古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

晚坐北轩望昭亭山

梅尧臣

少客两京间,熟游嵩与华。shǎo kè liǎng jīng jiān,shú yóu sōng yǔ huá。
归来宛溪上,厌往昭亭下。guī lái wǎn xī shàng,yàn wǎng zhāo tíng xià。
何以厌昭亭,衰迟倦驱驾。hé yǐ yàn zhāo tíng,shuāi chí juàn qū jià。
况复惭咏歌,嘉辞前有谢。kuàng fù cán yǒng gē,jiā cí qián yǒu xiè。
咀嚼在人口,甘美如食蔗。jǔ jué zài rén kǒu,gān měi rú shí zhè。
方同陶渊明,苦语近田舍。fāng tóng táo yuān míng,kǔ yǔ jìn tián shě。
节行固不变,出处亦多怕。jié xíng gù bù biàn,chū chù yì duō pà。
常防恶少年,豪横使出胯。cháng fáng è shǎo nián,háo héng shǐ chū kuà。
譬如故将军,尚被亭长骂。pì rú gù jiāng jūn,shàng bèi tíng zhǎng mà。
不若守弊庐,读书至中夜。bù ruò shǒu bì lú,dú shū zhì zhōng yè。

伤何皆秀才

梅尧臣

高高空山木,枯死不中材。gāo gāo kōng shān mù,kū sǐ bù zhōng cái。
宁答厚地力,岁久为朽灰。níng dá hòu dì lì,suì jiǔ wèi xiǔ huī。
昂藏儒家子,五十殒蒿莱。áng cáng rú jiā zi,wǔ shí yǔn hāo lái。
空负执卷勤,明月不颔腮。kōng fù zhí juǎn qín,míng yuè bù hàn sāi。
一芥禄未及,九泉无复开。yī jiè lù wèi jí,jiǔ quán wú fù kāi。
人世有若此,愚智曷论哉。rén shì yǒu ruò cǐ,yú zhì hé lùn zāi。

观王介夫蒙亭记因记

梅尧臣

吾年将五十,尚未暇读易。wú nián jiāng wǔ shí,shàng wèi xiá dú yì。
一闻蒙亭说,乃见适所适。yī wén méng tíng shuō,nǎi jiàn shì suǒ shì。
维时明进退,岂不在泉石。wéi shí míng jìn tuì,qǐ bù zài quán shí。
野服制升越,山庖盛鸡蹠。yě fú zhì shēng yuè,shān páo shèng jī zhí。
床头龙唇琴,案上科斗籍。chuáng tóu lóng chún qín,àn shàng kē dòu jí。
风物稍佳时,把酒会三益。fēng wù shāo jiā shí,bǎ jiǔ huì sān yì。
况以兄为郎,仕也人岂迫。kuàng yǐ xiōng wèi láng,shì yě rén qǐ pò。
垂之爱之深,自匪逢时客。chuí zhī ài zhī shēn,zì fěi féng shí kè。

亢阳和欲行舟者

梅尧臣

春秋书闵雨,乃见先王制。chūn qiū shū mǐn yǔ,nǎi jiàn xiān wáng zhì。
有意在黎民,山川无不祭。yǒu yì zài lí mín,shān chuān wú bù jì。
今者望云霓,青天绝纤翳。jīn zhě wàng yún ní,qīng tiān jué xiān yì。
为坛割舒雁,盘血陈水汭。wèi tán gē shū yàn,pán xuè chén shuǐ ruì。
于时颇精虔,奠爵必亲涚。yú shí pǒ jīng qián,diàn jué bì qīn shuì。
向夕有微阴,扫然还复霁。xiàng xī yǒu wēi yīn,sǎo rán hái fù jì。
吾闻先儒言,阳骄不能闭。wú wén xiān rú yán,yáng jiāo bù néng bì。
此时系穹旻,己力安所诣。cǐ shí xì qióng mín,jǐ lì ān suǒ yì。
宣王云汉诗,曾不鉴上帝。xuān wáng yún hàn shī,céng bù jiàn shàng dì。
恨无奡荡舟,空自思跃蜧。hèn wú ào dàng zhōu,kōng zì sī yuè lì。

送怀贤上人归隐静兼寄达观禅师

梅尧臣

适从山中来,复向山中去。shì cóng shān zhōng lái,fù xiàng shān zhōng qù。
为报山中人,莫厌山中住。wèi bào shān zhōng rén,mò yàn shān zhōng zhù。
近城尘土多,乱尔烟霞趣。jìn chéng chén tǔ duō,luàn ěr yān xiá qù。
野蜂衔漆汁,尚欲为蒂固。yě fēng xián qī zhī,shàng yù wèi dì gù。
息此可以安,其能忘我谕。xī cǐ kě yǐ ān,qí néng wàng wǒ yù。

李仲求寄建溪洪井茶七品云愈少愈佳未知尝何如耳因条而答之

梅尧臣

忽有西山使,始遗七品茶。hū yǒu xī shān shǐ,shǐ yí qī pǐn chá。
末品无水晕,六品无沉柤。mò pǐn wú shuǐ yūn,liù pǐn wú chén zhā。
五品散云脚,四品浮粟花。wǔ pǐn sàn yún jiǎo,sì pǐn fú sù huā。
三品若琼乳,二品罕所加。sān pǐn ruò qióng rǔ,èr pǐn hǎn suǒ jiā。
绝品不可议,甘香焉等差。jué pǐn bù kě yì,gān xiāng yān děng chà。
一日尝一瓯,六腑无昏邪。yī rì cháng yī ōu,liù fǔ wú hūn xié。
夜枕不得寐,月树闻啼鸦。yè zhěn bù dé mèi,yuè shù wén tí yā。
忧来唯觉衰,可验唯齿牙。yōu lái wéi jué shuāi,kě yàn wéi chǐ yá。
动摇有三四,妨咀连左车。dòng yáo yǒu sān sì,fáng jǔ lián zuǒ chē。
发亦足惊疏,疏疏点霜华。fā yì zú jīng shū,shū shū diǎn shuāng huá。
乃思平生游,但恨江路赊。nǎi sī píng shēng yóu,dàn hèn jiāng lù shē。
安得一见之,煮泉相与夸。ān dé yī jiàn zhī,zhǔ quán xiāng yǔ kuā。

送阚令之潭州宁乡

梅尧臣

秋风逆水急,挂席飞鸟轻。qiū fēng nì shuǐ jí,guà xí fēi niǎo qīng。
三江去虽远,一日行几程。sān jiāng qù suī yuǎn,yī rì xíng jǐ chéng。
朝辞洞庭岸,暮抵巴陵城。cháo cí dòng tíng àn,mù dǐ bā líng chéng。
长沙古建国,地狭赋薄征。zhǎng shā gǔ jiàn guó,dì xiá fù báo zhēng。
邑宰爱民者,选荐岂非精。yì zǎi ài mín zhě,xuǎn jiàn qǐ fēi jīng。
既曰处民上,固当知民情。jì yuē chù mín shàng,gù dāng zhī mín qíng。
民居篁竹间,山獠相杂并。mín jū huáng zhú jiān,shān liáo xiāng zá bìng。
教道苟未至,毫发心起争。jiào dào gǒu wèi zhì,háo fā xīn qǐ zhēng。
太刚易断折,太柔难支撑。tài gāng yì duàn zhé,tài róu nán zhī chēng。
贵在得中道,于焉无近名。guì zài dé zhōng dào,yú yān wú jìn míng。
闻多不祥鸟,似鸮何足惊。wén duō bù xiáng niǎo,shì xiāo hé zú jīng。
远方此为常,慎勿心屏营。yuǎn fāng cǐ wèi cháng,shèn wù xīn píng yíng。
贾谊度湘水,为文吊屈平。jiǎ yì dù xiāng shuǐ,wèi wén diào qū píng。
因君寄杯酒,为我酹贾生。yīn jūn jì bēi jiǔ,wèi wǒ lèi jiǎ shēng。

乾明院碧鲜亭

梅尧臣

坏衣削发远尘垢,蛇祖龙孙生屋后。huài yī xuē fā yuǎn chén gòu,shé zǔ lóng sūn shēng wū hòu。
不等渭川千户侯,尺椽片瓦何尝有。bù děng wèi chuān qiān hù hóu,chǐ chuán piàn wǎ hé cháng yǒu。
方丈东头一亩馀,中轩四面无窗牖。fāng zhàng dōng tóu yī mǔ yú,zhōng xuān sì miàn wú chuāng yǒu。
青琼作枝钿为叶,丹凤未食苍鼠走。qīng qióng zuò zhī diàn wèi yè,dān fèng wèi shí cāng shǔ zǒu。
细藤织榻白昼眠,寝浓鼻息如雷吼。xì téng zhī tà bái zhòu mián,qǐn nóng bí xī rú léi hǒu。
世间百事不历心,门外寒流彻溪口。shì jiān bǎi shì bù lì xīn,mén wài hán liú chè xī kǒu。

得馀干李尉书录示唐人于越亭诗因以寄题

梅尧臣

馀水之于越之鄙,筑基相对琵琶尾。yú shuǐ zhī yú yuè zhī bǐ,zhù jī xiāng duì pí pá wěi。
琵琶日日有秋声,雁过洞庭风入苇。pí pá rì rì yǒu qiū shēng,yàn guò dòng tíng fēng rù wěi。
南斗戛湖波不起,长刀剡锋碧耳耳。nán dòu jiá hú bō bù qǐ,zhǎng dāo shàn fēng bì ěr ěr。
姱娥夜出在寒溪,青铜莹磨光几里。kuā é yè chū zài hán xī,qīng tóng yíng mó guāng jǐ lǐ。
朝因吴客幅蒲轻,满纸如蚕书可喜。cháo yīn wú kè fú pú qīng,mǎn zhǐ rú cán shū kě xǐ。

南轩盆植重台莲移种池

梅尧臣

彤云赤雾生绀房,朝霞变蕊朱粉光。tóng yún chì wù shēng gàn fáng,cháo xiá biàn ruǐ zhū fěn guāng。
白玉入泥不满盎,羽盖裛露明月珰。bái yù rù ní bù mǎn àng,yǔ gài yì lù míng yuè dāng。
浊水一石乱蛙黾,凿池五丈如斗方。zhuó shuǐ yī shí luàn wā mǐn,záo chí wǔ zhàng rú dòu fāng。
萍根科斗得自在,荷芰明年出水央。píng gēn kē dòu dé zì zài,hé jì míng nián chū shuǐ yāng。

朝天行

梅尧臣

大车高盖徐方来,天子双日延英开。dà chē gāo gài xú fāng lái,tiān zi shuāng rì yán yīng kāi。
犀靴踏玉升东陛,从臣赐对论宫市。xī xuē tà yù shēng dōng bì,cóng chén cì duì lùn gōng shì。
谏官御史如指排,捧土未能障浊水。jiàn guān yù shǐ rú zhǐ pái,pěng tǔ wèi néng zhàng zhuó shuǐ。
大夫言斡天关回,黄门白望颜色死。dà fū yán wò tiān guān huí,huáng mén bái wàng yán sè sǐ。
始时暴夺何纵横,有货昼日不敢行。shǐ shí bào duó hé zòng héng,yǒu huò zhòu rì bù gǎn xíng。
他时五方蛇当酒,谁道张郎临井口。tā shí wǔ fāng shé dāng jiǔ,shuí dào zhāng láng lín jǐng kǒu。

会胜院沃洲亭

梅尧臣

前溪夹洲后溪阔,风吹细浪龙鳞活。qián xī jiā zhōu hòu xī kuò,fēng chuī xì làng lóng lín huó。
孤亭一入野气深,松上藤萝篱上葛。gū tíng yī rù yě qì shēn,sōng shàng téng luó lí shàng gé。
葛花葛蔓无断时,女萝莫剪连古枝。gé huā gé màn wú duàn shí,nǚ luó mò jiǎn lián gǔ zhī。
当年吾叔读书处,夜夜湿萤来复去。dāng nián wú shū dú shū chù,yè yè shī yíng lái fù qù。

江南杂感

梅尧臣

树头巧妇栖,树下秋虫织。shù tóu qiǎo fù qī,shù xià qiū chóng zhī。
坏衣游子心,千里尝相忆。huài yī yóu zi xīn,qiān lǐ cháng xiāng yì。
荡子脚出门,便作浮萍根。dàng zi jiǎo chū mén,biàn zuò fú píng gēn。
忧来凭五兆,拜树赛黄豚。yōu lái píng wǔ zhào,bài shù sài huáng tún。

依韵和达观禅师山中见寄

梅尧臣

豮豕在涂龙在泽,豺狼食肉麝食柏。fén shǐ zài tú lóng zài zé,chái láng shí ròu shè shí bǎi。
蹄毛与角不对齿,啄觜两足副以翮。tí máo yǔ jiǎo bù duì chǐ,zhuó zī liǎng zú fù yǐ hé。
既能闲闲住深谷,岂使于于佩鸣玉。jì néng xián xián zhù shēn gǔ,qǐ shǐ yú yú pèi míng yù。
水边看虹山雨霁,夜与明月归独宿。shuǐ biān kàn hóng shān yǔ jì,yè yǔ míng yuè guī dú sù。
门前重岭后群峰,石楼朱殿藏林中。mén qián zhòng lǐng hòu qún fēng,shí lóu zhū diàn cáng lín zhōng。
铜丝紧转辘轳响,络纬秋老嚎西风。tóng sī jǐn zhuǎn lù lú xiǎng,luò wěi qiū lǎo háo xī fēng。
荣利淡薄无易此,彼饮甘醲兹饮水。róng lì dàn báo wú yì cǐ,bǐ yǐn gān nóng zī yǐn shuǐ。
暂将分别向喉舌,何异声色乱眼耳。zàn jiāng fēn bié xiàng hóu shé,hé yì shēng sè luàn yǎn ěr。
孔孟久殁言可师,千古布散叶与枝。kǒng mèng jiǔ mò yán kě shī,qiān gǔ bù sàn yè yǔ zhī。
今来闭户自有趣,世上沄沄非我为。jīn lái bì hù zì yǒu qù,shì shàng yún yún fēi wǒ wèi。

送万谔昌秀才

梅尧臣

志士不恋家,安能坐㕮咀。zhì shì bù liàn jiā,ān néng zuò fǔ jǔ。
儒冠难徒行,马骨瘦可数。rú guān nán tú xíng,mǎ gǔ shòu kě shù。
后仆隔山陂,前林遇风雨。hòu pū gé shān bēi,qián lín yù fēng yǔ。
寒村夜宿时,寂默谁对语。hán cūn yè sù shí,jì mò shuí duì yǔ。