古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

梦登天坛

梅尧臣

夜梦登天坛,坛上两仙人。yè mèng dēng tiān tán,tán shàng liǎng xiān rén。
来时乘白凤,去时乘白麟。lái shí chéng bái fèng,qù shí chéng bái lín。
我问不我语,飒飒山中雨。wǒ wèn bù wǒ yǔ,sà sà shān zhōng yǔ。

濄口得双鳜鱼怀永叔

梅尧臣

春风午桥上,始迎欧阳公。chūn fēng wǔ qiáo shàng,shǐ yíng ōu yáng gōng。
我仆跪双鳜,言得石濑中。wǒ pū guì shuāng guì,yán dé shí lài zhōng。
持归奉慈媪,欣咏殊未工。chí guī fèng cí ǎo,xīn yǒng shū wèi gōng。
是时四三友,推尚以为雄。shì shí sì sān yǒu,tuī shàng yǐ wèi xióng。
于兹十九载,存没复西东。yú zī shí jiǔ zài,cún méi fù xī dōng。
我今淮上去,沙屿逢钓翁。wǒ jīn huái shàng qù,shā yǔ féng diào wēng。
因之获二尾,其色与昔同。yīn zhī huò èr wěi,qí sè yǔ xī tóng。
钱将青丝绳,羹芼春畦菘。qián jiāng qīng sī shéng,gēng mào chūn qí sōng。
公乎广陵来,值我号苍穹。gōng hū guǎng líng lái,zhí wǒ hào cāng qióng。
何为号苍穹,失怙哀无穷。hé wèi hào cāng qióng,shī hù āi wú qióng。
烹煎不暇饷,泣血语孤衷。pēng jiān bù xiá xiǎng,qì xuè yǔ gū zhōng。
生平四海内,有始鲜能终。shēng píng sì hǎi nèi,yǒu shǐ xiān néng zhōng。
唯公一荣悴,不愧古人风。wéi gōng yī róng cuì,bù kuì gǔ rén fēng。

舟次泗上逢黄令因以诗送

梅尧臣

向晓入汴尾,隔河闻人声。xiàng xiǎo rù biàn wěi,gé hé wén rén shēng。
得声不得貌,问识旧时名。dé shēng bù dé mào,wèn shí jiù shí míng。
泊舟忽来及,袖诗多贤英。pō zhōu hū lái jí,xiù shī duō xián yīng。
言除丹徒宰,暂作七闽行。yán chú dān tú zǎi,zàn zuò qī mǐn xíng。
东南几千里,日夕挂帆轻。dōng nán jǐ qiān lǐ,rì xī guà fān qīng。
渡江莼已老,未足助杯羹。dù jiāng chún yǐ lǎo,wèi zú zhù bēi gēng。
最知便道出,先见县人迎。zuì zhī biàn dào chū,xiān jiàn xiàn rén yíng。

题姑苏豹隐堂

梅尧臣

青山崔巍藏古基,文豹不见空断碑。qīng shān cuī wēi cáng gǔ jī,wén bào bù jiàn kōng duàn bēi。
华堂重构犹隐雾,地今易主还好奇。huá táng zhòng gòu yóu yǐn wù,dì jīn yì zhǔ hái hǎo qí。
欲邀明月一去饮,常娥将悔出海迟。yù yāo míng yuè yī qù yǐn,cháng é jiāng huǐ chū hǎi chí。
溪边少年意气在,来往只借白鹿骑。xī biān shǎo nián yì qì zài,lái wǎng zhǐ jiè bái lù qí。
自称山人具肴酒,酒酣请我留此辞。zì chēng shān rén jù yáo jiǔ,jiǔ hān qǐng wǒ liú cǐ cí。
谪仙坟近何可问,当日无咏亦所疑。zhé xiān fén jìn hé kě wèn,dāng rì wú yǒng yì suǒ yí。

哭笑鸟

梅尧臣

日月转入地,星辰蔽重云。rì yuè zhuǎn rù dì,xīng chén bì zhòng yún。
夜色晦若漆,怪禽巢未焚。yè sè huì ruò qī,guài qín cháo wèi fén。
其音哭且笑,哀乐讵能分。qí yīn kū qiě xiào,āi lè jù néng fēn。
方哭且笑时,曾莫有以群。fāng kū qiě xiào shí,céng mò yǒu yǐ qún。
哭为何所悲,笑为何所闻。kū wèi hé suǒ bēi,xiào wèi hé suǒ wén。
了不预人事,吉凶谁复云。le bù yù rén shì,jí xiōng shuí fù yún。

八月九日晨兴如厕有鸦啄蛆

梅尧臣

飞乌先日出,谁知彼雌雄。fēi wū xiān rì chū,shuí zhī bǐ cí xióng。
岂无腐鼠食,来啄秽厕虫。qǐ wú fǔ shǔ shí,lái zhuó huì cè chóng。
饱腹上高树,跋觜噪西风。bǎo fù shàng gāo shù,bá zī zào xī fēng。
吉凶非予闻,臭恶在尔躬。jí xiōng fēi yǔ wén,chòu è zài ěr gōng。
物灵必自絜,可以推始终。wù líng bì zì jié,kě yǐ tuī shǐ zhōng。

夜坐

梅尧臣

夜久方虑寂,空堂灯烛明。yè jiǔ fāng lǜ jì,kōng táng dēng zhú míng。
落叶有暂响,暗虫无停声。luò yè yǒu zàn xiǎng,àn chóng wú tíng shēng。
力学不为己,甘贫且徇名。lì xué bù wèi jǐ,gān pín qiě xùn míng。
聊为咏怀篇,还想阮步兵。liáo wèi yǒng huái piān,hái xiǎng ruǎn bù bīng。

八月十五夜有怀

梅尧臣

天为水苍玉,月拖潭面冰。tiān wèi shuǐ cāng yù,yuè tuō tán miàn bīng。
万里绝瑕玷,百文已澄凝。wàn lǐ jué xiá diàn,bǎi wén yǐ chéng níng。
山河了然在,星斗光莫增。shān hé le rán zài,xīng dòu guāng mò zēng。
借问九州内,岂无阴云兴。jiè wèn jiǔ zhōu nèi,qǐ wú yīn yún xīng。
缅怀去年秋,是夜客广陵。miǎn huái qù nián qiū,shì yè kè guǎng líng。
太守欧阳公,预邀三四朋。tài shǒu ōu yáng gōng,yù yāo sān sì péng。
乃值连连雨,共饮陈华灯。nǎi zhí lián lián yǔ,gòng yǐn chén huá dēng。
既醉公有咏,属和予未能。jì zuì gōng yǒu yǒng,shǔ hé yǔ wèi néng。
强赋石屏物,固惭无所称。qiáng fù shí píng wù,gù cán wú suǒ chēng。
今来宛溪上,聊以故岁徵。jīn lái wǎn xī shàng,liáo yǐ gù suì zhēng。
晶明正若此,霢霂且何曾。jīng míng zhèng ruò cǐ,mài mù qiě hé céng。
美景信难并,康乐语足凭。měi jǐng xìn nán bìng,kāng lè yǔ zú píng。

题吏隐堂

梅尧臣

新堂生虚明,未悟追隐吏。xīn táng shēng xū míng,wèi wù zhuī yǐn lì。
无乃隐非时,唯应喧可避。wú nǎi yǐn fēi shí,wéi yīng xuān kě bì。
移花莫伤根,种竹不改翠。yí huā mò shāng gēn,zhǒng zhú bù gǎi cuì。
床中置素琴,亦见陶潜意。chuáng zhōng zhì sù qín,yì jiàn táo qián yì。

咏严子陵

梅尧臣

不顾万乘主,不屈千户侯。bù gù wàn chéng zhǔ,bù qū qiān hù hóu。
手澄百金鱼,身被一羊裘。shǒu chéng bǎi jīn yú,shēn bèi yī yáng qiú。
借问此何耳,心远忘九州。jiè wèn cǐ hé ěr,xīn yuǎn wàng jiǔ zhōu。
青山束寒滩,溅浪惊素鸥。qīng shān shù hán tān,jiàn làng jīng sù ōu。
以之为朋亲,安慕乘华辀。yǐ zhī wèi péng qīn,ān mù chéng huá zhōu。
老氏轻璧马,庄生恶牺牛。lǎo shì qīng bì mǎ,zhuāng shēng è xī niú。
终为蕴石玉,夐古辉岩陬。zhōng wèi yùn shí yù,xiòng gǔ huī yán zōu。

九月十八日山中见杜鹃花复开

梅尧臣

山中泉壑暖,幽木寒更华。shān zhōng quán hè nuǎn,yōu mù hán gèng huá。
春鸟各噤口,游子未还家。chūn niǎo gè jìn kǒu,yóu zi wèi hái jiā。
云谁未及还,对此重兴嗟。yún shuí wèi jí hái,duì cǐ zhòng xīng jiē。
何必因啼血,颜色胜曙霞。hé bì yīn tí xuè,yán sè shèng shǔ xiá。

记岁

梅尧臣

买臣四十八,犹苦行负薪。mǎi chén sì shí bā,yóu kǔ xíng fù xīn。
我免以樵给,贫居年与均。wǒ miǎn yǐ qiáo gěi,pín jū nián yǔ jūn。
道上不讴歌,妻亦无恚嗔。dào shàng bù ōu gē,qī yì wú huì chēn。
三者固异彼,异同双朱轮。sān zhě gù yì bǐ,yì tóng shuāng zhū lún。

种胡麻

梅尧臣

悲哀易衰老,鬓忽见二毛。bēi āi yì shuāi lǎo,bìn hū jiàn èr máo。
苟生亦何乐,慈母年且高。gǒu shēng yì hé lè,cí mǔ nián qiě gāo。
勉力向药物,曲畦聊自薅。miǎn lì xiàng yào wù,qū qí liáo zì hāo。
胡麻养气血,种以督儿曹。hú má yǎng qì xuè,zhǒng yǐ dū ér cáo。
傍枝延扶疏,修筴繁橐韬。bàng zhī yán fú shū,xiū cè fán tuó tāo。
霜前未坚好,霜后可炮熬。shuāng qián wèi jiān hǎo,shuāng hòu kě pào áo。
诚非腾云术,顾此实以劳。chéng fēi téng yún shù,gù cǐ shí yǐ láo。

送达观禅师归隐静寺古律二首其一

梅尧臣

初逢洛阳陌,再见南徐州。chū féng luò yáng mò,zài jiàn nán xú zhōu。
所历几何时,倏去二十秋。suǒ lì jǐ hé shí,shū qù èr shí qiū。
今复振霜屦,还山远莫留。jīn fù zhèn shuāng jù,hái shān yuǎn mò liú。
我咏阮公诗,物靡必沈浮。wǒ yǒng ruǎn gōng shī,wù mí bì shěn fú。
谁云西海鱼,夜飞东海头。shuí yún xī hǎi yú,yè fēi dōng hǎi tóu。
世人嗟识昧,岂是滞林丘。shì rén jiē shí mèi,qǐ shì zhì lín qiū。

冬至感怀

梅尧臣

衔泣想慈颜,感物哀不平。xián qì xiǎng cí yán,gǎn wù āi bù píng。
自古九泉死,靡随新阳生。zì gǔ jiǔ quán sǐ,mí suí xīn yáng shēng。
禀命异草木,彼将羡勾萌。bǐng mìng yì cǎo mù,bǐ jiāng xiàn gōu méng。
人实嗣其世,一衰复一荣。rén shí sì qí shì,yī shuāi fù yī róng。