古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

梅尧臣

杳杳钟初发,昏昏户闭时。yǎo yǎo zhōng chū fā,hūn hūn hù bì shí。
巢禽投树尽,疲马入城迟。cháo qín tóu shù jǐn,pí mǎ rù chéng chí。
醉唱眠茅屋,晓光透槿篱。zuì chàng mián máo wū,xiǎo guāng tòu jǐn lí。
荷锄休带月,亭长竖毛眉。hé chú xiū dài yuè,tíng zhǎng shù máo méi。

香炉

梅尧臣

铁铸小香炉,壁环平口铺。tiě zhù xiǎo xiāng lú,bì huán píng kǒu pù。
麝焚葵叶大,兽啮竹根趺。shè fén kuí yè dà,shòu niè zhú gēn fū。
净几群书外,闲堂一物无。jìng jǐ qún shū wài,xián táng yī wù wú。
中间任灰烬,终与蕙兰俱。zhōng jiān rèn huī jìn,zhōng yǔ huì lán jù。

茶磨二首其一

梅尧臣

楚匠斫山骨,折檀为转脐。chǔ jiàng zhuó shān gǔ,zhé tán wèi zhuǎn qí。
乾坤人力内,日月蚁行迷。qián kūn rén lì nèi,rì yuè yǐ xíng mí。
吐雪夸春茗,堆云忆旧溪。tǔ xuě kuā chūn míng,duī yún yì jiù xī。
北归唯此急,药臼不须挤。běi guī wéi cǐ jí,yào jiù bù xū jǐ。

送白珙秀才

梅尧臣

溪上桃花发,山前桂舸移。xī shàng táo huā fā,shān qián guì gě yí。
水流过峡急,风逆出江迟。shuǐ liú guò xiá jí,fēng nì chū jiāng chí。
南国鱼虾厌,东都梦寐思。nán guó yú xiā yàn,dōng dōu mèng mèi sī。
逢人若有问,不似在朝时。féng rén ruò yǒu wèn,bù shì zài cháo shí。

送闾丘殿丞

梅尧臣

每有西归客,谁无满袖诗。měi yǒu xī guī kè,shuí wú mǎn xiù shī。
都忘将别意,竞媚向官资。dōu wàng jiāng bié yì,jìng mèi xiàng guān zī。
凭在屋头月,照君墙上旗。píng zài wū tóu yuè,zhào jūn qiáng shàng qí。
不同山一定,更远更相随。bù tóng shān yī dìng,gèng yuǎn gèng xiāng suí。

吴正仲遗二物咏之金盏子

梅尧臣

钟令昔醒酒,豫章留此花。zhōng lìng xī xǐng jiǔ,yù zhāng liú cǐ huā。
黄金盏何小,白玉碗无瑕。huáng jīn zhǎn hé xiǎo,bái yù wǎn wú xiá。
始入吴郎宅,还归楚客家。shǐ rù wú láng zhái,hái guī chǔ kè jiā。
从兹不能醉,只恐费流霞。cóng zī bù néng zuì,zhǐ kǒng fèi liú xiá。

吴正仲遗二物咏之叠石

梅尧臣

十片寒湖滑,千秋白浪根。shí piàn hán hú huá,qiān qiū bái làng gēn。
苍苍古崖色,叠叠老苔痕。cāng cāng gǔ yá sè,dié dié lǎo tái hén。
欲象巨鳌顶,俯当科斗盆。yù xiàng jù áo dǐng,fǔ dāng kē dòu pén。
唯愁作险说,平地起昆仑。wéi chóu zuò xiǎn shuō,píng dì qǐ kūn lún。

送回上人

梅尧臣

云出任西东,飘然意莫穷。yún chū rèn xī dōng,piāo rán yì mò qióng。
山川生眼界,巾舄遍区中。shān chuān shēng yǎn jiè,jīn xì biàn qū zhōng。
去去曾无著,劳劳本是空。qù qù céng wú zhù,láo láo běn shì kōng。
梅溪人可见,重尔似泓公。méi xī rén kě jiàn,zhòng ěr shì hóng gōng。

杜鹃

梅尧臣

蜀帝何年魄,千春化杜鹃。shǔ dì hé nián pò,qiān chūn huà dù juān。
不如归去语,亦自古来传。bù rú guī qù yǔ,yì zì gǔ lái chuán。
月树啼方急,山房客未眠。yuè shù tí fāng jí,shān fáng kè wèi mián。
还将口中血,滴向野花鲜。hái jiāng kǒu zhōng xuè,dī xiàng yě huā xiān。

新开坟路

梅尧臣

古径约城斜,锄荒可过车。gǔ jìng yuē chéng xié,chú huāng kě guò chē。
直穿深筱去,不比绕村赊。zhí chuān shēn xiǎo qù,bù bǐ rào cūn shē。
伐树侵篱脚,裨塍掘涧沙。fá shù qīn lí jiǎo,bì chéng jué jiàn shā。
欲为兰若处,松柏属吾家。yù wèi lán ruò chù,sōng bǎi shǔ wú jiā。

寄题南陵息亭蕖阁

梅尧臣

竹里有清馆,寺中多藕花。zhú lǐ yǒu qīng guǎn,sì zhōng duō ǒu huā。
日光穿岸脚,水影射檐牙。rì guāng chuān àn jiǎo,shuǐ yǐng shè yán yá。
柱穴蜂归响,炉檀火过窊。zhù xué fēng guī xiǎng,lú tán huǒ guò wā。
已知民讼息,漉酒费巾纱。yǐ zhī mín sòng xī,lù jiǔ fèi jīn shā。

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题□□□

梅尧臣

雨过见虹明,长桥欲映城。yǔ guò jiàn hóng míng,zhǎng qiáo yù yìng chéng。
窗间晴气入,空际昼凉生。chuāng jiān qíng qì rù,kōng jì zhòu liáng shēng。
有扇徒看画,无冰自觉清。yǒu shàn tú kàn huà,wú bīng zì jué qīng。
人知太守姓,不减汉公名。rén zhī tài shǒu xìng,bù jiǎn hàn gōng míng。

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题□□□

梅尧臣

在昔有佳句,故人如远来。zài xī yǒu jiā jù,gù rén rú yuǎn lái。
竞生吴客衽,不上楚王台。jìng shēng wú kè rèn,bù shàng chǔ wáng tái。
稍拂清樽动,时吹翠帟开。shāo fú qīng zūn dòng,shí chuī cuì yì kāi。
长安在何处,水鸟望中回。zhǎng ān zài hé chù,shuǐ niǎo wàng zhōng huí。

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题□□□

梅尧臣

霅霅前溪白,苍苍后岭巍。zhà zhà qián xī bái,cāng cāng hòu lǐng wēi。
人疑槎上客,星合蚌中晖。rén yí chá shàng kè,xīng hé bàng zhōng huī。
影转阑干迥,杯行漏鼓稀。yǐng zhuǎn lán gàn jiǒng,bēi xíng lòu gǔ xī。
只知夸粉黛,不向桂边归。zhǐ zhī kuā fěn dài,bù xiàng guì biān guī。

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题□□□

梅尧臣

虚云临滉漾,桥势对隆穹。xū yún lín huàng yàng,qiáo shì duì lóng qióng。
环佩佳人去,汀洲翠带空。huán pèi jiā rén qù,tīng zhōu cuì dài kōng。
橘船过砌下,兰栋起云中。jú chuán guò qì xià,lán dòng qǐ yún zhōng。
欲问芳菲地,吴王一废宫。yù wèn fāng fēi dì,wú wáng yī fèi gōng。