古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

依韵和吴正仲赤目见寄

梅尧臣

寻常不病眼,青白看人多。xún cháng bù bìng yǎn,qīng bái kàn rén duō。
暂见朱成碧,难逢扁与和。zàn jiàn zhū chéng bì,nán féng biǎn yǔ hé。
金篦旧说在,诃子古方磨。jīn bì jiù shuō zài,hē zi gǔ fāng mó。
我自苦风痹,思君那得过。wǒ zì kǔ fēng bì,sī jūn nà dé guò。

袁大监挽词三首

梅尧臣

昔罢宣城守,将归尚抚予。xī bà xuān chéng shǒu,jiāng guī shàng fǔ yǔ。
殷勤为开径,惨怆遂登车。yīn qín wèi kāi jìng,cǎn chuàng suì dēng chē。
告老闻还楚,遗荣喜效疏。gào lǎo wén hái chǔ,yí róng xǐ xiào shū。
西山忽埋玉,松露助涟如。xī shān hū mái yù,sōng lù zhù lián rú。

袁大监挽词三首

梅尧臣

西蜀何夫子,濡毫作冢铭。xī shǔ hé fū zi,rú háo zuò zhǒng míng。
辽辽传耳目,炳炳若丹青。liáo liáo chuán ěr mù,bǐng bǐng ruò dān qīng。
罢市知遗爱,存祠识旧形。bà shì zhī yí ài,cún cí shí jiù xíng。
生刍莫能置,江阔底沧溟。shēng chú mò néng zhì,jiāng kuò dǐ cāng míng。

袁大监挽词三首

梅尧臣

不向斗牛望,已闻风雨哀。bù xiàng dòu niú wàng,yǐ wén fēng yǔ āi。
沉埋太阿剑,毁折豫章材。chén mái tài ā jiàn,huǐ zhé yù zhāng cái。
百鍊饱于锻,九层谁起台。bǎi liàn bǎo yú duàn,jiǔ céng shuí qǐ tái。
平生嗟泯泯,逝水讵重来。píng shēng jiē mǐn mǐn,shì shuǐ jù zhòng lái。

吴季野话抚州潜心阁

梅尧臣

高阁潜心所,图书曝蠹收。gāo gé qián xīn suǒ,tú shū pù dù shōu。
青山随宅转,远水向门流。qīng shān suí zhái zhuǎn,yuǎn shuǐ xiàng mén liú。
迤逦看无厌,潺湲听不休。yí lǐ kàn wú yàn,chán yuán tīng bù xiū。
一闻秦洞说,便欲泛渔舟。yī wén qín dòng shuō,biàn yù fàn yú zhōu。

送人入都下

梅尧臣

梁虽千里近,楚隔九江深。liáng suī qiān lǐ jìn,chǔ gé jiǔ jiāng shēn。
卑湿嗟犹剧,炎蒸老不禁。bēi shī jiē yóu jù,yán zhēng lǎo bù jìn。
高怀云出没,寄信鸟浮沉。gāo huái yún chū méi,jì xìn niǎo fú chén。
君去逢亲旧,微吟亦见心。jūn qù féng qīn jiù,wēi yín yì jiàn xīn。

秋日家居

梅尧臣

移榻爱晴晖,翛然世虑微。yí tà ài qíng huī,xiāo rán shì lǜ wēi。
悬虫低复上,斗雀堕还飞。xuán chóng dī fù shàng,dòu què duò hái fēi。
相趁入寒竹,自收当晚闱。xiāng chèn rù hán zhú,zì shōu dāng wǎn wéi。
无人知静景,苔色照人衣。wú rén zhī jìng jǐng,tái sè zhào rén yī。

昭亭别施度支

梅尧臣

昭亭送客地,来往四十年。zhāo tíng sòng kè dì,lái wǎng sì shí nián。
常视松端日,每稽潭上船。cháng shì sōng duān rì,měi jī tán shàng chuán。
风移虎旗脚,寒入牛童肩。fēng yí hǔ qí jiǎo,hán rù niú tóng jiān。
待访名山去,相期庐阜前。dài fǎng míng shān qù,xiāng qī lú fù qián。

重送李逢原归苏州

梅尧臣

吴客归从楚,霜华著马蹄。wú kè guī cóng chǔ,shuāng huá zhù mǎ tí。
倦童持弊橐,呼艇过寒溪。juàn tóng chí bì tuó,hū tǐng guò hán xī。
索寞区中饭,依稀日午鸡。suǒ mò qū zhōng fàn,yī xī rì wǔ jī。
张仪犹舌在,不必愧于妻。zhāng yí yóu shé zài,bù bì kuì yú qī。

施君挽歌

梅尧臣

哀铎悽悽里,铭旌杳杳中。āi duó qī qī lǐ,míng jīng yǎo yǎo zhōng。
涧云销穗帐,山雨入蒿宫。jiàn yún xiāo suì zhàng,shān yǔ rù hāo gōng。
世路行来久,泉途去莫穷。shì lù xíng lái jiǔ,quán tú qù mò qióng。
素吟应共葬,饮韵在松风。sù yín yīng gòng zàng,yǐn yùn zài sōng fēng。

送王景宪奉职

梅尧臣

清羸将家子,苦节自寒儒。qīng léi jiāng jiā zi,kǔ jié zì hán rú。
四壁我何有,一钱君亦无。sì bì wǒ hé yǒu,yī qián jūn yì wú。
下滩船自急,闻雁日将晡。xià tān chuán zì jí,wén yàn rì jiāng bū。
行爱青山口,人烟事网罛。xíng ài qīng shān kǒu,rén yān shì wǎng gū。

梅尧臣

朔云生晚雨,腊霰集狂风。shuò yún shēng wǎn yǔ,là xiàn jí kuáng fēng。
不数花多出,安知天更工。bù shù huā duō chū,ān zhī tiān gèng gōng。
漫阶夜已积,万物晓初蒙。màn jiē yè yǐ jī,wàn wù xiǎo chū méng。
谁忆新丰酒,乘驴灞水东。shuí yì xīn fēng jiǔ,chéng lǘ bà shuǐ dōng。

送才上人还雪窦寄达观禅师

梅尧臣

春雪满蓑笠,海边先燕归。chūn xuě mǎn suō lì,hǎi biān xiān yàn guī。
千林新改叶,百衲旧来衣。qiān lín xīn gǎi yè,bǎi nà jiù lái yī。
溪水从何至,山云自解飞。xī shuǐ cóng hé zhì,shān yún zì jiě fēi。
报言岩下客,斋钵笋应肥。bào yán yán xià kè,zhāi bō sǔn yīng féi。

去腊隐静山僧寄榧树子十二本柏树子十四本种于新坟

梅尧臣

棐柏移皆活,风霜不变青。fěi bǎi yí jiē huó,fēng shuāng bù biàn qīng。
冢垣虽阒寂,田客每丁宁。zhǒng yuán suī qù jì,tián kè měi dīng níng。
不待为书几,常流作鬼庭。bù dài wèi shū jǐ,cháng liú zuò guǐ tíng。
东边夹路少,更致傥能令。dōng biān jiā lù shǎo,gèng zhì tǎng néng lìng。

补题东都善惠师禅斋

梅尧臣

香象红蕖坐,花盆白石台。xiāng xiàng hóng qú zuò,huā pén bái shí tái。
上公金印去,王子玉驹来。shàng gōng jīn yìn qù,wáng zi yù jū lái。
心是寒瓶水,明无宝镜埃。xīn shì hán píng shuǐ,míng wú bǎo jìng āi。
世人何扰扰,时为一言开。shì rén hé rǎo rǎo,shí wèi yī yán kāi。