú yú。
其间乃有梦,觉实梦何虚。qí jiān nǎi yǒu mèng,jué shí mèng hé xū。
何虚亦何实,及尽皆同墟。hé xū yì hé shí,jí jǐn jiē tóng xū。
身世既若此,合离休叹诸。shēn shì jì ruò cǐ,hé lí xiū tàn zhū。

雨燕

梅尧臣

雨燕去还来,衔虫为雏食。yǔ yàn qù hái lái,xián chóng wèi chú shí。
雄雌湿已倦,梁栋冷并息。xióng cí shī yǐ juàn,liáng dòng lěng bìng xī。
缘础蚍蜉群,拾馂蜻蜓翼。yuán chǔ pí fú qún,shí jùn qīng tíng yì。
谷粟满京囷,任从黄雀得。gǔ sù mǎn jīng qūn,rèn cóng huáng què dé。

夏虫

梅尧臣

物久必自化,化之犹骞腾。wù jiǔ bì zì huà,huà zhī yóu qiān téng。
当看厕中蛆,去作盘上蝇。dāng kàn cè zhōng qū,qù zuò pán shàng yíng。
飞声既混鸡,敛迹何疑冰。fēi shēng jì hùn jī,liǎn jì hé yí bīng。
寄言漆园吏,已知鹍与鹏。jì yán qī yuán lì,yǐ zhī kūn yǔ péng。

秋风篇

梅尧臣

秋风白虎嘷,长庚光如刀。qiū fēng bái hǔ háo,zhǎng gēng guāng rú dāo。
水源缩窍穴,木根潜脂膏。shuǐ yuán suō qiào xué,mù gēn qián zhī gāo。
啄实已细毳,啮枯皆竖毛。zhuó shí yǐ xì cuì,niè kū jiē shù máo。
鬼啼竹篱梢,月黑为朋曹。guǐ tí zhú lí shāo,yuè hēi wèi péng cáo。
小儿莫畏声,破管偶值遭。xiǎo ér mò wèi shēng,pò guǎn ǒu zhí zāo。
挂掇青红蕡,拆剖皱刺韬。guà duō qīng hóng fén,chāi pōu zhòu cì tāo。
熟坠存虚房,瘦敛由失薅。shú zhuì cún xū fáng,shòu liǎn yóu shī hāo。
西吹几万里,乃起东海涛。xī chuī jǐ wàn lǐ,nǎi qǐ dōng hǎi tāo。
衡舂困龟鱼,白沫丘岳高。héng chōng kùn guī yú,bái mò qiū yuè gāo。
原扬烂屋茅,岸裂枞船篙。yuán yáng làn wū máo,àn liè cōng chuán gāo。
贫门易?藉,远游难撑操。pín mén yì láng jí,yuǎn yóu nán chēng cāo。
驱云失巫宫,迸雨入楚壕。qū yún shī wū gōng,bèng yǔ rù chǔ háo。
搅空神兵发,穿窟乖龙逃。jiǎo kōng shén bīng fā,chuān kū guāi lóng táo。
唯恐五色石,女娲补不牢。wéi kǒng wǔ sè shí,nǚ wā bǔ bù láo。
摆落缺西北,赤子何熬熬。bǎi luò quē xī běi,chì zi hé áo áo。
常娥近天箕,学簸不学溞。cháng é jìn tiān jī,xué bǒ bù xué sāo。
欲使糠秕尽,撼死千岁桃。yù shǐ kāng bǐ jǐn,hàn sǐ qiān suì táo。
王母不敢诉,倚日黄人豪。wáng mǔ bù gǎn sù,yǐ rì huáng rén háo。
自与穆天子,终朝醉酕醄。zì yǔ mù tiān zi,zhōng cháo zuì máo táo。
后得汉武帝,述以再种劳。hòu dé hàn wǔ dì,shù yǐ zài zhǒng láo。
因之来横汾,作辞心切忉。yīn zhī lái héng fén,zuò cí xīn qiè dāo。

秋雨篇

梅尧臣

秋雨一向不解休,连昏接晨终穷秋。qiū yǔ yī xiàng bù jiě xiū,lián hūn jiē chén zhōng qióng qiū。
梅生不量仰天问,神官夜梦言语周。méi shēng bù liàng yǎng tiān wèn,shén guān yè mèng yán yǔ zhōu。
日月是天之两目,忽然生瞖无药瘳。rì yuè shì tiān zhī liǎng mù,hū rán shēng yì wú yào chōu。
只知泪滴为赤子,赤子岂误天公忧。zhǐ zhī lèi dī wèi chì zi,chì zi qǐ wù tiān gōng yōu。
天公哭??,洒涕落九州。tiān gōng kū cén cén,sǎ tì luò jiǔ zhōu。
地祇不敢安,泥潦已没头。dì qí bù gǎn ān,ní lǎo yǐ méi tóu。
乃因从容诘神官,后稷今在帝所不。nǎi yīn cóng róng jí shén guān,hòu jì jīn zài dì suǒ bù。
从前后稷知稼穑,曾以筋力亲田畴。cóng qián hòu jì zhī jià sè,céng yǐ jīn lì qīn tián chóu。
曷不告帝且辍泣,九谷正熟容其收。hé bù gào dì qiě chuò qì,jiǔ gǔ zhèng shú róng qí shōu。
早时不泣此时泣,忧民欲活反扼喉。zǎo shí bù qì cǐ shí qì,yōu mín yù huó fǎn è hóu。
神官发怒髭奋虬,下士小臣安预谋。shén guān fā nù zī fèn qiú,xià shì xiǎo chén ān yù móu。
恐然惊觉汗交流,树上已听呼雌鸠。kǒng rán jīng jué hàn jiāo liú,shù shàng yǐ tīng hū cí jiū。

中秋月下怀永叔

梅尧臣

有朋无明月,秉烛光强致。yǒu péng wú míng yuè,bǐng zhú guāng qiáng zhì。
有月无乐朋,独醉颜易醉。yǒu yuè wú lè péng,dú zuì yán yì zuì。
往年过广陵,公欣来我值。wǎng nián guò guǎng líng,gōng xīn lái wǒ zhí。
期玩秋蟾圆,静扫庭下地。qī wán qiū chán yuán,jìng sǎo tíng xià dì。
复邀高阳公,剩作诗准备。fù yāo gāo yáng gōng,shèng zuò shī zhǔn bèi。
特特乃多违,后池风雨至。tè tè nǎi duō wéi,hòu chí fēng yǔ zhì。
一夜看石屏,怛吟无逸气。yī yè kàn shí píng,dá yín wú yì qì。
今宵皓如昼,千里嗟离异。jīn xiāo hào rú zhòu,qiān lǐ jiē lí yì。
固知理难并,把酒遥相寄。gù zhī lǐ nán bìng,bǎ jiǔ yáo xiāng jì。

九日陪京东马殿院会叠嶂楼

梅尧臣

谁言天去远,山上有楼台。shuí yán tiān qù yuǎn,shān shàng yǒu lóu tái。
峰色引溪色,共入茱萸杯。fēng sè yǐn xī sè,gòng rù zhū yú bēi。
行当登泰山,云扫日月开。xíng dāng dēng tài shān,yún sǎo rì yuè kāi。
柏乌与城乌,两处休鸣哀。bǎi wū yǔ chéng wū,liǎng chù xiū míng āi。

酒病自责呈马施二公

梅尧臣

李白死宣城,杜甫死耒阳。lǐ bái sǐ xuān chéng,dù fǔ sǐ lěi yáng。
二子以酒败,千古留文章。èr zi yǐ jiǔ bài,qiān gǔ liú wén zhāng。
我无文章留,何可事杯觞。wǒ wú wén zhāng liú,hé kě shì bēi shāng。
况承先子戒,宜不著口尝。kuàng chéng xiān zi jiè,yí bù zhù kǒu cháng。
昔闻有田窦,以此相灭亡。xī wén yǒu tián dòu,yǐ cǐ xiāng miè wáng。
礼饮不在多,欢饮不在荒。lǐ yǐn bù zài duō,huān yǐn bù zài huāng。
二公方逢时,安得入醉乡。èr gōng fāng féng shí,ān dé rù zuì xiāng。

宣城马御史酒阑一夕而西因以寄之御史尝留老马与予仆

梅尧臣

三更醉下陵阳峰,平明溪上去无踪。sān gèng zuì xià líng yáng fēng,píng míng xī shàng qù wú zōng。
叉牙铁锁谩横绝,湿橹不惊潭底龙。chā yá tiě suǒ mán héng jué,shī lǔ bù jīng tán dǐ lóng。
断肠吴姬指如笋,欲剥玉棐将何从。duàn cháng wú jī zhǐ rú sǔn,yù bō yù fěi jiāng hé cóng。
短翎水鸭飞不远,那经细雨山重重。duǎn líng shuǐ yā fēi bù yuǎn,nà jīng xì yǔ shān zhòng zhòng。
却顾旧埒老病马,尘沙历尽空龙钟。què gù jiù liè lǎo bìng mǎ,chén shā lì jǐn kōng lóng zhōng。

咏怀

梅尧臣

西方有鸟鼠,生死同穴居。xī fāng yǒu niǎo shǔ,shēng sǐ tóng xué jū。
物理固不测,孰言飞走殊。wù lǐ gù bù cè,shú yán fēi zǒu shū。
雄雌岂相匹,饮啄岂相须。xióng cí qǐ xiāng pǐ,yǐn zhuó qǐ xiāng xū。
一为枝上鸣,一为莽下趋。yī wèi zhī shàng míng,yī wèi mǎng xià qū。
苟合而异向,世道当何如。gǒu hé ér yì xiàng,shì dào dāng hé rú。

答冲

梅尧臣

经月不出户,堂上多绿苔。jīng yuè bù chū hù,táng shàng duō lǜ tái。
忽有方外客,衣披稻畦来。hū yǒu fāng wài kè,yī pī dào qí lái。
来从青山下,手把纨素裁。lái cóng qīng shān xià,shǒu bǎ wán sù cái。
笔草数行字,瘦蛇起春雷。bǐ cǎo shù xíng zì,shòu shé qǐ chūn léi。
渴墨未散雾,屈角麟欲开。kě mò wèi sàn wù,qū jiǎo lín yù kāi。
装为两大轴,置我并琼瑰。zhuāng wèi liǎng dà zhóu,zhì wǒ bìng qióng guī。
懒瞋长须奴,挂壁不扫埃。lǎn chēn zhǎng xū nú,guà bì bù sǎo āi。
智永与怀素,其名久崔嵬。zhì yǒng yǔ huái sù,qí míng jiǔ cuī wéi。
师今继此学,入神在徘徊。shī jīn jì cǐ xué,rù shén zài pái huái。
未料辄以我,便比和羹梅。wèi liào zhé yǐ wǒ,biàn bǐ hé gēng méi。
我心常苦酸,得姓何可能。wǒ xīn cháng kǔ suān,dé xìng hé kě néng。