古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

寄题刁景纯环翠亭

梅尧臣

古台数亩平岗连,莽苍瘦竹生寒烟。gǔ tái shù mǔ píng gǎng lián,mǎng cāng shòu zhú shēng hán yān。
虾蟆不食海月在,夜久帖角回婵娟。xiā má bù shí hǎi yuè zài,yè jiǔ tiē jiǎo huí chán juān。
今人莫论曾费筑,昔人已往谁知年。jīn rén mò lùn céng fèi zhù,xī rén yǐ wǎng shuí zhī nián。
三茅京岘必可望,终欲相与吟云泉。sān máo jīng xiàn bì kě wàng,zhōng yù xiāng yǔ yín yún quán。

题陈宰戏彩亭

梅尧臣

仕宦固已美,及亲此其难。shì huàn gù yǐ měi,jí qīn cǐ qí nán。
况慕五彩戏,而奉兴居安。kuàng mù wǔ cǎi xì,ér fèng xīng jū ān。
翁喜君亦喜,翁餐君亦餐。wēng xǐ jūn yì xǐ,wēng cān jūn yì cān。
嗷嗷园中禽,口哺心违丸。áo áo yuán zhōng qín,kǒu bǔ xīn wéi wán。
邑大岁幸稔,众赖仁政宽。yì dà suì xìng rěn,zhòng lài rén zhèng kuān。
还思彼赤子,如恐君不欢。hái sī bǐ chì zi,rú kǒng jūn bù huān。

永庆僧舍松风亭

梅尧臣

谁按黄金徽,满指清风度。shuí àn huáng jīn huī,mǎn zhǐ qīng fēng dù。
但听松上声,不知松间趣。dàn tīng sōng shàng shēng,bù zhī sōng jiān qù。
野僧何所乐,乐此数株树。yě sēng hé suǒ lè,lè cǐ shù zhū shù。
宁邀俗客来,草绿涧西路。níng yāo sú kè lái,cǎo lǜ jiàn xī lù。

寄松林长老

梅尧臣

大松五丈百岁馀,小松五尺前时种。dà sōng wǔ zhàng bǎi suì yú,xiǎo sōng wǔ chǐ qián shí zhǒng。
俱有坚完不朽心,莫以今轻古为重。jù yǒu jiān wán bù xiǔ xīn,mò yǐ jīn qīng gǔ wèi zhòng。
东溪一片寒玉光,夜挂高枝何所用。dōng xī yī piàn hán yù guāng,yè guà gāo zhī hé suǒ yòng。

永州守王公慥寄九岩亭记云此地疑是柳子厚所说万石亭也因为二百言以答愿当留咏

梅尧臣

天地磨今古,贤愚为埃尘。tiān dì mó jīn gǔ,xián yú wèi āi chén。
草树易变改,山川无故新。cǎo shù yì biàn gǎi,shān chuān wú gù xīn。
眷言零陵守,白发驾朱轮。juàn yán líng líng shǒu,bái fā jià zhū lún。
间来问遗老,俯迹哀昔人。jiān lái wèn yí lǎo,fǔ jì āi xī rén。
昔人者谁欤,元和前放臣。xī rén zhě shuí yú,yuán hé qián fàng chén。
下上穷幽荒,憔悴楚水滨。xià shàng qióng yōu huāng,qiáo cuì chǔ shuǐ bīn。
试观当时记,图写未必真。shì guān dāng shí jì,tú xiě wèi bì zhēn。
最苦来黄溪,坐石数游鳞。zuì kǔ lái huáng xī,zuò shí shù yóu lín。
有鸟大如鹄,东向立不踆。yǒu niǎo dà rú gǔ,dōng xiàng lì bù cūn。
始买钴鉧潭,鄠杜难计缗。shǐ mǎi gǔ mǔ tán,hù dù nán jì mín。
冉溪袁家洞,乱石多磷磷。rǎn xī yuán jiā dòng,luàn shí duō lín lín。
深里与沸白,若尽无穷津。shēn lǐ yǔ fèi bái,ruò jǐn wú qióng jīn。
石渠连岩泓,菖蒲被其垠。shí qú lián yán hóng,chāng pú bèi qí yín。
穷胜得其诡,众美谁齐均。qióng shèng dé qí guǐ,zhòng měi shuí qí jūn。
西涧石为底,岂无芹与蘋。xī jiàn shí wèi dǐ,qǐ wú qín yǔ píng。
涧崖如堂席,涧响如龙唇。jiàn yá rú táng xí,jiàn xiǎng rú lóng chún。
折竹扫陈叶,罗榻同众宾。zhé zhú sǎo chén yè,luó tà tóng zhòng bīn。
其言粲星斗,百岁犹比晨。qí yán càn xīng dòu,bǎi suì yóu bǐ chén。
万石乃浅近,尚可资覆巾。wàn shí nǎi qiǎn jìn,shàng kě zī fù jīn。
而况前所说,但恐烦镌珉。ér kuàng qián suǒ shuō,dàn kǒng fán juān mín。

答王君石遗包虎二轴

梅尧臣

老包曰岳岳生鼎,二人画虎通神明。lǎo bāo yuē yuè yuè shēng dǐng,èr rén huà hǔ tōng shén míng。
凡为一虎不知价,钜公贵士珍其名。fán wèi yī hǔ bù zhī jià,jù gōng guì shì zhēn qí míng。
死来年深搜索尽,何意好事识尤精。sǐ lái nián shēn sōu suǒ jǐn,hé yì hǎo shì shí yóu jīng。
丹枫映坡茅叶白,雌者将乳雄坡行。dān fēng yìng pō máo yè bái,cí zhě jiāng rǔ xióng pō xíng。
细毛出肉不见迹,相顾猛气都如生。xì máo chū ròu bù jiàn jì,xiāng gù měng qì dōu rú shēng。
忽闻持遗非素望,穷民展玩忘愁婴。hū wén chí yí fēi sù wàng,qióng mín zhǎn wán wàng chóu yīng。
奇哉真是老包笔,世间空有黄金籯。qí zāi zhēn shì lǎo bāo bǐ,shì jiān kōng yǒu huáng jīn yíng。
因思前岁韩公子,亦赠尺纸图生狞。yīn sī qián suì hán gōng zi,yì zèng chǐ zhǐ tú shēng níng。
傍题小子乃包鼎,此时偶得已可惊。bàng tí xiǎo zi nǎi bāo dǐng,cǐ shí ǒu dé yǐ kě jīng。
借问吾乡与天下,二包之美谁能并。jiè wèn wú xiāng yǔ tiān xià,èr bāo zhī měi shuí néng bìng。

雪中廖宣城寄酒

梅尧臣

轻舟泛泛昭亭湾,春雪漫漫昭亭山。qīng zhōu fàn fàn zhāo tíng wān,chūn xuě màn màn zhāo tíng shān。
寒沙曲渚杳不辨,素鸥翔鹭空中还。hán shā qū zhǔ yǎo bù biàn,sù ōu xiáng lù kōng zhōng hái。
宣城太守闵穷旅,双壶贮酝兵吏颁。xuān chéng tài shǒu mǐn qióng lǚ,shuāng hú zhù yùn bīng lì bān。
任从六花壅船户,满酌春色生衰颜。rèn cóng liù huā yōng chuán hù,mǎn zhuó chūn sè shēng shuāi yán。
醒时但爱云水好,醉后等与天地闲。xǐng shí dàn ài yún shuǐ hǎo,zuì hòu děng yǔ tiān dì xián。
世间取乐各有分,何必舞娥高髻鬟。shì jiān qǔ lè gè yǒu fēn,hé bì wǔ é gāo jì huán。

留别乐和之

梅尧臣

雪消潭水绿,轻舸下滩时。xuě xiāo tán shuǐ lǜ,qīng gě xià tān shí。
渐转青山去,还将故国辞。jiàn zhuǎn qīng shān qù,hái jiāng gù guó cí。
野林看欲动,江燕欲逢迟。yě lín kàn yù dòng,jiāng yàn yù féng chí。
君语随州体,余惭晚始知。jūn yǔ suí zhōu tǐ,yú cán wǎn shǐ zhī。

留别乾明山主

梅尧臣

自余衔哀归,不与人事接。zì yú xián āi guī,bù yǔ rén shì jiē。
两至此饭僧,华宇何晔晔。liǎng zhì cǐ fàn sēng,huá yǔ hé yè yè。
大士邀我铭,吾学愧涉猎。dà shì yāo wǒ míng,wú xué kuì shè liè。
强述殊不高,下笔曾未惬。qiáng shù shū bù gāo,xià bǐ céng wèi qiè。
岂意烦镌刊,有似虫镂叶。qǐ yì fán juān kān,yǒu shì chóng lòu yè。
徒将珉石蠹,枉坏亦已辄。tú jiāng mín shí dù,wǎng huài yì yǐ zhé。
又不虞后人,讥诮喙嗫嗫。yòu bù yú hòu rén,jī qiào huì niè niè。
今我将还朝,方丈一登蹑。jīn wǒ jiāng hái cháo,fāng zhàng yī dēng niè。
岭竹与岩花,所植皆妥帖。lǐng zhú yǔ yán huā,suǒ zhí jiē tuǒ tiē。
罗列森翠戈,次第笑朱颊。luó liè sēn cuì gē,cì dì xiào zhū jiá。
乃知化平等,此意异蜂蝶。nǎi zhī huà píng děng,cǐ yì yì fēng dié。
世人莫复问,江上鼓轻楫。shì rén mò fù wèn,jiāng shàng gǔ qīng jí。

春日拜垄经田家

梅尧臣

田家春作日日近,丹杏破颣场圃头。tián jiā chūn zuò rì rì jìn,dān xìng pò lèi chǎng pǔ tóu。
南岭禽过北岭叫,高田水入低田流。nán lǐng qín guò běi lǐng jiào,gāo tián shuǐ rù dī tián liú。
桑牙将绽雾露裛,蚕子未浴箱篚收。sāng yá jiāng zhàn wù lù yì,cán zi wèi yù xiāng fěi shōu。
今我还朝固不远,紫宸已梦瞻珠旒。jīn wǒ hái cháo gù bù yuǎn,zǐ chén yǐ mèng zhān zhū liú。

将行赛昭亭祠喜雨

梅尧臣

未生潭上云,空望山中雨。wèi shēng tán shàng yún,kōng wàng shān zhōng yǔ。
湛湛陈桂樽,坎坎奏鼍鼓。zhàn zhàn chén guì zūn,kǎn kǎn zòu tuó gǔ。
萧萧灵风来,蹲蹲祝郎舞。xiāo xiāo líng fēng lái,dūn dūn zhù láng wǔ。
莫言春作迟,但念寒滩阻。mò yán chūn zuò chí,dàn niàn hán tān zǔ。
何当发泉源,绿水浸沙渚。hé dāng fā quán yuán,lǜ shuǐ jìn shā zhǔ。
不与农者期,自将舟人语。bù yǔ nóng zhě qī,zì jiāng zhōu rén yǔ。
定作榜歌行,暮投丹湖浦。dìng zuò bǎng gē xíng,mù tóu dān hú pǔ。
瞻祠草树失,认岭烟霞吐。zhān cí cǎo shù shī,rèn lǐng yān xiá tǔ。
平吞东南吴,远带西北楚。píng tūn dōng nán wú,yuǎn dài xī běi chǔ。
川泽见坡陁,龙蛇蹙鳞膂。chuān zé jiàn pō tuó,lóng shé cù lín lǚ。
人经兴寤叹,事往成前古。rén jīng xīng wù tàn,shì wǎng chéng qián gǔ。
考碑何验今,涂马立空庑。kǎo bēi hé yàn jīn,tú mǎ lì kōng wǔ。
余知骨相贫,岂敢望冥许。yú zhī gǔ xiāng pín,qǐ gǎn wàng míng xǔ。
愿乘溪流深,滂沛随彻俎。yuàn chéng xī liú shēn,pāng pèi suí chè zǔ。

若讷上人弹琴

梅尧臣

祥哀已逾月,遇子弹鸣琴。xiáng āi yǐ yú yuè,yù zi dàn míng qín。
安得不成声,子心异吾心。ān dé bù chéng shēng,zi xīn yì wú xīn。
十日成笙歌,尼父非好音。shí rì chéng shēng gē,ní fù fēi hǎo yīn。
先王礼有节,不可过于今。xiān wáng lǐ yǒu jié,bù kě guò yú jīn。
莫作风入松,怀垄情未任。mò zuò fēng rù sōng,huái lǒng qíng wèi rèn。
一闻流水曲,归思在溪阴。yī wén liú shuǐ qū,guī sī zài xī yīn。
此焉吾所乐,目极送归禽。cǐ yān wú suǒ lè,mù jí sòng guī qín。

发昭亭

梅尧臣

春泥深一尺,车马重重迹。chūn ní shēn yī chǐ,chē mǎ zhòng zhòng jì。
亲旧各还城,山川空向夕。qīn jiù gè hái chéng,shān chuān kōng xiàng xī。
今朝水平岸,不畏舟碍碛。jīn cháo shuǐ píng àn,bù wèi zhōu ài qì。
始随湍涨发,已入青苍壁。shǐ suí tuān zhǎng fā,yǐ rù qīng cāng bì。
落日未逢人,孤村望来客。luò rì wèi féng rén,gū cūn wàng lái kè。
泱泱漫田流,青青被垄麦。yāng yāng màn tián liú,qīng qīng bèi lǒng mài。
欲霁鸠乱鸣,将耕杏先白。yù jì jiū luàn míng,jiāng gēng xìng xiān bái。
我无农亩勤,千里事行役。wǒ wú nóng mǔ qín,qiān lǐ shì xíng yì。
寄谢昭亭神,果不吝深泽。jì xiè zhāo tíng shén,guǒ bù lìn shēn zé。

乘小舟访松山法聪上人

梅尧臣

我从溪口来,正值山前雨。wǒ cóng xī kǒu lái,zhèng zhí shān qián yǔ。
湿衣逢梵宫,有僧善吴语。shī yī féng fàn gōng,yǒu sēng shàn wú yǔ。
天寒蜜已空,轩静竹可数。tiān hán mì yǐ kōng,xuān jìng zhú kě shù。
归楫难久留,汀鸥自飞舞。guī jí nán jiǔ liú,tīng ōu zì fēi wǔ。

赠袁大监

梅尧臣

人以禄为荣,当知身所重。rén yǐ lù wèi róng,dāng zhī shēn suǒ zhòng。
禄荣身且劳,岂要权衡用。lù róng shēn qiě láo,qǐ yào quán héng yòng。
达人唯止足,曷顾百钟俸。dá rén wéi zhǐ zú,hé gù bǎi zhōng fèng。
今朝西山归,芝术不须种。jīn cháo xī shān guī,zhī shù bù xū zhǒng。
庄生逸老言,此必久已诵。zhuāng shēng yì lǎo yán,cǐ bì jiǔ yǐ sòng。
矩法况自持,推年心可纵。jǔ fǎ kuàng zì chí,tuī nián xīn kě zòng。