古诗词

花娘歌

梅尧臣

花娘十二能歌舞,籍甚声名居乐府。huā niáng shí èr néng gē wǔ,jí shén shēng míng jū lè fǔ。
荏苒其间十四年,朝作行云暮行雨。rěn rǎn qí jiān shí sì nián,cháo zuò xíng yún mù xíng yǔ。
格夫气俊能动人,人能动之无几许。gé fū qì jùn néng dòng rén,rén néng dòng zhī wú jǐ xǔ。
前岁适从江国来,时因宴席相微语。qián suì shì cóng jiāng guó lái,shí yīn yàn xí xiāng wēi yǔ。
虽有幽情未得传,暗结殷勤度寒暑。suī yǒu yōu qíng wèi dé chuán,àn jié yīn qín dù hán shǔ。
去春送客出东城,舟中接膝已心倾。qù chūn sòng kè chū dōng chéng,zhōu zhōng jiē xī yǐ xīn qīng。
自兹稍稍有期约,五月连航并钓行。zì zī shāo shāo yǒu qī yuē,wǔ yuè lián háng bìng diào xíng。
曲堤别浦无人处,始笑鸳鸯浪得名。qū dī bié pǔ wú rén chù,shǐ xiào yuān yāng làng dé míng。
尔后频逢殊嬿婉,各恨从来相见晚。ěr hòu pín féng shū yàn wǎn,gè hèn cóng lái xiāng jiàn wǎn。
月下花前不暂离,暂离已抵银河远。yuè xià huā qián bù zàn lí,zàn lí yǐ dǐ yín hé yuǎn。
青鸟传音日几回,鸡鸣归去暮还来。qīng niǎo chuán yīn rì jǐ huí,jī míng guī qù mù hái lái。
经秋度腊无纤失,爱极情专易得猜。jīng qiū dù là wú xiān shī,ài jí qíng zhuān yì dé cāi。
前时南圃寻芳卉,小忿不胜投袂起。qián shí nán pǔ xún fāng huì,xiǎo fèn bù shèng tóu mèi qǐ。
官私乘衅作威棱,督促仓惶去闾里。guān sī chéng xìn zuò wēi léng,dū cù cāng huáng qù lǘ lǐ。
萧萧风雨满长溪,一舸翩然逐流水。xiāo xiāo fēng yǔ mǎn zhǎng xī,yī gě piān rán zhú liú shuǐ。
忽逢小史向城来,泣泪寄言心欲死。hū féng xiǎo shǐ xiàng chéng lái,qì lèi jì yán xīn yù sǐ。
愿郎日日致青云,妾已长甘在泥滓。yuàn láng rì rì zhì qīng yún,qiè yǐ zhǎng gān zài ní zǐ。
更悲恩意不得终,世事难凭何若此。gèng bēi ēn yì bù dé zhōng,shì shì nán píng hé ruò cǐ。
郎闻兹语痛莫深,天地无穷恨无已。láng wén zī yǔ tòng mò shēn,tiān dì wú qióng hèn wú yǐ。
我今为尔偶成章,便欲缄之托双鲤。wǒ jīn wèi ěr ǒu chéng zhāng,biàn yù jiān zhī tuō shuāng lǐ。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

寄公异弟

梅尧臣

池塘去后春,一夕生绿草。chí táng qù hòu chūn,yī xī shēng lǜ cǎo。
无由梦阿连,诗句何能好。wú yóu mèng ā lián,shī jù hé néng hǎo。

对花有感

梅尧臣

新花朝竟妍,故花色憔悴。xīn huā cháo jìng yán,gù huā sè qiáo cuì。
明日花更开,新花何以异。míng rì huā gèng kāi,xīn huā hé yǐ yì。

啄木

梅尧臣

中园啄尽蠹,未肯出林飞。zhōng yuán zhuó jǐn dù,wèi kěn chū lín fēi。
不识黄金弹,双翎坠落晖。bù shí huáng jīn dàn,shuāng líng zhuì luò huī。

留别李君君颇有归意而未遂

梅尧臣

酌我樽中酒,知君羡北归。zhuó wǒ zūn zhōng jiǔ,zhī jūn xiàn běi guī。
如何沙上鸟,远逐片帆飞。rú hé shā shàng niǎo,yuǎn zhú piàn fān fēi。

雍丘逢钱寺丞载阳

梅尧臣

殷勤魏公子,落莫吴王孙。yīn qín wèi gōng zi,luò mò wú wáng sūn。
下客独垂泪,伤心思旧恩。xià kè dú chuí lèi,shāng xīn sī jiù ēn。

依韵和徐元舆读寄内诗戏成

梅尧臣

鸳鸯同白首,相得在中河。yuān yāng tóng bái shǒu,xiāng dé zài zhōng hé。
水客莫惊笑,云间比翼多。shuǐ kè mò jīng xiào,yún jiān bǐ yì duō。

王殿丞赴莫州日就余求钓竿数茎以往今因其使回戏赠

梅尧臣

去日觅钓竿,定能垂钓否。qù rì mì diào gān,dìng néng chuí diào fǒu。
若不暇钓鱼,钓竿当去取。ruò bù xiá diào yú,diào gān dāng qù qǔ。

昆阳城

梅尧臣

试看昆阳下,白骨犹衔镞。shì kàn kūn yáng xià,bái gǔ yóu xián zú。
莫愿隍水头,更添新鬼哭。mò yuàn huáng shuǐ tóu,gèng tiān xīn guǐ kū。

老牛陂

梅尧臣

吴牛行欲老,汉马焉得肥。wú niú xíng yù lǎo,hàn mǎ yān dé féi。
筋力不可恃,游子当念归。jīn lì bù kě shì,yóu zi dāng niàn guī。

观扱兔

梅尧臣

莽莽蒿莱下,纷纷狡兔迷。mǎng mǎng hāo lái xià,fēn fēn jiǎo tù mí。
枯枝坐守者,若个是忘归。kū zhī zuò shǒu zhě,ruò gè shì wàng guī。

灯花

梅尧臣

灼灼生寒烬,终朝照席明。zhuó zhuó shēng hán jìn,zhōng cháo zhào xí míng。
从教占有验,燃灭本无情。cóng jiào zhàn yǒu yàn,rán miè běn wú qíng。

隐静遗枇杷

梅尧臣

五月枇杷实,青青味尚酸。wǔ yuè pí pá shí,qīng qīng wèi shàng suān。
猕猴定撩乱,欲待热应难。mí hóu dìng liāo luàn,yù dài rè yīng nán。

守宫

梅尧臣

尝闻汉武帝,偶问东方朔。cháng wén hàn wǔ dì,ǒu wèn dōng fāng shuò。
臣拟作龙呼,惭无头上角。chén nǐ zuò lóng hū,cán wú tóu shàng jiǎo。

夏园

梅尧臣

夏园甘果熟,日觉树林稀。xià yuán gān guǒ shú,rì jué shù lín xī。
休笑道傍李,无人摘自肥。xiū xiào dào bàng lǐ,wú rén zhāi zì féi。

别达观文鉴二大士

梅尧臣

云衲山中来,画桡江上发。yún nà shān zhōng lái,huà ráo jiāng shàng fā。
何日到山中,山花应未歇。hé rì dào shān zhōng,shān huā yīng wèi xiē。