古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送李南玉

梅尧臣

小人贫于资,君子贫于时。xiǎo rén pín yú zī,jūn zi pín yú shí。
小人富于货,君子富于辞。xiǎo rén fù yú huò,jūn zi fù yú cí。
贫虽同寒饥,富不同路岐。pín suī tóng hán jī,fù bù tóng lù qí。
彼富殁则已,此富名不移。bǐ fù mò zé yǐ,cǐ fù míng bù yí。
丈夫事百变,未死安可期。zhàng fū shì bǎi biàn,wèi sǐ ān kě qī。
明明趋财利,莫恤前人嗤。míng míng qū cái lì,mò xù qián rén chī。
举家如春蚕,仰食不可迟。jǔ jiā rú chūn cán,yǎng shí bù kě chí。
况念宿债窘,何愧贱士为。kuàng niàn sù zhài jiǒng,hé kuì jiàn shì wèi。
买臣尝负薪,相如犹涤卮。mǎi chén cháng fù xīn,xiāng rú yóu dí zhī。
君思此二人,信吾言不欺。jūn sī cǐ èr rén,xìn wú yán bù qī。
迩者有赵壹,穷愤自兴诗。ěr zhě yǒu zhào yī,qióng fèn zì xīng shī。
乘骥抱美玉,乐与和未知。chéng jì bào měi yù,lè yǔ hé wèi zhī。
古来鲜逢遇,后世无苦悲。gǔ lái xiān féng yù,hòu shì wú kǔ bēi。

潘歙州话庐山

梅尧臣

潘侯话庐山,落落尤可伏。pān hóu huà lú shān,luò luò yóu kě fú。
初云江上来,远见云中瀑。chū yún jiāng shàng lái,yuǎn jiàn yún zhōng pù。
舍舟到云外,观瀑已岩麓。shě zhōu dào yún wài,guān pù yǐ yán lù。
往往逢平田,攒攒爱深木。wǎng wǎng féng píng tián,zǎn zǎn ài shēn mù。
竹门悬径微,源水阴藤覆。zhú mén xuán jìng wēi,yuán shuǐ yīn téng fù。
坐石浸两骹,炎肤起芒粟。zuò shí jìn liǎng qiāo,yán fū qǐ máng sù。
夕阳穿万峰,高下相出缩。xī yáng chuān wàn fēng,gāo xià xiāng chū suō。
寻常杳不分,但被烟岚畜。xún cháng yǎo bù fēn,dàn bèi yān lán chù。
绝顶水底花,开谢向渊腹。jué dǐng shuǐ dǐ huā,kāi xiè xiàng yuān fù。
风力岂能加,日气岂能?。fēng lì qǐ néng jiā,rì qì qǐ néng yù。
揽之不可得,滴沥空在掬。lǎn zhī bù kě dé,dī lì kōng zài jū。
夜昏投僧居,孤灯望溪曲。yè hūn tóu sēng jū,gū dēng wàng xī qū。
忽闻清磬音,渐近幽林屋。hū wén qīng qìng yīn,jiàn jìn yōu lín wū。
止侯休多谈,已满我心目。zhǐ hóu xiū duō tán,yǐ mǎn wǒ xīn mù。
怀游二十年,梦寐今固熟。huái yóu èr shí nián,mèng mèi jīn gù shú。
何当借轻舠,一往如飞鹜。hé dāng jiè qīng dāo,yī wǎng rú fēi wù。

秋日村行

梅尧臣

溪雾昼又收,山村夜初晦。xī wù zhòu yòu shōu,shān cūn yè chū huì。
饥禽来往飞,远树清红碎。jī qín lái wǎng fēi,yuǎn shù qīng hóng suì。
原上楚牛童,屋头吴妇碓。yuán shàng chǔ niú tóng,wū tóu wú fù duì。
鸡肥酒已熟,野老邀同辈。jī féi jiǔ yǐ shú,yě lǎo yāo tóng bèi。

送潘歙州

梅尧臣

一见新安守,便若新安江。yī jiàn xīn ān shǒu,biàn ruò xīn ān jiāng。
洞澈物不隔,演漾心所降。dòng chè wù bù gé,yǎn yàng xīn suǒ jiàng。
远指治所山,已入邻斋窗。yuǎn zhǐ zhì suǒ shān,yǐ rù lín zhāi chuāng。
捧舆登南岭,策马怀旧邦。pěng yú dēng nán lǐng,cè mǎ huái jiù bāng。
养亲将为寿,倾甘抱玉缸。yǎng qīn jiāng wèi shòu,qīng gān bào yù gāng。
观军将劳士,脔肥堆羊腔。guān jūn jiāng láo shì,luán féi duī yáng qiāng。
下车谈诗书,上世拥旄幢。xià chē tán shī shū,shàng shì yōng máo chuáng。
勿窥渊游鳞,无吠夜惊尨。wù kuī yuān yóu lín,wú fèi yè jīng máng。
他日闻课第,天下谁能双。tā rì wén kè dì,tiān xià shuí néng shuāng。

马都官行之惠黄柑荔枝醋壶

梅尧臣

染霜胡甘熟,烘日荔枝美。rǎn shuāng hú gān shú,hōng rì lì zhī měi。
橘柚未为精,葡萄安可拟。jú yòu wèi wèi jīng,pú táo ān kě nǐ。
郭生始能赞,魏文何谬比。guō shēng shǐ néng zàn,wèi wén hé miù bǐ。
二果皆世珍,乃遗及贱士。èr guǒ jiē shì zhēn,nǎi yí jí jiàn shì。
而复副醇䤈,或乞自诸己。ér fù fù chún,huò qǐ zì zhū jǐ。
岂唯享远味,终得为直矣。qǐ wéi xiǎng yuǎn wèi,zhōng dé wèi zhí yǐ。

新安潘侯将行约游山门寺予以泞淖遂止因为诗以见怀

梅尧臣

苍山自为门,呀豁异镌镵。cāng shān zì wèi mén,ya huō yì juān chán。
路通石壁尽,潦起田穟陷。lù tōng shí bì jǐn,lǎo qǐ tián suì xiàn。
傍岭有结庐,潜潭净于鉴。bàng lǐng yǒu jié lú,qián tán jìng yú jiàn。
闻之固欲往,久雨湿泥泥。wén zhī gù yù wǎng,jiǔ yǔ shī ní ní。
莫陪太守车,然诺岂诳赚。mò péi tài shǒu chē,rán nuò qǐ kuáng zhuàn。
遥遥桥上去,望望马犹站。yáo yáo qiáo shàng qù,wàng wàng mǎ yóu zhàn。
畏滑不肯行,非关惜鞯䪌。wèi huá bù kěn xíng,fēi guān xī jiān zhàn。

依韵自和送诗寄潘歙州

梅尧臣

潘侯擅诗笔,五色神授江。pān hóu shàn shī bǐ,wǔ sè shén shòu jiāng。
世家有大勋,佐舜同厖降。shì jiā yǒu dà xūn,zuǒ shùn tóng páng jiàng。
子孙逢太平,少小事书窗。zi sūn féng tài píng,shǎo xiǎo shì shū chuāng。
源流本慷慨,吐论皆经邦。yuán liú běn kāng kǎi,tǔ lùn jiē jīng bāng。
量犹函牛鼎,吾徒愧罂缸。liàng yóu hán niú dǐng,wú tú kuì yīng gāng。
开口必典实,省腹唯空腔。kāi kǒu bì diǎn shí,shěng fù wéi kōng qiāng。
作者过我门,应笑无戟幢。zuò zhě guò wǒ mén,yīng xiào wú jǐ chuáng。
穷老在弊庐,何异守户尨。qióng lǎo zài bì lú,hé yì shǒu hù máng。
有心希买交,白璧无一双。yǒu xīn xī mǎi jiāo,bái bì wú yī shuāng。

避为师依韵答李献甫

梅尧臣

蛟龙养鬐鬣,当在浩浩浔。jiāo lóng yǎng qí liè,dāng zài hào hào xún。
虎豹养文采,当在巍巍岑。hǔ bào yǎng wén cǎi,dāng zài wēi wēi cén。
我无太山高,我无沧海深。wǒ wú tài shān gāo,wǒ wú cāng hǎi shēn。
斗水与堆阜,恐未慰此心。dòu shuǐ yǔ duī fù,kǒng wèi wèi cǐ xīn。

送李逢原

梅尧臣

祢衡负其才,沉没鹦鹉洲。mí héng fù qí cái,chén méi yīng wǔ zhōu。
李白负其才,飘落沧江头。lǐ bái fù qí cái,piāo luò cāng jiāng tóu。
后亦多效此,才薄空羁囚。hòu yì duō xiào cǐ,cái báo kōng jī qiú。
文章本济时,反不能自周。wén zhāng běn jì shí,fǎn bù néng zì zhōu。
吾尝戒吾曹,慎勿异尔流。wú cháng jiè wú cáo,shèn wù yì ěr liú。
臧仓毁孟轲,桓魋迫圣丘。zāng cāng huǐ mèng kē,huán tuí pò shèng qiū。
虽云推之天,未免皇皇求。suī yún tuī zhī tiān,wèi miǎn huáng huáng qiú。
吾今重子学,无力荐公侯。wú jīn zhòng zi xué,wú lì jiàn gōng hóu。
行当思吾言,非教子佞柔。xíng dāng sī wú yán,fēi jiào zi nìng róu。

黄国博遗银鱼乾二百枚

梅尧臣

乾若会稽笋,色比荆州银。qián ruò huì jī sǔn,sè bǐ jīng zhōu yín。
熟宜煨栗火,饮助拥炉人。shú yí wēi lì huǒ,yǐn zhù yōng lú rén。
低阴欲飞雪,酒微生颊热。dī yīn yù fēi xuě,jiǔ wēi shēng jiá rè。
海上使方来,多饟不为餮。hǎi shàng shǐ fāng lái,duō xiǎng bù wèi tiè。

三和寄潘歙州

梅尧臣

昔固闻陆海,今复有潘江。xī gù wén lù hǎi,jīn fù yǒu pān jiāng。
文章吞时英,光芒瞻星降。wén zhāng tūn shí yīng,guāng máng zhān xīng jiàng。
如游太室阳,仰见玉女窗。rú yóu tài shì yáng,yǎng jiàn yù nǚ chuāng。
高才生大国,试政来远邦。gāo cái shēng dà guó,shì zhèng lái yuǎn bāng。
道傍一相顾,冰壶临瓦缸。dào bàng yī xiāng gù,bīng hú lín wǎ gāng。
逸骥美丰肉,老䍽惭瘦腔。yì jì měi fēng ròu,lǎo lì cán shòu qiāng。
藻咏答下俚,玉铃锵宝幢。zǎo yǒng dá xià lǐ,yù líng qiāng bǎo chuáng。
寻言不悟言,自笑趁块尨。xún yán bù wù yán,zì xiào chèn kuài máng。
终知将门豪,射雕常贯双。zhōng zhī jiāng mén háo,shè diāo cháng guàn shuāng。

送天台李令庭芝

梅尧臣

吾闻天台久,未见天台状。wú wén tiān tái jiǔ,wèi jiàn tiān tái zhuàng。
去海知几里,去天知几丈。qù hǎi zhī jǐ lǐ,qù tiān zhī jǐ zhàng。
峰岭隐与出,岩壑背与向。fēng lǐng yǐn yǔ chū,yán hè bèi yǔ xiàng。
云雷反在下,泉瀑反在上。yún léi fǎn zài xià,quán pù fǎn zài shàng。
幽深无穷窥,杳渺无穷望。yōu shēn wú qióng kuī,yǎo miǎo wú qióng wàng。
至险可悸慄,至怪可骇丧。zhì xiǎn kě jì lì,zhì guài kě hài sàng。
石桥弯长弓,跨绝弦未放。shí qiáo wān zhǎng gōng,kuà jué xián wèi fàng。
当时白道猷,平步入青嶂。dāng shí bái dào yóu,píng bù rù qīng zhàng。
去为六百石,亦见志所尚。qù wèi liù bǎi shí,yì jiàn zhì suǒ shàng。
子欲广异闻,可以一寻访。zi yù guǎng yì wén,kě yǐ yī xún fǎng。

李令将行返遗以茶

梅尧臣

宏词郎,姑苏住,千千蚨母丝绳度。hóng cí láng,gū sū zhù,qiān qiān fú mǔ sī shéng dù。
谁将为寿不肯收,上马慨然如脱兔。shuí jiāng wèi shòu bù kěn shōu,shàng mǎ kǎi rán rú tuō tù。
独持茶丳过江来,已把赠人空手去。dú chí chá chǎn guò jiāng lái,yǐ bǎ zèng rén kōng shǒu qù。
雨雪绥绥出楚关,我无鲁酒徒相顾。yǔ xuě suí suí chū chǔ guān,wǒ wú lǔ jiǔ tú xiāng gù。

十一月十二日赛昭亭神

梅尧臣

冷雨凝雪未成雪,潭空鱼寒归石穴。lěng yǔ níng xuě wèi chéng xuě,tán kōng yú hán guī shí xué。
长篙扣穴倩鲤鱼,寄信山头来奠设。zhǎng gāo kòu xué qiàn lǐ yú,jì xìn shān tóu lái diàn shè。
鱼传水鸟飞上山,山木槎槎乾吹咽。yú chuán shuǐ niǎo fēi shàng shān,shān mù chá chá qián chuī yàn。
旋灰起角巫鼓鸣,漆俎铜盘颤牲血。xuán huī qǐ jiǎo wū gǔ míng,qī zǔ tóng pán chàn shēng xuè。
瑟琶嘈嘈神降言,福汝祐汝无灾檗。sè pá cáo cáo shén jiàng yán,fú rǔ yòu rǔ wú zāi bò。
西向啐饮东向回,溪心却望山崔嵬。xī xiàng cuì yǐn dōng xiàng huí,xī xīn què wàng shān cuī wéi。

泾尉徐绛于其廨得鲁公破碑二十六字近又于碑阴得二十八字寄予及吴正仲正仲有诗答亦答之

梅尧臣

颜公忠血化为碧,颜公奇笔留在石。yán gōng zhōng xuè huà wèi bì,yán gōng qí bǐ liú zài shí。
十存三四复不完,完者椎模少棱壁。shí cún sān sì fù bù wán,wán zhě chuí mó shǎo léng bì。
许昌断碣称最佳,已经田火侵钩画。xǔ chāng duàn jié chēng zuì jiā,yǐ jīng tián huǒ qīn gōu huà。
今复泾山好事人,别识偶得从粪砾。jīn fù jīng shān hǎo shì rén,bié shí ǒu dé cóng fèn lì。
青天云破星辰明,牵牛半没河叙白。qīng tiān yún pò xīng chén míng,qiān niú bàn méi hé xù bái。
日来翻覆又睹字,久苦堙埋窟蝼蝈。rì lái fān fù yòu dǔ zì,jiǔ kǔ yīn mái kū lóu guō。
碑身上下亡八九,况乃龟蚨与螭额。bēi shēn shàng xià wáng bā jiǔ,kuàng nǎi guī fú yǔ chī é。
不知岁月纪述由,真卿二字如新迹。bù zhī suì yuè jì shù yóu,zhēn qīng èr zì rú xīn jì。
蚕头缺齾燕尾断,斩玉摧金竞?藉。cán tóu quē yà yàn wěi duàn,zhǎn yù cuī jīn jìng láng jí。
颜公名与乔岳齐,置在穷乡犹弃掷。yán gōng míng yǔ qiáo yuè qí,zhì zài qióng xiāng yóu qì zhì。
孤城野鬼多神灵,守此隳残应自惜。gū chéng yě guǐ duō shén líng,shǒu cǐ huī cán yīng zì xī。
不虞发掘出幽沉,泣雨霏霏愁向夕。bù yú fā jué chū yōu chén,qì yǔ fēi fēi chóu xiàng xī。
毡敲墨刷将寄谁,不付惊弦付鸾翮。zhān qiāo mò shuā jiāng jì shuí,bù fù jīng xián fù luán hé。
鸾飞万里遍八荒,岂止持传吴楚客。luán fēi wàn lǐ biàn bā huāng,qǐ zhǐ chí chuán wú chǔ kè。
中郎有孙能此书,要官木刻输金帛。zhōng láng yǒu sūn néng cǐ shū,yào guān mù kè shū jīn bó。
方为大尹虽少闲,得之究玩如毂炙。fāng wèi dà yǐn suī shǎo xián,dé zhī jiū wán rú gǔ zhì。
我鬓蓬然两眼花,欲学辛勤定无益。wǒ bìn péng rán liǎng yǎn huā,yù xué xīn qín dìng wú yì。
人生爱留身后名,□□立勋书史册。rén shēng ài liú shēn hòu míng,lì xūn shū shǐ cè。
□□终知有磨灭,至刚可销坚可折。zhōng zhī yǒu mó miè,zhì gāng kě xiāo jiān kě zhé。
欲图亿载安所设,世上转头方耳热。yù tú yì zài ān suǒ shè,shì shàng zhuǎn tóu fāng ěr rè。